Tại trường quay của bộ phim 'Thanh xuân bên em'
Trợ lí rụt rè hỏi đạo diễn
"Các phân cảnh của Lưu Linh vẫn chưa xong, vậy bây giờ chúng ta...?"
"Còn hỏi gì nữa! Nhanh chóng tìm thế thân cho tôi!" Đạo diễn Chu tức giận gắt lên, mở to mắt trừng trợ lí, đập quyển kịch bản xuống bàn một cách giận giữ.
"Không cần tìm thế thân đâu!"
Đúng lúc ấy, Số xuất hiện ở cửa, liếc nhìn đám người còn đang hoảng hốt, mỉm cười bước vào trường quay, dung mạo thiên nhân chi tư không có chút gì là mệt mỏi của một nghi phạm đang bị săn lùng, sáng chói lóa mắt đến cực điểm,
Tất cả được một phen xôn xao
"Không phải cô ta đang bị cảnh sát truy đuổi sao?"
"Sao lại xuất hiện ở đây?"
"Không lẽ..."
"..."
Số bước gần tới, lại nói với đạo diễn
"Chu đạo diễn! Cứ tiếp tục quay các phân cảnh ấy đi, tôi đã chuẩn bị xong!"
"Thế này...thế này không được đâu đạo diễn, cô ấy còn đang bị truy nã khắp nơi kia mà!"
Đạo diễn nhìn cô im lặng thở dài, trán hơi nhăn lại,
Ông đập tay xuống bàn,
"Được rồi! Cô mau đi chuẩn bị đi, phân cảnh tiếp theo!"
"Nhưng thưa ngài..."
"Tôi không quan tâm chuyện đó, nghi phạm chứ không phải hung thủ! Tôi chỉ cần những người tốt nhất cho bộ phim của tôi!"
Đặc biệt dám chiếu cố những người dám xả thân vì công việc!
Thiếu nữ cười đến hòa ái, ánh mắt sáng như trăng rằm,
Hệ thống [...] Cái này không giống...
Cứ như vậy, Số thuận lơi quay phim tiếp
Tất nhiên là có vài người không vui
Hạ Tiếu Thanh đứng ở một góc nhỏ, nhìn lên con người đang thản nhiên diễn ở trên kia, tay ả nắm chặt đầy tức giận, móng tay đâm sâu vào da thịt, đáy lòng cũng thâm sâu khó lường,
Không thể để cô ta thoát dễ dàng như vậy
Ả rút điện thoại ra, bấm một dãy số, gọi đi
"A lô! Cảnh sát ạ? Tôi muốn thông báo chỗ trốn của một người đang bị truy nã!"
Khoảng hơn mười phút sau, tiếng chân đã rầm rập ngoài hành lang
Tới lúc cảnh sát ập vào trường quay thì được mọi người thông báo...Lưu Linh đã chuồn đi trước đó rồi!
Và không chỉ quay phim, còn có đóng quảng cáo, họp mặt fan,... Số cũng đều tìm cách tới rồi lại chạy khỏi.
Cảnh sát rất nhiều lần giăng bẫy, phục kích sẵn,... nhưng cũng không thể bắt được cô
Lúc thì chui qua cửa thông gió, lúc thì trèo lên mái nhà...
Dĩ nhiên, cảnh sát thành phố bất lực.
Hạ Tiếu Thanh tức điên lên.
Mạng xã hội lại lần nữa bùng nổ
Dưa_chuột_muối_đáng_yêu:' Đại tỉ Lưu Linh ngầu quá! Em yêu tỉ!!!' mắt lấp lánh
Yêu Lưu Linh nhất:' Tỷ soái quá đi thôi! Yêu tỷ nhất! Mau đến mang em đi, mang em đi đi!'
Thanh Diễm vô đị[email protected] :'Phản đối Lưu Linh giết người! Ủng hộ Thanh-Diễm'
Kẻ ba hoa:' Xin đừng phán bừa người khác khi chưa có bằng chứng, cảm ơn'
[email protected] :' Thích bình luận trên'
................................................................
Nói chung, ý kiến trái chiều cũng có, ủng hộ cũng có
Cô còn được dân mạng tặng thêm cả một đống những cái biệt danh kì quặc :' Minh tinh đào tẩu', 'Soái tỷ bị truy đuổi',...vân vân và vân vân...
Thiếu nữ ngồi trên ghế tựa, một tay chống cằm, tay kia vẫn chăm chú lật lật tài liệu gì đó, ánh mắt suy tư, lúc sau liền đứng lên,
Thực lòng mà nói, cô không thích mấy cái biệt danh quái gở đó cho lắm!
Đầu óc Số ngày càng mơ hồ, cô chỉ cảm thấy vụ án này đem đến thật nhiều phiền phức.
Thế nên phải giải quyết cho xong chuyện này đi thôi, cô còn muốn đi chơi với vợ nữa!
Bị biến thành nghi phạm cũng không có gì thú vị...
Cô cũng không thích phải chơi đuổi bắt suốt ngày đâu!
Hệ thống [...] Khổ mỗi các chú cảnh sát thôi!
"Túttttttt...."
"Thứ đó đã được xử lí chưa"
"Rồi ạ!"
"Mau đưa cho tôi! Tiền đây, cầm lấy!"
Hai bóng đen trao đổi với nhau trong góc tối của một con hẻm nhỏ rồi lập tức tách ra, mỗi người đi một ngả
Lát sau, một cô gái đi từ con hẻm nhỏ ra, đôi mắt khẽ liếc ngang dọc
Tay cô cầm theo một cái xẻng lớn còn dính đất
Vai mang theo một chiếc túi du lịch kiểu lớn, lộ ra khỏi khe hở của túi... là một cái đầu lâu.