(Quyển 1) Tên Tổng Tài Lắm Chuyện

chương 2

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ở biệt thự của anh

"Cái cô này, đã không biết uống lại còn tranh lanh" Anh bế cô vào nhà, bác quan gia Hàn thấy vậy thì đi ra

"Thưa thiếu gia"

"Lấy cho tôi bộ đồ cho thiếu phu nhân" Rồi anh bế cô lên lầu

Bác quản gia Hàn cúi đầu cung kính "Dạ vâng"

Anh bế cô lên giường, bỏ đi cái đôi dày cao gót cho cô "Không biết gì về rượi, rượi đấy mạnh như vậy mà lại uống, giờ thì ngủ tí bỉ không biết gì"

Anh ngồi bên cạnh trách móc cô mặc dù những lời trách móc này chỉ có anh nghe thấy còn cô đã ngủ từ đời nào rồi

"Cốc, cốc, cốc"

"Thưa thiếu gia, đồ của thiếu phu nhân"

"Gọi người hầu vào thay cho cô ấy đi"

"Dạ vâng" Nói rồi anh đi ra ngoài đợi, khi người hầu đi ra thì anh đi vào, tự nhiên anh lại mỉm cười một cái

"Sao tôi lại quan tâm cô như thế này nhỉ"

Anh thay quần áo, dẹp gọn cô sang một bên rồi cũng ngủ

Sáng ngày hôm sau

"Aaaaa" Mới sáng ra đã có tiếng hét ầm ĩ dội khắp biệt thự của anh

Anh bịt tai lại, nhăn mặt quay lại nhìn cô "Cô sáng ra là bị làm sao đây"

Cô lấy tay che ngực lại, mặt hốt hoảng, nói chuyện cũng lắp ba lắp bắp "Sao anh lại ở đây, quần áo của tôi sao lại được thay rồi"

"Đây là nhà tôi, giường của tôi thì đương nhiên tôi được ngủ, còn về quần áo của cô á!.

"

"Anh nhìn tôi với con mắt như thế là sao hả, anh làm gi tôi rồi" nói rồi cô lấy cái gối ném vào mặt anh

"Cái cô này, đừng có suy nghĩ lung tung được không, quần áo của cô là người hầu nữ thay, cô nghĩ tôi thèm cái thân hình bắp giò của cô sao?"

"Anh nói ai là bắp giò, tôi ba vòng hẳn hoi đó"

Anh nhìn cô tự nhiên nhếch môi một cái rồi hỏi "Vòng ngực của cô thế kia có được không?"

Cô tự nhiên xấu hổ không thôi, giờ mới nhớ ra là cô "có chút" lép mà.

Thấy cô không tả lời anh được đà tiến tới "Theo tôi đoán chắc cô chỉ được là cùng"

"Anh nói cái gì hả, cũng không đến mức đó mà"

"Thế là bao nhiêu"

Cô cúi gằm mặt xuống cầm cái áo của mình "Tôi! tôi mà"

Anh vừa nghe xong thì bật cười " thật đấy, đúng là quá to đi mà"

Thấy anh cứ được nước tiến tới, cười như vỡ đê thế kia cô đo mặt "Anh câm miệng lại, tôi là đẹp rồi đó"

Cô vồ tới bịt miệng anh lại, anh nhanh tay cầm lấy eo cô lật ngược lại, cái tư thế này thật là!

Cô đỏ mặt "Anh.

.

anh lui ra"

Vậy mà anh cứ nhởn nhơ trêu đua cô "Đúng là thật rồi"

Cô như bùng nổ, tức giận một cách đang yêu "Anh! anh" Cô vươn tới bịt mắt anh lại

"Đồ biến thái nhà anh cút ra"

-----------------------

"Đúng là hai vợ chồng mới cưới, thật tình cảm nha" Từ nãy đến giờ, mẹ của anh và cô đã đứng ngoài cửa nghe thấy hết sẩy sự việc bên trong, mặc dù có câu được câu không nhưng cũng thấy được sự "vui vẻ" của hai đứa

"Thôi chúng ta ăn sáng, để cho hai chúng nó tình cảm" Mẹ của cô lên tiếng và mẹ của anh cũng tán thành

"Được thôi, Lục phu nhân haha"

-----------------------

Sau một hồi vật lộn với anh thì cô cũng chịu thua, không thể làm gì được cô đành nằm vật xuống

"Sao rồi hả vợ yêu " Anh cười cười trêu trọc cô, nụ cười đúng là muốn ăn đòn mà

"Anh thôi đi nha"

Anh vẫn cứ nhởn nhơ "Tôi không thôi đấy, cô làm gì được tôi hả "

Cô tức muốn độn thổ "Mặc kệ anh"

Anh cũng chỉ mim cười trước sự đáng yêu của cô rồi thay đồ đi làm

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio