(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!

chương 175: [tg7] diễn như nhân sinh (4)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Diễn như nhân sinh: Ảnh đế hai mặt, quá luyến ta ()

Edit: Thuần An

Miền bắc trở lạnh rồi, mọi người nhớ chăm sóc bản thân cho tốt nha!!!

Đừng để bị ốm rồi không đọc được truyện của mình đâu

️ • ️ • ️ • ️ • ️ • ️ >

Vô Dược ngẩn người, sau đó mở miệng hỏi: "Tôi có thể hỏi là tổng tài của mấy cô nói từ khi nào không?"

Nhân viên thu ngân, mỉm cười trả lời: "Hai tháng trước."

Hai tháng trước, vừa vặn là thời điểm Đông Phương Du Li trộm trốn đi. Xem ra Đông Phương gia chủ vẫn rất lo lắng cho con gái của mình.

Vô Dược không có hỏi lại gì, xoay người liền rời đi. Cô vừa mới xoay người, nhân viên thu ngân liền cùng nhân viên hướng dẫn mua sắm bên cạnh nói: "Trời ạ, tôi vậy mà được thấy Tiểu công chúa của Đông Phương gia, thật sự rất xinh đẹp a."

Nhân viên hướng dẫn mua sắm ngẩn người, có chút không thể tin được nói: "Cô... Cô nói cô ấy là tiểu... Tiểu thư Đông Phương gia tộc?"

Nhân viên thu ngân gật gật đầu, mở miệng nói: "Đó là thẻ đen giới hạn toàn cầu, ngoại trừ gia chủ Đông Phương gia tộc cũng chỉ có Đông Phương tiểu thư có."

Nhân viên hướng dẫn mua sắm còn đang kinh ngạc, sau đó giống như nhớ tới cái gì: "Nhưng mà vì sao nó lại xuất hiện ở l thị?"

Đông Phương gia tộc chủ nhà ở Đế Đô, cho nên cũng sẽ không đến l thị bên này. Một nơi có quyền lực nhất, cũng là nơi có kinh tế lớn nhất. Đông Phương gia ngoài trừ có chút sản nghiệp ở đây, chủ lực vẫn là lưu tại Đế Đô bên kia, tựa hồ cũng chưa bao giờ nghĩ đến muốn nhập vào l thị.

Nhân viên thu ngân lắc lắc đầu, bất quá nếu tổng tài có mệnh lệnh như vậy, vậy thì khẳng định đã biết.

...

Ngày hôm sau Vô Dược liền tới nơi Đạo diễn Hạ chỉ định trước nửa tiếng.

Đạo diễn Hạ đạo là một đạo diễn tương đối nổi danh, kịch bản của ông cơ hồ không có một bộ nào là không hot.

Vô Dược đợi đại khái hơn mười phút, Đạo diễn Hạ cùng hai phó đạo diễn liền tới, ông đưa mắt nhìn cô sau đó trực tiếp mở miệng: "Xem qua cốt truyện của Hoa Hi thượng thần chưa?"

Hoa Hi thượng thần chính là nhân vật cô hôm nay tới phỏng vấn, là nữ tam cũng có thể xem như là một Boss ẩn hình.

Nếu quyết định muốn diễn Vô Dược đương nhiên đã xem qua. Vô Dược gật gật đầu, trả lời nói: "Đã xem qua."

Nghe được cô nói, Đạo diễn Hạ liền mở miệng: "Tốt, vậy cô liền diễn một đoạn cho chúng tôi xem."

"Vâng." Vô Dược nói xong sau đó liền bắt đầu diễn.

Đoạn cô diễn là đoạn sau khi biết người tâm mình duyệt có người yêu thích liền sinh ra tâm ma.

Một đoạn này chính là Hoa Hi thượng thần cùng tâm ma trong gương đối thoại, cho nên có thể nói là một người đóng hai vai.

Vì yêu mà sinh oán, lại vì yêu mà không có được, từ oán sinh tâm ma. Chính là Hoa Hi thượng thần.

Vô Dược ngồi quỳ trên mặt đất, khuôn mặt mỹ lệ tươi đẹp, nháy mắt biến thành thanh lãnh tuyệt trần, nhưng mà khuôn mặt thanh lãnh tuyệt trần này tựa hồ lại nhiễm vài tia bi thương.

Một bàn tay sờ lên khuôn mặt của mình, một cái tay khác tựa hồ nắm lên gương.

Cúi đầu nhìn gương, đôi mắt tràn đầy phức tạp cảm xúc, có mỏng lạnh, có bi thương, có ái hận.

Cứ như vậy vẫn luôn ngây ngốc nhìn gương, đột nhiên Vô Dược ngẩng đầu, biểu tình cảm xúc vừa nãy hoàn toàn không tồn tại, thay vào là nụ cười khinh miệt, đáy mắt tràn đầy trào phúng, không chút để ý mở miệng nói: "Ha hả, chúng ta là Hoa Hi thượng thần không gì là không làm được, từ khi nào lại có một mặt thê thảm như vậy?"

Lời vừa nói xong Vô Dược lại lập tức thay đổi, tựa hồ đem gương trong tay ném ra ngoài, mặt xẹt qua một tia kinh hoảng, nhưng vẫn tận lực bảo trì âm thanh bình tĩnh: "Ngươi... Ngươi tột cùng là người phương nào?"

Giây tiếp theo lại thay đổi, Vô Dược ha ha nở nụ cười, sau đó kéo dài âm thanh mở miệng nói: "Ta? Ta... Chính là ngươi a ~"

Đáy mắt Vô Dược xẹt qua một tia thanh minh nhưng càng có rất nhiều phần không tin. "Tuyệt... Tuyệt đối không thể!"

Sau đó nàng cười nhẹ lên: "Làm sao vậy? Thượng thần không dám đối mặt với nội tâm của mình sao? Hay là nói... Ngươi sợ hãi."

Nàng lại thay khuôn mặt thanh lãnh, nếu chú ý đôi mắt nàng một chút, nhất định sẽ thấy đáy mắt nàng hoảng loạn. "Bổn tọa chưa bao giờ sợ chuyện gì."

"A!" Nàng khinh thường cười, nhẹ nhàng nói: "Nga? Đúng không?"

//

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio