[Quyển 2] Nhân Vật Phản Diện Hôm Nay Cũng Thật Ngoan

chương 205: lợi hại, tiểu hồ già của ta (68)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Editor: Nhất Dạ Diễm Vũ

Tạ Trản chịu khổ bị cự tuyệt, bởi vì Phồn Tinh không muốn.

Phồn Tinh hỏi Sưu Thần Hào, làm thế nào "muốn" Tạ Trản.

Sưu Thần Hào nói bước đầu tiên của "muốn" là đem quần áo cởi ra, đại lão bổ não cảnh tượng đó một chút...

Không được, quá lạnh!

Hiện tại mùa đông tới rồi, cô sợ lạnh.

Vì thế dứt khoát kiên quyết cự tuyệt Tạ Trản, Sưu Thần Hào quả thật mắt trừng chó ngốc, lý do này thật sự quá tùy tiện. Tùy tiện đến mức làm nó trở thành cỏ đầu tường, đổi chiến tuyến đứng về phía Tạ Trản, chết tâm thay ba ba nó.

Sau khi Tạ Trản và Phồn Tinh rời đi, bị người chụp ảnh và video đăng lên mạng, có người đào ra thân thế của Phồn Tinh, tức khắc dư luận liền ồ lên...

[Tôi đã nói sau lưng Tạ Trản có kim chủ mà!]

[Ngọc Phồn Tinh con gái duy nhất của Ngọc gia, mẹ nó, cái đùi này đủ thô nha! Nhưng chắc là mắt mù, lại đi coi trọng Tạ Trản!]

[Khó trách biểu hiện của Tạ Trản lại không coi ai ra gì như vậy, không ai so nổi, ở tiết mục lần trước còn không cho mẹ hắn mặt mũi, thì ra là do được chống lưng!]

[Hừ, cũng chỉ là một con chó được đại tiểu thư nuôi mà thôi. Nhìn vào liền biết chỉ là chơi qua đường. Tôi ngồi đây chờ ngày Tạ Trản bị vứt xó, đến lúc đó xem hắn còn kiêu ngạo thế nào.]

Đã sắp tới trận chung kết của "Phi phàm chi lộ", đây cũng là lúc các fans trào dâng oán hận nhất.

Cảm thấy Tạ Trản có kim chủ, khẳng định sẽ chắn ngang đường tiểu ca ca nhà mình!

Tạ Trản chắc chắn sẽ dùng thủ đoạn dơ bẩn để xuất đạo, hắn mà xuất đạo, sẽ đánh rớt vị trí của một người khác.

Dơ bẩn!

Bỉ ổi!

Đê tiện!

Gần như tất cả những từ ngữ thậm tệ nhất đều được dùng để mắng Tạ Trản, có người rủa hắn chết bất đắc kỳ tử, có người rủa hắn bị kẻ có tiền chơi chết, có người rủa hắn bán xong phía trước thì bán luôn phía sau.

Nghĩa là bị cả đàn ông lẫn phụ nữ chơi, phía trước phía sau đều bị tàn phá (lời rủa này ác thật sự).

Nhưng những người này đều bỏ qua một chuyện, kỳ thật dựa vào nỗ lực của Tạ Trản, hắn đủ sức đảm đương cụm từ "trời đãi kẻ cần cù".

Nếu là hoàn toàn công bằng chính trực mà xét tuyển, hắn từ cấp F phấn đấu từng bước lên đến cấp A, chứng minh hắn đủ tư cách trở thành một idol.

[Bản dịch này được đăng tại truyenwiki.com/user/Nhatdadiemvu]

Chữ, Phồn Tinh đều đọc hiểu.

Nhưng những chữ đó tổ hợp lại với nhau để mắng chửi người, Phồn Tinh đọc không hiểu.

"Tro cốt nổ thành pháo hoa, bay lên trời... Nhị Cẩu, đây là có ý gì?"

"Linh đường bị trôi đi, quan tài bị đâm bay, là muốn làm gì?"

". . ."

Sưu Thần Hào giải thích một câu lại một câu, trong lòng còn có chút mệt.

Nó không chỉ phải dạy kỹ năng sinh hoạt hằng ngày, phải dạy kỹ năng yêu đương, mà còn phải tùy thời đảm đương vị trí phiên dịch viên.

Những câu mắng chửi đó đều rất tàn nhẫn, Sưu Thần Hào chỉ lo giải thích, mà không hề chú ý tới, sắc mặt Phồn Tinh dần dần trở nên âm trầm, thậm chí đáy mắt mơ hồ xuất hiện huyết quang.

[Mua thủy quân, mua cái mẹ nó! Tôi nói lúc trước mọi người mắng Tạ Trản ăn cơm mềm, sao lại toát ra một đám thủy quân tới giúp hắn tẩy trắng. Thì ra là kỹ nữ tiêu tiền giúp con hát tẩy trắng, kết quả lật xe đi!]

Trước đây Sưu Thần Hào ra chủ ý mua thủy quân.

Nhưng mua thủy quân ở thời điểm không thích hợp, sẽ chỉ làm bọn người này tự cho mình là sứ giả chính nghĩa, càng thêm nhảy nhót lung tung, miệng phun ác ngôn, tưởng tượng mình đang đấu tranh với thế lực hắc ám, tìm mọi cách bày ra khí khái anh hùng bàn phím của mình.

Hiện tại, chính là thời khắc bị phản phệ từ việc mua thủy quân.

"Nhị Cẩu, mi nói mua thủy quân, có thể làm bọn họ không mắng Tạ Trản Tiểu Hoa Hoa nữa." Phồn Tinh nghĩ trăm lần cũng không nghĩ ra.

Lòng người, thật sự quá phức tạp, cô thông minh hơn rồi, nhưng vẫn không hiểu.

Bọn họ không quen biết Tạ Trản, Tạ Trản cũng chưa từng bắt nạt bọn họ, vậy tại sao bọn họ lại mắng chửi Tạ Trản?

Đọc những từ ngữ mắng chửi đó, cô thậm chí cảm thấy...

Bọn họ hận Tạ Trản.

Cảm thấy hắn hẳn là, nên chết đi!

【Ta. . . Kỳ thật ta cũng không hiểu rõ.】 Trong lòng Sưu Thần Hào có điểm hư không: 【Con người thật phức tạp, ta không thể hiểu hết...】

Phồn Tinh trầm mặc.

Khuôn mặt nhỏ tròn không cười nữa.

Thời điểm cô không cười, rất dọa người.

Không có bất kỳ biểu cảm gì, trong con ngươi hắc bạch phân minh chỉ lộ ra lãnh đạm hờ hững, mơ hồ còn có huyết quang di động, như cất giấu vô số mạch nước ngầm mãnh liệt.

[Loại rác rưởi giống như Tạ Trản, tồn tại chỉ làm ô nhiễm không khí. Thứ người này, sao còn không mau chết đi? Hắn không nên tồn tại, làm bẩn không khí của chúng ta.]

Phồn Tinh bênh vực người mình, cắn chặt răng, gần như là từ trong kẽ răng rít ra một câu: "... Vậy sao ngươi còn không chết đi?"

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio