Sau khi Rachel xác nhận đúng như vậy, thật sự bị sắc đẹp mê hoặc con mắt, Kim Tan liền có chút...quái dị, cậu chăm chú nhìn Rachelđang ngồi trước mắt, cô cắt bánh rán ra từng miếng nhỏ ăn, cả người đều toát ra sự tức giận đầy tinh tế.
Kim Tan nhìn nhìn rồi cắn miếng bánh rán thơm vàng óng ánh trong đĩa, lại quét mắt ra chỗ Yoon Chan Young cách đó không xa không biết đang cười nói cái gì. Cậu cau mày suy nghĩ đi suy nghĩ lại, đột nhiên tỉnh ngộ hiểu ra “A!” một tiếng, âm thanh hoảng sợ hỏi:“Vậy bây giờ cậu đang trước mặt vị hôn thê của mình trèo tường sao?”
Cậu rõ ràng là hỏi cô, nhưng lại có suy nghĩ nếu Rachel dám đồng ý, cậu sẽ tìm cô lý luận đến mất cả hình tượng cũng được!
Kim Tan thật sự thấy bản thân rất kỳ quái, rõ ràng vài ngày trước còn cho rằng cuộc đời này của mình cùng Rachel là không có duyên, quá lắm cũng chỉ có thể làm bạn bè.
Rachel cười lạnh một tiếng, khóe mắt quét qua Kim Tan liếc mắt một cái, thản nhiên nói: “Tôi là đang chuẩn bị vượt tường, mà cậu lại trực tiếp dẫn theo phụ nữ về nhà.”
Ý tứ là Kim Tan còn quá đáng hơn cả cô, cậu có tư cách gì mà nói cô? Song Kim Tan lại nghe khác, bên tai chỉ nghe đến bốn chữ ‘Chuẩn bị vượt tường’, sắc mặt cậu nháy mắt không tốt, ngay cả việc thích ăn bánh rán cũng mất đi hứng thú.
Cho đến khi bữa trưa kết thúc, Rachel cũng không trò chuyện với Kim Tan.
Rachel bởi vì không có gì để nói cùng Kim Tan, còn Kim Tan là đột nhiên bị chính tâm tư khác thường trong lòng mình đánh cái không kịp trở tay, rõ ràng, rõ ràng chỉ cần Rachel có người trong lòng, tương lai cậu thoát khỏi việc hôn nhân thương mại này hỏi càng thêm dễ dàng...
Trước khi Rachel cùng Kim Tan rời cửa hàng, Yoon Chan Young đã mang Cha Eun Sang đi rồi.
Lúc gần đi, Rachel còn nhìn ngó chung quanh thêm lần nữa, lúc này trong mắt Kim Tan lại càng không tốt cho lắm, cậu nhịn không được nói: “Bọn họ chắc đã đi sớm rồi.” Vị trí hai bàn của bọn họ có chút xảo diệu, Rachel ngồi đưa lưng về phía Yoon Chan Young, mà người ngồi trước Rachel là Kim Tan lại vừa vặn cùng Yoon Chan Young mặt đối mặt, cho nên trước khi Yoon Chan Young cùng Cha Eun Sang đi, cậu còn cùng Yoon Chan Young liếc mắt nhìn nhau một cái.
Rachel gật gật đầu, không quá để ý, theo bước chân cùng Kim Tan rời cửa hảng.
Hai người một đường trầm mặc, Kim Tan có chút không yên lòng mà chau mày, không còn vẻ tiêu tiêu sái sai cùng lười biếng như trước nữa.
Rachel đối với Kim Tan thật không hiểu, thấy cậu như vậy, cô sẽ càng không tự làm mình mất mặt, cô cũng không có tâm tư bởi Kim Tan có thể giành thời gian cùng cô đi dạo phố mà cao hứng, sau khi nói rõ phải về khách sạn, Kim Tan chỉ hơi trầm mặc, rồi đưa cô trở về.
Lúc sắp đến cửa khách sạn, Kim Tan đột nhiên gọi cô lại. ánh mắt Của hắn quá mức thâm thúy phức tạp, Rachel không thể hiểu được, không khỏi hỏi: “Làm sao vậy? Có chuyện gì sao hả?”
“Không có.” Kim Tan nhìn cô khe khẽ cười: “Cậu đi nghỉ ngơi thật tốt đi.”
Nhìn Kim Tan nghênh ngang lái xe mà đi, Rachel xoay người bước vào khách sạn.
--- ------ -----
Liên lạc với Yoon Chan Young lại còn được cậu giúp đỡ, Cha Eun Sang rốt cục cũng đặt xong vé máy bay trở về Hàn Quốc. Vẻ mặt cô cảm kích hướng tới Yoon Chan Young nói lời cảm ơn: “Cám ơn, tớ sẽ mau chóng trả lại số tiền này.”
Vẻ mặt Yoon Chan Young không đồng ý: “Không cần gấp như vậy đâu. Khó lắm mới được đến đất Mỹ này, cậu thật sự không muốn ở lại chơi thêm vài ngày chứ?”
Cha Eun Sang khó xử lắc lắc đầu, miễn cưỡng cười: “Tớ muốn trở về sớm để đi làm, tớ còn còn phải trả cậu tiền chứ.”
Yoon Chan Young thở dài, sau khi nghe Cha Eun Sang nói về chuyện tình của Cha Eun Seok, cậu cũng không biết nên có suy nghĩ gì, không khỏi an ủi nói: “Có lẽ... chị Eun Seok cũng có việc khó xử của riêng chị ấy…”
Cha Eun Sang gật đầu mỉm cười, mà không đáp lại. Có lẽ chị của cô thực sự có vấn đề của riêng chị, song trong lòng cô lại không khỏi oán trách, lúc trước rời nhà trốn đi, hiện nay lại cầm tiền bỏ chạy, Cha Eun Seok trước giờ thực sự chưa bao giờ nghĩ tới cô em gái này cả…
Hai người không phải là người thân của nhau sao? Sao bây giờ ngay cả người xa lạ cũng không bằng chứ?
Cha Eun Sang không khỏi nghĩ đến Kim Tan đã giúp đỡ cô, trong lòng cô có chút buồn. Chỉ cần trở lại Hàn Quốc, giấc mộng đặt chân đến nước ngoài này của cô thực sự sẽ tan biến.
--- ------
Mà lúc này, Kim Tan đang giận dữ trở về biệt thự, cậu nói không ra những suy nghĩ khác thường ở trong lòng, bản thân luôn cảm thấy có thứ gì đó thoát khỏi sự khống chế của cậu. Cậu phiền nằm trên chiếc giường lớn trong phòng, ngẩng mặt lên có thể thấy hình ảnh cậu cùngRachel đang đính hôn.
Lúc đấy cậu chắc chắn đang rất khó chịu, bởi vì trong ảnh chụp mặt cậu không hề mang theo một ý cười, trái lại Rachel, cô ấy lại khẽ nhếch khóe miệng hở ra một nụ cười nhàn nhạt mà đơn thuần. Kim Tan thất thần nhìn, nhịn không được đưa tay ra phía ảnh chọc chọc, chọc xong mà vẫn chưa thấy hết giận liền lầm bầm nói: “Tiểu bạch kiểm kia rốt cuộc tốt lám hay sao? Sao cậu có thể nhìn đến ngây người được chứ?!”
Dù lòng cậu chỉ có chút phiền chán, nhưng cuối cùng cậu vẫn dứt khoát đứng dậy lái xe đi đến khách sạn nơi Rachel ở.
Lúc đó Rachel vừa mới ngâm mình trong bồn nước nóng, cô lại gọi điện thoại vời phục vụ, nghe được thanh âm chuông cửa, còn nghĩ sao lại nhanh tới vậy. Kết quả, vừa mở cửa ra thấy Kim Tan đứng bên ngoài, cô kinh ngạc ngay cả cằm cũng muốn rớt xuống! Cô tiện tay đóng cánh cửa lại, Kim Tan nhanh chóng tiến lên một bước nói: “Đợi đã, tôi có việc cần gặp cậu!”
So sánh khí lực của Rachel với Kim Tan chẳng khác gì là châu chấu đá xe, cậu có thể dễ dàng chỉ dùng một ngón tay hất cô bay lên. Cho nên khi Kim Tan không tốn chút sức lực nào ngồi trên sô pha trong phòng khách, Rachel chỉ có thể ôm lấy ngực đứng ở một bên nhìn cậu.
Mặt cô không che giấu lấy một tia khó chịu nào, cô nhíu mi lại, trong ngực tràn đầy sự không kiên nhẫn: “Nói đi, cậu có chuyện gì?”
Kim Tan xấu hổ khẽ ho khan một tiếng, khêu mi trên dưới đánh giá cô: “Cậu xác định muốn cùng tôi nói chuyện bằng… tình trạng như bây giờ chứ?”
Rachel mới tắm xong còn mặc áo choàng tắm, tóc cũng rối loạn kéo, khuôn mặt tinh xảo dù đã lột bỏ lớp trang điểm vẫn còn hơi phiếm hồng bởi hơi nước nóng, cho dù lúc này có giả bộ lạnh lùng như thế nào, cô cũng không thể che giấu thật sự bản thân là một cô bé yếu ớt được.
Bị sự vô lại của Kim Tan làm cho lòng tức tối, Rachel lạnh nhạt hừ một tiếng, ngồi vào một bên chỗ của mình trên sô pha: “Nói đi, có chuyện gì?”
“Bất quá.... ....” Cậu nhíu mày nhìn cô: “Cậu sẽ ăn mặc tùy tiện như vậy đi mở cửa sao? Nếu không phải tôi mà là người xấu như trong lời nói thì sao, đến lúc đó cậu định làm gì?Cậu ngay cả ý thức an toàn cũng không có sao?”
Rachel cười: “Chuyện đó, không phải người xấu đang ngồi trước mặt tôi sao? Sao, cậu muốn đánh anh ta không?”
Kim Tan trừng cô: “Tôi quang minh tiến vào phòng vị hôn thê của mình, sao lại có thể là người xấu được cơ chứ!”
“Trước đinh hôn không có một chút tiếp xúc, sau đính hôn cũng chẳng gặp mặt và liên hệ, cái này tính là vị hôn phu gì?” Rachel cười lạnh phản bác cậu, lại nói: “Tôi nào có thể mơ mộng xa vời trong cái cuộc hôn nhân thương mại này, mong cậu có thể thích tôi? Mà…không phải, chẳng bao lâu nữa ngay cả quan hệ hôn phu hôn thê chúng ta cũng tan vỡ, đến lúc đó, chúng tan gay cả chạm mặt cũng không có ấy chứ!”
Có lẽ là giọng điệu của Rachel quá mức lạnh nhạt, Kim Tan nghe được đều trầm mặt, nghiêm túc giương khuôn mặt trầm mặc ra nhìn cô.Rachel bị cậu nhìn đến bản thân căng thẳng, chầm chậm rót nước trà nóng vào chén, chậm rãi thổi nước tính che giấu sự căng thẳng ấy đi, một bên nói: “Như thế nào, tôi nói không đúng hả?”
“Đúng. Rất không đúng.” Kim Tan rốt cục cũng mở miệng, đôi mắt tối đen thâm thúy nhìn chằm chằm vào cô, thần thái của cô quả thật rất nhàn nhã, tựa hồ đúng như theo như lời cô nói vậy, hai người bọn họ đúng là quan hệ trên danh nghĩa mà thôi, trước kia cậu cũng nghĩ như thế, nhưng hôm nay cậu lại không nghĩ như vậy.
“Rachel.” Cậu nhẹ giọng gọi tên cô, chống lại sự nghi hoặc qua ánh mắt của cô, cậu hướng cô khẽ cười, giọng điệu chắc nịch: “Cậu nói không đúng.”