(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!

chương 187: [tg7] diễn như nhân sinh (16)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Diễn như nhân sinh: Ảnh đế hai mặt, quá luyến ta ()

Edit: Thuần An

️ • ️ • ️ • ️ • ️ • ️ >

Sau khi nghe hiểu lời cô nói, mặt Đoạn Vân Thần càng đỏ hơn. Vô Dược nhìn thấy không khỏi nghĩ, chẳng lẽ đây là tương phản manh?

Bình thường một người lãnh đạm như vậy, dăm ba câu liền mặt đỏ.

Thời điểm sắp phải chuẩn bị đăng ký, Vô Dược kéo tay anh cùng với rương hành lý. Sau đó chụp một tấm ảnh. Nhập vào Weibo, sau đó liền đăng lên.

Đoạn tiên sinh, sắp gặp gia trưởng anh khẩn trương không? @Đoạn Vân Thần V [Thêm ảnh]

Đăng lên không đến một phút, liền thu được gần trên vạn lời bình luận.

Đoạn Đoạn tiểu khả ái nhà ta: (⊙o⊙) Oa! Đoạn Đoạn nhà ta phải gặp gia trưởng. Sẽ có biểu hiện gì đây? Đoạn Đoạn nhà ta là một người cao lãnh như vậy, có thể khiến bố vợ tức chết hay không nha?

Đoạn phu nhân: Lầu trên mạc danh chân tướng. Ta cảm thấy loại chuyện này có khả năng sảy ra.

Li Li nữ thần là của nhà ta: Đoạn Vân Thần chúng ta chính diện đấu đi, ngươi cũng dám bắt cóc nữ thần của ta.

Chỉ là đi ngang qua: Nam thần của ta muốn cùng nữ thần chạy, ta một chút đều không ghen ghét. Thật sự!

...

Vô Dược cúi đầu nhìn thoáng qua bình luận, sau đó lại nhìn nam nhân bên cạnh một chút. Mở miệng hỏi: "Đoạn tiên sinh, anh có muốn nói gì không?"

Đoạn Vân Thần nhìn thoáng qua sau đó hỏi: "Anh có cái gì muốn nói sao?"

Bởi vì thiết lập đặc biệt quan tâm, cho nên sau khi cô đăng lên, điện thoại của anh liền vang lên âm thanh nhắc nhở.

Vô Dược bĩu môi, cũng không nói cái gì. Thời điểm cúi đầu lần nữa, lại thấy anh chia sẻ Weibo.

Đoạn Vân Thần V: Tại thời điểm em không biết, anh đã nghĩ qua rất nhiều lần. Không thể nói khẩn trương, rốt cuộc mặc kệ như thế nào, em đều là của anh.

Vô Dược kéo đầu anh qua, để anh nhìn thẳng vào cô, sau đó mở miệng nói: "Đoạn tiên sinh, câu cuối cùng nói với em một lần. Ân?"

Đoạn Vân Thần thật sâu nhìn cô một cái, sau đó bình đạm nói: "Rốt cuộc mặc kệ như thế nào, em đều là của anh."

"..." Vô Dược muốn bị tức chết rồi, mẹ nó anh liền không thể mang theo một chút tình cảm sao.

Vô Dược nhẹ nhàng mở miệng nói: "Đột nhiên không muốn mang anh đi."

"Ân?" Đoạn Vân Thần không quá hiểu vì sao cô đột nhiên thay đổi, vừa mới không phải còn tốt sao?

Vô Dược trừng mắt liếc nhìn anh một cái: "Thật là bị anh làm tức chết."

???

Đoạn Vân Thần tựa hồ là lần đầu tiên thấy nữ nhân hay thay đổi. Hoàn toàn không biết nên làm như thế nào.

Vô Dược bất đắc dĩ cho anh một ánh mắt xem thường, loại nam nhân này càng nói nhiều càng khiến cô tức: "Đi thôi, phải đăng ký."

...

Ở trên máy bay, Vô Dược mệt liền ghé vào bờ vai của anh ngủ rồi. Ở một bên có người tựa hồ phát hiện ra hai bọn họ, vốn định hỏi một chút, nhưng mà Đoạn Vân Thần lại làm một dấu đừng ồn trước.

Người nọ cũng là người có tố chất, sau đó cũng không có tiếp tục ồn. Chỉ hỏi một chút có thể chụp ảnh hay không? Đoạn Vân Thần không có cự tuyệt.

Bọn họ mới vừa xuống máy bay liền có người trực tiếp đưa bọn họ trở về Đông Phương gia.

Vô Dược mới xuống xe, đã bị một người ôm chặt lấy.

Ôm một hồi lâu Giang Mợ Nguyệt mới buông ra, sau đó xem xét cơ thể của cô, xem có nơi nào bị thương gì đó hay không.

Sờ khuôn mặt nhỏ của cô đau lòng mở miệng: "Li Li của mẹ gầy đi rồi."

Vô Dược mỉm cười nói, nhẹ nhàng trả lời: "Nào có? Con rõ ràng còn béo lên mấy cân. Mẹ, con không có việc gì, Vân Thần chiếu cố con rất tốt."

Lúc này Giang Mợ Nguyệt mới chính thức đánh giá Đoạn Vân Thần, bà là biết đây là người cầm quyền Đoạn gia, cũng biết anh là nam thần quốc dân.

Bà còn xem qua không ít phim của anh, đồng dạng cũng là nam thần của bà, cho nên lúc trước thời điểm anh đưa ra liên hôn, trong lòng có chút phức tạp, nhưng cũng có chút cao hứng.

//

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio