Edit: Thuần An
Vô Dược trong ôm ấp của hắn tỉnh lại, nàng nhỏ giọng mở miệng: "Tới rồi sao?"
Nam Cung Vãn giúp nàng sửa sang lại đầu tóc hơi loạn: "Tới ngay rồi, còn mệt sao?"
Vô Dược mơ hồ lắc lắc đầu, dựa vào trong lòng ngực hắn đôi mắt mê người linh động chớp nháy mắt, bộ dáng đáng yêu cực kỳ.
Nàng liếm liếm cánh môi, gương mặt cọ cọ trong ngực hắn. Nam Cung Vãn hạ thân căng thẳng, có loại xúc động muốn lập tức gọi người quay đầu trở về. Hắn muốn đem nàng ăn sạch sẽ.
Rõ ràng trước khi gặp được nàng, hắn cũng là người không gần nữ sắc. Hậu cung hắn một người cũng không chạm qua. Vì cái gì sau khi gặp được nàng, liền từ cấm dục trở thành túng dục?
Hơn nữa ngoại trừ nàng thì không thể, nữ nhân khác khiến hắn cảm thấy thật ghê tởm, hắn lẩm bẩm: "Mỹ nhân, nàng tột cùng đã hạ cổ gì trên người trẫm? Vì sao trẫm chỉ yêu nàng?"
"Cái gì?" Vô Dược không nghe rõ lời hắn nói, nghi hoặc hỏi.
Nam Cung Vãn lắc đầu: "Không có gì."
Nam Cung Vãn cúi đầu nhìn nàng ngoan ngoãn an tĩnh trong lòng ngực, cảm thấy ngoài mặt nàng không giống như vậy. Nghĩ vậy con mắt xẹt qua một mạt âm trầm, mặc kệ như thế nào nàng đều là của hắn, nếu nàng có bất luận hành động gì muốn thoát khỏi hắn, hắn không ngại bẻ gãy cánh của nàng, đem nàng cầm tù lại bên người.
Hắn không biết vì sao hắn thường xuyên sinh ra suy nghĩ như vậy, nhưng cái ý tưởng này như trồng một loại hạt giống điên cuồng mà sinh trưởng trong lòng hắn.
[Đinh! Giá trị hắc hoá nam thần Nam Cung Vãn +, giá trị hắc hoá hiện tại là , đã tiến vào cảnh báo nguy hiểm, xin ký chủ chú ý.]
Vô Dược: Mẹ nó! Mẹ nó! Cái quỷ gì? Tiểu Dạ Dạ, Tiểu Dạ Dạ. Vì cái gì điểm hắc hoá của hắn lại tăng?
Đồng thời Tĩnh Dạ cũng là vẻ mặt mộng bức: Cô tỏ vẻ cô cũng không biết!
Vô Dược: Hắn sẽ không tăng đến trăm phần trăm đi? Nếu đầy trăm phần trăm sẽ như thế nào?
Tĩnh Dạ: Nếu giá trị hắc hoá đầy trăm phần trăm thì sẽ hắc hoá thành một người hoàn toàn biến thái, khả năng sẽ không còn lý trí. Đến lúc đó khả năng cô công lược sẽ rất khó.
Vô Dược: Mẹ nó! Có biện pháp ngăn cản hắn hắc hóa không?
Tĩnh Dạ: Nếu cô có thể tìm được nguyên nhân hắn hắc hóa có lẽ có thể.
Vô Dược:...
Hắn bình thường liền vô duyên vô cớ hắc hóa, quỷ mới biết nguyên nhân hắn hắc hóa.
————
Không bao lâu sau Vô Dược thấy phụ thân của nguyên chủ, Mộc Lâu, tuy rằng ở phương diện giáo dục nguyên chủ có rất nhiều hà khắc, nhưng lại cực kỳ yêu thương nguyên chủ.
Mộc Lâu khi nhìn thấy Nam Cung Vãn vô cùng kinh ngạc, tuy rằng hắn nhìn rất ôn hoà nho nhã nhưng chúng thần đều biết vị quân vương này trình độ máu lạnh so với bất kì thế hệ quân vương nào cũng đều cao hơn. Quyết sách anh minh, không thân cận với bất kì một vị đại thần nào.
Từ khi đăng cơ tới nay, chuyện gì cũng có mức độ, tay cầm quyền lớn lại không ra chính sách tang bạo, nhất cử nhất động trên dưới triều đình đều không có người nào lên án về bất luận cái gì. Duy nhất một điểm đó là không có con nối dõi, nhưng quân vương chính trực nhược quán chi năm, tiên hoàng có quy định đế quân chưa đến hai mươi hai, nhóm thần tử không được thúc giục.
Nhược quán chi năm: khoảng tuổi.
"Tham..." Mộc Lâu đang muốn hành lễ, Nam Cung Vãn lại nhanh một bước.
Đỡ ông cười nhạt: "Mộc tướng không cần đa lễ, trẫm chỉ là bồi ái phi của trẫm về nhà mẹ đẻ nhìn qua cha vợ."
Hành động của Nam Cung Vãn thực sự khiến Mộc Lâu bị dọa không nhẹ, bước chân lúc nãy thiếu chút nữa vị vấp ngã, còn may Vô Dược phản ứng nhanh đỡ ông.
Trước khi Vô Dược trở về cung, Nam Cung Vãn mở miệng hỏi: "Mỹ nhân, trẫm trước kia có đáng sợ như vậy không? Vì sao hôm nay làm Mộc tướng sợ như vậy?"
Vô Dược bất đắc dĩ trả lời: "Này... Thiếp cũng muốn hỏi chàng a?"
Nam Cung Vãn ra vẻ bộ dáng trầm tư, sau đó rất không biết xấu hổ mà mở miệng nói: "Trẫm cảm thấy, trẫm ngày thường vẫn rất hòa ái dễ gần."