Nếu hỏi hắn có chỗ nào khác người thường thì hắn có một đôi đồng tử màu tro đen rất đặc biệt, da thịt cũng trắng hơn người thường rất nhiều, trắng đến mức tái nhợt.
Sợ là người đàn ông này đang mắc một căn bệnh nào đó.
Theo sau, chỉ thấy người đàn ông kia bỗng nhiên vén cổ tay áo lên, chạm nhẹ vào đóa hoa màu đen đang tỏa nhiệt trên cổ tay của mình.
Hắn rũ mắt, môi mỏng khẽ cong lên tạo thành ý cười nhẹ.
Hắn đứng trên nóc nhà, dù đang cách rất xa nhưng hắn vẫn có thể nhìn thấy rõ tất cả những gì đang xảy ra với chiếc xe buýt bị tang thi bao vây kia.
Phần lớn người trên xe buýt đều hét toáng lên, cũng có không ít người xuống chiến đấu với tang thi.
Tầm mắt của hắn đảo nhanh qua đám người đó, cẩn thận xem xét từng người một.
Đối với những người đang đánh nhau với tang thi, người đàn ông chỉ tỏ thái độ lạnh nhạt.
Trong tình huống khẩn cấp đó, có một chiếc xe jeep từ phía Đông chạy tới, đột phá vòng vây.
Từng đợt lôi điện và lửa lớn được ném ra với lực sát thương cực mạnh, cơ hồ những nơi bọn họ đi qua tang thi đều ngã xuống đất.
Rất nhanh chiếc xe jeep kia đã thành công dừng lại bên cạnh xe buýt.
Chiếc xe này chính là của bọn người Hoắc Tư.
Hoắc Tư và Chúc Băng xuống xe, lưng tựa lưng cùng nhau chiến đâu, cùng nhau giao an toàn ở phía sau cho đối phương.
Trong khoảng thời gian ngắn, đám tang thi kia không có biện pháp nào tiếp cận gần đến xe buýt.
Tuy đây là lần đầu tiên hai người bọn họ hợp tác nhưng lại có một sự ăn ý không nói được thành lời.
Điều này khiến Hoắc Tư không nhịn được quay đầu nhìn Chúc Băng.
"Chúc Băng tiểu thư thật làm người khác mở rộng tầm mắt!"
Lôi điện trong tay Chúc Băng vang lên tiếng động lớn, một giây sau, một vài con tang thi ngã xuống đất, đầu bị đập nát.
"Hoắc đương gia cũng không kém."
Dưới trường hợp chiến đấu ác liệt như vậy, hai người bọn họ vẫn không quên thổi phồng năng lực của đối phương.
Nam Tiểu Nhiên ngồi trên xe buýt, trên người vẫn mặc váy trắng dài, mặt nạ trên mặt che đi dung mạo tinh xảo của cô ta, vẻ mặt cô ta có hơi khẩn trương.
Đến khi nhìn thấy có vài dị năng giả ở bên ngoài sắp không chống đỡ được nữa biểu tình của cô ta trở nên nghiêm túc hơn, cô ta nhanh chóng xuống xe, chạy đến chỗ dị năng giả đó.
Nhưng lúc này lại nghe được có một quân nhân ở trên xe buýt ra lệnh: "Mau lên xe! Xông ra ngoài!"
Tiếng nói vừa dứt, cả đám dị năng giả đều vội vàng rút lui, trở lại xe buýt, không hề có ý định ham chiếm.
Bất quá, chỉ vài giây sau, Nam Tiểu Nhiễm đã phát hiện bản thân bị một đám tang thi vây quanh, mùi hôi thối của tang thi ngập trong không khí, từng gương mặt dữ tợn hiện lên trước mặt cô ta.
Mạt thế đã diễn ra năm nhưng nhờ vào dị năng của mình nên cô ta luôn được người khác bảo vệ. Vì thế dù tang thi có hoành hành thế nào thì đây vẫn là lần đầu tiên cô ta phải tự đối mặt với bọn chúng.
Cả người Nam Tiểu Nhiễm run rẩy, sắc mặt tái nhợt, ngay cả giọng nói cũng không rõ: "Cứu mạng!"
Hiện tại mọi người đều đang trong trạng thái khẩn trương chuẩn bị chiến đâu nên không một ai nghĩ tới Nam Tiểu Nhiễm sẽ chủ động xuống xe, còn bị một đám tang thi vây quanh.
Đợi đến khi chuẩn bị quay đầu xe xông ra ngoài, Hỏa Tình mới phát hiện không thấy Nam Tiểu Nhiễm đâu.
Theo bản năng nhìn ra ngoài cửa sổ, liếc mắt một cái đã thấy Nam Tiểu Nhiễm đang bị một đám tang thi bao vây lại.
Cô ta lập tức hô lớn: "Nam Nhiễm còn ở bên ngoài!"
Tên thật của Nam Tiểu Nhiễm là Nam Nhiễm nhưng cô ta rất ít khi sử dụng cái tên này, mọi người quen cô ta đều gọi cô ta là Nam Tiểu Nhiễm.
Hiện tại do quá khẩn trương nên Hỏa Tình mới buột miệng thốt ra.
Nghe lời này, sắc mặt của vị quân nhân chỉ huy kia lập tức sầm xuống.
"Cái gì? Cô ấy xuống xe lúc nào?"
Bên ngoài vẫn còn rất nhiều tang thi đang tụ tập, hiện tại là cơ hội tốt nhất để phá vòng vây xông ra ngoài, nhưng Nam Tiểu Nhiễm cũng rất quan trọng.
Nhiệm vụ chính của bọn họ là phải hộ tống cô ấy an toàn trở về căn cứ.
Hỏa Tình nóng lòng nói: "Mấy người nhanh chóng xuống xe cứu cô ấy đi!"
Cô ta vừa dứt lời liền nhìn thấy có một con tang thi đang muốn đánh lén từ sau lưng Nam Tiểu Nhiễm.
...
Có lẽ vì đã quá thích Nhiễm tỷ nên tui không thể chấp nhận được có một người khác trùng tên với tỷ ấy, cho dù có thêm một chữ "Tiểu" cũng không muốn.