(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!

chương 179: [tg7] diễn như nhân sinh (8)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Diễn như nhân sinh: Ảnh đế hai mặt, quá luyến ta ()

Edit: Thuần An

️ • ️ • ️ • ️ • ️ • ️ >

Chỉ thấy tỉ lệ click vào ảnh selfie mà cô up lên Weibo kia đột phá trăm triệu. Chia sẻ hơn ngàn vạn, bình luận đã hơn trăm triệu.

Vô Dược bị dọa tới rồi, lướt bình luận một chút.

Lão công vô tình là Đoạn Vân Thần: Ngọa tào! Ai chia sẻ? Vì sao đột nhiên lại chia sẻ Weibo?

Gọi ta là Đoạn phu nhân: Ta má ơi! Đoạn tiên sinh thế nhưng chia sẻ Weibo của người khác? Nói cho ta, ta không mù.

Ta ôm ấp đầu Thần Thần trong lòng: Ta tỏ vẻ chưa từng gặp qua người này a! Cô ta từ nơi nào ra?

Ngẫu nhiên đi ngang qua: Chỉ ta cảm thấy tiểu tỷ tỷ thật xinh đẹp sao?

Quỳ liếm giá trị nhan sắc cao của Thần Thần: Lầu trên không một mình, giá trị nhan sắc của tiểu tỷ tỷ này cũng thật cao, người qua đường thành fan.

...

Vô Dược không có tiếp tục lướt xuống, mà click mở trang chủ của Đoạn Vân Thần, sau đó thấy Weibo mới nhất của anh, thời gian đại khái là sau khi đưa cô trở về, khi chia sẻ còn đưa lên một câu: đào hoa không kịp quân.

đào hoa không kịp quân: đào hoa không so được với người.

Vô Dược vô tội chớp chớp mắt, đây là có ý tứ gì? Anh coi trọng cô?

Sau đó cô giống như nhớ tới cái gì hỏi: Tiểu Dạ Dạ, tôi hỏi cái vấn đề. Các ngươi sẽ che chắn cảm giác của hắn đối với tôi sao?

Tĩnh Dạ: Cái này tôi cũng không rõ lắm, về chuyện của hắn. Chỉ có Mặc đại nhân mới có thể biết.

Tĩnh Dạ đột nhiên nghĩ tới cái gì, sau đó mở miệng nói: Một thế giới chỉ có thể tồn tại một ký chủ, nếu không thời không liền sẽ hỗn loạn. Dẫn tới thế giới tan vỡ. Đây là nguyên nhân hắn vì sao mỗi một đời đều sẽ quên việc trước kia cùng cô phát sinh. Có lẽ hắn cũng sẽ quên tình cảm của hai người, cái này tôi còn không quá xác định.

Vô Dược gật gật đầu, sau khi nghe được Tĩnh Dạ nói, trong lòng tốt hơn rất nhiều. Kỳ thật cô cũng không phải không oán qua, tuy rằng mỗi một lần anh đều rất nhanh chóng yêu cô.

Nhưng mà lại không nhớ rõ thời gian những sự việc hai người phát sinh qua, sinh hoạt của bọn họ từ từ lưu lại, từ đầu đến cuối, cũng chỉ có một mình cô nhớ rõ.

Anh quên mất, bọn họ đã từng yêu nhau. Đã quên, bọn họ từng có cảm tình sâu đậm bao nhiêu.

Có đôi khi cô sẽ có một loại cảm giác như vậy, mỗi khi nghĩ lại việc đã qua, mình giống như đang bị chê cười, một người diễn kịch một vai.

Vô Dược suy tư một hồi, sau đó mở miệng: Như vậy hắn bồi tôi trải qua mỗi thế giới, sẽ phải trả giá lớn gì không?

Tĩnh Dạ ngoan ngoãn trả lời: Cùng hắn làm giao dịch là Mặc đại nhân, có lẽ chỉ có Mặc đại nhân mới có thể biết.

Vô Dược nhíu mày, trong lòng yên lặng cầu nguyện, hy vọng không phải là cái giá quá nghiêm trọng.

...

Vô Dược ngược lại cúi đầu, sau đó thấy tin nhắn của anh, thiếu chút nữa khiến cô bị dọa nhảy dựng.

Chỉ thấy anh đã nhắn hai chữ: Mở cửa.

Vô Dược vội vàng đi tới cửa, đem cửa mở ra, sau đó thấy anh đã đứng ở cửa.

Vô Dược mỉm cười nói: "Vân Thần tiền bối, sao anh lại đến đây?"

Đoạn Vân Thần như cũ bày ra khuôn mặt than kia, đem đồ vật trong tay đưa cho cô, nhàn nhạt phun ra: "Cho em."

Vô Dược cúi đầu nhìn thoáng qua, phát hiện thế nhưng là cơm hộp. Vô Dược vẻ mặt ngây ra, nơi ở của bọn họ hiện tại, có thể gọi cơm hộp sao?

Tuy rằng không biết anh lấy từ nơi nào, nhưng vẫn lễ phép nói lời cảm tạ: "Cảm ơn tiền bối. Tiền bối muốn vào trong ngồi một lúc không?"

"Ân." Đoạn Vân Thần nhẹ nhàng lên tiếng.

"..." Tiểu Thần Thần anh thay đổi, nói là cao lãnh chi hoa, không thích thân cận đâu? Anh cũng không sợ nháo ra cái tai tiếng gì?

Cô thật sự chỉ là thực đơn thuần thăm hỏi một câu, trước nay không nghĩ tới anh sẽ đáp ứng. Rốt cuộc quan hệ hiện tại của bọn họ có chút xấu hổ, nếu thật sự bị người ta phát hiện, cô về sau ra cửa khả năng đều phải mua bảo hiểm.

//

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio