Nhân tộc và ma tộc chính thức mở ra hình thức khai chiến cấp cao.
Bên ngoài đánh nhau hỗn loạn bao nhiêu, gay cấn bao nhiêu, bên trong sơn động của ma tộc này Số rảnh nợ, rỗi rãi bấy nhiêu
Cả ngày chỉ ở trong lồng ăn rồi ngủ, rảnh thì tám chuyện với hệ thống
Nếu tình hình này cứ tiếp tục, Số nghĩ mình sẽ bị nuôi thành heo mất
Nhưng đúng vào lúc cô đưa ra ý định trốn khỏi cái chỗ quỷ quái này, cửa động ma tộc bỗng chốc bật mở
Tiếp đó một trận xôn xao
Số có ý định 'vượt ngục' "..." Xem nốt kịch cái đã! Kịch miễn phí mà, ngu sao không xem
Tên thủ lĩnh ma tộc được dìu vào bên trong, trên mình hắn đầy vết thương, trông cực kì chật vật, có vẻ vừa trải qua một hồi đấu đầy khốc liệt
Hắn đột nhiên lảm nhảm gì đó, rồi đứng bật dậy, bất chấp vết thương trên người đang nhỏ máu, tiến lại gần chiếc lồng có chứa Số
Số "..." Nằm cũng trúng đạn trong truyền thuyết đây sao???
[ Ký chủ! Hắn định dùng người để giải phong ấn ma tộc đấy! ] Hệ thống từ đâu lại loi choi nhảy ra
Thì kệ hắn chứ!
Cốt truyện đã thế rồi, dù có thay đổi như thế nào cũng sẽ trở về với quỹ đạo cũ thôi
Là một người chơi tốt, chúng ta phải biết tôn trọng kịch bản
[ Ký chủ, mấy thế giới trước cô đâu nói thế??? ] Rõ ràng đang muốn xem náo loạn
Số "..." Không sợ có náo loạn, chỉ sợ không có đủ náo loạn để xem!!!
Hệ thống như thường lệ lại nhanh chóng logout
Tên thủ lĩnh ma tộc kia mở cửa lồng, Số tiêu sái bước ra, tạo một tư thế vô cùng ngầu lòi
Xoẹt!
Một vết cắt đột nhiên xuất hiện trên cánh tay cô, máu tươi từ từ nhỏ ra
Số "..." Mẹ nó! Làm màu thất bại!
Mấy tên ma tộc khác nhanh chóng đem bình đến hứng lấy máu, do vết thương khá sâu nên chỉ thoáng chốc đã đầy bình
Sau đó thủ lĩnh ma tộc cầm bình máu cùng vài tên ma tộc mạnh mẽ khác nhanh chóng rời đi, trước khi đi còn bỏ lại một câu
"Hắn đã hết tác dụng! Các ngươi muốn làm gì thì làm!"
Số vẫn chưa định thần- kiêm đồ hết hạn sử dụng "..." WTF??? Xong rồi???
Bà đây còn chưa kịp làm gì cả???
Số lơ đãng liếc mắt qua mấy tên ma tộc giống đực , là 'giống đực', mẹ nó chứ đang tiến lại gần với ánh mắt không tốt
Số "..." Có mấy câu rất bậy mà không biết nói thế nào mới văn minh
----------------------------------------------------------------------------------------
Bên ngoài sơn động, một quang cảnh hỗn loạn đang diễn ra
Ở giữa một khu đất trống có một vũng máu, xung quanh các hố to đen ngòm cứ lần lượt nối tiếp nhau mở ra với vận tốc chóng mặt
Từ dưới những cái lỗ đó, từng cột lốc xoáy màu đen tím mang theo tiếng la hét khủng khiếp đi lên, tấn công vào nhân tộc
Tên thủ lĩnh ma tộc, tay cầm chiếc bình rỗng, ngửa mặt lên trời cười đầy điên loạn
"Ha ha! Hôm nay chính là ngày diệt vong của nhân tộc các ngươi!"
Ở trước mặt hắn có một vòng sáng lớn và rộng
Một bức tường không gian trong suốt lấp lánh hiện lên, ngăn cho các khí đen hắc ám cùng ma tộc tràn sâu vào địa phận của con người
Bên trong, các trưởng lão cùng những sư tôn mạnh nhất của phe con người đang dùng chút sức lực cuối cùng, cố găng hết sức để trấn trụ bức tường
Mạc Thanh, lúc này đã tỉnh, đang đứng ở vị trí trung tâm trận pháp, đưa đôi mắt đỏ ngầu hướng về phía hắc y nhân, giọng hắn khàn khàn ẩn chứa sự tức giận
"Ta sẽ không bỏ qua chuyện này đâu!"
Nói xong tiếp tục cắn chặt răng, duy trì trận pháp ổn định
Có nhiều người không trụ nổi nữa, ngã xuống, lập tức bị luồng khí đen chồm lên bao bọc lấy, nuốt đến cả xương cũng không còn
Bức tường sáng lung lay, như sắp đổ bất cứ lúc nào
Mạc Thanh cắn môi đến bật cả máu, trên trán nổi đầy gân xanh
Chết tiệt!
Nêu không phải do bọn hèn hạ ấy hạ dược, khiến cho thực lực hắn suy giảm nghiêm trọng như vậy...
Từ bên phía của ma tộc, một bóng áo đỏ lướt qua
Đồng tử Mạc Thanh mở to
Giữa chiến trường đầy khốc liệt, ma tộc và nhân tộc cấu xé lẫn nhau, hồng y nam tử vẫn bình thản, như có như không thoải mái dạo bước, khẽ câu môi thể hiện một nụ cười đầy kiêu ngạo, hắn bước đến một khoảng trống không người, nhẹ nhàng ngồi xuống, đưa ánh mắt nhìn về phía này
Ma tộc cùng chùm khí hắc ám kia, không biết tại sao lại không thể tấn công đến chỗ đó, quanh thân hồng y nam tử giống như có một luồng sáng chói mắt vây quanh
Giống như một kẻ cao cao tại thượng ngồi phía trên nhìn xuống dưới
Sa Mạn, hắn giống như đang đi xem kịch, mọi sự đều không ảnh hưởng đến
Mạc Thanh thu lại ánh mắt, tiếp tục kiên cường cố thủ
Trong đám đông hỗn loạn, một đệ tử ngoại môn đột nhiên lao ra ngoài, luồn lách qua các ma tộc kia, chạy về phía đám máu tụ trên đất, tạo thành hình một ẩn chú hỗn loạn
"Tên điên kia..."
"Hắn đang làm cái quái gì vậy?"
"..."
Đám khí đen ngòm trong phút chốc liền tập hợp lại thành một con rồng to lớn, chuyển hướng đến đuổi theo đệ tử kia
Đệ tử kia vẫn không ngừng lại, tiếp tục chạy hết sức về phía đó
Khi đến gần đám máu tụ kia, hắn liền rút cây chủy thủ ra
Không do dự mà đâm xuống tay mình, để máu chảy xuống, miệng không ngừng lẩm nhẩm một điều gì đó, một trận pháp quỷ dị màu tím bỗng nhiên hiện ra
Đám máu tụ bỗng nhiên dần thu hẹp lại
Con hắc long to lớn uy mãnh rống lên một tiếng, lao nhanh hơn về phía kia, bỏ lại một đám con người còn đang ngơ ngác
Chỗ nào hắc long đi qua, chỗ ấy hóa thành tro bụi
Đệ tử kia càng lúc tốc độ đọc càng nhanh, đám máu cũng thu lại gần hết
Tên thủ lĩnh ma tộc hét lên một tiếng đầy tức giận, định lao tới chỗ trận pháp màu tím ấy
Nhưng con hắc long lại nhanh hơn, quét qua hắn, khiến hắn nhanh chóng hóa tro
Mạc Thanh, mắt đã nhận thấy con cự long, chỉ còn chưa đầy vài giây nữa là lao được tới chỗ đệ tử kia
Một tiếng động lớn vang lên
Bóng áo đỏ như có như không lướt qua
Con hắc long uy vũ bỗng nhiên dừng lại
Đám máu dưới chân đệ tử kia cũng đã biến mất hoàn toàn, không chút dấu vết lưu lại, đệ tử đó cũng đồng thời thổ huyết, ngã quỵ xuống
Một ma tộc hét lên, tiếp nối sau đó là những tên còn lại
Từng ma tộc, từng con, từng con một, giống như bị hút cạn máu, trong chốc lát liền biến thành cái xác khô, nằm lăn ra đất
Mọi người ai nấy đều hoảng hốt nhìn về phía kia
Hồng y nam tử, tay ôm chặt người đệ tử áo trắng vừa ngã xuống vào lòng, đang đứng trước mặt con cự long khổng lồ, tà áo khẽ tung bay, tạo lên một quang cảnh vừa quỷ dị mà lại không kém phần kinh diễm
Con cự thú uy vũ kia gào thét những tiếng kêu đầy thống khổ, bất chấp tất cả, như một con thú bị dồn đến đường cùng, lao về thân ảnh trước mắt
Mạc Thanh mơ hồ, hắn không nhớ rõ tiếp theo đã xảy ra chuyện gì
Nhưng trong một khoảnh khắc cuối cùng đó, Mạc Thanh chỉ duy nhất nhìn thấy một điều
Sa Mạn,
Hắn đã cười
---
Năm ấy, ma tộc hoàn toàn diệt vong, con người nắm hoàn toàn quyền làm chủ
Toàn nhân loại ăn mừng chiến thắng
Hòa bình trở lại trên khắp các đại lục
Vào cùng năm, Mạc Thanh xưng vương, trở thành người đứng đầu đại lục
Hắn cho lập một ngôi điện thờ nguy nga tráng lệ, nổi tiếng khắp nơi
Sau một năm, liền truyền ngôi cho đệ tử thân tín, lên núi ẩn dật
Trước khi đi, có người hỏi hắn về ngôi điện không tên kia, hắn chỉ nở nụ cười nhàn nhạt đầy ưu thương, đôi mắt nhìn về phía xa
Gương mặt lãnh khốc không cảm xúc bấy lâu, bỗng nhiên rơi lệ
-----------------------------------------------------------------------------------------------
Tada!!!
Vậy là đã hết thế giới thứ tư rùi!!!
Tác giả xin trân trọng thông báo hai tin, một tin vui và một tin buồn
Tin buồn: Thế giới này không có ngoại truyện
Tin vui: Tiết lộ một tẹo cho mọi người nè, thế giới sau là mạt thế, nghĩa là có mấy con zombie với xác sống cùng dị năng giả ý.
Mọi người đoán xem Số lần này sẽ làm gì nào???
Tiếp tục ngồi cầu vote, cầu comment, cầu...(//=v=//)!!!