.
"A Ngọc, anh để USB ở nhà em, em có tò mò mở ra xem thử, trong đó có ba con game, còn là game kinh dị."
"Em tính chơi thử chút, có tên em trong đó nè. Mấy trò này anh chuẩn bị cho em đúng không?"
"Thật ra em cũng chỉ báo cho anh một tiếng thôi, tuy em không hứng với game kinh dị lắm, nhưng giờ muốn livestream, nếu người xem thích ba trò này thì cũng không tệ lắm."
"Được rồi, em chơi thử đây, không làm phiền anh nữa."
Phong Ngọc không kịp nói gì, Hạ Ý đã cúp máy.
Gã nhíu máy lại, ba trò này đúng là gã hứng lên chuẩn bị cho Hạ Ý, cho nên cũng không quan tâm đến cái USB quẳng ở đó. Nhưng Hạ Ý vừa mở ra đã chơi ngay khiến gã cảm thấy có hơi không thoải mái.
Nhưng rất mau, gã lại chìm trong đau thương, hoàn toàn quên đi Hạ Ý, chỉ nhìn đống quần áo sững sờ, nhớ lại mấy tháng đẹp đẽ. Càng nhớ, gã càng đau.
Đường Quả không hứng xem đàn ông tạo lũ. Ba trò chơi trong USB kia có lẽ là ba trò chơi trong cốt truyện.
Ba trò này quan trọng với cốt truyện lắm, cô thử đi theo cốt truyện xem sao.
Theo đường mạng, cô ngựa quen đường cũ chui vào máy tính của Hạ Ý. Game đã mở lên, cô ngồi một bên chờ game loading.
Hạ Ý chọn chơi trò đầu tiên là Tân nương cương thi.
Bên trong có đủ loại chướng ngại vật. Boss lớn của game này là cương thi vương, tân nương là con người. Nhiệm vụ của người chơi là cứu tân nương ra khỏi trấn cương thi.
Có hai cách qua cửa, một là tiêu diệt hết cương thi, đưa tân nương đi. Hai là nhân lúc cương thi và cương thi vương không chú ý, đưa tân nương ra ngoài.
Dù là cách nào cũng vừa nghe qua đã thấy khó.
Nhưng đương nhiên trong game sẽ có những thứ để đối phó với cương thi, là các loại bùa chú Mao Sơn, có thể cố định cương thi và tiêu diệt cương thi.
Nghe nói trong trấn cương thi còn có một lá bùa có thể tiêu diệt cả cương thi vương.
Ngoại trừ Phù Định Thân và Phù Diệt Thi còn có hai loại phù đặc biệt nữa là Phù Liễm Tức và Phù Ẩn Thân. Nếu tìm được hai loại bùa này, tỷ lê trộm tân nương đưa đi khá cao. Nhưng cũng không mấy dễ dàng.
Game tải gần xong, Đường Quả khống chế linh hồn đi vào trong game.
Chờ đến khi cô phản ứng lại, cô đã mặc một bộ đồ đỏ của tân nương, ngồi trong kiệu, được nâng lên đi đến chỗ nào đó.
Cô sửng sốt một chút, "Thống tử, đây là sức mạnh của cốt truyện trong truyền thuyết?"
[Chắc thế đó.]
Đường Quả mỉm cười, "Ồ, thú vị." Cô đánh giá xung quanh, vén mành lên. Xung quanh tối om, từng cọng cỏ từng cành cây đều vô cùng chân thật, như thể đây không phải là thế giới trong game mà là một thế giới thật.
Cô nhìn hướng đi của kiệu, loáng thoáng thấy được nhà, lòng hiểu rõ đây hẳn là trấn cương thi.
Hiện tại... cô là tân nương?
Cô sờ sờ lên mặt, còn có cả nước mắt, chậc một tiếng, "Thật đến mức này, ta có hơi nghi ngờ đây là một thế giới."
Một thế giới trò chơi, chẳng qua nhân vật trong trò chơi sẽ coi thế giới này là thế giới thật.
Cỗ kiệu nhanh chóng vào trong trấn nhỏ, kiệu phu nâng kiệu vào trong rồi buông ra, chạy như bay đi trốn, xung quanh nổi gió lạnh.
.
Đường Quả vén mành lên, tận mắt thấy kiệu phu và bà mối chạy nhanh như thể ở đây sẽ ăn thịt người.
Cô chống cằm ngồi đợi trong kiệu một lát, lúc tính đi ra ngoài thì bên ngoài có động tĩnh.
Cô liếc một cái, thấy được một nhóm cương thi nhảy nhót đến bên cỗ kiệu, vén mành lên ngửi ngửi cô cứ như đang xác định xem cô có phải người hay không.
Cuối cùng thấy vẻ hài lòng trên gương mặt tái nhợt của chúng nó, khóe môi cô giật giật không khống chế được, có cần phải chân thực đến thế không.
Cô dám nói, trong mắt Hạ Ý, cô ta sẽ không thấy được những biểu tình rất nhỏ này của nhân vật. Cho dù đã có thực tế ảo, nhân vật và quang cảnh đều không thể chân thực giống hệt ngoài đời như cô đang nhìn.
Cương thi trước mặt này có vẻ cấp khá cao. Thân thể của nó không cứng như cương thi xung quanh, nhưng vẫn là vừa đi vừa nhảy. Nó giơ đôi tay cứng đờ lên, kiệu của Đường Quả động đậy.
Cương thi nâng kiệu?
"Ta có thể bị xóc chết không?" Cô hỏi hệ thống.
Hệ thống nhu nhược nói, [Ai biết đâu. Ký chủ đại đại, cô ngồi yên đi.]
Nhưng chuyện xảy ra khiến cả hai cảm thấy mình đã suy nghĩ nhiều rồi. Cương thi không nhảy mà bay. Cô có thể cảm giác được đi đường khá tốt. Không sợ xung quanh toàn là cương thi đáng sợ, cô vén mành lên ngắm trấn nhỏ.
Cương thi đi đầu đột nhiên quay đầu lại, nhìn cô với vẻ hơi kì quái. Cuối cùng như xác nhận gì đó, yên tâm xoay người đi tiếp.
Đường Quả nhận thấy biểu hiện của cương thi này rất lạ.
Không bao lâu sau, kiệu hạ xuống, bên ngoài truyền đến một giọng nói cứng nhắc, "Tân nương, xuống kiệu."
Đường Quả vô cùng tự giác xuống kiệu. Xuyên qua nhiều thế giới như thế rồi, đây vẫn là lần đầu tiên cô trải nghiệm tình huống như thế này. Cô rất tò mò, hoàn toàn không lo cho an toàn của mình.
Ra khỏi kiệu, trước mặt cô là một tòa nhà lớn.
Cương thi đi đầu lại nói một câu, "Vào đi."
Đường Quả nhấc váy cưới, ngoan ngoãn đi vào trong, khiến cho cương thi dẫn đầu lại cảm thấy kì quái, quay đầu lại đánh giá cô hồi lâu nữa. Sau khi xác nhận cô thật sự không có vấn đề rồi mới dời ánh mắt đi.
Nó đẩy cửa một gian phòng đã được bố trí tốt. Đường Quả tự giác đi vào. Một chốc sau, cương thi nhảy nhót bưng đồ ăn đến cho cô.
Cô xác nhận một chút, các món này đúng là cho người ăn, không khách khí gì mà cầm lấy ăn ngay.
Cương thi đi đầu tròn mắt nhìn Đường Quả ăn ngon. Rõ ràng, với đầu óc đơ đơ của nó, nó không thể hiểu được vì sao tân nương này chẳng sợ hãi tí gì.
Cuối cùng, xác nhận là không có vấn đề gì, nó đành phải rời đi.
"Cũng không tệ lắm." Đường Quả giao lưu với hệ thống, "Thú vị đấy, không biết cương thi vương có thú vị thế không."
Trong cốt truyện không đề cập nhiều đến cương thi vương, thời gian lên sàn cũng khá ít. Trong cốt truyện, nguyên chủ không giống với cô. Cô là xuất hiện trong game mới biến thành tân nương, còn nguyên chủ phải khống chế sóng não của mình mới điều khiển được thân thể của tân nương, bản chất không giống.
Cô xác định, thân thể hiện tại này dường như chính là thân thể của cô, cô có quyền khống chế hoàn toàn. Đây chỉ là một nhân vật trong game, không có linh hồn.
Mải nghĩ, cửa mở ra.
Cô ngẩng đầu lên, nhìn thân ảnh đi vào.
Không sai, là đi vào, không cứng nhắc, ngoại trừ sắc mặt hơi tái ra thì thoạt nhìn không giống cương thi.
Cô không ăn nữa, thầm nghĩ, vcương thi này hẳn là cấp cao nhất, thế mà có thể đi vào.
.
Đường Quả còn cầm đùi gà trên tay. Trên đùi gà đã có một vết cắn, in rõ dấu răng chỉnh tề.
Cô đánh giá cương thi vương, cương thi vương cũng đánh giá cô. Bốn mắt nhìn nhau chằm chằm, không ai nói gì.
Cuối cùng, cương thi vương cười với cô, còn ngồi xuống bên cạnh cô, hứng thú nói, "Hiện giờ nhân vật trong game cũng giống thật đến vậy à?"
Đường Quả: ?
Đường Quả còn chưa kịp phản ứng lại, cương thi vương đã lập tức đưa tay lên véo mặt cô, vừa véo vừa tấm tắc khen, "Biểu cảm thật phong phú, còn tưởng thấy được người thật."
Đường Quả: Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra? Chẳng lẽ cha nội cương thi này có thiết lập tấu hài?
Trò Tân nương cương thi này là game kinh dị hài à?
Cô im lặng, quyết định xem tình hình thế nào, cha cương thi này khá thú vị đấy.
Cô lại gặm một miếng thịt gà, tiếp tục nhìn phản ứng của người đối diện. Anh kinh ngạc một chút, vừa khen ngợi vừa có chút hoài niệm, "Xem ra Phong thị có người tài rồi."
Lúc này, Đường Quả cảm thấy chuyện này không đơn giản.
Nhân vật trong game có thể có biểu cảm phong phú, nhưng dù có phong phú đến mấy, có trí tuệ đến mấy, cũng không dùng vẻ mặt này, giọng điệu này nói thẳng với tân nương về Phong thị.
Nhớ tình huống của mình, cô suy đoán, hay là... cha nội cương thi này cũng là sóng não của con người, còn là người liên quan đến Phong thị?
"Tân nương tử, đùi gà ăn ngon không?" Có lẽ cương thi vương quá tịch mịch, thế mà bắt đầu trêu chọc nhân vật trong game có biểu cảm phong phú này, "Có muốn ăn nữa không?"
Đường Quả: "..."
Hệ thống: Há há... Há há há... Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha, cười chết nó mất.
Nó dám khẳng định, ký chủ chắc chắn sẽ làm gì đó.
Quả nhiên, nghe được câu trả lời của Đường Quả, mã code chương trình của nó loạn hết cả lên.
Đường Quả cắn một miếng đùi gà, từ tốn nhai, nhẹ giọng nói, "Ngài có nhiều đùi gà lắm sao? Nhà em nghèo, chưa ăn đùi gà bao giờ."
Hệ thống: Biết ngay mà.
"Có, ta có nhiều đùi gà lắm."
Cương thi vương hứng thú, cảm thấy tân nương tử này thật thú vị. Lúc tỉnh lại trong game, anh đã nghĩ đủ cách để đi ra ngoài, nhưng hình như không có cách nào, vẫn cứ bị nhốt trong trò chơi và mạng máy tính, không thể liên lạc được với bên ngoài.
Không ngờ lại gặp được một nhân vật thú vị thế này.
Theo ánh trăng sáng ngoài cửa sổ, gương mặt tái nhợt của cương thi vương thật sự rất đẹp. Anh cũng mặc một bộ đồ cưới đỏ rực, khóe môi cong lên như đã phát hiện ra một thứ đồ chơi rất hay, "Muốn ăn không?"
"Có." Đường Quả vô cùng ngoan ngoãn gật đầu, "Em muốn ngày nào cũng được ăn đùi gà."
Hệ thống: Chó.
Cương thi vương cười dịu dàng, nếu mỗi lần xuất hiện trong game đều có thể nói chuyện vui thế này, thật tốt quá. Như thế, trong game, anh vẫn không tính là cô đơn. Chỉ sợ thiết lập kiểu như này không phải lúc nào cũng xuất hiện, không chừng còn bất cẩn kích hoạt thuộc tính ẩn giấu của nhân vật trong game, như thế rất phiền.
Nhưng hiện tại, anh vẫn hứng thú vô cùng.
Cương thi vương chỉ đùi gà trên bàn, giọng nói mang theo vài phần dụ dỗ, "Làm vợ của bổn vương, ngày nào cũng có đùi gà ăn."
Dựa theo thiết lập trong game, anh đoán dù tân nương tử không sợ anh, nhưng một khi anh nói muốn cô ấy thành vợ mình, chắc chắn cô ấy sẽ phản kháng. Anh muốn xem xem cô phản kháng thế nào.
__
Đỗ Liễu Liễu đại đại: Tác giả ngây thơ trong soáng đêm khuya livestream Quả Quả thả thính chàng cương thi.
Không ngờ tới đúng hông, haha!
.
"Làm vợ ngài có thể được ăn đùi gà mỗi ngày?" Đường Quả cầm đùi gà, mắt ánh lên vẻ chờ mong, thật giống như cả đời chưa ăn đùi gà bao giờ.
Cương thi vương không nhịn cười được, "Ừ, làm vợ của bổn vương, không chỉ có đùi gà mà sơn hào hải vị nào em cũng có thể ăn."
Anh vẫn không tin cô vợ này sẽ đồng ý.
Nhưng phản ứng của tân nương khiến anh cảm thấy thật thú vị, hiện tại thiết lập tình cảm của nhân vật trong game kinh dị đều quanh co thế này à?
Đường Quả cong mắt cười, "Ngài không gạt em chứ?"
"Ta lừa em làm gì."
Cương thi vương nghiêm mặt lại. Anh lừa một nhân vật trong game làm gì, chẳng qua là muốn xem phản ứng của cô thôi, lâu lắm rồi mới gặp được chuyện hay thế này.
Đường Quả bỏ đùi gà ra, kéo ghế ngồi bên cạnh cương thi vương, đôi mắt xinh đẹp nhìn thẳng vào mắt anh. Cương thi vương cũng sững sờ.
Quá chân thật.
Tân nương tử nghiêm túc nhìn anh, tim anh thế mà lại không kiềm chế được, nhảy lên. Nếu anh thật sự là một nhân vật trong game, có lẽ anh không ngại bỏ ra một cái giá lớn để giữ cô lại, không cho bất kì ai mang đi.
"Vậy sau này em là vợ ngài." Đường Quả mỉm cười. Cứ tưởng anh chàng kia không ở thế giới này chứ, ai ngờ lại nhảy vào tận trong game.
Vẫn là dao động linh hồn quen thuộc, vẫn là xuyên qua không có ký ức, còn thảm hơn cả cô, xuyên thẳng vào trong game, hình như còn không thể quay về.
Nhìn thấy một thiết lập game thú vị không nhịn được trêu người ta, không biết đã ở trong game bao lâu rồi mới chán như thế, thật đáng thương.
"Thống tử, thực ra chúng ta rất may mắn đúng không?"
Hệ thống: Hổng muốn nói nữa.
Nhưng nghe ký chủ xác định vị này là anh chàng xuyên việt thần bí, nó cũng thầm mừng. Liếc năng lượng đang từ từ tăng lên, nó lại càng vui.
Cái gì?
Cương thi vương ngạc nhiên, "Em nói gì?"
"Em nói, sau này em là vợ của ngài." Đường Quả lặp lại, dùng ánh mắt vừa khó hiểu vừa ngây thơ nhìn anh, "Ngài nói rồi mà, muốn ngày nào cũng được ăn đùi gà thì làm vợ ngài."
Cương thi vương: Không phải đánh chết cũng không theo à? Game này lỗi rồi đúng không?
Đường Quả không thèm để ý. Cô dịch lại gần một chút, ôm lấy tay cương thi vương, cười tủm tỉm, "Tướng công, chàng nói chàng không lừa em, em cũng thành vợ chàng rồi, chàng không thể không cần em, không phụ trách em đó."
Đột nhiên bị NPC trong game thả thính không đỡ được, đầu óc cương thi vương dừng hoạt động, không kịp phản ứng nên trả lời thế nào.
Này, có phải lệch cốt truyện game rồi không?
Anh nghiêm túc nhìn Đường Quả đang ôm tay mình. Dáng vẻ ngoan ngoãn đáng yêu này khiến tay anh không nhịn được run rẩy. Muốn véo quá. Vừa nãy anh có véo một chút, cảm giác thật tốt.
"Tướng công, chàng đổi ý rồi đúng không? Chàng thấy em ăn nhiều, không nuôi nổi, không muốn em làm vợ chàng đúng không?" Đường Quả mếu máo, trong mắt chứa nước lấp lánh.
Vẻ tủi thân sợ bị vứt bỏ này khiến cương thi vương buột miệng thốt ra, "Không có, bổn vương không có đổi ý."
"Vậy là tốt rồi."
Đường Quả vừa ôm tay cương thi vương vừa cầm đùi gà gặm.
.
"Em nghe trong thôn nói, đến trấn này là một đi không trở về, ở đây chỉ toàn là cương thi đáng sợ."
"Lúc trước em có sợ thật, nhưng vào đây rồi, cương thi hình như không có tổn thương em, còn thân thiện hơn cả người trong thôn."
Cương thi vương giật giật khóe miệng, anh nên nói gì đây? Lúc anh còn là người, đúng là anh rất hấp dẫn với phái nữ, nhưng anh cũng không nghĩ rằng mình có thể hấp dẫn luôn cả cô vợ trong game đáng lẽ nên trốn tránh và sợ hãi mình.
Họ xuất hiện ở đây, hẳn là có người đang chơi game này. Anh có hơi tò mò, đợi chút nữa người chơi không đưa tân nương tử đi được, tân nương tử còn cam tâm tình nguyện gả cho anh, không biết người chơi sẽ phản ứng thế nào.
Cương thi vương không hiểu sao lại có hơi mong chờ.
Nhớ tới cô gái đang ôm mình chỉ là một nhân vật trong game, anh cũng không quá mất tự nhiên. Anh hứng thú nhìn cô ăn đùi gà ngon lành, sai quản gia lấy thêm một vài món ngon nữa.
"Tướng công, chàng tốt bụng quá."
Đường Quả không thèm tiết kiệm lời khen, "Trong thôn cứ nghĩ em có thể sống được ở đây đến mấy ngày. Tuy tướng công là cương thi, nhưng em không thấy chàng đáng sợ. Nam tử vừa đẹp vừa dịu dàng như tướng công, trong thôn làm gì có ai."
Cương thi vương được khen, cười lên. Cô vợ này thật đáng yêu.
Anh nâng tay lên xoa đầu cô, hỏi, "Sống trong thôn không tốt?"
"Tốt gì chứ? Nhà em nghèo, dưới em còn có hai đứa em gái, ba đứa em trai. Nghe nói tướng công cần vợ, bọn họ muốn đổi tiền nên gả em qua đây."
Dù biết rõ đây là thiết lập của game, nhưng khi cương thi vương nghe Đường Quả nói, vẫn cảm thấy thương hại, "Vậy cứ yên tâm ở lại chỗ bổn vương, em sẽ không phải sống nghèo khổ như thế nữa."
"Chỉ cần tướng không đổi ý, không ném em ra khỏi trấn cương thi, em nguyện ý ở lại với chàng."
Cương thi vương hít sâu một hơi, quá giống thật. Nếu ngày nào cũng phải đối mặt với cô vợ thế này, chỉ sợ anh không kiềm chế được muốn cùng cô đầu bạc răng long.
Đáng tiếc, cô là một NPC trò chơi.
Đường Quả ăn khá no rồi, nói tiếp với cương thi vương, "Tướng công, em muốn tắm, rồi chúng ta đi nghỉ."
Cô cảm giác được thân thể anh cứng lại một chốc, trong lòng mở nhạc. Dù tính cách không giống, nhưng trình độ dễ ngại vẫn không giảm bớt, một thính đã ngại, thật đáng yêu.
"Bổn vương sẽ bảo đại quản gia chuẩn bị cho em." Anh là boss lớn nhất của game này, chỉ cần ở trong trấn cương thi, anh muốn cái gì là có cái đó.
Rất mau, quản gia – là cương thi đi đầu đã nhìn chằm chằm săm soi Đường Quả lúc trước – lập tức đi chuẩn bị nước cho cô.
Hiện tại cốt truyện còn chưa bắt đầu, mọi thứ đều là phần ẩn giấu. Cô đoán Hạ Ý hẳn là còn đang ở bên ngoài. Muốn vào trong trấn cương thi, phải trải qua một vài thử thách. Cho nên, những thứ xảy ra ở đây, không ai có thể thấy được.
Cô đứng dậy đi ra sau bình phong, thoải mái tắm rửa sạch sẽ.
"Khá chân thật." Nước tắm cũng rất thật, đây thật sự không phải là một thế giới nhỏ à?
Có lẽ, đối với nhân vật trong đây thì nơi này là thật, chỉ là với người bên ngoài, đây chỉ là thế giới ảo do họ tạo ra.
Tắm xong, cô đi ra ngoài, nhìn cương thi vương đang ngồi ngay ngắn, đi qua kéo tay anh, "Tướng công có tắm không? Em giúp chàng nhé?"
_
Editor: Mấy nàng đoán đúng rồi đấy, anh nhà thành boss trong game =))) Xin lũi anh, anh thảm lắm nhưng em không thể nhịn cười được =)))