(Quyển 1) [Xuyên Chậm] Sau Khi Đại Lão Về Hưu

chương 176: hiện trường tai nạn amway

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Editor: Đào Tử

_____________________________

"Ngủ ngon, đi ngủ sớm chút nha."

Bùi Diệp nhìn A Tể bò lên giường đắp kín chăn, mới đưa tay để điện thoại bên gối đầu, trái phải cuốn chăn mền tiếp tục ngủ.

Qua nửa giờ, A Tể từ trên giường bật dậy.

【 Trong lòng A Tể suy nghĩ bất ngờ của cha, trằn trọc ngủ không yên? ? ? 】

【 A Tể cẩn thận từng li từng tí rời giường, mang dép lê gấu trúc cha mới mua cho bắt đầu hành trình khám phá bí mật 】

【 A Tể phát hiện tủ quần áo Al 】

【 A Tể phát hiện phòng chiếu phim, chỉ là phòng chiếu không có đĩa CD, chưa xem được 】

【 A Tể phát hiện ghế tựa mát xa ở thư phòng 】

【 A Tể phát hiện tủ để giày trước cửa thêm mười đôi giày】

...

A Tể tìm mọi ngóc ngách trong phòng một lần, mỗi khi phát hiện một vật phẩm mới, đỉnh đầu bắt đầu bay ra biểu tượng cảm xúc.

【 Ghi chép hệ thống 】 cũng không ngừng nhảy ra thông báo 【 A Tể phát hiện XXX, giá trị tâm trạng +999 】.

Giày vò ba bốn tiếng, A Tể vô tình nhìn đồng hồ treo trên tường phòng khách.

Hệ thống lại toát ra một dòng thông báo.

【 A Tể nhìn đồng hồ, phát hiện đã sáu giờ rưỡi sáng, cách cha tỉnh lại còn nửa giờ, khá bối rối 】

【 A Tể lạch bạch chạy về lầu hai, lần nữa nằm ngủ 】

Lúc Bùi Diệp ăn sáng lướt xem App 【 Yêu và nuôi trẻ 】.

Chắc A Tể cũng không biết trên đời có thứ đồ chơi tên "Ghi chép hệ thống" .

Trung thực phản bội "Hành trình khám phá bí mật" tối qua của A Tể, bao quát nó căn bản không ngủ, sáng sớm lại đi ra ngoài làm công.

"Đúng là đứa trẻ dễ thỏa mãn, nhưng cũng không nghe lời."

Bùi Diệp ngồi ở quán ăn cách khách sạn không xa ăn điểm tâm sáng.

Chủ quán ăn sáng là một đôi vợ chồng da ngăm, thấy Bùi Diệp liền mặt đầy vui mừng, cười híp con mắt lại.

Thanh toán tiền ăn, Bùi Diệp nhìn tin nhắn trừ tiền ngân hàng gửi tới, biểu lộ nặng nề.

Bùi Diệp ở khách sạn mấy tháng, thường tới chiếu cố việc làm ăn quán ăn sáng.

Bà chủ mỗi lần thấy có còn thân hơn con gái ruột, lo lắng hỏi một câu.

Bùi Diệp thu điện thoại bỏ vào túi.

"Không sao."

Ứng Lân định kì mỗi ngày đến ăn chực cảm thấy cô đang nói láo.

Lông mày đại lão muốn nhăn thành chữ "川" luôn, còn bảo không có?

Bùi Diệp cúi đầu liếc qua người giấy Ứng Lân.

"Tôi chỉ vừa phát hiện —— "

"Phát hiện cái gì?"

"Phát hiện mình rất nghèo."

Mua thêm đồ mới cho A Tể chỉ còn nửa số dư!

"Tôi vẫn nên nhận nhiệm vụ nhiều hơn, kiếm thêm chút thù lao, không thì nuôi không nổi."

Không làm việc sao có thể nuôi gia đình nuôi con?

Ứng Lân: "..."

Lời Bùi Diệp khiến hắn không khỏi chế nhạo.

Cô mà nghèo?

Dựa vào thống kê chưa đầy đủ, mấy tháng nay cô chuyên chú nhận nhiệm vụ trong "Đột phá thứ nguyên bích", tiền thù lao tích lũy vượt sáu triệu.

Cái này chưa tính nhiệm vụ hoàn thành viên mãn, khách hàng ngoài định mức cho phong bì lớn.

Kẻ tài sản phi nước đại lên ngàn vạn, có mặt mũi than mình rất nghèo?

Cho cô ăn bất tận luôn!

"Tôi cảm thấy cô nên kiềm chế một tí, chừa đường sống cho thiên sư khác."

Thiên sư khác muốn cày lên thiên sư VIP, ngắn nhất cũng mất ba đến năm năm, mỗi nhiệm vụ đều bốn sao hoặc đánh giá cao.

Bùi Diệp ngắn ngủi mấy tháng đã leo tới, mỗi nhiệm vụ toàn bộ năm sao khen ngợi, ngắn thì một hai trăm chữ, dài là ngàn chữ khen ngợi.

Nhìn thế nào cũng giống đánh bóng _(:з)∠)_

Bùi Diệp từng bị thiên sư khác báo cáo, nói cô thổi phòng nhiệm vụ khen ngợi, nhân viên chuyên môn "Đột phá thứ nguyên bích" kiểm tra hiện trường, thu thập mẫu kiểm tra cố chủ nhiệm vụ của Bùi Diệp. Cuối cùng ra kết luận, Bùi Diệp dựa vào thực lực cứ thế leo lên, thiên sư thực lực VIP đường hoàng.

Lại nhìn người giới thiệu của cô ——

Thanh Huyền chân nhân đại lão giới thiên sư và đồ đệ thân truyền Chu Thuần An.

Có ban ngành "Đột phá thứ nguyên bích" làm chứng, được thiên sư đại lão trong giới tiến cử, thanh âm hoài nghi mất hẳn.

Bùi Diệp nói, "Đâu phải tôi ác ý đoạt đơn, mà tôi toàn nhận nhiệm vụ độ khó tương đối cao, thù lao xứng với công sức."

Ngoài miệng nói muốn làm việc, trên thực tế không có, cô đi dạo phố.

"Mua quà, sinh nhật người quen."

Cô không am hiểu chọn quà, hôm nay mang Ứng Lân theo là để hắn góp ý.

"Nam hay nữ?"

Bùi Diệp: "..."

A Tể là nam hay nữ?

Đó là một nan đề.

Mấy giờ thoáng chốc qua đi, Bùi Diệp xách theo quà túi lớn túi nhỏ đi trên thang cuốn.

Cách tầng tiếp theo chỉ hai ba giây, cô cảm giác túi trống rỗng, có ăn cắp sờ túi cô.

Ứng Lân nhắc nhở, "Điện thoại cô bị trộm."

Bùi Diệp bình tĩnh, "Đợi lát nữa cầm về."

Chân hán tử nói được làm được, cô vừa xuống thang cuốn bỗng nhiên quay người, nhấc chân quét người đàn ông ngũ quan phổ thông vẻ mặt bình tĩnh ngã xuống đất. Tên đàn ông muốn chạy hướng ngược lại, không ngờ Bùi Diệp làm vậy. Lúc hắn trượt nửa mét trên nền cẩm thạch nhẵn bóng, đầu óc ngơ chưa kịp phản ứng. Mấy nữ sinh thời thượng đi xuống thang cuốn bị dọa cao giọng thét lên, dẫn tới chú ý.

Bùi Diệp một chân đạp thẳng vào mặt tên trộm, dẫm hắn không gượng dậy nổi, xoay người cầm điện thoại từ túi hắn ta.

Điện thoại chứa ứng dụng A Tể cô dùng dây đeo lên cổ, cái bị trộm không mấy quan trọng, nhưng không thể ném trắng.

"Kêu la cái gì, hắn ta là kẻ trộm, túi còn có điện thoại di động, không xem thử điện thoại mình có mất?"

Bùi Diệp lạnh giọng nhắc nhở, mấy cô gái thời thượng phát giác sờ túi một cái, quả nhiên điện thoại mất tiêu.

Bọn họ cầm lại điện thoại Iphone của mình, rối rít cảm ơn Bùi Diệp, bảo vệ cũng chạy tới.

Bùi Diệp nhìn lướt qua người mấy nữ sinh, phát hiện bọn họ đều có vết tích dùng sản phẩm của Lôi Nhã Đình.

Nhiều nhất hao tổn tuổi thọ chừng một năm, ít nhất chắc nội tình khá tốt, dùng lượng ít, khấu trừ hơn một tháng tuổi thọ.

Nhìn tên trộm bị bảo vệ mang đi, Bùi Diệp thuận miệng hỏi cô gái bị trừ nhiều nhất kia một câu.

"Cô dùng sản phẩm 'Giai nhân tuyệt sắc tiếu'?"

Cô gái tự tin cười nói, "Cô cũng là khách hàng trung thành của 'Giai nhân tuyệt sắc tiếu'? Thế mà liếc mắt đã nhìn ra, lợi hại thật!"

Bùi Diệp không biết nên nói thế nào.

Cô cứng nhắc nói, "Nghe bảo nhãn hiệu, bảo là sản phẩm ba không nên tôi không dám dùng."

Mấy cô gái lập tức đề cử cho Bùi Diệp.

"Không thiệt thòi đâu!"

"Chị em à, sản phẩm này dùng tốt lắm á!"

"Mặt tôi trước kia đầy tàn nhang phát sợ luôn, hiện tại khuôn mặt sáng ngời!"

Cô gái trừ nhiều tuổi thọ nhất nhiệt tình đề cử hơn ai.

Cô dùng trải nghiệm bản thân đề cử Bùi Diệp.

"Cho cô xem ảnh tôi trước kia nè."

Trên tấm ảnh cô gái rất mập rất thấp, nhìn một mét năm, cân nặng 180, cằm trên mặt gấp ba bây giờ.

"Lúc trước tôi siêu béo, nội tiết tố hỗn loạn mất cân bằng, trên mặt đều là tàn nhang, lỗ chân lông thô to, hiện tại khác biệt."

Cô uống thuốc của "Giai nhân tuyệt sắc tiếu", thân phát dục lần hai cao 165, cân nặng 96, ngũ quan tinh xảo, da thịt tinh tế trơn nhẵn!

"Giai nhân tuyệt sắc tiếu" giúp cô vực dậy tự tin vốn mất, hiện tại cô siêu thích dạo phố với bạn thân.

Mỗi lần nghe người khác khen da thịt cô trắng mịn, vóc người đẹp, dung mạo xinh đẹp, nội tâm ngọt như được rót mật.

Lúc này Bùi Diệp nhìn thấy một dòng đề xuất Weibo trên thanh thông báo điện thoại.

#Giai nhân tuyệt sắc tiếu là xưởng sản phẩm ba không#

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio