Từ trước đến nay, họ sợ gì nhất mạt thế?
Zombie!
Hiện tại tâm trạng bọn họ cực kì vi diệu, ai mà ngờ được sẽ có một ngày bọn họ được zombie bảo vệ chứ?
Đúng, là bảo vệ.
Không cần biết là dị năng giả hay người thường, ai trong căn cứ cũng có tâm trạng phức tạp. Nhìn đám zombie nhảy lên rồi dùng tay không xé bọn động thực vật biến dị, mí mắt ai cũng giật giật.
Nếu bọn họ gặp phải đám zombie này, chỉ sợ mạng nhỏ khó giữ nổi.
"Họ đã khôi phục ý thức." Đường Quả nhìn sắc mặt phức tạp của mọi người, mỉm cười, "Họ đến từ đế quốc zombie, đế quốc chỉ tồn tại zombie có ý thức."
"Họ có ký ức lúc trước, ngoại trừ vẻ ngoài không được đẹp ra thì cũng giống với người thường, cũng có tư duy của người thường."
"Nói đơn giản, tất cả đều là người."
Đường Quả chờ tất cả từ từ bình tĩnh lại, thấy bọn họ tò mò, nói tiếp, "Họ ăn đồ ăn giống con người. Ở đế quốc zombie, ăn thịt tươi và cắn người không lý do là vi phạm pháp luật, sẽ bị xử tử ngay."
Lúc này không ít người tò mò đế quốc zombie ở đâu.
"Họ tiến hóa rồi sẽ cực kì hoàn hảo, có được vẻ ngoài giống người thường, nhưng lại có được sức mạnh mà người thường không có." Đường Quả nói tiếp, "Trong đám người họ có thể có người thân của mọi người, cứ tìm thử đi."
Tất cả xôn xao lên, nếu zombie không cắn người, khôi phục ý thức lại còn có thể là người thân, vậy thì quá tuyệt vời.
"Không cần sợ, cứ thử đi. Tương lai tất cả sẽ sống chung với nhau." Đường Quả cười cười khiến da đầu người ta tê dại.
Nhưng tò mò chiến thắng nỗi sợ, có người cả gan đi vào trong đàn zombie tìm người.
Một cậu nhóc to gan kéo kéo một zombie trông dễ nhìn một chút, hỏi, "Chú zombie ơi, cháu muốn tìm mẹ, không biết mẹ cháu có còn không ạ? Mẹ cháu tên Lý Tố, là người thành phố L, Tây Thành."
Zombie được hỏi nhìn cậu bé, mở miệng ra, giọng khô khan, "Có nhiều người tên Lý Tố lắm, cháu hỏi người khác đi."
Lá gan lớn hơn, cậu bé bắt đầu đi hỏi zombie khác. Có vài zombie bị hỏng lưỡi không nói được, đành múa may bảo cậu bé đi hỏi người khác.
Cảnh tượng này khiến người ta rung động.
Bọn họ không thể không bỏ rơi người thân là zombie. Nhưng nếu người thân là zombie mà vẫn còn ý thức lại không cắn người, có lẽ sống chung với nhau cũng không khó lắm.
Dần dần có người đi ra tìm người thân trong đàn zombie.
Có người đã tìm được, tuy rằng bề ngoài bị thay đổi, nhưng zombie có ký ức rất nhanh đã tìm được người thân của mình.
"Con người và zombie tiếp xúc thành công." Thời Thừa nắm tay Đường Quả, "Ý tưởng của em quá đẹp." Quá hoàn hảo.
"Licker xuất hiện rồi, giờ phải cho bọn họ ra tay, để người ta nhận ra rằng zombie là một sinh vật cực kì đáng yêu." Đường Quả cong môi, "Là sinh vật hiền lành nhất mạt thế."
Nguyên Bình đứng sau cười ha hả. Lúc anh ta biết được Đường Quả là zombie, anh ta không thể không phục sếp anh ta có khẩu vị nặng.
"Em thử rồi, động thực vật biến dị có thể làm đồ ăn cho zombie để họ tiến hóa."
"Mối nguy hiểm duy nhất của chúng ta là licker, nhưng mà chỉ cần zombie tiến hóa, chúng ta vẫn sẽ an toàn."
____
Editor: Chào mừng các nàng đã đến với quyển của "Xuyên nhanh: Nữ phụ bình tĩnh một chút!" ~~~