"Em..."
"Sao, tôi sao hả?" Thấy anh tức giận như thế này cô càng muốn trêu đùa anh hơn, cô cảm thấy rất vui khi trêu người đàn ông này hoặc có thể khẳng định cô cảm thấy hạnh phúc và...yêu người đàn ông này rồi
"Nếu em còn như thế nữa, tôi không chắc tối sẽ làm gì em đâu"
"Anh dám"
"Sao tôi không dám" Anh vênh mặt thách thức cô khiên cô không nhịn nổi mà cười một cái
Tự nhiên suy nghĩ trong đầu chưa có ý định gì mà tự nhiên nói ra "Trông anh như thế này dễ thương lắm"
Nghe thấy cô nói như vậy thì anh đứng hình, cơ mặt cực kì căng luôn, cô nói sai gì hả.
Rõ ràng cô đang khen anh dễ thương mà, không chịu dược cô buột miệng hỏi "Anh sao vậy?"
Lúc đó anh mới nói "Đàn ông không có khái niệm dễ thương"
Cô mỉm cười, đâu phải cô nói với anh lúc nào anh cũng dễ thương đâu, khi ở công ty mặt anh phải gọi là lạnh đến mức cô muốn đóng băng luôn ấy "Tôi thấy mặt khác của anh mà"
"Em thấy được thì tốt" Anh mỉm cười rồi kéo cô ngồi vào lòng mình, cô cũng không muốn phản kháng, ngồi vào lòng người đàn ông này thật ấm áp, cô như một nàng công chúa được bao bọc vậy.
Cảm giác này rất tốt và cô muốn khoảnh khắc này chậm lại vậy nhưng ông trời lại trêu ngươi cô.
Ngay cái khoảnh khắc cô cảm thấy ấm áp nhất và muốn thổ lộ tình cảm của mình thì...
"Thực ra tôi...."
"King coong"
"Thiếu gia, là....là Triệu tiểu thư" Anh vừa nghe thấy từ này thì hai mắt trợn tròn, trong lòng cô đã sinh ra cảm giác bất an, cảm giác này rất khó chịu, không ai quan tâm tới cô, cô như bị bỏ rơi vậy.
Cô đơn...cực kì cô đơn
"Cô ta sao lại đến đây?" Sau một hồi bị bất ngờ thì anh đã khôi phục vẻ mặt lạnh nhạt, cơ thể cũng giảm đi mấy đọ, không còn ấm áp như trước tuy nhiên anh lại càng om chặt cô hơn
Người hầu lúc này mới thưa "Cô ấy nói cô ấy không có chỗ để về, chỉ xin ở lại đây đêm"
"Chỉ là đêm" Anh nhướng mày hỏi
"Vâng ạ!"
"Cho cô ta vào" Anh vừa nói đến đây thì tay cô càng nắm chặt lấy áo anh khiến anh cũng cảm thấy sự lo lắng của cô, anh vội an ủi cô "Không sao, người quen của tôi thôi, em không phải lo"
Cô gật đầu nhẹ rồi nhìn ra cửa, hướng mà cô gái kia đang tiến vào
"Lãnh, đây là..."
"Vợ tôi" Lúc mà cô ta phát ra chữ Lãnh, cô đã cảm thấy mối quan hệ của hai người không hề bình thường rồi.
Đây có phải người quan trọng của anh mà cô đã từng nhắc tới khiến anh phải lao lúng.
Cô bỗng cảm thấy vị trí thiếu phu nhân của mình có chút lung lay rồi
Người phụ nữ này nhìn bê ngoài thì tàn tạ nhưng cô ta có một nét đẹp cực kì sắc sảo, quyến rũ không như nét đẹp trong sáng, ngây thơ của cô.
Cô ấy đầu tóc hơi bù xù chút nhưng gương mặt vẫn cực kì xinh đẹp, quần áo có chút thiếu vải khiến cô cảm thấy khó chịu khi để anh nhìn vào cô ta
Cô ta lúc này mới lên tiếng "Vợ anh....nhưng anh nói...."
"Nếu cô muốn đêm nay ngủ ở bên ngoài thì cứ việc" Cô bỗng dưng cảm thấy đau nói, chắc chắn là anh có bí mật giấu cô, không thể ngồi im lặng nữa, cô đẩy anh ra và đứng lên
"Cô lên phòng lấy chút quần áo của tôi thay vào đi" Cô nói rồi đi lên phòng, cô ta trao cho anh ánh nhìn gì đó khiến cô cảm thấy giữa hai người có giao tình rồi sau đó mới bước lên với cô
Anh vừa rồi có cảm thấy sự lạnh nhạt của cô, chính là cái lúc cô đẩy anh ra, anh và cô đã như xa ngàn dặm vậy, anh chỉ biết bất lực nhìn cô như thế.
Giải thích chỉ khiến cô hiểu lầm thêm
--------------------------