Quyền Lực Tuyệt Đối

chương 596: đều do sắp xếp

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Trưởng phòng Lý, Đội trưởng Vương, để tôi giới thiệu cho hai người, hai vị này chính là phóng viên của báo tỉnh, vị này chính là phóng viên Bành, còn kia là phóng viên Nhan, vị này là trưởng phòng Từ, có cần tôi giới thiệu không? Trưởng phòng Từ nói mọi người là bạn của nhau.

Bành Na có vẻ tự nhiên đưa tay hướng về phía Lý Văn Hàn nói:

- Trưởng phòng Lý, xin chào, tôi là Bành Na, phóng viên Ban thông tin của báo tỉnh.

Làm như hai người hôm nay là lần gặp mặt đầu tiên vậy.

- Phóng viên Bành, xin chào, xin chào, hoan nghênh hai vị phóng viên đã hạ cố đến huyện Vân Hà chúng tôi...

Lý Văn Hàn nhanh chóng đưa tay nắm đôi tay mềm mại nhỏ bé của cô, vội vàng thả ra không dám cầm lâu. Khi ở khách sạn Mai Sơn, thấy Bành Na và Phạm Hồng Vũ có vẻ thân thích, Lý Văn Hàn không biết mối quan hệ thật sự của hai người nhưng phải "tin còn hơn không", đây là nguyên tắc. Đối với vị phóng viên xinh đẹp thế này bất kể ai cũng có thể động lòng, hoặc phải duy trì khoảng cách nhất định thì tốt hơn.

Trong vấn đề này, chuyện này không thể nào sai lầm được.

Chỉ cần là nam nhân, ai lại không để ý đến chứ?

Bành Na đã chủ động đưa tay ra bắt trước, điều này có thể có thấy lần đến huyện Vân Hồ này để phỏng vấn cùng hai vị phóng viên thì cô là người cầm đầu đấy. Quả nhiên, kế tiếp giới thiệu phóng viên Nhan, là phóng viên ảnh, cộng sự của Bành Na.

Đến lượt Từ Đại Giang, Lý Văn Hàn lại đưa tay ra trước, bắt tay một cách nồng nhiệt, dù trong lời nói có chút oán giận:

- Từ văn phòng đến Vân Hồ, vậy mà không điện thoại cho tôi biết?

- Ha ha, rất xin lỗi Trưởng phòng Lý, tôi gấp quá không kịp điện thoại, thật có lỗi...

Từ Đại Giang cười ha hả nói, bàn tay nắm chặt, ánh mắt có chút thâm ý.

Trong khoảng thời gian này có chút khó khăn, Từ Đại Giang ở tỉnh cũng biết một chút, đây là ông nói cho anh ta biết "ông bạn già, ông không nên lo lắng, viện binh đến rồi"

Bắt tay một vòng, Lý Văn Hàn và Lý Quang Minh nhìn nhau, đều mỉm cười gật đầu.

Phóng viên báo tỉnh đến phỏng vấn công an huyện Vân Hồ về tình hình chỉnh đốn hoạt động trị an, vị Kiểm sát trưởng này lại đến trước Trưởng phòng công an huyện, nhất định là Ban tuyên giáo đã thông báo trước cho Lý Quang Minh. Có thể thấy được An Thái Quân bề ngoài cười vui hớn hở thế, nhưng bên trong đã tinh tường mọi chuyện.

Chuyện trước mắt cho thấy huyện Vân Hồ có sự sửa đổi lớn nhất chính là bắt được con sâu làm rầu nồi canh Cát Đại Tráng. An Thái Quân đã thông báo trước cho Lý Quang Minh, chính là không muốn dính vào, đỡ phải vô duyên vô cớ đắc tội với Tạ Hậu Minh.

Hiện tại vụ án của Cát Đại Tráng thực tế do Viện kiểm sát chủ đạo.

Màn chào hỏi cuối cùng cũng đã xong, lại phân chủ khách ngồi xuống.

Bành Na mỉm cười nói:

- Trưởng phòng Lý, lần này chúng tôi đến đây chủ yếu muốn hỏi một chút về công việc tiến hành chỉnh đốn, sửa đổi trị an huyện. Nghe nói ông cách ly thẩm tra một vị trưởng đồn công an, thật sự chuyện này làm cho chúng tôi cảm thấy rất hứng thú, muốn hiểu rõ thêm về chuyện này, có được không? Đây cũng là lời nhắn nhủ đặc biệt của lãnh đạo Công an tỉnh, nói trường hợp này khá điển hình.

Lý Văn Hàn nhanh chóng nói:

- Có thể chứ, điều này tất nhiên rồi, cảm ơn báo tỉnh và sở Công an tỉnh đã chú ý, quan tâm, ủng hộ công tác chỉnh đốn, sửa đối của chúng tôi, chúng tôi vô cùng cảm ơn!

- Tốt lắm, Trưởng phòng Lý hãy cho chúng tôi biết khi nào thích hợp để phỏng vấn?

Lý Văn Hàn đang chuẩn bị trả lời, An Thái Quân đã nói trước:

- Phóng viên Bành, tính chuyên nghiệp của hai bạn chúng tôi vô cùng khâm phục. Tuy nhiên, hôm nay đã trễ rồi, cũng gần đến thời gian tan sở, tôi đề nghị hai vị phóng viên nên nghỉ ngơi trước, ngày mai hãy phỏng vấn chính thức, được không? Ha ha, ba vị chạy từ tỉnh xuống đây, đi được có lẽ khoảng ba tiếng đồng hồ, chắc mệt lắm. Dù nói thế nào thì những đồng chí nơi đây không thể không hiểu chuyện này, ha ha.... Vừa rồi Bí thư Lục đã phân công, nhất định phải đón tiếp ba vị khách quý một chu đáo, ông ấy và Chủ tịch huyện Phạm, Chủ nhiệm Tạ sẽ nhanh chóng đến đây để tiếp ba vị.

Người của báo tỉnh và văn phòng công an tỉnh đã đến chuẩn bị phỏng vấn vụ án "Cát Đại Tráng ", nhưng chuyện này lớn, An Thái Quân không thể nào đưa ra chủ trương được, đương nhiên phải báo cáo với các vị lãnh đạo trước, nên phỏng vấn thế nào đều do lãnh đạo quyết định.

Bành Na liền mỉm cười nói:

- Trưởng phòng An, lại muốn chuyện này kinh động đến lãnh đạo như Bí thư Lục, Chủ tịch huyện Phạm, cảm thấy xấu hổ lắm.

- Nên thế nên thế, phóng viên Bành và phóng viên Nhan hôm nay đến huyện Vân Hồ này, đúng là đối với huyện chúng tôi ủng hộ và quan tâm rất lớn....

Đang nói chuyện vang lên tiếng bước chân ở hành lang.

An Thái Quân lập tức đứng dậy nói:

- Bí thư Lục đã đến.

Chỉ nghe bước chân đã biết được người đó là Lục Cửu, An Thái Quân là người vui vẻ nhưng lại vô cùng tinh tế, tỉ mỉ. Tuy nhiên người đi cùng Bí thư Lục kia là ai thì An Thái Quân nghe không được.

Trong tòa nhà huyện ủy này, người đáng để An Thái Quân toàn tâm toàn ý chú ý đến cũng chỉ có mỗi Lục Cửu.

Những thành viên khác không đủ khả năng biết được như Trưởng ban An đây.

Quả nhiên, người theo sau Lục Cửu hiện ra ở cửa phòng làm việc, chính là Phạm Hồng Vũ. Chủ tịch huyện Phạm vừa đến nhận chức không lâu, thật cũng khó trách "Thái Quân" nghe không ra tiếng bước chân của hắn.

- Ha ha, náo nhiệt ha...

Lục Cửu đứng ở cửa cười ha hả nói, nhìn thật có khí thế.

- Bí thư Lục, Chủ tịch huyện Phạm, mời hai vị ngồi.

An Thái Quân vội vàng chạy ra đón, cao giọng nói.

Lục Cửu lập tức đến trước mặt Bành Na mỉm cười nói:

- Vị này chính là nhà báo nổi tiếng là cây bút vàng, là phóng viên Bành Na phải không? Nghe danh đã lâu, hôm nay mới gặp.

Vừa rồi khi nghe An Thái Quân báo cáo, đã nói rõ thân phận của ba vị khách, Bành Na ở tỉnh quả thật có chút danh tiếng. Chuyện này là đương nhiên vì báo trong tỉnh và báo ở địa phương không giống nhau, trong phạm vi tỉnh, tờ báo địa phương là phương tiện truyền thông quan trọng nhất, hơn nữa lại tiếp xúc trực tiếp lãnh đạo, sự quan trọng của báo tỉnh thậm chí còn cao hơn so với đài truyền hình tỉnh.

Cao hơn tất cả, báo tỉnh là tiếng nói của Tỉnh ủy.

Phóng viên tỉnh chỉ cần viết một bài báo quan trọng nào thì lập tức người địa phương sẽ nhớ kỹ tên người phụ trách. Vì họ rất rõ "Thanh Sơn nhật báo" là tờ báo được lãnh đạo chủ chốt của tỉnh xem qua, bài viết trọng điểm còn được lãnh đạo đánh dấu. Thậm chí lãnh đạo Ban tuyên giáo trung ương cũng xem những bài viết trọng điểm của báo các tỉnh.

Nói phóng viên báo tỉnh là cây viết "định sinh tử" có lẽ hơi khoa trương, nhưng nếu phóng viên viết bài báo quan trọng có tính mẫn cảm cao, quả thật có thể ảnh hưởng đến tiền đồ của vị lãnh đạo đó ở địa phương.

Nghe nói báo tỉnh cho người đến huyện Vân Hồ phỏng vấn hoạt động chỉnh đốn sửa chữa trị an, còn có vị Phó trưởng phòng Công anh tỉnh đi cùng, nên Lục Cửu vô cùng xem trọng. Chỉ có điều anh ta không ngờ người có "Đại danh đỉnh đỉnh" phóng viên Bành lại là một cô gái trẻ tuổi đáng yêu, nhìn qua có thể dùng từ "non nớt" để tả, trong lòng Lục Cửu thật sự có chút kinh ngạc.

Dù anh ta không công tác trong ban tuyên giáo nhưng ít nhiều cũng hiểu vài tình huống, một cô gái trẻ như Bành Na chắc là vừa tốt nghiệp ra trường không bao lâu nhỉ? Nhưng cũng đã viết không ít bài báo, không biết cô có bản lĩnh thật sự hay còn có nguyên nhân khác.

Có lẽ, có lai lịch lớn chăng?

- Xin chào, Bí thư Lục, tôi là Bành Na, Bí thư Lục thật sự quá khen rồi, tôi ở tòa soạn báo chỉ là một phóng viên bình thường, thời gian tham gia cũng không lâu, gọi cây bút vàng thật sự tôi không dám nhận.

Bành Na giơ tay nhẹ nhàng bắt lấy tay Lục Cửu, khẽ mỉm cười, thần thái có vẻ kiêu ngạo, cử chỉ vô cùng tự tin.

Đầu thập niên chín mươi, các phóng viên báo tỉnh ở địa phương rất được kính trọng, nên không cần nói đến người có chút danh tiếng như Bành Na, cho dù là người mới tham gia, là phóng viên tập sự thì địa phương cũng không thể chậm trễ.

- Ha ha, Phóng viên Bành khiêm tốn quá, bài viết của cô đều rất hay, tôi đều đã đọc cả, logic, cẩn thận, nghiêm túc, tài văn chương bay bổng.... Chỉ có điều không ngờ, phóng viên Bành là trẻ tuổi thế này, cùng với Chủ tịch huyện Phạm chúng tôi có thể nói là ngang nhau. Phóng viên Bành, vị này là Chủ tịch huyện Phạm, trước kia anh ta là thư ký ở tỉnh, có phải hai người có quen nhau không?

Lục Cửu chủ động đẩy người của Phạm Hồng Vũ lên.

Phạm Hồng Vũ mỉm cười nói:

- Bí thư Lục, tôi quả thật có quen phóng viên Bành, khi còn công tác ở Ngạn Hoa, phóng viên Bành có đi thị trấn Lâm Phong phỏng vấn, chúng tôi có thể nói là người quen cũ. Phóng viên Bành, nhiệt liệt hoan nghênh mọi người đến huyện Vân Hồ phỏng vấn đưa tin.

Bành Na cũng mỉm cười nói:

- Chủ tịch huyện Phạm, xin chào, lại gặp nhau rồi.

Tất cả mọi chuyện diễn ra hết sức bình thường, không có chút gì gọi là có quan hệ đặc biệt cả.

Lý Văn Hàn ngầm có chút buồn cười.

Nhưng trong quan trường, không phải chuyện thế này thường xảy ra sao?

Tất cả đều giả bộ.

Sau đó, Lục Cửu và Phạm Hồng Vũ lại chào phóng viên Nhan và Từ Đại Giang, tiếng chào hỏi lai náo nhiệt, trên hành lang lại vang lên tiếng bước chân, Tạ Hậu Minh đã hiện ra ở cửa phòng làm việc.

Báo tỉnh đến phỏng vấn nhất định phải thông báo cho Chủ tịch hội đồng nhân dân, nhưng đến phỏng vấn hoạt động chỉnh đốn thay đổi lại nhất định phải thông báo Bí thư Đảng ủy công an.

Việc này, là ông ta quản.

Trên mặt Tạ Hậu Minh cũng cười cười, vừa bước vào cửa đã băt tay nói chuyện cùng Bành Na. Tuy nhiên nếu quan sát cẩn thận môt chút, có thể nhìn thấy được Tạ Hậu Minh cười có phần miễn cưỡng.

Tạ Hậu Minh không phải không biết chuyện tự nhiên Bành Na đến phỏng vấn tin tức ở huyện Vân Hồ, dù có hay không có tin tức gì, thì phóng viên báo tỉnh cũng sẽ hỏi về vụ án của Cát Đại Tráng, đây chính là điều Tạ Hậu Minh không mong muốn.

Ban đầu ở hội nghị bí thư, ông ta luôn miệng nói đến phải tuân thủ quy trình làm, mức độ nghiêm trọng và tốc độ xử lý vụ án Cát Đại Tráng, thậm chí còn kinh động đến Quách Thanh Hoa và Trịnh Mỹ Đường, gọi điện thoại trực tiếp đến phòng họp, đánh bại Lục Cửu, hoàn toàn nắm trong tay tiến trình vụ án.

Kéo dài mấy tháng rồi tìm cách sau.

Thời gian mấy tháng trôi qua xung đột đã giảm, chuyện gì cũng có thể xảy ra. Có lẽ lúc này có thể tình hình sẽ thay đổi chăng?

Không ngờ phóng viên báo tỉnh lại đến tận cửa thế này, có thể làm kế hoạch của Tạ Hậu Minh rối loạn, dồn ông ta vào tận chân tường.

Điều này thật sự đáng sợ.

Chẳng lẽ lại là Phạm Hồng Vũ giở trò sau lưng ta sao?

Vừa nghĩ đến đây, ánh mắt của Tạ Hậu Minh vô tình nhìn lướt qua mặt Phạm Hồng Vũ.

Phạm Hồng Vũ đang cười nói chuyện cùng Lục Cửu và phóng viên, cũng không tiện hỏi, nhìn nhân vật số hai này có vẻ đoan chính không có điều gì đặc biệt cả.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio