Tiêu rồi! Đây là Suy nghĩ của cô bây giờ, Lặng sao có thể đấu với hắn ở trạng thái bây giờ được chứ,... Nhưng không thể để mặc bị Hắn giết được, Có chết Thì cũng phải Cho Hắn chết cùng làm đồng bạn ..cơ. .
Ngạn ly Quay mặt Lại , Cằm kiếm Chống trả, .. Được Một lúc , Thanh Kiếm trong tay cô bị đánh bay , Cả Mặt nạ cô đang đeo trên mặt nữa , Hắn một Tay cằm thanh kiếm đen kia chỉ thẳng đến người cô..
- Cửu thúc thúc, Định giết ta sao, Chỉ xin một chút thảo dược thôi mà ..
Cô ánh mắt đẫm nước , Chu mỏ giả khóc, Hắn nở Lòng nào Giết một người nữ nhi như vậy được chứ...
- Vương.. Vương Ngạn Ly..
Thanh kiếm đen kia biến mất, Hắn Cất giọng , Cô gật đầu lia lịa, Cũng may Hắn không định giết đứa Cháu của mình a.
- Thúc thúc, Nhớ thúc thúc quá đi, Rất nhớ đó..
Cô nhảy đến Ôm Tần Vương , Hắn bắt đầu Tím mặt bất động, Nhăn mặt lạnh giọng nói..
- Buôn ra, Vương Ngạn Ly , Ngươi định giở trò gì nữa ...
- Được thôi , Buôn ra ...
Ngạn ly cười nhẹ, Cô buôn ta , Thì cũng là Lúc Hắn bất động thật sự, Hoàn toàn không thể cử động, Phía sau lưng Hắn có một lá bùa Lúc nảy Cô nhân cơ hội Dáng lên lưng Hắn..
- Cửu thúc thúc , Vẫn dễ lừa Như mọi khi Nhĩ, Mà Nè Cho ta lấy ít dược liệu Không cho thì ta cũng lấy .
- Vậy hỏi Bản Vương làm gì, Mau lấy lá bùa phiền phức này đi ra..
Cô không nói gì trực tiếp đến lấy những Dược liệu cần thiết, Nữ nhân này dám bơ Hắn ư , Đúng là chứng nào tật náy , Không thể tha thứ được..
- Tại sao Không đến Vương Phủ ...
- "...." ..
- Tại sao Năm đó Ngươi không trở về cùng ta ..
- Cửu Thúc thúc, Câu hỏi không thể có câu trả lời , Hơn nữa Bây giờ nếu ta Về Vương Phủ Thì Sẽ rất nguy hiểm..
Hắn Gương mặt Hắn Càng ngày Càng không thể dò xét hơn, Năm trước Điều hẮn không thích là hắn Hiện ngay lên mặt, Gương mặt hắn hiện Giờ Phần Thật Yêu Nghiệt Vương Gia, Không biết Bây giờ Có Bao nhiêu nữ nhân muốn Hắn để ý Đây..
Chậc chậc .. ! Đệ nhất Vương Gia Là Sư phụ của Cô Trên danh nghĩa , Cũng là Kho dược liệu Quý của cô, Muốn Lấy ư , Phải hỏi cô giá bao nhiêu đã ? Bất quá Thiếu tiền ..Bỏ thuốc đem đến Lầu xanh bán cũng tốt, ...Một người Anh tuấn vô song Như vậy , sợ gì không bán được ...
Hắn Nhắm mắt tay, Đôi tay kia khẽ động Đốt cháy Lá bùa kia , Từ lá bùa cũng cho thấy Tu Vi của cô Giảm rất nhiều so với trước đâY, Có lẽ Không muốn về Vương phủ là sợ Mọi người Lo lắng , Không về đó cũng được , Nhưng Ý Cô nguy hiểm là thế nào ? .
Cô chuẩn bị rời đi, Khi thu gom dần đầy đủ Mọi thảo dược, Cô định Nhảy Ra ngoài bằng Cửa sổ , Thì Phía sau Hắn Nắm chặt Cổ tay phía sau cô lại.. Lạnh giọng.
- Đi đâu ..
- Tần Vương từ bao giờ Quan tâm người ta vậy ..
- Ngươi là Đệ tử của ta ...
Cô muốn Sọc máu ngay, Muốn làm sư phụ đến Điên rồi sao, Bây giờ không có ai, Nên cần gì phải diễn kịch như vậy..
- Thúc thúc, Ngạn Ly Đang trốn , sợ bị Người khác phát hiện , Nên thúc thúc thả Ngạn Ly đi mà..
Cô dùng ánh mắt cún con , nhìn Tần Vương, Nhưng hình như không có tác dụng, Mặt Hắn cứ như là Tảng băng ngàn năm không thay đổi.
- Đến Chiến Vương phủ,...
- Ạch , Thúc thúc Đừng giỡn nà, Chiến Vương phủ Không vui chút nào, Hơn nữa Ta đang trốn một người Vô cùng Lợi hại a...
- Bổn Vương cũng muốn biết, Ai có thể khiến người không sợ trời đất như ngươi lại như vậy , Hơn nữa Chiến Vương phủ Bổn Vương cũng muốn biết Ai có thể Tự Ý Ra vào Nơi này đấy..
Dù không biết Cô Thế nào, Nhưng Chiến Vương phủ là một nơi Không thể không Ăn toàn cho cô hơn được, Những hộ vệ Canh giữ phủ đều là Những Người Vô cùng lợi hại Tu Vi cũng từ cấp năm trở lên , Hơn nữa Lại Được Huấn luyện ở Cửu trùng điện Về Kỹ năng Sát thủ bật nhất Nữa ... Tuy bề ngoài không đáng tin cậy Nhưng Thực lực thì không thể xem thường..
- Ngươi Dám Buôn tay Bổn Vương một lần nữa Thì Hôm Nay Bổn Vương sẽ Không tha cho ngươi , Vương Ngạn Ly!