Hoàng Anh đứng lên tức giận chỉ vào mặt bọn họ mà nói..
- Hừ.. Thiên quốc các ngươi dạy ra một công chúa như vậy sao . - Lân Nhã cười đểu..
- Tại các vị gây chuyện trước mới Hoàng Anh tức giận vậy thôi - Diệp Du thiên lên tiếng ..
- Ngươi là ai dám lên tiếng.. - Lân Nhã chỉ vào mặt Du thiên ..
- Khụ.. khụ.. ( ho.. ).. Các vị... - Hoàng thượng . .
- ""Chết rồi .. Phụ hoàng .. chưa được Ngạn nhi châm cứu .. ""- Hoàng kỳ nhìn Hoàng thượng suy ngẫm.....
- Quận chúa và Vương tử đến.. - Một người thông báo bên ngoài..
- Là ai.. mà dám đến trễ vậy.. - Lân nhã hầm hực nhìn về phía trước...
Bước đến hai khuôn mặt lạnh lùng.. Ngạn ly bây giờ như là một tiên nữ vậy. Ăn mặt rất xinh đẹp gọn gàng, trang điểm nhẹ, còn Vương Nguyên thì như là một vị Vương tử lạnh lùng.. không dính chút bụi trần..
- đây .. là Cô gái khó ưa đó và Nguyên Ca ca sao - Hoàng Anh không tin vào mắt mình..
- Nè.. Tại sao ngươi dám đến trễ tiếp đón bổn công chúa vậy.. - Lân nhã chặng đường ngạn ly..
- Ồ.. Là khách Dám lớn tiếng vậy ở đất người .. Bổn quận chúa đến đây là nể ngươi lắm rồi.. ngươi còn muốn bổn quận chúa đến đúng giờ sao.. nhảm nhí.. - Ngạn lướt qua Lân Nhã như người vô hình..
- ồ. ..Địa quốc các ngươi dạy ra một Ả công chúa không biết phép tắc còn dám lớn tiếng trước mặt hoàng thượng.. phải xử tội thế nào bây giờ... - Vương Nguyên lạnh mặt nói..
Ở bên Ngạn ly..
- Ngạn ly kính Hoàng thượng một ly .. - Ngạn ly đưa hai ly rượu lên một ly cho cô một ly cho hoàng thượng, hoàng thượng thấy cô khẽ gật đầu thì cằm lấy uống..
- Khụ.. Ngạn nhi và Nguyên nhi đến trễ vì do sức khỏe ngạn nhi không tốt.. các vị không trách chứ - Hoàng thượng.. cười nói..
- ( cười ) không .. Ngạn nhi.. ốm đau từ nhỏ.. Nên các vị sẽ không trách chứ. .. - Vương thiện khẽ cười..
- Ồ.. thì ra là người bệnh tật.. mới đến trễ.. vậy ngươi hãy quỳ xuống xin lỗi ta đi - Lân Nhã.. cười đểu...
bụp... Lân Nhã vừa nói xong cứ như bị một vật gì đó đánh vào chân khiến cô ngã khuỵ..
- Công chúa.. Đúng là biết lễ nghi... Nhưng mà tham kiến bổn quận chúa.. mà quỳ như vậy.. nhìn cũng được đấy - Ngạn ly cười nhẹ..
Những người bị Hồi nảy mà Lân Nhã gây i hay là tất cả người ở Thiên Quốc đều che miệng cười .. Nhất là hoàng Anh....
- Cô.. Được lắm .. - Lân Nhã liếc mắt nhìn Ngạn ly..
- Quá khen... - Ngạn ly và Vương Nguyên đi vào chỗ ngồi.. Lân Nhã hầm hực đi vào chỗ ngồi..
- Không ngờ .. Thiên Quốc có một Quận chúa thông minh xinh đẹp như vậy.. - Tử Quân thay đổi khuôn mặt..
- Tuy là ngạn nhi bướm bỉnh nhưng ta chắc tiểu ngạn tiểu muội của ta đẹp hơn tiểu muội của hoàng tử đây nhiều .. - Vương Nguyên lạnh lùng uống rượu nhấp môi..
- Nguyên Vương Tử nói rất hay .. - Hoàng kỳ tham gia..
- Ý ngài nói là Nhã Công chúa không bằng quận chúa đây sao ..-Hải Băng lên tiếng...
- Từ bao giờ cuộc nói chuyện của ta cho ngươi chen vào.. Địa quốc có một quốc sư thiếu lễ nghĩa ngư vậy sao.. - Vương Nguyên lạnh lùng
- Vương tử nói phải.. Nhã nhi , Hải Băng hai người mau xin lỗi quận chúa và vương tử đi.. - Giang kỳ nhìn hai người kia nói..
- Xin lỗi Vương tử , quận chúa - Hải Băng đứng lên cúi đầu..
- Quỳ xuống, Ta không thích người ta không quen xin lỗi ta như vậy.. - Ngạn ly lạnh giọng..
-( quỳ xuống , dập đầu) mong quận chúa tha lỗi.. Là Hải Băng không hiểu lễ nghi .. - Hải Băng..
- Vậy còn ca ca ta.. - Ngạn ly..
.....