Edit by AShu ^_^.
__________________
Chó Ba Đầu Địa Ngục tuy rằng lớn lên đáng sợ, tính tình càng táo bạo, bất quá một khi cùng chúng nó ngang hàng, chúng nó liền sẽ đem ngươi nạp vào hàng ngũ người một nhà.
Tô Đường lúc ấy là ở trong thân xác mèo, nhàn rỗi nhàm chán, thích đi khiêu khích chúng nó, rốt cuộc phía sau nàng có Tử Thần, ai dám cùng nàng gọi nhịp, mà không, Minh Phủ có không ít động vật đều bị nàng chọc qua.
Có thể lưu lại ở Minh Phủ, đương nhiên đều là hung thú, nhưng cố tình chúng nó đối với con mèo bình thường Tô Đường này không có biện pháp nào, đến cuối cùng cũng không biết là do quen thuộc hay là sao, dù sao một đám đều cùng nàng chơi rất vui.
Lượng ăn cơm của Chó Ba Đầu Địa Ngục rất lớn, Tô Đường một tay một khối thịt máu chảy đầm đìa, đến cuối cùng cả cánh tay đều mỏi.
Sophia tuy rằng bị mẹ kế khắt khe, nhưng cũng ít khi sử dụng thể lực, hơn nữa nàng hàng năm tử trạch, cũng rất ít vận động, cho tới bây giờ đều có thể nói tay không không thể khiêng đồ.
"Ngao ô ~" Chó Ba Đầu kêu một tiếng, kỳ dị chính là, Tô Đường cư nhiên có thể nghe hiểu ý tứ của chúng nó.
"Các ngươi nói muốn chính mình ăn?"
Chó Ba Đầu, "Ngao ~"
Tô Đường liền cao hứng lên, "Thật là bé ngoan, được, ăn đi, không cần nói với ta."
Thời điểm Moka lại đây, vốn nghĩ rằng chính mình sẽ đi nhặt xác, hoặc là ngay cả thi thể cũng đều không có, nhưng hắn không thể nghĩ tới, tiểu quý nữ yếu ớt này, chẳng những không sợ tới mức kinh hoảng thất thố, càng không có bị Chó Ba Đầu săn gϊếŧ, ngược lại ở chung rất hài hòa.
Hài hòa đến gần như quỷ dị.
Moka biết được đại nhân nhà mình có bao nhiêu để ý tiểu hắc miêu kia, liền biết có bao nhiêu chán ghét nhân loại này, cho nên hắn không hề nghĩ ngợi, lập tức liền đem việc này báo cáo.
Thời điểm Tử Thần lại đây, hình ảnh trước mắt này càng làm hắn ngạc nhiên.
Nữ nhân xấu xí kia cư nhiên cầm thùng nước, đánh răng cho Chó Ba Đầu Địa Ngục của hắn!
Mẹ nó, tôn nghiêm của chó dữ địa ngục đâu!
"Ngươi đang làm cái gì?"
Thanh âm lạnh lùng từ sau người vang lên, động tác đánh răng của Tô Đường hơi dừng lại, học phương thức hành lễ của người hầu đối với hắn lúc trước, cung kính nói: "Hồi đại nhân, ta đang đánh răng cho bọn nó."
Gương mặt tuấn mỹ của Tử Thần đều có chút vặn vẹo, đương nhiên có thể nhìn thấy nàng đang đánh răng cho chúng nó, nhưng mấu chốt là, chúng nó là chó dữ ở địa ngục a, ai gặp qua chó dữ đánh răng không? Nếu như bị các thần minh khác biết, khẳng định sẽ cười chết hắn!
"Ai cho phép ngươi đánh răng cho chúng nó?!"
Tô Đường nghe thanh âm nghiến răng nghiến lợi của hắn, bất đắc dĩ, ngoan ngoãn buông bàn chải trong tay, "Là ta tự chủ trương, cầu xin đại nhân bớt giận."
Tử Thần cười lạnh, "Tức giận không được, nếu như thích đánh răng cho chúng nó như vậy, từ hôm nay trở đi, đem mỗi hung thú ở Minh Phủ đều đánh một lần cho ta."
Tô Đường ngẩng đầu, như là xác nhận độ chính xác trong lời nói của hắn.
Mà ở trong mắt Tử Thần, bộ dáng nàng thoáng ngạc nhiên, chính là sợ hãi.
"Biết sợ?"
Tô Đường, "Không, chẳng qua ta chỉ là một nhân loại bình thường, chỉ sợ trong một ngày làm không xong, đại nhân có hay không cho tôi thêm mấy ngày thư thả?"
Tử Thần cười lạnh, Chó Ba Đầu Địa Ngục hiện giờ không nổi điên, nhưng không đại biểu các hung thú khác đều không như vậy, nàng còn trông cậy có thể sống qua ngày mai sao?
Nằm mơ.
"Được, ta liền nhìn ngươi đánh răng tụi nó, làm mấy ngày cũng đều có thể."
Nữ nhân xấu xí đáng chết này câu dẫn xong vật nhỏ của hắn, cư nhiên lại câu dẫn chó canh giữ của hắn, thật là lả lơi ong bướm. Hắn hôm nay liền phải đứng tại đây nhìn, xem nàng chết như thế nào khi ở trong tay những hung thú đó.
Minh Phủ có không ít hung thú, ngoại trừ Chó Ba Đầu, còn có Wasila, đó là một con sói ma có hình thể to lớn, còn có Malhu, đó là thủy quái, thời điểm Moka đưa tới đây còn bưng theo mấy thùng nước a.
Tử Thần ngồi ở trên ghế do người hầu lấy, từ trên cao nhìn xuống nàng, "Ngươi hôm nay liền đánh răng trước ba con, làm đi."
Tô Đường nhìn những tiểu đồng bọn quen thuộc, chẳng những không sợ hãi, ngược lại còn có chút cao hứng.
Lúc ấy làm nhiệm vụ, gặp gỡ tên điên Tử Thần này, ngày nào nàng cũng muốn tức điên lên, cũng may mắn có những hung thú đáng yêu này bồi cùng nàng, bằng không nàng sớm đã hậm hực mà chết rồi.
"Đại nhân, ta hôm nay còn chưa có ăn cơm sáng đâu, có thể trước tiên ăn chút đồ ăn rồi mới làm được không?"
Truyện được edit bởi AShu/ Đọc truyện trên truyenwk.com AShu và wordpress: để ủng hộ editor nha ≧◉◡◉≦
Tử Thần nghe vậy, chỉ cho nàng đang kéo dài thời gian, cười lạnh nói: "Được."
Coi như cho nàng ăn cơm trước khi chết, ăn no tốt rồi mới lên đường, hắn vẫn có thiện tâm a.
Moka là người hầu bên người Tử Thần, không thể không nói hiệu suất thật sự rất cao, không bao lâu, một bàn ăn sáng được coi là phong phú liền đưa tới.
Tô Đường một người ăn không hết, vì thế nàng chính mình ăn một chút, còn thừa lại tất cả đều đưa cho hung thú.
"Từ từ ăn, không đủ thì chúng ta lại hỏi Tử Thần đại nhân."
"Ai, ăn thì ăn đi, đừng liếm tay ta!"
......
Thiếu nữ tràn đầy sức sống trước mắt, nếu chỉ nghe thanh âm, giống như là một thiếu nữ đáng yêu mang theo sủng vật du ngoạn, ấm áp vô cùng. Nhưng hiện tại, trong đôi mắt bọn họ đều tràn đầy sự ngây thơ, mấy con hung thú này, tùy tiện xách một con ra liền đủ để chấn động một phương, chúng nó là hung thú, ác danh truyền xa, không phải là tiểu sủng vật được nuôi ở trong nhà a!
"Đại nhân?" Moka khϊếp sợ nhìn mấy con hung thú vô cùng dịu ngoan, thật sự nhìn không rõ vị nhân loại này là như thế nào làm được, chỉ có thể xin giúp đỡ đại nhân.
Tử Thần gắt gao mà nhìn chằm chằm nữ nhân xấu xí trước mắt, đến cuối cùng, hắn cọ một chút đi tới trước mặt nàng.
"Ngươi đến tột cùng là người nào?"
Tử Thần thanh âm lạnh băng âm trầm, giống như đến từ địa ngục vực sâu.
Tô Đường rất bình tĩnh, "Đại nhân, ta là người hầu của ngài."
Tử Thần, "Không, ngươi không coi là người hầu, ngươi chỉ là một tế phẩm nho nhỏ, một tế phẩm mà ta có thể tùy ý bóp chết." Hắn nói xong, không hề dự liệu mà duỗi tay bóp cổ nàng, "Lại cho ngươi thêm một cơ hội, ngươi đến tột cùng là cái thứ gì."
Tô Đường cảm thấy hiện tại nam chủ một đám đều có bệnh, động một chút liền thích bóp cổ nàng, nàng đều không nhớ rõ đây là lần thứ mấy bị như vậy.
Tượng đất còn có ba phần tâm huyết đâu, thù này, nàng nhớ kỹ!
Tô Đường sắc mặt đỏ lên, hô hấp khó khăn, bởi vì sinh mệnh đã chịu uy hϊếp, nàng đã không chịu khống chế bắt đầu phản kháng, đáng tiếc, điểm phản kháng này của nàng ở trong mắt Tử Thần, căn bản chả là cái gì hết.
"Đại nhân, ta chỉ là một nhân loại nho nhỏ."
"Một nhân loại nho nhỏ, có thể khống chế nhiều hung thú của ta như vậy?" Tử Thần cong môi, lộ ra một tia châm biếm, "Ta nghe nói, gần đây nữ vu thực thích ở trong nhân loại tìm người thừa kế."
Tô Đường không phải nữ vu, mặc dù đã từng là người, nhưng chỉ cần lên làm nữ vu, hồn lực liền sẽ phát sinh biến hóa. Hồn lực của Sophia đại biểu nhân loại, điểm này Tử Thần rất rõ ràng, chẳng qua hắn không tin một nhân loại bình thường, cư nhiên có thể sử dụng hung thú của hắn.
Hắn bóp cổ nàng, chính là muốn nhìn một chút khi sinh mệnh nàng gặp được uy hϊếp, có thể hay không lộ ra sơ hở.
Đáng tiếc, cái gì đều không có.
Tô Đường bị người hung hăng ngã trên mặt đất, toàn thân đều đau, bất quá đau nhất vẫn là trên cổ, nóng rát, làm nàng muốn ra tay bóp chết nam chủ.
Tử Thần lại ngồi trở về, bất quá so sánh với biểu tình bình tĩnh nhàn nhã lúc trước, lần này ánh mắt hắn rõ ràng hung ác sắc bén, "Moka, lại đi tìm chút hung thú tới."
Moka, "Vâng."
Hung thú Minh Phủ, Tô Đường thật sự không sợ, nhưng nàng không nghĩ tới, Tử Thần cư nhiên điên như vậy cho người đi ra bên ngoài tìm hung thú cho hắn.
Nửa ngày đi qua, hung thú Minh Phủ đều không ngoại lệ, tất cả đều luân hãm.
Tử Thần cũng không tin, nữ nhân này thực sự có ngự thú chi thuật!
"Moka, đi tới chỗ Ma Vương tìm mấy con hung thú tới."
Tô Đường:............
Cmn, thù gϊếŧ vợ bất quá cũng chỉ có như thế đi?
Tử Thần: Nữ nhân xấu xí này cư nhiên dám câu dẫn mèo của ta, gϊếŧ gϊếŧ.
____________________
( tấu chương xong )
Đã beta
Edit by AShu