Editor: Đào Tử
__________________________
"Họp xong tự giác đi lãnh phạt."
Trong lúc họp lén bàn luận trong nhóm chat, còn bị lãnh đạo trực tiếp tóm gọn, bi kịch thế là cùng.
Ba quỷ Thôi Giác yên lặng cúi đầu nhận sai.
Phong Đô Đại Đế nghĩ tới một chuyện, vẻ mặt lạnh lùng bồi thêm một câu.
"Án quỷ tử, ba người các ngươi phụ trách, không phá án —— dạo qua mười tám tầng địa ngục một lần."
Ti tra sát lục đạo và phán quan các ti khác ném ánh mắt thương hại cho ba quỷ Thôi Giác.
"Hai ngày nay chắc Đại Đế bị việc vặt quấn thân, bây giờ mới phát cáu, các ngươi tự cầu phúc đi."
Không ngờ lại hạ tử lệnh với ba người lão Thôi, không phá án đi mười tám tầng địa ngục chịu phạt.
"Huynh đệ à, bọn ta sẽ giúp các ngươi một hai mà."
Ba quỷ Thôi Giác không khỏi trợn mắt.
Ngoài miệng nói dễ nghe, rõ ràng đang cười trên nỗi đau người khác!
Thành phố B, tầng hai tứ hợp viện nào đó.
"Mày nói cái gì?"
Giọng nói khàn khàn âm lãnh từ gian phòng truyền tới.
"Con nhỏ ngu xuẩn kia bị Phong Đô bắt?"
Gian phòng bày trí toàn màu đen, đâu đâu cũng lộ vẻ u ám quỷ dị.
Tuy bên ngoài phòng vẫn nắng to, nhưng bên trong lại sinh ra cảm giác rùng mình.
"Nó đúng là phế vật, không làm được chuyện gì còn bị phàm nhân đùa bỡn, giờ còn chủ quan rơi vào tay Phong Đô!"
Giọng người đàn ông khàn đục như ngấm độc, tựa rắn ngủ say trong màn đêm.
Một lát sau người đàn ông hỏi đầu bên kia.
"Nó biết bao nhiêu?"
Bên kia nói, "Không biết nhiều, gần đây chúng ta rất cẩn thận, Phong Đô không tra đến trên người chúng ta."
Bọn họ làm việc cẩn thận thành thói, sao có thể cho một con quỷ tử não chỉ toàn yêu đương biết quá nhiều bí mật?
"Sớm biết lúc trước đã cho nó hồn phi phách tán!"
Lời người đàn ông mang tia hối hận.
"Nói gì cũng muộn rồi, Phong Đô đã có cảnh giác."
Người đàn ông thở dài căn dặn.
"Thế lực của chúng ta ở nhân gian chưa đủ, tiếp tục ẩn náu phát triển, sớm muộn có ngày sẽ phản công Phong Đô!"
Người đàn ông nói xong, bên kia điện thoại vang lên giọng chần chừ.
"Về vấn đề này, mấy vị hộ pháp kia không đồng ý lắm."
Lông mày người đàn ông tụ lại.
"Không đồng ý?"
Đầu bên kia điện thoại nói, "Bọn họ cảm thấy cuộc sống hiện tại rất tốt, không muốn mạo hiểm."
Có tiền có quyền, vinh hoa phú quý nhung lụa hưởng không hết, đây là điều họ vẫn luôn theo đuổi trước đây còn gì?
Phản công Phong Đô nói nghe nhẹ nhàng, lỡ phản công thất bại thì sao?
"Đám phế vật!" Người đàn ông nghiến răng cười lạnh, "Không sao, bọn chúng giao cho tao xử lý. Phế vật không có tư cách sống!"
Mấy ngày sau, mấy tên nhà giàu thân mang mấy ngàn vạn chết bất đắc kỳ tử trong nhà.
Theo nguồn tin bọn họ đều là cổ đông tập đoàn XX, việc chết không rõ nguyên do đồng loạt khiến cảnh sát chú ý.
Phó Đình Thâm làm tổng giám đốc tập đoàn XX cũng bị cảnh sát thẩm vấn.
Chờ hắn xử lý xong việc về, biệt thự lóe lên ánh đèn vàng ấm áp.
"Đình Đình, anh về rồi."
Phó Đình Thâm cởi áo vest ném trên ghế sô pha, hai đầu chân mày tràn ngập vẻ mệt mỏi.
"Đình Thâm, hôm nay về trễ vậy?"
Lôi Nhã Đình từ lầu hai đi xuống, một tay vịn cầu thang một tay đỡ bụng.
Cô mang thai.
Vì cuộc sống sinh hoạt giữa cô với Phó Đình Thâm không tiết chế, nên mang thai đứa bé tới hai tháng có nguy cơ sinh non mới phát hiện. Để ổn định thai nhi, Lôi Nhã Đình dạo này không đi ra ngoài, ngoan ngoãn ở trong nhà dưỡng thai, tiện thể kinh doanh nhãn hiệu mỹ phẩm——Giai nhân tuyệt sắc tiếu.
Hàng thần tiên làm chất lượng đảm bảo.
Do vấn đề sản lượng ảnh hưởng nên không thể khuếch trương quy mô hơn, cô tính đợi thai nhi ổn sẽ giải quyết sau.
"Giai nhân tuyệt sắc tiếu" nổi tiếng, các loại thương hiệu mỹ phẩm rối tinh rồi mù cũng như măng mọc sau mưa xuất hiện, không chỉ phân chia miếng bánh thị trường, còn khiến khách hàng chưa rõ "Giai nhân tuyệt sắc tiếu" sinh hiểu lầm. Lôi Nhã Đình vì giải quyết vấn đề này rầu rĩ vài ngày.
Thời điểm Phó Đình Thâm trở về, cô đang nằm trên giường suy nghĩ đối sách.
"Đình Đình, thân thể chưa khỏe nên nằm tĩnh dưỡng chứ, bác sĩ hôm nay đến xem có nói gì không?"
Khóe môi Lôi Nhã Đình gợi lên nụ cười hạnh phúc, rúc vào lồng ngực người yêu.
"Bé con rất khỏe, dưỡng nửa tháng nữa là ổn, còn anh? Chuyện công ty đã xử lý?"
Phó Đình Thâm mệt mỏi cười, "Không sao."
Hắn không muốn nhiều lời, Lôi Nhã Đình thầm cắn môi, do dự hồi lâu lấy ra một vật.
Đây là hồng bao hộ thân phù cô theo nhóm thần tiên đoạt được, rất trân quý.
Trước kia định giữ lại cho mình và đứa bé, công ty Phó Đình Thâm lại có mấy vị cổ đông chết bất đắc kì tử liên tiếp, tuy không phải đại cổ đông nhưng ít nhiều ảnh hưởng tới cổ phiếu công ty. Chuyện này rất kì quái, cô lo lắng có kẻ ác ý nhắm vào tập đoàn XX, thậm chí uy hiếp đến Phó Đình Thâm.
Phó Đình Thâm sững người một lát, mất tự nhiên nói, "Anh không tin mấy thứ này."
"Tin thì không có, không tin thì có. Em tin là có! Anh xem như vì em và con mang theo nha."
Phó Đình Thâm do dự, cuối cùng vẫn không lay chuyển được Lôi Nhã Đình, đưa tay nhận lấy đồ vật.
Lôi Nhã Đình lộ ra nụ cười hài lòng, tiếp tục rúc vào lòng người yêu.
Hiện tại cô thật hạnh phúc.
Hạnh phúc cứ như đang nằm mơ.
Tất cả ác mộng kiếp trước đều rời xa cô.
Đôi khi hồi tưởng kiếp trước, kí ức mơ hồ khiến cô trong nháy mắt hoảng hốt—— Mình từng có quá khứ thảm liệt đến thế?
Không không không ——
Kiếp trước đều đã qua!
Cô bây giờ là người hoàn toàn mới!
Thất bại kiếp trước càng khiến cô trân trọng kiếp này.
Cô là phu nhân tổng tài mấy chục tỉ mà phụ nữ toàn thế giới phải hâm mộ!
Phó Đình Thâm đưa tay nắm lấy vai, tay kia đặt tại bụng cô, gương mặt tuấn mỹ vô song chìm trong bóng tối không rõ biểu lộ.
Đôi người yêu này tình nồng ý mật anh anh em em.
Bùi Diệp làm cẩu độc thân trôi qua vui vẻ.
Sa huyện tạm thời thất sủng, tân sủng của cô là tôm, thịt nướng, bia.
Ông chủ cười tươi thấy răng chẳng thấy mắt.
"Ông chủ à, thêm nồi tôm với vài chai bia nữa!"
"Có liền!"
Ông chủ cao giọng đáp lại, Bùi Diệp ngồi trong quán lướt điện thoại.
Hai ngày nay hot search toàn là « Mật ngọt đôi ta », con hàng Vu Trường Hâm này lật xe rồi.
Hắn phải thanh toán khoản tiền vi phạm hợp đồng kếch xù bỏ vai diễn, góc tài nguyên nam chính « Mật ngọt đôi ta» này bị tân tiểu thịt tươi bắt tới tay.
Vu Trường Hâm cầu thần bái phật khắp nơi, trên internet đột nhiên tuôn ra lượng bê bối lớn gần như đè chết hắn.
Ỷ mình nổi tiếng mắng chửi người còn đỡ, lừa fan lên giường để vị thành niên nạo thai, còn trốn thuế, triệt để ngồi vững danh hiệu nghệ sĩ có vết nhơ.
Những tin này đều là cẩu tử và đối thủ cạnh tranh tung ra.
Từ đây ba chữ Vu Trường Hâm trong giới giải trí đã không tra ra người này.
Bùi Diệp lướt hot search trong chốc lát, mở ra Wechat tìm tới đạo diễn đoàn phim « Mật ngọt đôi ta».
"Vu Trường Hâm nhiều bê bối đến vậy?"
Đạo diễn nhanh trả lời lại, "Không phải tôi làm."
Bùi Diệp: "..."
Đạo diễn dường như cũng ý thức được mình nói sai, vội vã thu hồi tin này về.
"Nghe người trong nghề nói bê bối cậu vốn nhiều chỉ là có kim chủ đè xuống, còn có người chùi đít cho cậu ta mới bình yên vô sự. Kim chủ đổ, không ai hộ giá, phía trên lại có người ẩn ý chèn ép Vu Trường Hâm, không bị nện chết cũng uổng. Tôi không ngờ kim chủ nữ quỷ của Vu Trường Hâm lại có chút quan hệ với tập đoàn XX. Khó trách Vu Trường Hâm lên nhanh như diều gặp gió, hiện tại toi đời rồi."
Bùi Diệp nhìn tin nhắn này hơi kinh ngạc.
"Tập đoàn XX?"
Đây chẳng phải là tập đoàn của nam chính Phó Đình Thâm « Tiểu thiên sư phế sài tuyệt sắc sở hữu đoàn hồng bao »?