(Quyển 2) [Xuyên Chậm] Sau Khi Đại Lão Về Hưu

chương 545: mượn tính mạng cô dùng một lát (giữa)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Editor: Đào Tử

___________________________

"Nghe này -- Chúng ta tìm tới đại tiểu thư Dương gia, sau đó dây dưa với cô ta, cố gắng tranh thủ thời gian cho đám đông trong khách sạn sơ tán."

Lời Bùi Diệp vừa nói ra, Cố Thiều suýt nữa hoài nghi lỗ tai mình.

Hiện tại là hỗn chiến mưa bom bão đạn, Bùi Diệp không đáng tin cậy nhưng cũng là đồng bọn cùng kề vai chiến đấu với anh ta, chỉ có thể khắc chế nổi nóng.

Nhưng có một câu, Cố Thiều không nhả ra không thoải mái.

"Nhìn thế cục hiện tại, chúng ta có thể thuận lợi thoát thân đã tính phúc lớn mạng lớn. Cô còn đề nghị hai chúng ta đi trì hoãn đại tiểu thư Dương gia?"

Cố Thiều nhìn không thấu Bùi Diệp lắm, đối phương rõ ràng rảnh đến nhàm chán, đương không kiếm chuyện đến tiệc rượu, có lẽ có mục đích anh ta không biết, nhưng những mục đích này tuyệt đối không bao gồm dùng tính mạng mình tìm đường chết giúp người bình thường tranh thủ đường sống, gieo rắc ánh sáng nhân tính.

Bùi Diệp trốn nấp sau kiến trúc có thể ẩn nấp, mặt không đỏ hơi thở không gấp.

Mặc dù quần áo lộn xộn, nhìn có chút chật vật, nhưng mặt mày vô cùng bình tĩnh.

"Không thì sao? Nếu đại tiểu thư Dương gia đi rồi, khách sạn sẽ bị bom san bằng đúng chứ?"

Khách sạn tổng quan có hơn một trăm tầng, thang máy khẩn cấp có lẽ bị đám người đại tiểu thư Dương gia chiếm cứ, những người khác trong khách sạn chỉ có thể đi thang máy hoặc là cầu thang, phương thức nào cũng cần thời gian.

Đại náo tiệc rượu là vì cứu người.

Nhưng đã ra tay cứu, vậy thì cứu người cứu đến cùng, tiễn Phật tiễn đến Tây Thiên đi.

Khuôn mặt Cố Thiều nghiêm nghị, nhắc nhở Bùi Diệp nói: "Cách này của cô rất thiếu tỉnh táo. Khách sạn Azshara có bị bom san thành bình địa không tôi không biết, nhưng hai người chúng ta, người đơn thế cô không có hỏa lực, xông lên tuyệt đối sẽ bị bắn thành tổ ong vò vẽ! Cô hiểu không?"

Dù Bùi Diệp là thuần nhân loại chưa qua cải tạo lại điêu luyện giết tinh nhuệ cải tạo sinh học hàng đầu, nhưng cô có biết câu một người khó địch lại quần ẩu?

Địch nhân hỏa lực hung mãnh, hai người bọn họ căn bản không mang thứ gì, cái trên tay còn là lấy từ thi thể.

Bùi Diệp lại cười xử lý kẻ địch, sau đó hỏi lại Cố Thiều.

"Vì sao anh gia nhập quân Tự do? Vì để người tầng dưới chót có được cuộc sống tốt hơn, vì những người không nguyện ý tiếp nhận sự giúp đỡ của Tháp Đen giành quyền cải biến vận mệnh với bảy đại gia tộc? Hay là, anh chỉ vỏn vẹn vì để người bình thường có được quyền lợi sản xuất?"

Cố Thiều không muốn ngay tại lúc này thảo luận vấn đề lập trường với Bùi Diệp.

Họng súng của địch nhân đang nhắm chuẩn chỗ yếu hại của hai người, nói chuyện lý tưởng cuộc sống và lập trường cái gì?

Không phải lúc đâu!

Bùi Diệp lại có thể phân tâm cùng làm.

Phút chốc cô cười nói: "Bất luận là quyền lợi hay địa vị, kẻ yếu không giành được những thứ này, chỉ có thể trông cậy vào kẻ mạnh trao tặng bố thí. Nếu bọn họ không nguyện ý, kẻ yếu có nhảy cao hơn cũng đánh không tới đầu gối người ta. Nhưng, mạnh như bảy đại gia tộc thì không có lo lắng ư? Bọn họ dùng hết mọi thủ đoạn tẩy não cho người ta, dưới chính sách đàn áp cao vẫn xuất hiện những kẻ phản kháng là quân Tự do..."

Lòng Cố Thiều như lửa đốt.

Biểu lộ lãnh đạm xuyên suốt xuất hiện một tia mất kiên nhẫn hiếm thấy.

"Đến tột cùng cô muốn nói cái gì?"

Từ quyết định tìm đường chết chính diện đối kháng với vệ sĩ đi cùng đại tiểu thư Dương gia đến đàm luận dự tính ban đầu gia nhập quân Tự do và lý tưởng nhân sinh...

Chủ đề đi quá xa.

Bùi Diệp nói: "Quân Tự do thiếu thực lực, mà bảy đại gia tộc thiếu lòng dân và trật tự. Không có thực lực thì không có năng lực phát ra âm thanh tố cáo yêu cầu, mà không có lòng dân và trật tự trói buộc, con thuyền xa hoa cũng sẽ đắm. Thứ thế giới này cần nhất không phải để người bình thường có được năng lực tự cung tự cấp, cần nhất là một đám người có thể xây dựng trật tự, bọn họ có thể bảo hộ kẻ yếu cũng bảo hộ cường giả..."

Tâm tình nóng nảy của Cố Thiều bình phục một chút.

Đương nhiên cái này cũng có liên quan đến Bùi Diệp đã xử lý phần lớn địch nhân.

Áp lực gánh chịu nhỏ, Cố Thiều cũng có thể kiềm chế cảm xúc nghe Bùi Diệp nói xong.

"Cô đang lên lớp cho tôi?"

Bùi Diệp cười nói: "Tiết giáo dục tư tưởng."

Cố Thiều bật cười xì một tiếng, ngay cả vết thương nóng rát ở đầu vai cũng không thấy đau.

"Cô đúng là kẻ lập dị."

Bùi Diệp nói: "Không -- "

Cô nói từ này phá lệ mạnh mẽ khí phách, khiến Cố Thiều phải liếc mắt.

Bùi Diệp phút chốc nghiêm túc: "Tôi là quân nhân."

Dù nơi này không phải thế giới cô quen thuộc, mà là thế giưới trò chơi tạo thành từ số liệu, người nơi này chỉ là từng chuỗi số liệu lập trình phức tạp, nhưng -- Cho dù là số liệu cũng có ý nghĩa tồn tại. Tốt xấu cũng cung cấp công đức cho cô, bỏ mặc đúng là không phải phong cách của cô.

"... Cho nên -- Cứu một mạng người hơn xây bảy tầng tháp."

Cố Thiều lạnh lùng chế giễu nói: "Thôi giáo dục tư tưởng đi, đừng lãng phí thời gian, đi!"

Bùi Diệp gọn gàng linh hoạt bắn một viên, xử xong "Nhân viên công tác" cuối cùng của tầng tám mươi mốt.

Cất giọng nói: "Đi ngay."

Cố Thiều không ôm hy vọng có thể trì hoãn đại tiểu thư Dương gia.

Sân thượng khách sạn có sân bay, có thang máy chuyên biệt cho khách hàng đặc biệt nối thẳng tầng cao nhất.

Tầng tám mươi mốt xảy ra bắn nhau lâu như vậy, vị đại tiểu thư đó chắc chắn được bọn vệ sĩ trợ giúp đến tầng trên cùng.

Hiện tại bọn họ đuổi theo cũng không kịp.

Bùi Diệp lại vô cùng chắc chắn nói: "Không, bọn họ còn đang leo cầu thang cơ."

Cố Thiều: "???"

Bùi Diệp đúng là không nói láo, cô âm thầm điều khiển người giấy nhỏ làm kẹt thang máy khiến đám chị em và đại tiểu thư Dương gia không đi được.

Đừng nhìn người giấy nho nhỏ, nhưng mỗi cái đều có thể bộc phát sức mạnh kinh người, cam đoan thang máy không dùng được.

Sự thật cũng đúng như trên.

Hôm nay vận rủi của đại tiểu thư Dương gia có thể nói là đua nhau tới.

Vừa mới có hứng gọi món ăn, sắp cùng tỷ muội hưởng thụ một đêm, thậm chí cô ta đã nghĩ kỹ dùng thuốc kích thích cosplay gì cho "Món ăn mới", kết quả lúc này vị hôn phu Cố Vận đáng ghét đuổi tới, bết bát nhất chính là chú hai Cố Thánh của Cố Vận cũng ở đây.

Cơn tức trong đầu đại tiểu thư Dương gia lập tức bị tưới tắt.

Không thể trêu vào còn không trốn à?

Lúc này lại thu được tin vệ sĩ tầng tám mươi mốt gặp hai cao thủ không rõ lai lịch, đối mặt mấy phút đã hao tổn hai phần ba.

Đại tiểu thư Dương gia và đám chị em lập tức nghĩ lầm hai người Bùi Diệp là sát thủ trà trộn vào.

Bảy đại gia tộc làm việc không kiêng nể gì cả, người ngầm muốn ám sát bọn họ không ít.

Nếu không phải như thế, cũng không cần đi ra ngoài mang theo một đống vệ sĩ.

Vì lý do an toàn, bọn họ lựa chọn đi thang máy khẩn cấp đến tầng thượng sân bay.

Nào ngờ thang máy ngay lúc này hỏng, thang máy phổ thông bị các vị khách khác chen chúc chiếm cứ.

Đi lên phải leo thêm ba mươi tầng, xuống dưới phải đi hơn tám mươi tầng...

Cố Thiều nghĩ Bùi Diệp nói đùa với mình.

Ai ngờ đúng là gặp đại tiểu thư Dương gia vẻ mặt âm trầm vừa mới leo lên tầng thượng.

Đồng thời cũng nghe thấy vị đại tiểu thư này ra mệnh lệnh xả giận.

Tuân thủ nguyên tắc thà giết lầm một vạn không thể bỏ qua hai tên, phá hủy khách sạn Azshara.

"Bọn họ sẽ bay..."

Hai người Bùi Diệp là từ bên ngoài khách sạn trèo lên, hai người như thạch sùng dán bên ngoài tường.

Thạch sùng Bùi Diệp bình tĩnh cười với thạch sùng Cố Thiều nói: "Gấp cái gì?"

Quả nhiên, trong chốc lát liền nghe trên tầng thượng truyền đến tiếng hổn hển tức tối.

Có người tháo tất cả cánh máy bay trực thăng.

Có thể tháo thì tháo đi, không thể tháo thì đập gãy.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio