Edit: Minh Nguyệt
Beta: Phong Nguyệt/Beltious Soulia/Dã Linh
Giải thích tên chương: Thiểm hôn [Hôn nhân chớp nhoáng] là một danh từ mới, dù về mặt hình thức không phải là một từ hiện đại nhưng phần lớn là ý xấu, có ý nói xem hôn nhân như trò đùa, chưa tìm hiểu đủ đã đến bên nhau. Vì thế, không thể tránh khỏi những vấn đề, khó khăn ẩn sâu bên trong, so với hôn nhân bình thường thì phiêu lưu hơn. Thiểm hôn giống như canh bạc hôn nhân, ai cũng muốn chiến thắng, để bản thân cả đời được hạnh phúc, bình an. Thế nhưng khi thật sự rơi vào bẫy tình thì làm sao có thể đối mặt được...
Lời của editor: Đây là thế giới do mình - Minh Nguyệt edit. Nếu các bạn muốn liên hệ/góp ý gì với mình thì nhắn qua fanpage này nha:
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ ~
Soulia/Dã Linh: Vì một vài vấn đề liên quan đến học tập, công việc và sức khỏe nên cho đến bây giờ mị mới có thể comeback được, dù đã hứa với độc giả nhiều lần. Mị rất xin lỗi các độc giả của mị và cũng cảm ơn mọi người vì đã chờ đợi. Hiện tại mị đang hợp tác cùng với Minh Nguyệt và sẽ cố gắng để ra chap đều nhất có thể.
Bắt đầu từ giờ là trung bình - chương/ngày. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ ~
Chương ():
Đường Quả nhìn một lúc lâu, cuối cùng xác nhận rằng đây đúng là giấy kết hôn. Nhưng cô có thể căn cứ vào câu nói vừa rồi để kết luận rằng, người đàn ông đẹp trai này kết hôn với cô không phải vì thích cô.
Còn về nguyên nhân, trước mắt cô còn chưa có ký ức.
"Tiểu Quả, em sao vậy?"
Đường Quả lắc lắc đầu nói, "Không có gì."
"Hôm nay quả thật làm em mệt quá rồi, chưa chuẩn bị gì đã kết hôn với tôi, còn kết hôn vội vàng nữa, thật là có lỗi với em."
Đường Quả gật gật đầu, "Quả thật hơi mệt, em muốn về nghỉ ngơi trước."
Người đàn ông nắm tay cô, có thể thấy được lúc đó hắn ta có hơi do dự. Cuối cùng hắn ta nhớ tới chuyện gì nên vẫn dùng sức nắm tay cô lên xe.
Xe đi được nửa giờ, bọn họ đi vào một tiểu khu, người đàn ông đưa cô vào nhà ở, từ cửa là có thể nhìn ra, nơi đây đã được trang hoàng để tổ chức đám cưới.
Đi vào nhà ở, bên trong cũng là đã được bố trí.
Đầu tiên người đàn ông đưa cô đến một căn phòng tân hôn đã trang trí sẵn, chỉ nhìn một cái, hắn liền đưa cô tới một căn phòng khác, "Em chắc không thích ở ngoài kia đâu, ở đây đi."
Đường Quả không phản bác, sau khi người đàn ông rời khỏi đây, đóng cửa lại, bắt đầu tiếp thu ký ức của thế giới này.
Đây là một cuộc hôn nhân vô cùng máu chó, câu chuyện này, cũng là một câu chuyện nhà đình vô cùng máu chó.
Người đàn ông vừa nãy nói chuyện với cô chính là nam chính của thế giới này, tên là Lạc Diệc Thành.
Lạc Diệc Thành xuất thân nông thôn, hoàn cảnh gia đình cũng không tốt, nhưng hắn ta từ nhỏ thông minh, nhờ vào sự nỗ lực của cha mẹ và chị gái mà lên thành phố, trở thành sinh viên đầu tiên ở nơi của bọn hắn. Có thể nói hắn ta là gà rừng biến thành phượng hoàng.
Nhưng một người sinh viên không có căn cơ lên thành phố, lại muốn ở thành phố lớn đứng vững gót chân cũng không dễ dàng.
Lạc Diệc Thành quả thật là một người rất nỗ lực, dựa theo kế hoạch cuộc sống của hắn, cuộc sống tương lai nhất định sẽ không quá kém.
Nếu như lúc hắn ta học đại học, bạn gái mình không sinh ra ở một nhà đình như thế, giờ đây hẳn bọn hắn đang hưởng thụ cuộc sống hôn nhân hạnh phúc mỹ mãn.
Hôm nay, chính là ngày mà hắn ta và bạn gái thời đại học của mình kết hôn. Tình yêu của bọn hắn kéo dài suốt thời học sinh, đã chín năm rồi. Từ tuổi đến tuổi, thanh xuân của hai người đều dành hết cho nhau. Phải nói, đây là một đôi tình nhân thật đẹp.
Nhưng sống ở bên nhau, luôn sẽ có mâu thuẫn.
Nơi này một thành phố lớn, giá nhà, giá hàng khẳng định sẽ không thấp. Bọn họ yêu đương, trừ đi bốn năm học đại học, Lạc Diệc Thành chỉ còn lại thời gian năm phấn đấu.
Ở thành phố này, Lạc Diệc Thành rất bình thường. Vì tương lai của bọn họ, hắn trong vòng năm này mỗi ngày giờ dậy, buổi tối giờ về nhà, chính là vì kiếm tiền để có ngôi nhà của mình ở nơi đây.
Bởi vì mẹ vợ tương lai của hắn ta đã nói, muốn kết hôn với con gái của bà, thì cần phải có một căn nhà có ba nhà ở trong thành phố này.
Lạc Diệc Thành cảm thấy yêu cầu này không quá đáng chút nào. Tiền Bối Bối năm đầu đại học đã ở bên cạnh hắn, đến lúc hắn đi làm cũng không rời không bỏ, hắn ta thật sự cần phấn đấu nỗ lực, tại thành phố này mua một ngôi nhà. Đây là vì chính hắn, cũng là vì cô ấy, nơi đây sẽ là gia đình tương lai của bọn họ.
Cho nên hắn thật sự rất nỗ lực, dùng gần hết năm, tại thành phố này mua một căn nhà, địa điểm cùng hoàn cảnh đều rất tốt. Cha mẹ Tiền Bối Bối rất hài lòng, rốt cuộc đồng ý cho bọn hắn kết hôn.
=====
Chương ():
Ngoài việc mua nhà, hắn ta cũng mua một chiếc xe. Dựa theo chức vị hiện giờ của hắn, hơn nữa sau này còn muốn đưa vợ con đi làm đi học, mua xe là việc cần thiết.
Cứ như vậy, trừ đi số tiền cần để chuẩn bị cho hôn lễ, hắn ta dường như đã tiêu hết toàn bộ số tiền tích góp trong năm.
Cũng may, hắn không có nhờ cha mẹ giúp đỡ, tất cả tiền đều là tiền lương của hắn cộng thêm tiền làm thêm giờ.
Xem ở những mặt trên, hắn ta là một người đàn ông tốt, cực kỳ nỗ lực, biết phấn đấu.
Tất cả mọi người, kể cả Lạc Diệc Thành và Tiền Bối Bối đều cho rằng bọn hắn sắp sống một cuộc sống hạnh phúc.
Thế nhưng không ngờ rằng, hôn lễ hôm ấy lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Vào lúc mà hắn ta vui vẻ cùng nhóm phù rể lái xe đi đến nhà của Tiền Bối Bối đón dâu, làm sao cũng không mở cửa được dù bọn họ đã đưa không ít bao lì xì vào.
Cuối cùng nhóm phù rể hỏi nguyên do, nhóm phù dâu mới nói rằng đây là ý của Ngưu Kim Lan, muốn cưới Tiền Bối Bối còn cần vạn lễ hỏi.
vạn: Gần , tỷ VNĐ
Lúc nghe câu nói ấy, lòng Lạc Diệc Thành lạnh đi.
Hắn ta không ngại vất vả, dùng hết thời gian năm ở thành phố này mua nhà, để có thể cùng người trong lòng kết hôn.
Rõ ràng đây là điều kiện lúc đầu của mẹ vợ Ngưu Kim Lan, hắn ta không phản bác, cho rằng điều này hợp lý.
Nhưng khi hắn ta đã mua nhà ở, lại mua xe, hiện tại bà ấy lại đưa ra yêu cầu cần thêm vạn lễ hỏi, hắn ta không chấp nhận được.
Lúc ấy hắn muốn nói chuyện với người nhà của Tiền Bối Bối, nhưng Ngưu Kim Lan vẫn không đồng ý, còn nói rằng nếu không có vạn thì hôm nay không cần kết hôn.
Cuối cùng, Lạc Diệc Thành dừng mắt ở trên người Tiền Bối Bối, hỏi cô, "Bối Bối, em nói đi? Rốt cuộc hôm nay em có muốn kết hôn hay không vậy? Chúng ta đã ở bên nhau chín năm, sang năm là mười năm rồi. Tình cảm lâu như vậy, không lẽ em thật sự muốn bởi vì vạn lễ hỏi mà không kết hôn với anh sao?"
"Nếu Lạc Diệc Thành anh hôm nay chỉ có hai bàn tay trắng, không có nhà ở, cũng không có xe, không có năm phấn đấu, các người muốn lễ hỏi bao nhiêu, cho dù là một trăm vạn, anh cũng chấp nhận."
"Bối Bối, trong năm năm này, anh sống cuộc sống như thế nào em không hiểu rõ hay sao? Mua nhà mua xe, còn lại là tiền cho hôn lễ của chúng ta, vạn, thật sự là anh không lấy ra được. Anh không nghĩ lại đợi thêm nữa, cũng không muốn để em đợi nữa."
Hắn ta nói nhiều như vậy, không nghĩ rằng lại nhận được một câu như này của Tiền Bối Bối.
"Em nghe lời mẹ, Diệc Thành, mẹ em bị cao huyết áp, nên em phải nghe lời bà, không thể làm cho bà tức giận, chẳng may khiến cho bà tức đến bị bệnh thì làm sao bây giờ?"
Sau đó, Lạc Diệc Thành còn nói rất nhiều, cha mẹ Tiền Bối Bối tức giận, nói là không đưa được vạn thì không cho kết hôn.
Lạc Diệc Thành tức giận bèn lôi kéo Đường Quả, người bạn cùng trường vẫn luôn yêu thầm hắn đang đứng ở một bên, hỏi cô, "Tôi và em kết hôn, em có đồng ý không, nếu em đồng ý, chúng ta liền đi."
Đối với một người yêu thầm mà nói, được đáp lại đương nhiên là vui vô cùng, không suy nghĩ gì liền đi theo Lạc Diệc Thành.
Thuê váy cưới, chụp ảnh cưới tạm thời, cử hành hôn lễ như bình thường. Làm qua loa như vậy, khách đến dự đều cảm thấy kỳ lạ, người trong cuộc dường như cũng không vui vẻ gì.
Tiền Bối Bối đuổi theo, nói Lạc Diệc Thành điên rồi.
Lạc Diệc Thành quả thật bị tức đến điên rồi, cho rằng Tiền Bối Bối không tin, ngay tại chỗ liền kéo Đường Quả đi đăng ký kết hôn, cuối cùng Tiền Bối Bối bị tức bỏ đi.
Sau đó, chính là cảnh mà Đường Quả đi vào thế giới này.
=====
Chương ():
Những chuyện sau này phát sinh là, Tiền Bối Bối vẫn dây dưa với Lạc Diệc Thành, Lạc Diệc Thành cũng không buông được Tiền Bối Bối.
Hai người này vốn dĩ là người yêu, ở giữa có cha mẹ Tiền Bối Bối ngăn cách, hiện tại lại thêm một Đường Quả.
Cô vui vẻ đồng ý với Lạc Diệc Thành, cho rằng thái độ của nhà họ Tiền vàTiền Bối Bối đã làm Lạc Diệc Thành tổn thương. Cho dù hiện tại Lạc Diệc Thành không thích cô, nhưng bọn họ đã kết hôn, sống lâu với nhau nhất định có thể sinh ra cảm tình.
Nhưng sự thật cũng không giống như cô suy nghĩ, Lạc Diệc Thành vẫn không quên được Tiền Bối Bối, dù cho đã ở trước mặt cô bảo đảm rất nhiều lần.
Ngay từ đầu hắn nói muốn từ từ sống chung, cho nên bọn họ mỗi người ngủ một phòng. Sau đó vẫn cứ tiếp tục sống như thế, Tiền Bối Bối và Lạc Diệc Thành trong lúc không cẩn thận vô tình chạm mặt nhau, sinh ra các loại gút mắt.
Cô không biết, chỉ cho rằng Lạc Diệc Thành sẽ từ từ thay đổi, quên đi Tiền Bối Bối, cùng cô sống chung cả đời.
Cô là một cô con gái nhà giàu, người trong nhà cực kỳ tức giận với lựa chọn của cô, nhưng cũng không thể làm gì được. Dù sao cũng đã kết hôn, chỉ có thể chấp nhận, hơn nữa Lạc Diệc Thành quả thật cũng rất ưu tú.
Cô cũng không biết, lúc Lạc Diệc Thành nhìn đến dáng vẻ vô cùng đáng thương của Tiền Bối Bối, đã mềm lòng.
Nghe Tiền Bối Bối nói là vì sợ tức chết Ngưu Kim Lan, làm người trong nhà tức giận mới không thể không đồng ý, trên thực tế trong lòng rất muốn đi cùng hắn, hắn hận không thể quay ngược thời gian.
Cho nên, hắn ta âm thầm tích góp tiền, chưa bao giờ giao cho Đường Quả. Kỳ thật bọn họ chẳng qua chỉ là kết hôn trên danh nghĩa, ở chung một mái nhà mà thôi.
Chờ đến lúc hắn tích cóp đủ một trăm vạn, lại đi đến nhà của Ngưu Kim Lan, nói rằng muốn kết hôn cùng Tiền Bối Bối.
Ngưu Kim Lan nhìn một trăm vạn lễ hỏi, trong lòng rất vui, hơn nữa mấy năm nay sự nghiệp của Lạc Diệc Thành khởi sắc, chính mình còn mở công ty kiếm được rất nhiều tiền. Ở nơi khác còn mua thêm nhà ở, nói không chừng qua thêm hai năm là có thể mua biệt thự lớn.
Người trong nhà của Tiền Bối Bối đều cảm thấy không thể bỏ qua người này, cũng mặc kệ việc hắn hiện tại đã kết hôn với Đường Quả mà đồng ý.
Ngưu Kim Lan cũng rất nhanh nhớ đến chuyện này, hỏi Lạc Diệc Thành, "Thế Đường Quả thì sao?"
"Con sẽ nói rõ ràng với cô ấy, ly hôn, kỳ thật trong mấy năm nay, bọn con không có gì cả, lòng của con vẫn luôn không bỏ được Bối Bối."
"Vậy nhà của các con thì sao đây?" Ngưu Kim Lan kinh ngạc nói, "Sau khi các con ly hôn, nhà ở chia như thế nào?"
"Chắc chắn sẽ chia cho cô ấy một nửa." Mặc kệ Đường Quả có phải thiên kim nhà giàu hay không, căn nhà mà hắn ta mua kia cùng với số tiền kiếm được sau này, đều thuộc về tài sản sau hôn nhân, phải chia cho Đường Quả một nửa.
Ngưu Kim Lan không bằng lòng, "Không được, những thứ đó vốn dĩ là của Bối Bối, sao cậu có thể đưa cho người phụ nữ khác được? Tóm lại, các người ly hôn, cô ta trắng tay rời nhà, nhà ở, xe, tiền tiết kiệm, chỉ có thể thuộc về Bối Bối."
Tiền Bối Bối ở một bên khuyên nhủ, nhưng Ngưu Kim Lan không đồng ý. Dù sao, nếu bọn họ muốn kết hôn thì Đường Quả phải rời khỏi cái nhà kia, không được lấy bất cứ thứ gì.
Cuối cùng, chân ái thắng tất cả, Lạc Diệc Thành đồng ý.
Kế tiếp, chính là thời khắc mà Đường Quả hắc hóa, dù thế nào cũng không muốn ly hôn, còn đến tìm Tiền Bối Bối. Dùng khí thế áp đảo Tiền Bối Bối, tóm lại mỗi một lần đều sẽ bị Lạc Diệc Thành gặp được, thành công trở thành anh hùng cứu mỹ nhân.
Lạc Diệc Thành lúc đầu còn áy náy, dần dần cũng biến thành không vui và không kiên nhẫn.
Cô trở thành chất xúc tác cho tình cảm của hai người kia, vì cô mà tình cảm của hai người họ càng ngày càng tốt.
Cuối cùng ở trên đường lớn, cô lôi kéo Tiền Bối Bối, không cẩn thận ngã văng ra ngoài, đúng lúc bị xe đi qua đụng phải, hai chân tàn phế, cắt chi, ảm đạm xuống sân khấu.
=====
Chương ():
Tiền Bối Bối và Lạc Diệc Thành tiếc nuối một đoạn thời gian, lại kết hôn, sống hạnh phúc cả đời.
Đường Quả sau khi xem xong, cũng không có nói lời nào.
Hệ thống yếu ớt mở miệng, "Ký chủ đại đại, đối với thế giới này, cô có suy nghĩ gì?"
"Không có."
Thế giới này, tất cả mọi người đều có lỗi. Điều mà cô cần phải làm là thay đổi vận mệnh sẽ trở thành người tàn tật, lại hưởng thụ thế giới này thật tốt. Đương nhiên, cũng không thể quên dạy dỗ cho Lạc Diệc Thành một trận.
Có đánh chết cô cũng không thể quên chuyện báo thù.
So với thế giới trước, thế giới này đối với cô mà nói giống như nghỉ phép vậy.
Hệ thống cảm nhận được tâm trạng của Đường Quả không tệ, nó do dự rồi hỏi, "Ký chủ đại đại, cô muốn tìm người kia không?"
"Nếu có duyên phận, anh ta tự nhiên sẽ xuất hiện." Đường Quả cười nói, "Ta tin tưởng, anh nhất định sẽ xuất hiện, rốt cuộc thiết lập của anh ta là như vậy mà. "
Thiết......Thiết lập?
Đây là lần đầu tiên nó nghe đến cách nói như thế này, a, theo như ý của ký chủ đại đại, mỗi một lần hắn đều xuất hiện? Nó hỏi.
Không nghĩ tới Đường Quả gật đầu, "Đúng vậy, mỗi thế giới mà tôi xuyên qua hắn đều xuất hiện. Từ ngày mà tôi thức tỉnh, thái độ của hắn đối với tôi cũng thay đổi. Từ lúc bắt đầu lạnh nhạt không quan tâm, vô tình, đến bây giờ liền giống như tiểu chó săn, đi lên liền muốn ăn xương."
Hệ thống: Má ơi, đây là so sánh quỷ gì thế.
Nó cũng không hỏi Đường Quả, cho dù là đoán trước được rằng người này cũng không đơn giản, cũng có lẽ là đầu sỏ gây tội khiến cho cô ấy xuyên qua nhiều thế giới như vậy đi, vì sao lại còn đồng ý yêu đương với anh ta thế.
Bởi vì ký chủ đại đại nhà nó không có tiết tháo, việc nào ra việc đó, chỉ cần đối phương không có ký ức ban đầu, cô cũng không biết người ta đã làm gì, trước tiên cứ yêu đương đã.
Đây là ký chủ đại đại của nó.
[Lạc Diệc Thành kia thì sao?], hệ thống yếu ớt hỏi, nó cho rằng ký chủ đại đại sẽ không rộng lượng như vậy.
Nguyên chủ không suy nghĩ cẩn thận đã vội vã kết hôn với người mình thầm yêu nhưng sau hôn nhân, cách làm của Lạc Diệc Thành quả thật khiến cho người ta buồn nôn. Nếu hắn ta nhận ra mình không thể quên được Tiền Bối Bối, thì không bằng sớm ly hôn, còn tính là một người đàn ông có trách nhiệm.
Một bên muốn cưới một người vợ cho hắn mặt mũi, miễn cho bị chê cười, một bên lại không quên được Tiền Bối Bối, nói đến cùng, đây là được tiện nghi còn khoe mẽ.
(Gốc "lại đương lại lập (又当又立)", ngôn ngữ mạng, ý nói một người làm chuyện xấu nhưng không muốn bị người khác nói, gốc là chỉ những kỹ nữ còn đòi lập đền thờ trinh tiết.)
Nếu hắn ta không mở miệng nói muốn kết hôn với Đường Quả, cho dù cô ấy yêu thầm hắn ta thì cũng sẽ không đưa ra quyết định nhanh như thế.
Bởi vì ngày hôm nay, Đường Quả nhìn thấy người mình yêu thầm gặp phải tình cảnh gian nan như thế, lại cùng cô ấy nói ra những lời này. Cô đồng ý, Lạc Diệc Thành giữ được mặt mũi. Nếu cô không đồng ý, Lạc Diệc Thành sẽ mất sạch thể diện, sau này không dám ngẩng đầu ở trước mặt những người kia.
Lại nói tiếp, cô ấy lúc đó đồng ý ngay, có lẽ là do cô ấy không muốn làm hắn mất mặt thêm lần nữa. Nói thật ra, chuyện này đối với cô ấy là một vấn đề khó.
Nếu như lúc ấy không phải là ở dưới hoàn cảnh kia, chưa chắc cô ấy sẽ đồng ý.
Cho nên, Lạc Diệc Thành thật sự có sai lầm rất lớn.
Hệ thống trong lòng âm thầm nghĩ, nó tự nhận là ký chủ đại đại sẽ không bỏ qua cho đối phương dễ như vậy.
Ký chủ là người có thù tất báo.
Còn có Tiền Bối Bối, nếu ở hôn lễ hôm đó đã nhất quyết nghe lời của mẹ như vậy, sau này người ta đã đi đăng ký kết hôn rồi lại đến dây dưa, có thể nói là thực không biết xấu hổ.
Có lẽ, ở trong mắt loại người này, chân ái thắng hết tất cả.
Hệ thống âm thầm phân tích.
=====
Chương ():
Nó không tin rằng ký chủ sẽ ở thế giới này sống một cách đơn giản, cứ chờ mà xem, ký chủ đại đại còn có nhiều thủ đoạn.
Nó lén nhìn phòng Lạc Diệc Thành ở bên cạnh một chút, không nghĩ tới hắn đang nhìn ảnh của Tiền Bối Bối trong di động, nhìn vật nhớ người, nhịn không được trong lòng mắng một câu.
"Ký chủ, cô muốn đi an ủi Lạc Diệc Thành một chút không?"
Dựa theo kịch bản lúc trước của ký chủ đại đại, đối phó với loại người như Lạc Diệc Thành, khẳng định muốn dùng "kế sách ngược tâm".
Đầu tiên là khiến cho đối phương quen với cuộc sống có cô, lại trong lúc vô tình thích cô. Chờ đến khi cô rời đi, dù có làm gì cũng không thể níu kéo cô quay lại, sau đó lại nhìn dáng vẻ hối hận không kịp của hắn.
Như vậy...Như vậy thật đúng là quá sảng khoái rồi.
Nhưng nó đợi một lúc lâu, Đường Quả cũng không làm gì.
Biểu hiện của ký chủ đại đại có phải hay không không phù hợp tính cách của cô?
"Vì sao ta phải đi an ủi hắn ta chứ?" Trên mặt Đường Quả hiện lên vẻ không thể hiểu được.
Hệ thống có chút sốt ruột nói, [Kế sách ngược tâm á.]
"Hắn ta cũng không thích ta, việc gì phải "ngược tâm" chứ. Đường Quả thoải mái nằm trên giường, "Nghĩ nhiều mệt, thế giới này rất an toàn, a muốn thả lỏng, không muốn đi làm những việc kia. Lạc Diệc Thành muốn nhớ nhung ai thì kệ hắn. Chỉ cần hắn ta dám lén lút dây dưa với Tiền Bối Bối, đối với một người đàn ông đã kết hôn mà nói, quen với một người phụ nữ khác còn có quan hệ thân mật, những việc này đều gọi là nɠɵạı ŧìиɦ."
[Cho nên, ý của ký chủ đại đại là?] Hệ thống cảm thấy không có đơn giản như vậy, ký chủ đại đại cho rằng Lạc Diệc Thành còn không đáng để cô sử dụng kế sách sao?
"Đương nhiên là cổ vũ hắn ta nỗ lực kiếm nhiều tiền, chờ đến lúc ly hôn, đưa ra chứng cứ hắn ta nɠɵạı ŧìиɦ, ta có thể được chia một nửa tài sản."
Số liệu của hệ thống run lên, nó biết ngay mà, ký chủ đại đại đặc biệt hư, còn là loại siêu cấp hư nữa.
Đường Quả cười tủm tỉm, "Mở miệng nói vài câu cổ vũ, là có thể làm cho hắn hăng hái nỗ lực đi kiếm tiền, chờ ta ly hôn, có thể kiếm được một số tiền lớn."
Hệ thống: Không có cách nào nói chuyện chung.
[Ký chủ đại đại, cô đừng quên hoàn cảnh gia đình hiện tại của cô, tuy rằng không phải nhà siêu giàu có gì, nhưng ở thành phố này, cô cũng là một thiên kim nhà giàu, dưới danh nghĩa cũng có sáu bảy nhà ở, hai ba cái cửa hiệu mặt tiền. Có thể nói là ngồi ăn chờ chết, vì sao trong mắt lại chỉ toàn tiền?]
Ký chủ đại đại thay đổi, trở thành một kẻ tham tiền.
"Đó đều là tài sản trước hôn nhân của ta, ai nói người có nhiều tiền thì không thể thích tiền? Ai sẽ ghét bỏ tiền nhiều hả?" Đường Quả từ giường bò dậy, "Mi nói rất đúng, hẳn là ta nên đi an ủi Lạc Diệc Thành một chút, năng lực kiếm tiền của hắn ta không tệ. Ngày nào hắn ta còn suy sụp thì ngày đó xem như mất, không biết sẽ tổn thất bao nhiêu tiền nữa."
"Ta đi đặt một hộp cơm trước, ta nhớ là hôm nay hắn còn chưa ăn cơm, đưa cho hắn ta ít ấm áp, ăn no uống tốt, thân thể mới có thể khỏe mạnh, mới có thể phấn đấu quên mình đi kiếm tiền."
Hệ thống: Tiền tiền tiền, chỉ biết tiền, rõ ràng trong không gian hệ thống có nhiều bảo bối đáng giá như vậy, cũng chưa từng thấy cô chú ý.
Nó đã hiểu, lúc này đây ký chủ đại đại không nghĩ lại đi theo đường cũ.
Thật ra thì ngẫm lại cũng đúng, Lạc Diệc Thành và Tiền Bối Bối ở bên nhau đã chín năm, tình cảm sâu nặng, căn bản không có gì có thể xen vào, trừ phi chuyện giống như việc kết hôn ngày hôm nay xảy ra thêm vài lần nữa.
Kiên nhẫn và nhẫn nại của một người là có hạn, chờ cho chút tình cảm cuối cùng của bọn họ biến mất, Lạc Diệc Thành mới có thể từ bỏ Tiền Bối Bối.
Chỉ cần Tiền Bối Bối không phạm lỗi gì lớn, vậy thì ở trong lòng của Lạc Diệc Thành, cô ta vĩnh viễn là người quan trọng nhất.
Hơn nữa, hiện tại bọn hắn không thể ở bên nhau, nguyên nhân không phải đến từ bản thân của Tiền Bối Bối, mà là do người nhà của cô ta.