Một tháng chớp mắt đã trôi qua, đã đến lúc ghi danh chính thức.
Một đám thành viên đội Một của Chập Lân bưng đôi mắt gấu trúc tới địa điểm được chỉ định để đăng ký.
Có vô số các đội tuyển từ khắp nơi trên toàn quốc tham gia vòng bảng, địa điểm ghi danh được phân bố ở mỗi thành phố khác nhau, chỉ riêng khu vực Thượng Hải đã có tới hơn đội tuyển báo danh, có thể thấy được thị trưởng Võ Hiệp mấy năm qua phát triển đến thế nào.
Là đội tuyển lâu năm, Chập Lân vừa tới đã thu hút rất nhiều sự chú ý. Một đám thanh niên nghiện game mặc đồng phục đội, đội mũ đeo kính râm, ai không biết còn tưởng một đám côn đồ tới thu phí bảo kê, thoạt nhìn ngầu lòi lạnh lùng xịn xò banh nóc, mà banh nhất chính là nội tâm của bọn họ – mẹ nó chứ ban tổ chức, bắt đi ghi danh sớm như thế, bệnh à?! Nhanh nhanh lên cho bọn này còn về ngủ bù! Đồ ban tổ chức ngu xuẩn!
Bạch Ninh đã sớm tới xếp hàng lấy số, vì lượng người quá nhiều nên buộc phải xếp hàng lấy số để quá trình đăng ký có trình tự hơn.
Vừa lúc Chập Lân tới thì cũng sắp đến lượt bọn họ.
Điền form, đăng ký, xác nhận thân phận, tất cả hết phút.
Cũng may mà đội nào đội nấy tới đăng ký đều mơ ngủ như zombie, Chập Lân cũng không quá khác biệt. Chưa kể có kính râm che đi viền mắt đen, mũ đội giấu đi đám tóc bù xù mới tỉnh dậy nên tính ra cũng rất giống như bình thường.
Sau khi làm thủ tục xong, đội Một của Chập Lân liền đứng ở ven đường chờ xe từ bãi đỗ đi tới.
“Đội trưởng, đã lâu không gặp.” Chu Hoài mặc đồng phục màu xanh lam đi tới, chào hỏi bọn họ một cách thân thiện.
Tần Thiếu Đình liếc nhìn cậu ta, hạ kính râm xuống một chút, “Mấy người cũng tới đăng ký à?”
“Đúng vậy, tới muộn nên vẫn đang xếp hàng.” Chu Hoài không hề có chút giác ngộ bản thân đã rời khỏi Chập Lân thì nên đứng cách xa một chút.
Tần Thiếu Đình gật đầu, “Cố gắng thi đấu tốt.”
Vì đeo khẩu trang nên giọng nói phát ra không rõ thái độ.
Chu Hoài không để ý, nhìn qua Tiết Mạc đang đeo một chiếc khăn quàng che kín cổ, “Cậu cũng tham gia thi đấu à?”
Chiếc khăn này là do Nhung Tước đeo cho cậu trước khi ra khỏi cửa, dù trong sảnh báo danh rất nóng, cậu cũng không nỡ cởi ra.
Tiết Mạc gật đầu nhưng không nói gì thêm, hiện tại cậu chỉ muốn lên xe, dựa vào vai Nhung Tước ngủ thêm một chút.
Thái độ của Tiết Mạc lãnh đạm như vậy khiến Chu Hoài hơi phật ý. Vốn định tới Chập Lân bắt chuyện để đề cao giá trị bản thân, nhưng đám người Chập Lân lại không hề nể mặt, khiến cậu ta mất giá trầm trọng.
Lúc này, xe của Chập Lân tiến tới.
Cả đám không nói lời nào tiến lên xe, để lại một mình Chu Hoài chơ vơ đứng đó.
Sau khi xe rời đi, đồng đội của Chu Hoài liền đi tới, “Đó là Tiết Mạc đấy à? Nhìn qua có vẻ không giỏi lắm.”
Chu Hoài nói, “Không thể trông mặt mà bắt hình dong đâu.”
Đồng đội cười nói, “Bọn tôi biết thực lực của cậu mà. Gần đây Tiết Mạc cũng không có tin tức hay biểu hiện bất ngờ nào, đảm bảo không bằng được cậu.”
Lời này khiến Chu Hoài thư thái hơn hẳn, cậu ta vẫn luôn tự tin vào trình độ của mình, giải đấu mùa Xuân lần này sẽ là sân khấu phô diễn trình độ của mình, cậu ta muốn để Chập Lân nhận ra trước đây không tuyển mình vào đội Một là quyết định sai lầm đến thế nào.
Vòng bảng cam go bắt đầu. Với Tiết Mạc trong đội hình chủ lực, Chập Lân tiến thẳng vào top ở thể thức . Đồng thời ở thể thức thi đấu , hai cặp Tần Thiếu Đình và Sở Linh, Cận Luân và Thái Nghệ Tĩnh cũng vượt qua top , thành công tiến vào top .
Tại vòng đấu để vào top của thể thức , Chập Lân gặp đội tuyển Tân Từ của Chu Hoài.
Ở giai đoạn Ban Pick, vòng đầu tiên đã trực tiếp cấm luôn Bắc Phủ, không cho Tần Thiếu Đình vào trận. Chập Lân căn cứ vào chiến thuật đã nghiên cứu trước đó, cấm nốt đi Mặc Thư Sơn Trang.
Buff của Tân Từ chơi Vấn Tâm Các và Lục Tri Đảo, cấm Mặc Thư nhìn qua không có ý nghĩa gì, đã vậy còn tự cấm. Nhưng Chập Lân tự cấm như vậy chính là vì nhỡ đâu ván này có thua thì ván tiếp theo có thể thả cả Bắc Phủ và Mặc Thư Sơn Trang lên sân, đến khi đó cục diện sẽ ổn thỏa.
Vì theo quy tắc, những chức nghiệp bị cấm ở ván đầu thì sẽ không được cấm tiếp ở ván thứ hai, ván thứ ba mới được Ban trở lại.
Thế là đội hình của Tân Từ bao gồm Xích Viêm, Minh Giáo và Lục Tri Đảo, về phía Chập Lân thì có Cái Bang, Thiếu Lâm và Vấn Tâm Các.
Người chơi Thiếu Lâm chính là Thái Nghệ Tĩnh nổi tiếng tinh thông nhiều chức nghiệp, Vấn Tâm Các rất sợ Minh Giáo nhưng Thiếu Lâm lại là khắc chế cứng của Minh Giáo, còn có thể dùng kỹ năng hy sinh bản thân để bảo kê buff. Xích Viêm cũng không phải vấn đề lớn đối với một chức nghiệp mạnh về giải khống chế như Vấn Tâm Các, chỉ cần canh hồi chiêu cho tốt là được.
Mở màn, Chu Hoài liền xông về phía Sở Linh.
Sở Linh lập tức nhảy về sau né bước đạp của Chu Hoài, trong nhảy mắt liền dùng chuyển sát thương lên người Thiếu Lâm của Thái Nghệ Tĩnh. Thiếu Lâm máu dày, hứng trọn một đợt tấn công cũng không mất bao nhiêu máu. Ngay sau đó, Chu Hoài tiếp tục làm choáng Sở Linh, Sở Linh dựa vào khả năng chuyển sát thương, an tâm hứng trọn chiêu thức này.
Một bên khác, Tiết Mạc hướng thẳng về phía buff.
Minh Giáo ẩn thân không xuất hiện, Thái Nghệ Tĩnh chỉ có thể đánh Chu Hoài trước.
Ngay khi hiệu ứng làm choáng kết thúc, Minh Giáo hiện thân, chiêu đầu tiên chính là tước vũ khí Sở Linh.
Thái Nghệ Tĩnh đã sớm chờ ở đây, sử dụng giảm sát thương lên chính mình rồi lại dùng kỹ năng hy sinh lên Sở Linh, tiếp tục hứng chịu toàn bộ thương tổn cho Sở Linh.
Kỹ năng hy sinh có thêm giải khống chế, vừa vặn phế đi hiệu ứng làm choáng trên người Sở Linh.
Sở Linh nhanh tay trói cố định Minh Giáo, khiến Minh Giáo bị treo trên không trung, không nhúc nhích được. Sau đó lại hướng về Thái Nghệ Tĩnh, hồi máu cho Thái Nghệ Tĩnh đang không có giảm sát thương, đồng thời máu của cậu cũng được hồi lại. Trên người cậu dính giảm trị liệu, thêm máu cho chính mình như Thái Nghệ Tĩnh nhưng buff bao nhiêu cũng bị giảm đi một nửa, cực kỳ thê thảm. Vì vậy nhất định phải buff liên tục cho Thái Nghệ Tĩnh không dính debuff giảm trị liệu thì mới san bằng được lượng máu đang thiếu hụt.
Minh Giáo ẩn thân lần thứ hai, giải khống chế trói.
Sở Linh nhảy về phía sau.
Thái Nghệ Tĩnh tấn công trực tiếp Chu Hoài.
Tiết Mạc tung một chưởng dồn damage, ép đi chiêu hiến tế của buff đối phương.
Trong kênh voice chat –
Tiết Mạc, “Buff hiến tế rồi.”
Thái Nghệ Tĩnh, “Buff xong thì gọi tôi. Chờ Minh Giáo đi ra tôi sẽ đánh tên đó trước.”
Sở Linh, “Tôi hồi lại đủ bộ chiêu thức rồi, gọi là ra.”
Buff vừa hiến tế xong thì Minh Giáo cũng ra mặt, cấm túc Sở Linh.
Sở Linh không chút hoang mang, bình tĩnh đối chọi với Chu Hoài.
Thái Nghệ Tĩnh phang một chiêu, Minh Giáo ngã trên mặt đất, do không có ẩn thân giải khống chế, cũng chỉ chấp nhận số phận lên bảng.
Sau đó Thái Nghệ Tĩnh chạy về phía Tiết Mạc, chờ buff đối thủ kết thúc pha tự dùng giải khống chế trước trên người mình ngay trong một giây thì lập tức nhồi một combo khống chế, giảm tốc độ, giảm trị liệu.
Chu Hoài nhận ra không ổn, trực tiếp giải khống chế.
Buff của team bạn ra sức chạy vòng ngoài thì bị Tiết Mạc kéo ngược về, chỉ có thể dùng chiêu thức hồi máu đa mục tiêu để tự kéo máu cho mình.
Chu Hoài lên ngựa xông tới, Minh Giáo cũng đi lên, đuổi theo buff của Chập Lân.
Sở Linh lại định thân Minh Giáo, Minh Giáo đành xoay người sử dụng chiêu thức tấn công đi kèm giải khống chế nhắm vào Sở Linh, tuy giải được khống chế nhưng cũng không tiến thêm được nữa.
Sở Linh dùng bạo phát, mang theo hiệu ứng tránh né, có thể chống chịu lại một combo của Minh Giáo.
Buff của đối phương đang đầy máu, sử dụng giảm sát thương kèm theo hiệu ứng miễn khống chế trong phần trăm nhất định.
Trong khi đó Tiết Mạc và Thái Nghệ Tĩnh đều không cho hắn khống chế, vì rất có thể bị những đòn đánh thường cũng đủ khiến hắn lên bảng, không thể giãy giụa thêm.
Tiết Mạc dùng một chưởng làm tụt / máu của buff, sau đó xoay người đi đánh Chu Hoài.
Chu Hoài không thể một cân hai, chỉ đành đối chiến với Tiết Mạc.
Thái Nghệ Tĩnh bạo phát. Không cứng nhắc khống chế giảm trị liệu, làm chậm mà dùng khinh công nhảy về phía buff, ngay khi buff team bạn vừa hết hiệu quả giảm sát thương, chuẩn bị hồi lại kỹ năng dùng pet đỡ đòn thì dồn damage đè chết.
Trên người buff có giảm trị liệu, không kéo lại máu. Vừa không có hiến tế để hồi máu bị động, chiêu cuối cũng bị ép mất, bao nhiêu kỹ năng đều chờ cool down, cứ thế lên bảng không kịp ngáp.
Tiết Mạc lại tung một chưởng tích đủ khí, Thái Nghệ Tĩnh hạ đao lấy mạng Chu Hoài.
Ván đầu tiên kết thúc, đội tuyển Tân Từ cúi đầu ủ rũ. Thực lực cách biệt quá lớn.
Đừng nói đến chuyện đánh chết buff, cơ bản là DPS nào của Chấp Lân cũng không thể bị hạ gục quá nhanh như bọn họ nghĩ được.
Vì thế nếu so sánh riêng từng người, Tân Từ so với Chập Lân thì chẳng thà giải tán.
Có lẽ vẫn chưa phục hồi tinh thần lại sau ván đầu tiên, hoặc do thực lực chênh nhau quá rõ ràng, ván thứ hai Tân Từ hoàn toàn tan vỡ, rơi thẳng vào nhánh thua.
Sau khi các trận đấu cùng ngày kết thúc, đội Một của Chập Lân mới về căn cứ.
Trước vòng đội thì các trận đấu đều được tổ chức tại Thượng Hải, bắt đầu từ vòng này vào chung kết, các đội sẽ thi đấu ở Bắc Kinh.
“Lúc Tân Từ tới bắt tay trước trận đấu, tôi thấy Chu Hoài rõ là ngông cuồng, còn tưởng cậu ta tiến bộ thần tốc, ván đầu tôi cũng không dám lên.” Cận Luân cười xòa, “Chẳng ngờ cũng chỉ đến thế.”
Thái Nghệ Tĩnh cởi áo khoác, “Xung quanh không có ai giỏi hơn, kẻ chột làm vua xứ mù thôi, cậu ta thấy mình giỏi nhất rồi, sẽ không nghĩ được rằng bên ngoài còn nhiều ngọn núi cao hơn mình.”
“Tóm lại là đi ra từ Chập Lân chúng ta mà lại kiêu ngạo như thế, sau đó đánh chẳng ra đâu thành ra Chập Lân cũng mất mặt. Không hiểu sao cậu ta lại tự tin như vậy được?” Cận Luân nhớ lại bộ dạng Chu Hoài lúc đó, cảm giác bản thân cũng bị sỉ nhục.
“Dù gì cũng vào được top , kiêu ngạo chút cũng dễ hiểu, tuy rằng không loại trừ khả năng là ăn may nữa.”
Cận Luân thở dài, “Sau này rút thăm đừng để đội trưởng đi nữa, tôi không muốn dừng chân ở top đâu.”
Nếu vòng bảng chỉ là hành gà, không có gì đáng xem thì vòng đội coi như khá khẩm hơn một chút. Đợi đến khi qua vòng này tiến vào vòng đội, sự khác biệt sẽ ngày một lớn.
Mãi đến tận giai đoạn vòng loại để tranh top , người theo dõi các trận đấu mới ngày một đông, có thể thấy mọi người thích xem các trận quyết đấu kỹ năng cao, không có hứng thú với những trận một chiều, xem hay không cũng vậy.
Trải qua nửa tháng thi đấu, top đã được xác định, lần lượt là: Chập Lân, Huyền Nguyệt, Cửu Trọng Thành, Phong Trúc Vãn, Lê Hoa Tuyết, Tranh Vanh, Sơ Tâm, Song Hoa, Phương Phỉ, Kiếm Ảnh, Kì Phong, Trác Quy, Ý Mộc, Linh Thủy, Viêm Nhiên.
Top đều là những gương mặt cũ, lần thứ hai gặp gỡ tại đây, bọn họ cũng vô cùng cảm khái.
Mà ngay trước khi vòng đấu kết thúc thì có một thông báo được đăng tải, hai tuần nữa, vòng playoffs của giải đấu Võ Hiệp mùa Xuân được tổ chức tại Bắc Kinh sẽ chính thức kéo rèm.
Vì mọi người biểu hiện ổn định nên Nhung Tước cho các thành viên được nghỉ thả ga ba ngày. Trước khi bắt đầu playoffs, bọn họ còn phải đặt khách sạn, phòng huấn luyện, vé máy bay v… v…, còn phải tới sớm ít nhất ba ngày để thích nghi, tính ra thời gian cũng chẳng có bao nhiêu.
Tần Thiếu Đình lợi dụng ba ngày này để đưa Sở Linh về nhà.
Cha mẹ Tần không ở, chỉ có dì giúp việc qua làm cơm cho bọn họ, toàn bộ thời gian còn lại chỉ có hai người, thoải mái tự do.
Ngồi trong phòng khách uống trà, Tần Thiếu Đình nói chuyện phiếm, “Không ngờ Ám Dạ cũng vào được top .”
Sở Linh thấy rất bình thường, “Thực lực của Dịch Trăn và Trác Sơ không kém, Tư Loan vì phải tính kế lâu dài, lần này chắc chắn cũng dốc toàn lực. Nếu như Hà Tiếu không muốn bị buff mới truất ngôi thì cũng phải liều mạng. Nếu top còn không vào nổi, có lẽ Thôi Soái cũng đổi người thẳng tay rồi.”
“Cũng phải, có điều chưa hề thấy buff dự bị kia của Ám Dạ, không biết ra sao.”
Bọn họ không cùng bảng với Ám Dạ, thời gian thi đấu không trùng nhau, nếu không phải vì dính vào thời gian bọn họ còn huấn luyện, bố trí chiến thuật thì cả đám cũng sẽ xem Ám Dạ thi đấu.
“Tới Bắc Kinh sẽ gặp thôi.”
“Hy vọng có thể rút thăm cùng bảng với Ám Dạ để xem thực lực của buff mới.” Tần Thiếu Đình nói.
Top thể thức sẽ bốc thăm chia bảng lại lần nữa, còn thể thức vẫn giữ nguyên như cũ.
Hiện tại thành tích của Chập Lân rất đẹp, chiếm luôn hai vị trí trong top .
“Nói đến rút thăm, anh có muốn tìm một chỗ để cúng bái trước rồi mới đi bốc thăm không?” Sở Linh nghiêm túc đề nghị.
Tần Thiếu Đình nhíu mày, “Sao nào? Không tin vào vận may của tôi à?”
Sở Linh thật lòng nói, “Tôi cũng không muốn đụng phải Huyền Nguyệt ngay trận đầu.”
Nhìn tổng thể giải đấu thì Huyền Nguyệt đang rất mạnh, tốt nhất nên tránh không đụng ngay đầu tiên thì mới có thể hi vọng đi vào sâu hơn.
“Yên tâm, nếu rút phải Huyền Nguyệt, tôi cho em ở trên luôn.”
Mắt Sở Linh sáng bừng, bỗng nhiên cảm thấy gặp Huyền Nguyệt cũng được, chẳng qua đánh khổ một chút thôi, chưa chắc đã thua.
Tần Thiếu Đình nhìn gương mặt mong chờ của Sở Linh, kéo cậu tới hôn lên – ở trên trong lời hắn cũng không phải ở trên ý kia, Sở Linh nghĩ nhiều quá rồi phải không?!
Nằm lười ở nhà ba ngày, cuối cùng Tần Thiếu Đình và Sở Linh cũng quay về căn cứ huấn luyện tiếp.
Lần này nội dung huấn luyện chú trọng vào phối hợp, rèn luyện từng chi tiết nhỏ, thời gian hồi chiêu, tranh thủ nắm lấy cơ hội trên sân đấu để combo dứt điểm.
Phòng khách sạn đặt loại standard, hai người một phòng không hơn không kém. Quán net đã liên hệ cách đó không quá xa, lái xe mất mười phút. Bọn họ thuê hẳn một chiếc xe tư để đi lại cho tiện.
Ba ngày trước khi thi đấu, Chập Lân lên máy bay tới thủ đô.
Xuống sân bay, cả đoàn người liền chạy tới khách sạn, sau khi check-in xong xuôi thì về phòng mình nghỉ ngơi, trưa đến sẽ cùng đi ăn với nhau.
Bọn họ cứ nghĩ bản thân tới sớm, ai dè giờ mới biết Huyền Nguyệt và Lê Hoa Tuyết đã đến từ tuần trước rồi.
“Em nói xem những người này tích cực như thế thành ra chúng ta lại trông chẳng nỗ lực gì cả.” Tần Thiếu Đình xuống lầu cùng Sở Linh, nói chuyện với cậu trong thang máy.
Sở Linh khẽ cười, “Chiến lược mỗi đội khác nhau. Chúng ta huấn luyện ở căn cứ thì tâm lý sẽ vững hơn.”
“Cũng phải. Cơm nước xong là đi huấn luyện, áp lực mấy ngày nay rất nặng nề, em nhớ chú ý sức khỏe, không thoải mái thì phải nói với tôi ngay.”
Sở Linh gật đầu. Cậu là người có kinh nghiệm thi đấu, vẫn có thể ứng phó được.
Tần Thiếu Đình không biết liệu có phải Nhung Tước đã bàn bạc xong xuôi với giám đốc các đội tuyển khác hay không mà có tới mấy đội cùng ở trong khách sạn này.
Ban tổ chức giải đấu sẽ hỗ trợ nơi ở, nhưng không bắt buộc phải ở một chỗ cố định. Lần này lại chung khách sạn cũng không cảm thấy có vấn đề gì, còn dễ gọi nhau tán gẫu hơn.
Sở Linh là một người ưa sạch sẽ, không thích để người khác đi vào địa bàn của mình. Tần Thiếu Đình hiểu rõ điều này, người khác tới thăm hắn đều sẽ sắm vai chủ nhà, kéo cả hai tới phòng mình trò chuyện.
Những người khác tất nhiên đồng ý, nói chuyện xong thì ngủ luôn, không cần đi về.
Ba ngày sau, vòng playoffs giải đấu Võ Hiệp mùa Xuân chính thức bắt đầu.
Lễ khai mạc diễn ra rất long trọng, nhìn qua đã biết đập vào cả đống tiền, còn mời ca sĩ nổi tiếng tới biểu diễn, đối với fan tới tận nơi xem, thực sự cảm thấy đáng tiền.
Sau khi các tiết mục mở đầu lễ khai mạc kết thúc, đội mạnh nhất liền bước lên.
Tiếng vỗ tay của fan hâm mộ khiến không khí trong hội trường náo nhiệt hơn bao giờ hết.
MC giới thiệu chi tiết từng đội tuyển.
Sau khi giới thiệu xong xuôi, Tần Thiếu Đình đại diện cho toàn bộ tuyển thủ eSports đi lên phát biểu.
Tiếp đó là giai đoạn bốc thăm . Đối với fan thì màn này rất đáng chờ mong, ai may ai xui chỉ vào lúc này mới thấy rõ ràng.
Chập Lân là đội tuyển quán quân giải mùa Thu năm ngoái, năm nay lên đài rút thăm đầu tiên.
Số bảng B.
Tên của Chập Lân được gài vào vị trí tương ứng.
Bảng B, khá ổn, ít nhất ngày thứ tư mới thi đấu. Vẫn còn thời gian để luyện tập thêm.
Tiếp đó là Huyền Nguyệt.
Số bảng A.
Đối với Chập Lân thì đây quả đúng là tin mừng.
Tần Thiếu Đình ở dưới đài lặng lẽ nhéo tay Sở Linh, trong lòng hơi tiếc nuối một chút, ngồi lên trên đó, đẹp biết bao nhiêu!
Sở Linh còn tiếc hơn hắn, dù cậu không có hứng thú gì nhiều với chuyện phản công nhưng nếu thử một lần cũng không phải không thể mà. Nếu Phùng Thiên rửa tay cho sạch hẵng rút, chưa biết chừng sẽ rút được vào bảng B!
Sau phút, rút thăm kết thúc, bảng đấu cũng đã được xác định –
Bảng A (Từ số đến ): Huyền Nguyệt, Phong Trúc Vãn, Song Hoa, Phương Phỉ.
Bảng B (Từ số đến ): Chập Lân, Tranh Vanh, Kiếm Ảnh, Kì Phong.
Bảng C (Từ số đến ): Cửu Trọng Thành, Trác Quy, Ý Mộc, Lê Hoa Tuyết.
Bảng D (Từ số đến ): Sơ Tâm, Ám Dạ, Linh Thủy, Viêm Nhiên.
“Ám Dạ may thế không biết.” Giọng nói của Chập Lân mang theo vẻ ước ao.
“Thế này đảm bảo vào được top rồi.” Thái Nghệ Tĩnh cũng cảm thấy Ám Dạ may mắn.
Trong tất cả các bảng đấu, chỉ có bảng D là cạnh tranh ít nhất. Sơ Tâm trước đây từng vào được top , nhưng sau đó đội tuyển không ổn định, vẫn chưa tiến vào top thêm lần nào nữa. Thực lực của hai đội tuyển còn lại cũng chỉ vật lộn trong top , nếu Ám Dạ vẫn giữ vững phong độ như trước thì chắc chắn nắm được một suất trong tám đội.
Mà so với Huyền Nguyệt đã phải đánh với Phong Trúc Vãn ngay ván đầu, Chập Lân gặp Tranh Vanh đã có thể coi như đủ may mắn. Nhìn vào trận đầu của tất cả các đội, quả thực Chập Lân chính là đội xui xẻo nhất chỉ sau mỗi Huyền Nguyệt và Phong Trúc Vãn, mà danh sách này đương nhiên cũng phải kể đến cả Tranh Vanh.
“Được rồi, ván đầu đánh với Tranh Vanh, chuẩn bị cẩn thận.” Trần Tân nói.
Tuy Tranh Vanh là cái tên mới xuất hiện nhưng không thể khinh thường sức mạnh. Tiến vào top , ngoại trừ bản thân đội viên không được mắc sai lầm mà giai đoạn Ban-Pick cũng cực kỳ quan trọng.
Sau khi lễ khai mạc kết thúc, toàn bộ các thành viên quay về khách sạn nghỉ ngơi, chuẩn bị cho cuộc chiến ngày hôm sau.
V trực tiếp quyết định thứ tự tiến vào top . Vòng đấu này sẽ diễn ra trong hai ngày rưỡi, không có thời gian nghỉ xen giữa.
Mà từ trước đến giờ đấu không bao giờ rút thăm. Trận đầu ngày mai chính là cặp Tần Thiếu Đình và Sở Linh đối đầu với Hướng Quân Thời và Quý Toàn của Lê Hoa Tuyết.
Để không ảnh hưởng tới trạng thái ngày mai của Tần Thiếu Đình và Sở Linh, cuộc họp chiến thuật buổi tối không gọi bọn họ đến nữa. Nhung Tước chỉ nhắc nhở hai người không được chủ quan, ngủ sớm một chút.
Vì đã từng đấu tập với Lê Hoa Tuyết, bọn họ biết khá rõ cách chơi của Hướng Quân Thời và Quý Toàn.
Hướng Quân Thời chơi Đường Môn, Quý Toàn chơi Điền Độc, nếu xử lý xua tan tốt thì sẽ không có vấn đề gì, nhưng nếu nằm ở thế bị động, sợ là sẽ bị Quý Toàn giết sống.
“Mai không cần phải loạn. Nếu như bị tóm thì tôi sẽ giải khống chế giúp em.” Tần Thiếu Đình động viên.
“Ừ. Tôi không hoảng loạn gì cả. Ván thứ hai ngày mai có thể sẽ là đấu với Cảnh Mạc và Quan Xán, hoặc cũng có thể là Dịch Trăn và Trác Sơ. Cảnh Mạc và Quan Xán còn dễ, hai Hoa Sơn chân ngắn, tôi giữ khinh công vẫn đủ để chạy trốn, nhưng Dịch Trăn và Trác Sơ thì phiền toái hơn.” Sở Linh nói ra điều mình đang lo ngại.
Dịch Trăn là Thiếu Lâm, Trác Sơ là Tiêu Dao, cậu lại là buff cần tốn thời gian niệm, bị cắt ngang là bị phong bế nội lực, xua tan độc của Tiêu Dao cũng sẽ bị phong bế. Thiếu Lâm còn có một skill chủ động phong bế, cậu đã biết chắc bản thân mình không thể làm được gì, chỉ có thể gây rối loạn toàn bản đồ mà thôi.
“Khi đó tôi sẽ đi đánh Trác Sơ, ngăn chặn bọn họ bùng nổ. Giữ lại giải khống chế cho em khi em rơi vào thời điểm chưa hồi chiêu kịp, em dùng giảm thương tổn cho tốt là được.” Tần Thiếu Đình nói.
Bàn bạc thì rất đâu vào đó, nhưng khi lên đấu trường không ai biết được, rất có thể bất ngờ phát sinh. Vì vậy vẫn phải nghĩ biện pháp ứng đối xa hơn. Hơn nữa đấu sẽ cố định chức nghiệp, Sở Linh biết rõ Mặc Thư không có bao nhiêu ưu thế khi đánh với tổ hợp Thiếu Lâm, Tiêu Dao, nhưng cũng hết cách.
Buổi chiều ngày thứ hai, Tần Thiếu Đình và Sở Linh tới địa điểm so tài.
Năm rưỡi chiều mới bắt đầu thi đấu, nhưng theo yêu cầu từ ban tổ chức thì bọn họ phải tới trước để trang điểm và chụp hình.
Mọi người đều đã quen với quy trình này, Tần Thiếu Đình còn mang cả iPad tới để tranh thủ xem video thi đấu với Sở Linh trong thời gian chờ đợi.
Hôm nay đánh hết bảng A, mai là bảng B, ngày kia là chung kết và bảng đầu tiên của thể thức sẽ thi đấu.
đánh BO, thua là loại, tình hình khá căng thẳng.
Sau khi chụp ảnh xong, staff của đội dự thi có thể thay phiên nhau đổi sang chuột và bàn phím của mình. Khi thi đấu, các tuyển thủ tham gia cùng một ngày đều phải ngồi vào vị trí, bàn máy được xếp theo hình tròn để tiện cho khán giả nhìn được trạng thái của tuyển thủ.
Năm rưỡi chiều, trận đấu chính thức bắt đầu.
Kênh stream trên mạng nhộn nhịp hơn bao giờ hết. Phần lớn người xem đều muốn chứng kiến cặp tình nhân Tần Thiếu Đình và Sở Linh.
Sau khi MC giới thiệu xong, tuyển thủ thi đấu của bốn bảng ngày hôm nay cùng lên sân khấu.
Tần Thiếu Đình và Sở Linh được sắp xếp ra sân cuối cùng, bầu không khí tại hiện trường náo nhiệt chưa từng có.
Trên livestream, comment cũng bay đầy màn hình –
[A a a a a, Đình thần và Vũ thần đẹp đôi quá á á á á!]
[Vui ghê, cuối cùng cũng được nhìn thấy Đình thần và Vũ thần hợp tác òi!]
[Đình thần cố lên! Vũ thần cố lên!]
[Rõ ràng có thể dựa vào mặt kiếm cơm, nhưng vẫn muốn chứng minh thực lực của mình.]
[So thi đấu điện tử cái gì, chẳng qua so xem cặp nào xứng đôi hơn thôi, đẹp đôi hơn thì thắng!]
[Đồng ý với lầu trên!]
…
Tần Thiếu Đình và Sở Linh ngồi vào vị trí, đeo tai nghe lên, chuẩn bị thi đấu.
MC Bạch Hinh, “Đây là lần đầu tiên Đình thần và Vũ thần hợp tác , để đi được đến top hôm nay cũng có thể thấy được mức độ hiểu nhau của hai người.”
Lưu Nhạc, “Đúng vậy. Mọi người cũng biết không phải cứ hai người mạnh ghép với nhau là sẽ đánh tốt. Đôi khi vì phối hợp sẽ phải biết lúc nào cần tiến cần lùi. Mà điều này đòi hỏi thời gian mài giũa nhuần nhuyễn của tuyển thủ.”
Bạch Hinh, “Trận đấu đầu tiên hôm nay, Đình thần và Vũ thần sẽ đối mặt với Thời Hoan và Thanh Tuyền của Lê Hoa Tuyết. Mọi người cũng biết, hai tuyển thủ Thời Hoan và Thanh Tuyền có lối đánh rất đặc sắc. Thời Hoan am hiểu bổ đao và cấp cứu, Thanh Tuyền thì lại có cách khống chế buff đậm dấu ấn cá nhân. Vừa lúc ván này chúng ta có đại thần chơi buff là Sở Linh. Liệu rằng Sở Linh có thể tránh bị áp chế, ung dung ứng đối trận đấu này hay không.”
Lưu Nhạc, “Chúng tôi cũng rất tò mò biểu hiện của Thời Hoan và Thanh Tuyền.”
Ván đấu đầu tiên bắt đầu, bản đồ được lựa chọn là rừng hoa đào. Đây là một đấu trường không hề có góc khuất hạn chế tầm nhìn.
Vừa vào, Hướng Quân Thời và Quý Toàn liền hướng về phía Sở Linh.
Sở Linh trực tiếp sử dụng khinh công môn phái nhảy về phía sau, đồng thời sử dụng giảm sát thương lên chính mình.
Lúc này dù đối phương xả sát thương thì cậu cũng sẽ không mất quá nhiều máu. Có điều Hướng Quân Thời dùng giảm buff lên người cậu, năm skill trúng độc của Quý Toàn cũng nhồi vào người cậu trong nháy mắt, lại dính thêm làm chậm nữa, thực sự rất khó chịu.
Sở Linh xua tan hai tầng độc, tự ngắt niệm chiêu để ép skill cắt ngang của Hướng Quân Thời, sau đó sử dụng trận giảm sát thương, cố gắng tự hồi máu cho bản thân để câu giờ rồi mới xua tan hai lần độc nữa.
Năm skill trúng độc của Điền Độc có DOT, trong đó có hai skill không cần chờ hồi chiêu, vì thế có thể tung thoải mái lên đối thủ, những skill còn lại thì phải chờ.
DOT (damage over time): Gây sát thương giảm máu từ từ chứ không phải một lần lên đối thủ.
Tần Thiếu Đình nhắm về phía Quý Toàn, dựa vào khả năng di chuyển linh hoạt khiến Quý Toàn không thể lập tức xông tới tấn công hắn, tốc độ hạ độc cũng thấp hơn rất nhiều, tranh thủ thời gian cho Sở Linh niệm chiêu tích lũy hai skill tức thời.
Hướng Quân Thời dùng đòn đánh thường khống chế Sở Linh, Sở Linh lại như đã đoán được ý đồ của hắn, nhảy về sau tránh né, tiếp tục đánh tan độc trên người Tần Thiếu Đình.
Damage của Tần Thiếu Đình không thấp, nhưng vì Quý Toàn có giảm thương tổn nên máu cũng không mất quá nhiều.
Hướng Quân Thời dựa vào hiệu ứng giảm lượng máu hồi lại mà oanh tạc Sở Linh liên tục, Sở Linh không kéo được nhiều máu, cũng may giảm sát thương vẫn luôn giữ trên người.
Quý Toàn cảm thấy chồng độc lên Tần Thiếu Đình quá phiền phức, đổi mục tiêu lại về Sở Linh, sử dụng pet tới cắn Sở Linh, đẩy nhanh thời gian hồi chiêu của mình.
Ngay khi Quý Toàn thành công phong bế nội lực của Sở Linh, Tần Thiếu Đình liền sử dụng giải khống chế hai hướng cho Sở Linh. Sở Linh khôi phục kinh mạch, tiếp tục xua tan hồi máu.
Cùng lúc đó, Tần Thiếu Đình bùng nổ đánh Quý Toàn một đợt.
Hướng Quân Thời đẩy Tần Thiếu Đình để giúp Quý Toàn chạy trốn đợt tấn công này, nhưng chẳng hiểu tại sao Tần Thiếu Đình chân quá dài, bị ăn cấm túc đứng tại chỗ xong chỉ nhảy mấy bước đã vọt tới trước mắt Quý Toàn.
Quý Toàn bất đắc dĩ, không còn cách nào khác ngoài việc hiến tế đổi lấy giảm thương tổn.
Tần Thiếu Đình chờ mãi mới đến thời khắc này, ngay sau khi giảm thương tổn và miễn khống chế hết hiệu quả, hắn cấm túc rồi bồi thêm một chiêu sát thương lan. Máu của Quý Toàn rơi xuống mức báo động, Hướng Quân Thời liền dùng móng vuốt lôi Quý Toàn ra khỏi phạm vi dính damage.
Nhưng Tần Thiếu Đình cũng không tha cho Quý Toàn, đẩy toàn bộ sát thương lan tới đúng vị trí Quý Toàn đáp xuống, sau đó vung đại đao nhào tới cố định Quý Toàn trong vòng thương tổn, bồi thêm một chiêu gây damage cần vận sức, trực tiếp dứt điểm Quý Toàn.
Toàn trường bội phục, không ai cảm thấy bất ngờ. Đây chính là Đình thần của bọn họ, khi đã bị hắn bắt được sẽ rất khó có cơ hội sống sót, thậm chí còn chẳng kịp dùng bất cứ kỹ năng nào!
Cục diện này cũng đã nằm trong dự liệu của Hướng Quân Thời và Quý Toàn. Dù sao với kiểu tổ hợp này thì đánh chết được ai cũng phải dựa vào vận may.
Ván đấu thứ hai, bản đồ khá thân thiện, Sở Linh có thể ẩn nấp được. Vì vậy khi Tần Thiếu Đình chịu trách nhiệm gây damage và khống chế Hướng Quân Thời, ngay trước khi Sở Linh thấp máu phải lên bảng đã giết được Hướng Quân Thời, quay đầu khống chế được Quý Toàn, cứu lấy Sở Linh.
Cuối cùng, Tần Thiếu Đình và Sở Linh chiến thắng trận đấu đầu tiên với tỉ số : chung cuộc.