Huyện Vân Hồ bày ra trận chiến lớn như vậy khiến Lâm Vũ Tường có chút không kịp trở tay, giật mình kinh hãi.
Bộ phận Mặt trận tổ quốc Tỉnh điều một xe và một nhân viên đi cùng Lâm Vũ Tường, Long Hải Khác và Diệp Lâm đến huyện Vân Hồ tiến hành điều tra, nghiên cứu, khảo sát. Chỉ cần nhìn qua số lượng cũng có thể hiểu được Mặt trận tổ quốc Tỉnh ủy đối với Trưởng ban Lâm rất xem trọng, trên thực tế dường như không ai không nghĩ như vậy.
Bởi vì ông ta đi cùng Cao Ánh Huy, thư ký của Tự Quân, từ phía nào đó mà nói so với Mặt trận tổ quốc tỉnh ủy đã phái một vị Cục trưởng đi nếu không phải là chuyện quan trọng mới là lạ, cả Cao Ánh Huy cũng đại diện cho Tự Quân đến tham gia.
Ngay cả người lái xe thân phận cũng không phải bình thường, chính là Trưởng phòng Mặt trận tổ quốc tỉnh ủy.
Xe Nissan của Phạm Hồng Vũ đi phía trước, Lâm Vũ Tường cùng Diệp Lâm ngồi chung với hắn, Long Hải Khác và Cao Ánh Huy đi cùng xe.
Xe chạy gần đến ranh giới của huyện Vân Hồ, từ xa Lâm Vũ Tường đã nhìn thấy được dòng người đông nghịt ngênh đón, khoảng chừng hơn mười chiếc xe con, đứng xếp hàng dài trên quốc lộ. Mọi người ra nghênh đón thật sự khá đông dường như hơn ba mươi người xếp thành hai hàng ngang. Tuy rằng đã lập thu, nắng nóng kéo dài nhưng uy lực cũng không thua gì cái nóng bức của tháng bảy.
Các đồng chí huyện Vân Hồ cứ như vậy đứng dưới ánh nắng mặt trời để hoan nghênh các đồng chí của Mặt trận tổ quốc.
- Chủ tịch huyện Phạm, đây là....
Lâm Vũ Tường có chút chấn động nhìn về phía Phạm Hồng Vũ.
Phạm Hồng Vũ khẽ cười nói:
- Chính Bí thư Lục Cửu đã cùng các đồng chí đến đón Cục trưởng Lâm.
- Chuyện này thật sự khá long trọng, thật ngại quá...
Lâm Vũ Tường luôn miệng nói, trong mắt hiện lên có chút không hài lòng.
Không phải vì Cục trưởng Lâm không thích cán bộ phía dưới "nịnh hót", mà điều quan trọng là không đúng thời cơ. Lần này anh ta gánh vác "nhiệm vụ gian nan", cũng không phải điều tra nghiên cứu khảo sát bình thường. Trước khi ra đi lãnh đạo đã dặn đi dặn lại cần khiêm tốn cẩn thận, không được quá phô trương. Hiện tại huyện Vân Hồ lại chuẩn bị nghi thức nghênh đón khá long trọng, làm sao Cục trưởng Lâm lại không thấp thỏm lo sợ được?
Nếu chẳng may nhiệm vụ không hoàn thành, đây chính là bị người ta cười vào mặt.
Phạm Hồng Vũ cố ý làm vậy sao?
Xa Nissan chạy khá nhanh, chậm rãi dừng lại trước đội ngũ hoan nghênh.
Lục Cửu tiến lên một bước tự mình mở cửa xe cho Lâm Vũ Tường, mặt tươi cười. Bí thư Lục mặc chiếc áo sơ mi trắng và quần tây thẳng, dày da bóng loáng, mồ hôi toát ra từ trán của Bí thư Lục trông lóng lánh.
- Cục trưởng Lâm, hoan nghênh, hoan nghênh, nhiệt liệt hoan nghênh lãnh đạo Mặt trận tổ quốc đến huyện tôi thị sát, chỉ đạo công tác.
Lục Cửu đưa tay nắm chặt tay Lâm Vũ Tường, lắc qua lắc lại.
Vì Lâm Vũ Tường thật sự có chút không hài lòng nên nén lại, khuôn mặt cũng không tươi cười khách sáo nói:
- Bí thư Lục, chúng tôi đến đây học tập đấy, thị sát thật sự không dám nhận. Bí thư Lục và các đồng chí huyện Vân Hồ thật sự quá khách khí....
- Nên thế, nên thế, Các cấp lãnh đạo Mặt trận tổ quốc đối với Mặt trận tổ quốc huyện chúng ta có thể xem trọng như vậy đã cổ vũ khá lớn cho toàn huyện, tôi thay mặt cán bộ toàn huyện thật sự cảm ơn lãnh đạo đã quan tâm đến chúng tôi.
Lục Cửu nói theo sự khách khí trong quan trường, hướng anh ta tuôn ra những lời nịnh hót.
Cao Ánh Huy, Long Hải Khác, Diệp Lâm lần lượt đều xuống xe, từ Lục Cửu và Phạm Hồng Vũ trở xuống theo thứ tự bắt tay chào hỏi các đồng chí huyện Vân Hồ. Các thành viên Bộ máy huyện ủy hầu hết đều đến đông đủ, Hội đồng nhân dân và Mặt trận tổ quốc huyện cũng đến đông đủ cả, tất cả đều phơi nắng mồ hôi đầm đìa nhưng ai cũng tươi cười, đối với cái nắng mùa hè chói chang xem như không nhìn thấy, thành ý đón tiếp của huyện Vân Hồ thật sự khá trọn vẹn.
Trong khoảng thời gian ngắn, trên con đường đã thật sự náo nhiệt.
Một số người qua lại không kìm được sự tò mò liền giảm tốc độ lái xe đi chậm lại, ai cũng quay đầu lại nhìn sang. Tuy nhiên khoảng cách khá xa, không dám đến gần nên "không rõ tình huống" vì mọi người vẫn có chút cẩn thận.
Diệp Lâm liếc nhìn sang Phạm Hồng Vũ chỉ thấy nụ cười thản nhiên vẫn hiện hữu trên khuôn mặt của hắn, vẻ mặt có chút chắc chắc dường như đã tính toán kỹ càng trước.
Khó trách ngày trước khi Tương Tuyết Tùng về đến nhà đã nói từ trước đến giờ chưa gặp một người nào hai mươi mấy tuổi mà giống Phạm Hồng Vũ.
Xem ra bản thân nên áp dụng "thái độ trung lập" tuân thủ nghiêm ngặt bổn phận "nhân viên cùng đi", thật chính xác thực hiện.
Cứ để cho bọn họ đấu đá nhau không dễ dàng lẫn vào.
Huyện Vân Hồ đến đón tiếp có ba mươi mấy vị còn chưa tính đến nhân viên lái xe, bắt tay chào hỏi mất khoảng mười phút thì Lâm Vũ Tường, Long Hải Khác mồ hôi đã đầm đìa. Sau một hồi vất vả "bắt tay", mọi người mới xoay người bước lên xe.
Xuất phát từ lễ tiết, Lâm Vũ Tường liền lên ngồi cùng xe số của Huyện ủy với Lục Cửu.
Diệp Lâm vẫn đi cùng Phạm Hồng Vũ.
Trong xe chỉ có hai người nên Diệp Lâm bỗng nhiên nhỏ giọng nói:
- Chủ tịch huyện, Tuyết Tùng đã nói rằng anh....
Phạm Hồng Vũ quay đầu nhìn cô.
Đại Lưu chậm rãi nói:
- Tuyết Tùng nói, chỉ cần mình lựa chọn con đường nhất định phải kiên trì, thì không có lực nào bên ngoài dễ dàng thay đổi. Kiên trì, nhất định sẽ thành công.
Phạm Hồng Vũ khẽ mỉm cười, gật gật đầu không nói tiếng nào, nổ máy xe chạy theo xe số phía trước.
Ở xe số , lại là một quang cảnh khác, Lục Cửu và Lâm Vũ Tường cùng ngồi ghế sau, vẻ mặt Lục Cửu luôn tươi cười nói:
- Cục trưởng Lâm, cảm ơn lãnh đạo Mặt trận tổ quốc đã đến ủng hộ công tác của Mặt trận tổ quốc huyện Vân Hồ chúng tôi....
Lâm Vũ Tường khẽ mỉm cười nói:
- Bí thư Lục, nghe nói Đoàn chuyên gia Hongkong đến huyện Vân Hồ điều tra, nghiên cứu, khảo sát chủ yếu do chính phủ huyện tiếp đãi sao?
Lục Cửu không khỏi có chút ngớ ngẩn, thật sự không ngờ Lâm Vũ Tường lại hỏi một câu như vậy.
- Cục trưởng Lâm, lúc trước Đoàn chuyên gia Hongkong đến huyện chúng tôi chủ yếu điều tra nghiên cứu khảo sát công tác xây dựng kinh tế đều do chính phủ phụ trách. Đương nhiên, Huyện ủy cũng luôn ủng hộ mạnh mẽ, dù công việc có chút bất đồng như bất kỳ việc gì cũng không thể rời khỏi đảng lãnh đạo được.
Lục Cửu lập tức uyển chuyển nói.
Cục trưởng Lâm, anh cảm thấy nếu Lục Cửu tôi và Huyện ủy Vân Hồ không ủng hộ thì chỉ có Phạm Hồng Vũ và chính phủ huyện Vân Hồ có thể tiếp đãi được Đoàn chuyên gia Hongkong đến hai tháng sao?
Dù Phạm Hồng Vũ có khả năng cỡ nào, thì Bí thư Huyện ủy huyện Vân Hồ vẫn là Lục Cửu tôi.
Điểm này, không thể nào thay đổi được.
Lâm Vũ Tường thản nhiên cười cười nói:
- Không nói dối gì Bí thư Lục, đối với chuyện huyện Vân Hồ mời được đoàn chuyên gia Hongkong nổi danh như vậy đến thực hiện công tác khảo sát, vì ý tưởng công việc khác nhau nên các đồng chí lãnh đạo cũng có cách nhìn khác nhau thậm chí bất đồng nghiêm trọng... Đương nhiên, không biết điểm khởi đầu lúc trước thế nào, trên thực tế công tác Mặt trận tổ quốc đạt kết quả tốt, lãnh đạo của chúng tôi đã khẳng định điểm này. Lần này chúng tôi đến đây chủ yếu để khảo sát công tác có liên quan đến Mặt trận tổ quốc, hy vọng Bí thư Lục có thể ủng hộ nhiều hơn.
- Đương nhiên, đương nhiên, nhất định là thế!
Lục Cửu lại nói liên tiếp mấy câu liên tiếp.
Theo Lục Cửu biết được trong quan trường có thể hiểu được lời nói của Lâm Vũ Tường có chút "nguy hiểm" nhưng mức độ quá cao, Lục Cửu hắn không thể nào biết tới nhưng hiểu được lời nói của Lâm Vũ Tường, bộ phận lãnh đạo của Mặt trận tổ quốc đối với Mặt trận tổ quốc huyện Vân Hồ luôn thể hiện thái độ khẳng định, đây mới là điều Lục Cửu chú ý, và cũng là liên quan đến ích lợi của Lục Cửu gã.
Nếu chuyện khác gã đâu cần quan tâm.
Có chi quản cũng không quản.
Kế tiếp chính là tiêu chuẩn quy trình, ở nhà khách huyện Vân Hồ tổ chức tiệc thiết đãi chào đón đồng chí lãnh đạo Mặt trận tổ quốc. Nhà khách Vân Hồ mở tiệc, chén rượu lần lượt uống cạn khách và chủ đều thật sự vui vẻ.
Buổi trưa nghỉ ngơi, chiều đến Lục Cửu tổ chức hội nghị ở phòng họp lớn, bốn bộ máy tổ chức lãnh đạo đều đến tham dự, mời Cục trưởng Lâm và mọi người đến tham gia cuộc họp.
Tình hình như thế đều nằm trong dự liệu của Lâm Vũ Tường, đã sớm có phương thức ứng phó, chính vì thế nên nói chuyện đầy nhiệt tình, đối với công tác của mặt trận tổ quốc huyện Vân Hồ đánh giá khá cao và luôn luôn khẳng định. Không ngạc nhiên khi Lâm Vũ Tường lại nhắc đến Phạm Hồng Vũ và chính phủ huyện Vân Hồ đã có nhiều cố gắng nên đã có được thành tích tốt. Và Huyện ủy Vân Hồ và Bí thư Lục Cửu đối với Phạm Hồng Vũ và chính phủ huyện Vân Hồ ủng hộ mạnh mẽ nên cũng không thể bỏ qua công lao.
Khi ông ta và Lục Cửu đã giao lưu trên xe, thật sự có sự khác biệt.
Dù thế nào, khi công khai chính thức trường hợp, đảng lãnh đạo nhất định phải có vị trí vô cùng quan trọng, đây là kiến thức phổ thông cơ bản, tuyệt đối không thể quên. Hơn nữa lần này muốn hoàn thành thuận lợi nhiệm vụ lãnh đạo đã ban, cần tranh thủ sự ủng hộ của Lục Cửu, điều này không thể thiếu được.
Như thái độ của Phạm Hồng Vũ.
Nếu thái độ của Lục Cửu và Huyện ủy huyện Vân Hồ cũng giống nhau, ba người Lâm Vũ Tường ở huyện Vân Hồ nửa bước cũng khó đi, điều này không đơn giản chút nào.Ngay cả các bộ và Ủy ban trung ương cũng không tiện để hạ lệnh xuống.
Quả nhiên, khuôn mặt Lục Cửu liền tỏ ra khá vui vẻ, tràn ngập ánh nắng chói chang của mặt trời.
Các cán bộ huyện Vân Hồ đã lâu chưa thấy Bí thư Lục vui vẻ thế này, nên họ trở nên vui vẻ theo. Mặc dù "công lao lớn" này không có quan hệ gì với họ cả, nhưng có chuyện gì bọn họ cũng ảnh hưởng ít nhiều. Nhưng ít nhất, Bí thư Huyện ủy có tâm trạng tốt thì mọi người có thể giảm bớt áp lực, không cần phải như trước phải luôn cẩn thận lo lắng đề phòng, sợ tâm trạng của Bí thư Lục không tốt sẽ trút giận lên họ.
Bất đồng với các cán bộ khác, Chủ nhiệm Trần Hà hầu hết thời gian không phải xem xét nét mặt của Lục Cửu mà là chặt chẽ chú ý đến vẻ mặt của Phạm Hồng Vũ.
Lãnh đạo Mặt trận tổ quốc đến tỉnh Thanh Sơn, không triệu kiến người quản lý bên công tác Mặt trận tổ quốc Bí thư Huyện ủy và Chủ tịch Huyện ủy Mặt trận tổ quốc, mà chỉ gọi Chủ tịch huyện là Phạm Hồng Vũ này đến, như vậy thật sự không bình thường rồi.
Trên mặt Phạm Hồng Vũ vẫn luôn thản nhiên tươi cười, chuyện này làm Trần Hà có chút không ngờ
Với sự vui mừng hiện ra trên mặt Lục Cửu so với sự thản nhiên của "chính chủ" Chủ tịch huyện Phạm thật sự làm cho người ta khó giải thích. Trần Hà cảm giác, cảm giác này cô không cảm nhận được rõ ràng lắm.
"Nội tình" bên trong không phải có thể hiểu được tất cả, sau đó nhảy bừa vào có thể đó là cái bẫy?
Nữ nhân có suy tính thế nào cũng không bằng đàn ông, nhưng trực giác của họ thì lợi hại hơn nhiều.