Editor: Shmily
---------------------
"Đại thúc, lão gia tử bên kia đã bắt đầu điều tra tôi rồi."
Bên kia dừng một chút, người đàn ông hơi trầm mặc, sau đó mới lạnh giọng mở miệng: "Ừm, tôi sẽ xử lý."
"Vậy tôi cúp trước."
Hạ Thập Thất đang định cúp điện thoại, đầu dây bên kia đã truyền tới thanh âm của hắn, "Tối nay tôi sẽ tới, nhớ kĩ làm cơm cho tôi."
"Cạnh~"
Điện thoại bị cắt đứt, Hạ Thập Thất thuận tay ném điện thoại lên trên bàn.
"Hắn nói thế nào?" Hạ Duyên Bân ngồi một bên chờ không nổi, vội vàng hỏi.
"Anh ta nói sẽ xử lý." Hạ Thập Thất truyền đạt lại nguyên văn câu nói kia, sau đó đem ánh mắt dừng lại trên người Tạ Chỉ Hủy, "Anh ta còn nói, tối nay muốn tới đây ăn cơm."
Tạ Chỉ Hủy nghe vậy, đắc ý cười, "Phỏng chừng là tới vì tay nghề của mẹ rồi!"
"Phải, là tay nghề của mẹ tốt, bằng không cũng không làm lão Hạ mê đến thần hồn điên đảo như thế."
Hạ Duyên Bân nghe vậy liền bất đắc dĩ lắc lắc đầu, ngay sau đó đứng dậy rời đi, mà hai người kia vẫn còn tiếp tục đối thoại.
"Cái thẩm mỹ viện kia có hạng mục bơm ngực không?"
"Con còn cần bơm ngực sao?"
"Con không cần, là Đường Đậu Đậu cần!"
"Thôi đi, con bé vẫn còn đang trong thời kì phát dục."
........
Thời điểm ăn cơm chiều, Tịch Đình Ngự đúng giờ tới, ngồi ở bên cạnh Hạ Thập Thất.
"Ngự thiếu..." Trước khi ăn cơm, Hạ Duyên Bân ho một tiếng, tính toán muốn hỏi chút gì đó.
Tịch Đình Ngự cũng đoán được vài phần, mở miệng nói: "Về chuyện của ông nội tôi, tôi sẽ mau chóng xử lý tốt."
Hạ Duyên Bân gật gật đầu, hiển nhiên là đối với câu trả lời của hắn ta rất vừa lòng, thế nhưng đây không phải là trọng điểm mà hắn muốn hỏi.
"Ta là muốn hỏi cậu, nếu như Tịch lão gia tử không đồng ý để ngài với Thập Thất ở bên nhau, cậu tính làm thế nào?"
Hạ Thập Thất: "..."
Cái gì mà ở bên nhau? Cô cùng hắn rõ ràng là tình nhân giả nha!
Lão gia tử có đồng ý hay không căn bản cũng không quan trọng, bởi vì một tháng sau, cô cùng hắn sẽ chẳng còn quan hệ gì nữa.
Tịch Đình Ngự bất động thanh sắc, khẽ nhấp môi mỏng: "Tuy nói tình cảm là chuyện của bản thân mình, thế nhưng tôi cũng hy vọng được người nhà chấp thuận, cho nên trên phương diện này, tôi sẽ tận lực điều tiết."
Một câu tích thủy bất lậu, đã biểu lộ rõ thái độ của chính mình, lại biểu thị công khai chủ quyền của bản thân.
Tích thủy bất lậu: Một giọt nước cũng không lọt.
Hạ Thập Thất gắp một khối xương sườn bỏ vào trong bát hắn, nói: "Đại thúc, ăn cơm đi."
Hạ Duyên Bân nhìn con gái mình một cái, thở dài ở trong lòng, này còn chưa thành người nhà mà đã bắt đầu bênh vực người của mình rồi!
Cơm nước xong, Hạ Thập Thất tiễn Tịch Đình Ngự ra bên ngoài cửa lớn, vừa lúc nhìn thấy có hai người đi từ xa lại gần.
Chờ tới khi hai người đó tới gần, cô mới thấy rõ bộ dáng của một người trong đó, là Đường Đậu Đậu.
Không phải nói hôm nay ở lại KTX trong trường, không về nhà sao? Còn có, người đàn ông bên cạnh nó là ai!
"Hắn là ai?" Tịch Đình Ngự nâng mi, lạnh lùng hỏi.
Lại nhìn người đàn ông bên cạnh Đường Đậu Đậu, Hạ Thập Thất thuận miệng đáp một câu, "Hắn hả? Chắc là bạn trai của Đường Đậu Đậu đi."
"Cô ta có bạn trai từ khi nào?" Tịch Đình Ngự liếc cô, môi mỏng mím thành một đường lạnh lẽo.
"Sao nó không thể có bạn trai? Còn nữa, chuyện này có quan hệ với anh sao?"
Tịch Đình Ngự hơi liếc cô, khóe môi câu lên một độ cong xinh đẹp: "Sao thế, ghen à?"
"Tôi chỉ ăn nước tương." Hạ Thập Thất nhướng mày, "Anh cho là tôi không biết anh đang hỏi thăm tin tức cho Thất Dạ sao?"
Tịch Đình Ngự dương môi, không tỏ ý kiến gì.
Nhìn Đường Đậu Đậu cùng người đàn ông kia tới gần đây, Hạ Thập Thất không chút che giấu đánh giá anh ta.
Tuổi tác khoảng , , đeo mắt kính, nhìn bộ dáng vô cùng lịch sự, văn nhã.