Editor: Đào Tử
______________________________
Bùi Diệp và Ngọc Cẩn chân nhân vừa đi ra khỏi tông môn, Chưởng môn chân nhân đột nhiên đập bàn tay lên trán.
"Toang rồi, xem trí nhớ của ta này -- Quên căn dặn sư muội sư đệ một chuyện."
Ngọc Cẩn sư đệ bế quan tu luyện lâu ngày, không để ý đến chuyện bên ngoài, trong mắt y ngoại trừ chính đạo ma đạo, chuyện khác không tính là chuyện. Hàm Ngư sư muội thì không có ru rú như vậy, nhưng thực lực cô không đủ nha, mấy năm nay cực ít có thể độc lập đi khỏi phạm vi thế lực của tông môn, tu luyện không được, không có thực lực, mua mua mua lại vô cùng thành thạo. Hai đứa này đều là chiếu mới không có kinh nghiệm ra ngoài, không biết mấy năm nay bên ngoài thay đổi ra sao.
Chưởng môn chân nhân không lo lắng cho Hàm Ngư sư muội, bởi vì sư muội thực lực yếu ngay cả tư cách vượt quá tốc độ cũng không có.
Hắn lo lắng cho Ngọc Cẩn sư đệ!
Chưởng môn chân nhân từng đi ra ngoài một chuyến cùng sư đệ, sư đệ nhà mình giẫm mạnh kiếm liền lục thân không nhận, chớp mắt liền bị y bỏ xa không thấy.
Trước kia là trước kia, bay loạn không ai quản.
Bây giờ là bây giờ, Chưởng môn chân nhân lo lắng Ngọc Cẩn sư đệ nhà mình vừa ra khỏi cửa đã bị bắt vượt quá tốc độ.
"Đồ nhi, nhanh chóng đưa bằng lái phi hành qua cho hai vị sư thúc, dùng cái này nữa chứng minh Lăng Tiêu tông cấp giấy phép cho bọn họ..." Chưởng môn chân nhân giao nhiệm vụ cho đồ đệ Thích Thủy, ban thưởng nhiệm vụ còn rất phong phú, "Nếu như bọn họ đã bị phạt, đưa hóa đơn phạt đến tông môn thanh toán -- Chờ đã, trước khi về -- Chuyến này con ráng chịu chút mệt mỏi, đi theo hai vị sư thúc đến nước Hoa Chi một chuyến, chăm sóc tốt cho hai người."
Thiếu niên Thích Thủy lập tức nhận được hai nhiệm vụ.
Nhiệm vụ một, 【 Sư thúc rời núi, Chưởng môn thầm sinh lòng lo lắng 】
【 Đưa bằng lái phi hành đến tay Hàm Ngư chân nhân và Ngọc Cẩn chân nhân 】
Nhiệm vụ hai, 【 Đến nước Hoa Chi, sư thúc hoan hỉ thu đồ đệ 】
【 Đi theo hai vị sư thúc đến nước Hoa Chi, chăm sóc sinh hoạt thường ngày của hai người 】
Cầm lấy【 Bằng lái phi hành của Hàm Ngư chân nhân】, 【 Bằng lái phi hành của Ngọc Cẩn chân nhân 】, 【 Túi lộ phí lớn Chưởng môn cho】. Thiếu niên Thích Thủy ngự kiếm đi tìm, cuối cùng trên đường tìm được hai vị sư thúc bị ngăn lại chụp ảnh phạt tiền.
Biểu lộ của Hàm Ngư sư thúc giống như khổ đại cừu thâm, Ngọc Cẩn chân nhân vẫn là không biểu cảm.
Thiếu niên Thích Thủy giảm tốc dừng lại, nhảy khỏi kiếm.
"Hàm Ngư sư thúc, Ngọc Cẩn sư thúc, rốt cuộc sư điệt cũng tìm được hai người rồi!"
Vái chào với hai người, Ngọc Cẩn chân nhân lạnh lùng gật đầu, Hàm Ngư chân nhân nhiệt tình hơn nhiều.
Thiếu niên Thích Thủy nói: "Hai vị sư thúc không cần lo lắng, để đệ tử đến xử lý chuyện này."
Dứt lời, quay người về phía hai tu sĩ kỳ quái kiểm tra tốc độ.
"Chào hai vị đạo hữu."
Một người trong đó cười hỏi: "... Bọn họ là sư thúc của cậu?"
Thiếu niên Thích Thủy vừa gật đầu vừa lấy ra hai cái thẻ ngọc.
Thẻ ngọc nhỏ hơn bàn tay người trưởng thành rất nhiều, chất ngọc trong trẻo tinh tế tỉ mỉ, phía trên khắc hoa văn kỳ quái. Chính diện là họ tên đạo hiệu môn phái của Ngọc Cẩn chân nhân và Hàm Ngư chân nhân, mặt sau là đường vân mấy cây trúc, dưới góc phải khắc 【 Sở quản lý pháp khí phi hành 】.
"Hai vị sư thúc hồi lâu không ra khỏi tông môn, không biết quy củ bên ngoài thay đổi. Hai phần bằng lái phi hành này là Lăng Tiêu tông thống nhất làm, một mực ở trong tay Chưởng môn sư phụ, còn chưa kịp giao cho hai vị sư thúc. Hôm nay phi hành quá tốc độ, không phải hai vị sư thúc cố ý gây nên."
Thiếu niên Thích Thủy nói chuyện tao nhã lễ phép, hai tu sĩ kỳ quái vô cùng hài lòng.
"Thì ra là thế, đúng là không thể trách hai vị chân nhân."
Đợi hai vị tu sĩ kỳ quái giẫm lên kiếm rời đi, thiếu niên Thích Thủy thở phào.
"Hai vị sư thúc, đệ tử phụng lệnh sư phụ đến, theo hai vị tiến về nước Hoa Chi."
Ngọc Cẩn chân nhân vẫn tích chữ như vàng.
Bùi Diệp thì hỏi: "Hai vị tu sĩ vừa rồi là môn phái nào? Vì sao bọn họ bắt bọn ta vượt quá tốc độ?"
Hai vấn đề này cũng là điều Ngọc Cẩn chân nhân hiếu kỳ.
Chỉ là y không thích nói chuyện, thích dùng mắt hỏi thăm.
Nhưng thiếu niên Thích Thủy không có can đảm đối mắt với y, cho nên không ngầm hiểu được.
Thiếu niên Thích Thủy trả lời: "Bọn họ là tu sĩ sở quản lý giao thông phi hành, chuyên môn quản lý tu sĩ vi phạm quy định phi hành."
Ngọc Cẩn chân nhân mờ mịt.
"Sở quản lý giao thông phi hành?"
Trên đời có môn phái này hồi nào?
Bắt vượt quá tốc độ còn bắt lên người Ngọc Cẩn chân nhân của đại tông đệ nhất chính đạo Lăng Tiêu tông?
Thiếu niên Thích Thủy đành phải phổ cập khoa học cho hai vị sư thúc một phen: "Không chỉ có ngự kiếm, chỉ cần là bay trên trời đều thuộc phạm vi quản lý của bọn họ, không thể vượt quá tốc độ cũng không thể uống say. Nếu như trên người không có mang theo 【 Bằng lái phi hành 】, bị bọn họ bắt được sẽ bị trừ điểm nộp linh thạch."
Bùi Diệp hỏi: "Nếu như không đưa tiền phạt hoặc là trừ điểm quá nhiều sẽ như thế nào?"
"Nghiêm trọng, rất có khả năng thu hồi 【 Bằng lái phi hành 】, không còn cách nào bay."
Ngọc Cẩn chân nhân nghe nói như thế liền xùy một tiếng.
Cặp mắt sâu hút hiện lên một tia trào phúng.
"Sở quản lý giao thông phi hành là môn phái nào, có thực lực gì? Mà quản rộng như thế?"
Địa chỉ tông môn đặt tại bờ biển sao?
Quản rộng đến vậy?
Thiếu niên Thích Thủy nói cặn kẽ: "Nghe nói là quy tắc Thiên đạo cho bọn họ quyền lợi giám sát quản lý."
Ngọc Cẩn chân nhân: "..."
Thiếu niên Thích Thủy bôn ba bên ngoài làm việc nhiều kinh nghiệm, mang theo hai người Bùi Diệp đi phân bộ【 Sở quản lý pháp khí phi hành 】gần đây, đăng ký giấy phép phương tiện pháp khí phi hành cho hai người. 【 Bằng lái phi hành 】 là một cái thẻ ngọc, giấy phép thì là một chuỗi tua rua có thể biến hóa ngoại hình.
Phân bộ【 Sở quản lý pháp khí phi hành 】rất đông người, nhưng hai người Bùi Diệp có thể đi đường VIP.
Đệ tử Lăng Tiêu tông, làm giấy phép có ưu đãi hơn tán tu phổ thông.
Bên trên giấy phép phải đăng ký pháp khí thường dùng để phi hành, không đăng ký pháp khí phi hành sẽ không thể lên đường.
"Thanh kiếm này có thể đăng ký chứ? Có lẽ ta không có pháp khí phi hành khác..."
Tu sĩ phân bộ【 Sở quản lý pháp khí phi hành 】cũng không ngẩng đầu lên hỏi một câu.
"Tên pháp khí?"
Bùi Diệp nói: "Kiếm sắt mẻ."
Thế là thanh "Kiếm sắt mẻ" được chụp toàn thân, đăng ký trên giấy phép của Bùi Diệp.
Đến phiên Ngọc Cẩn chân nhân cũng có chút phiền phức.
Bởi vì --
Ngọc Cẩn chân nhân có vẻ là kẻ đam mê sưu tập pháp khí phi hành, sang quý nhất chính là bộ pháp khí kiệu tiên mười tám mỹ nữ, hoa lệ đến không có đối thủ, thích nhất là chuôi kiếm ngọc tuyết trắng này, ngoài ra còn có bè trúc có thể bay, xe tám ngựa có thể bay, hơn bốn mươi pháp khí sáu sao cấp SSR trong cửa hàng, tạo hình không câu nệ tại roi, thương, quạt, sáo, tiêu, tì bà, đàn cổ...
Ánh mắt tu sĩ phân bộ【 Sở quản lý pháp khí phi hành 】nhìn Ngọc Cẩn chân nhân sáng loáng viết "Đại gia, chúng ta kết bạn đi".
Vây xem thì vây xem, có chút chi tiết vẫn phải nhắc nhở chỉnh đốn và cải cách.
Ví như bộ pháp khí kiệu tiên mười tám mỹ nữ.
Mười tám vị mỹ nữ quá đẹp, đúng là cảnh đẹp ý vui, nhưng trang phục các nàng mặc phải sửa lại.
Ngọc Cẩn chân nhân không vui nhíu mày.
"Vì sao?"
Trang phục những thị nữ này đều là y dùng giá cao mua sắm pháp y thời thượng, trân phẩm nữ tu tay cầm trăm ngàn linh thạch cũng không mua được.
Nhân viên (tu) công tác (sĩ) chỉ vào chế độ điều lệ trên tường.
"Pháp khí phi hành không được lồng lộn chói mắt, trên đường phi hành dễ ảnh hưởng đến những tu sĩ khác, tiếp đó tạo thành vấn đề giao thông nghiêm trọng."
Ngọc Cẩn chân nhân mím môi, sắc mặt lạnh hơn ngày thường.
Nếu như nói ngày thường y chỉ là băng tuyết trên núi cao, thì hiện tại giống như là có người thiếu y mấy ngàn vạn linh thạch quỵt nợ không trả.