Editor: Đào Tử
________________________
"Xem ra -- "
"Tình huống xấu nhất vẫn phát sinh."
Bùi Diệp cười nhẹ tựa mây gió.
"Người sở hữu dị năng trước khi Thái Hạo hành động phát hiện 'Bí mật' tinh hạch Zombie, nhìn thế cục có vẻ rất tệ nha."
Hướng Thụy Quân không ngờ loại thời điểm này Bùi Diệp còn cười được.
"Tôi luôn chú ý tới mạng lưới Thái Hạo, phía trên không có nội dung người sở hữu dị năng sử dụng tinh hạch Zombie tu luyện thành công, ngược lại là có người tuyên bố thí nghiệm rồi mất hút âm thanh." Cô siết chặt chuôi đao, hai mắt bắn ra lửa giận cùng hận ý nồng đậm, như muốn thiêu người thành tro tàn, "Trình độ hư thối của mấy cỗ thi thể Zombie này không cao, kệ hàng siêu thị sau khi bị lấy hết hàng hóa cũng tích tro bụi mỏng, có thể..."
Cô lộ ra một nụ cười khát máu.
"... Có khi chúng ta có thể dẫn dụ bọn chúng ra, toàn bộ gϊếŧ sạch diệt khẩu!"
"Cậu nói gϊếŧ người diệt khẩu?"
Bùi Diệp không coi trọng đề nghị của Hướng Thụy Quân lắm.
Hướng Thụy Quân phân tích nói, "Người đều vì tư lợi, dị năng giả phát hiện công dụng của tinh hạch Zombie sẽ lựa chọn thế nào, tôi dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết. Hoặc im lìm không tiếng động đại phát tài, âm thầm điên cuồng tăng thực lực, hoặc dùng bí mật làm lợi thế xây thế lực của mình, cướp lấy lợi ích. Trước kia... Ngay từ đầu là căn cứ quốc gia thành lập làm chủ đạo, về sau hư danh, căn cứ dần dần tư hữu hóa, trở thành thế lực tư nhân vài người. Nhân tố trực tiếp dẫn đến biến hóa này không phải Zombie triều hoặc dị thú triều, vốn chính do lòng người tác quái!"
Phần lớn người cầu an ổn, một số nhỏ người thích gây sự.
Thụy Quân nói lên chuyện này liền không nhịn được lộ một mặt chanh chua.
"Một đám mù chữ tới chín năm học bắt buộc cũng không học đàng hoàng, cả ngày hô hào cờ hiệu 'Vương hầu tướng lĩnh lẽ nào là trời sinh' gây sự. Người ta kiêu hùng có nghĩa lớn phần mình, đâu phải ăn no rồi không có chuyện làm cố ý gây sự đánh nhau. Còn bọn họ? Việc lớn không nghĩ đến, luôn nghĩ ích lợi riêng mình, hận không thể khoác hoàng bào, đăng cơ làm đế, vương triều phong kiến đã diệt bao nhiêu năm..."
Tận thế năm năm trở về Hướng Thụy Quân quá rõ bản tính của con người, ở tận thế, vì tư lợi không từ thủ đoạn mới bình thường, loại thực chất bên trong vẫn mang lương thiện như Liễu Diệp Tiên, Tề Thiên Thạc, Tuân Minh Viễn hay là loại "Vươn ánh sáng chính nghĩa" Bùi Diệp, mới là chủng loại cực phẩm hiếm lạ tuyệt chủng!
Bùi Diệp nói, "Cậu kéo xa rồi."
Hướng Thụy Quân bị cô nghẹn họng một lúc.
Cô ấy chống nạnh, "Tóm lại, nhóm người này biết bí mật tinh hạch Zombie, trong thời gian ngắn sẽ không tiết lộ ra ngoài, chúng ta gϊếŧ bọn họ..."
Bùi Diệp lắc đầu.
"Thật ra mình cảm thấy vô dụng."
"Vì cái gì?"
Bùi Diệp nói, "Đạo lý đơn giản, tinh hạch Zombie còn tại đó, người nghiên cứu bọn chúng không chỉ có vài ba người. Nhóm dị năng giả này có thể phát hiện, những người khác sớm muộn cũng sẽ phát hiện. Trọng yếu nhất là -- Chúng ta không thể xác định hiện tại chỉ có bọn họ biết, hiểu không?"
Bọn họ không cần thiết lãng phí thời gian quý giá trên thân mấy tên dị năng giả không rõ tung tích ấy.
Nếu đụng phải, thuận tay giải quyết.
Không đụng thì không đụng, giá trị của bọn họ không đáng bằng thời gian của cô.
Hướng Thụy Quân phản bác.
"Thế nhưng..."
Bùi Diệp lạnh lùng nói, "Nhưng cái gì? Thế nhưng là tinh hạch Zombie lan rộng ra ngoài sẽ tạo thành tổn thương không thể vãn hồi? Sự tình không khả năng thập toàn thập mỹ, chắc chắn sẽ có người trở thành vật hi sinh. Nếu Thái Hạo nửa năm mới có thể xuất ra 'Sổ tay tu luyện dị năng', phạm vi lớn dị năng giả sử dụng tinh hạch Zombie tăng thực lực lên, tổn thất đúng là rất lớn. Nhưng Thái Hạo đã có sơ thảo, hiện tại còn đang trong giai đoạn khẩn cấp thí nghiệm, chậm nhất vài ngày có thể diện thế -- Thời gian vài ba ngày, không khả năng người sở hữu dị năng đều nhiễm tinh hạch Zombie. Dù dị năng giả trong thời gian này sử dụng tinh hạch Zombie toàn phế thì đã có sao? So với toàn bộ quần thể dị năng giả, bộ phận này tổn thất còn nằm phạm vi có thể gánh chịu."
Hướng Thụy Quân nghe cong toàn thân phát lạnh.
Ánh mắt nhìn Bùi Diệp thay đổi, giống như lần đầu quen biết cô.
"... Thiệt thòi cho tôi còn tưởng rằng cậu giống Liễu Diệp Tiên là đứa thánh mẫu đấy..."
Bùi Diệp lộ ra biểu cảm ác hàn ghét bỏ.
"Sao cậu có ý nghĩ buồn nôn như vậy chứ?"
Hướng Thụy Quân giật giật khóe miệng.
Lười nhác phản bác.
Mỗi ngày Bùi Diệp bền lòng vững dạ suất lĩnh tiểu đội đi ra ngoài cứu viện người sống sót, thanh lý Zombie.
Mỗi ngày phát thẻ, tới Liễu Diệp Tiên thiện tâm lênh láng cũng không làm được "Lương thiện", "Gương cao ánh sáng chính nghĩa" như Bùi Diệp , sao lại không phải thánh mẫu?
"Mình là người làm việc đều cân nhắc lợi và hại, tiếp theo mới xem tâm tình."
Bùi Diệp lên tiếng uốn nắn Hướng Thụy Quân hiểu lầm.
Hướng Thụy Quân lầm bầm.
"Tôi không cách nào tưởng tượng cậu mỗi ngày đi ra ngoài cứu viện người sống sót, thanh lý Zombie thu được chỗ tốt gì."
Toàn bộ tinh hạch Zombie nộp lên trên, hối đoái thành điểm cống hiến căn cứ.
Vật tư sưu tập tới, phần lớn đều chia cho người sống sót cứu được.
Mỗi ngày đi ra ngoài như đi làm quẹt thẻ chấm công, bận rộn cả ngày mới trở về.
Trước tận thế làm còn có thể cầu tiền lương nuôi sống gia đình, thời gian Bùi Diệp làm việc và nghỉ ngơi thời gian đều tiếp cận .
_"": Ba chữ số này mô tả lịch trình từ h sáng đến h tối, trong suốt ngày một tuần.
_"": nhân viên lao động từ nửa đêm hôm nay (h) đến nửa đêm hôm sau, suốt bảy ngày liên tục.
Cô có mưu đồ gì?
Không màng thu hoạch chỉ có nỗ lực, nói cô không phải thánh mẫu thì thật xin lỗi ngàn vạn Zombie chết trong tay cô.
"Cậu không tưởng tượng ra được, bởi vì trí tưởng tượng cậu khai phá chưa đủ lớn."
Bùi Diệp mưu cái gì?
Cô chẳng cầu cái gì cả.
Ai bảo cô có chứng rối loạn cưỡng chế, 【 Mỗi ngày một thiện 】 bắt đầu liền không dừng lại được?
Thời gian nói chuyện, hai người rảo quanh siêu thị một lần, xử lí hết thi thể hư thối Zombie, rồi vòng về tới lầu một.
"Siêu thị này thật sự còn sạch sẽ hơn túi quỷ nghèo."
Gần như tất cả vật tư hữu dụng đều bị quét sạch, còn lại không thể dọn đi cũng bị hủy.
Căn bản không cho kẻ đến sau chất béo nào.
Hai người ở từ tầng ba còn phát hiện hai cỗ thi thể hình như là Zombie cấp hai.
"Đi thôi, đi xem những người khác có phát hiện gì chăng."
Bùi Diệp và Hướng Thụy Quân một tổ, Liễu Diệp Tiên và Thanh Long một tổ, Tề Thiên Thạc và Tuân Minh Viễn một tổ.
Không lâu, tai nghe vô tuyến truyền đến giọng Tuân Minh Viễn.
"Không có phát hiện đặc thù."
"Diệp Tiên và Thanh Long thì sao?"
Tuân Minh Viễn nói, "Tạm thời chưa có tin tức."
Bùi Diệp lại liên lạc Thanh Long.
Thanh Long là dị thú mạnh nhất căn cứ XX, quan phương định chế riêng cho nó một bộ tai nghe vô tuyến.
"Thanh Long, nghe rõ xin trả lời."
Ba giây qua đi, Thanh Long bên kia chưa đáp lời, Liễu Diệp Tiên cũng thế.
Bùi Diệp nói, "Thái Hạo, liên hệ Liễu Diệp Tiên!"
Thái Hạo trả lời.
"Mục tiêu không nằm vùng phủ sóng."
Câu trả lời khiến Bùi Diệp ngạc nhiên.
"Không nằm vùng phủ sóng?"
Còn có cái đồ hơi vùng phủ sóng này?
"Phát hiện khu vực đặc biệt, truyền tin bất thường."
Bùi Diệp ý thức không ổn.
"Thái Hạo, nói cho tôi vị trí xuất hiện cuối cùng của Liễu Diệp Tiên, Thanh Long."
Thái Hạo trả lời.
"Chưa trao quyền, không thể cáo tri."
"Tôi là đội trưởng của bọn họ! Bọn họ gặp phải rắc rối, tôi có quyền ứng cứu! Thái Hạo, nói cho tôi vị trí cuối cùng!"
Thái Hạo trầm mặc một giây.
"Sửa chữa quyền hạn, tọa độ đã phát ra, vệ tinh định vị kết thúc."
Hướng Thụy Quân bên cạnh lộ ra vẻ ngưng trọng.
Khoảng thời gian này Thanh Long đã tiến hóa đến dị thú cấp ba, Liễu Diệp Tiên lại có không gian linh tuyền, cái tổ hợp ấy xảy ra chuyện gì được?
Một người một thú càng an toàn hơn tổ hợp Tề Thiên Thạc và Tuân Minh Viễn.
Bùi Diệp nói, "Đi, gặp một lần!"
Ngược lại cô muốn xem thử, Liễu Diệp Tiên bọn họ đụng phải sự tình gì, vậy mà xuất hiện nhắc nhở khác thường "Mục tiêu không nằm vùng phủ sóng"!