Anh và cô vừa về đến nhà thì ả Triệu Lan cũng bắt taxi và đi ngay đằng sau, cả hai người bước xuống xe khiến ả Triệu Lan mắt chữ A mồm chữ O
"Sao cô lại ở đây?" Triệu Lan vừa bước xuống xe và tiến gần đến cô, anh thì nhìn cô ta với ánh mắt hết sức đề phòng.
Nhiên Nhiên thì như nghe được một câu chuyện cười vậy, cô phì cười nhìn cô ta hỏi lại
"Vì sao tôi lại không được ở đây? Tôi nhớ không nhầm thì! đây là nhà tôi mà"
Cô ta nghe thấy cô hùng hồn như vậy thì hét lớn "Đây không phải nhà cô, đây là nhà anh Lãnh"
"Đây không phải nhà tôi chắc đây là nhà cô" Cô nói rồi bước vào nhà chả thèm đôi co với cái loại chân dài não ngắn này.
Anh thì ở lại để cảnh báo cô ta "Cô tốt nhất là đừng động đến cô ấy, coi như tôi tha cho cô vụ cô làm cô ấy bị tai nạn, chuẩn bị đồ đạc và cút ra khỏi đây đi"
Anh nói rồi bước vào theo cô trong khi ả ta thì kinh hoàng, sao anh biết cô ta là người mưu hại cô chứ, anh còn trực tiếp đuổi cô ra khỏi nhà nữa
"Anh nói cái gì vậy, em không biết! "
Anh không hề quay lại nhìn cô ta mà cứ bước vào nhà với cô, cô ta thấy vậy vội vàng chạy theo anh và ôm lấy cánh tay anh "Em nói thật mà, em không làm gì"
Cô đi lại gần và hất tay cô ta ra, mắt trừng trừng sát khí "Đừng có động vào chồng tôi"
Cô nói rồi quay ra phủi áo cho anh, ả Triệu Lan đối với cô cứ như là một căn bệnh truyền nhiễm vậy, nơi nào cô ta chạm qua chính la dơ bẩn
Cô kéo anh lên phòng để lại cô ta ở dưới sảnh nhà, mấy người giúp việc thấy được phen này thì mặt ai lấy cũng hớn hở "Đáng đời cô ta lắm"
Ả Triệu Lan như là không biết sợ là gì nữa, ả ta đi thẳng vào bếp hất hết tất cả đồ đạc, điên cuồng chửi bới "Mấy người câm hết cho tôi"
"Á, cô ta làm cái gì vậy?" Mấy người giúp việc vội vàng dạt vào vì sợ cô ta sẽ cầm dao chém mình, mỗi người một nơi để trốn, anh và cô ở trên nhà nghe thấy tiếng thì vội vàng chạ xuống xem tình hình
"Cô làm cái gì vậy?" Phòng bếp như một bãi chiến trường, một người ưa sạch sẽ như anh đương nhiên là không chịu được "Mau lên thu xếp quần áo cho cô Triệu và mời cô ấy ra khỏi nhà đi"
Mấy người giúp việc dạ dạ vâng vâng rồi chạy đi hết, không ai dám ở lại, cô ta nghe thấy vậy thì càng sốc "Anh à, em hết chỗ đi rồi"
"Tôi sẽ sắp xếp chỗ ở cho cô"
-----------------------------------