Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

quyển 7 chương 45: ma nữ chi đồng(đồng tử của ma nữ)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Khác biệt lớn nhất giữa phim kinh dị có thể phá giải và không thể phá giải là việc trong phim kinh dị có thể phá giải, chỉ cần tìm ra phương pháp chấm dứt nguyền rủa thì diễn viên có thể khiến bộ phim sớm đóng máy. Thế nhưng, nếu tìm không thấy phương pháp này, thì khác biệt giữa chúng cũng không quá rõ ràng.

Diệp Tưởng rất hiểu điều này.

Trước mắt thì trong kịch bản của màn thứ 7,nội dung mà Ân U Liên điều tra được trong cuốn sách thời Trung Cổ kia trở thành hy vọng cuối cùng của bọn họ. Kịch bản chắc chắn sẽ không thể nào vô duyên vô cớ an bài 1 tình tiết như vậy.Sáu thế kỷ trước,chuyện gì đã xảy ra sau khi bá tước Wallace chế tác «Tiêu bản ác ma » có thể trở thành hy vọng mới của bọn họ.

Trong khi bọn họ rời khỏi hang động, Ân U Liên gọi điện thoại tới. đọc truyện mới nhất tại tung hoanh . com

Lúc này nàng vẫn lựa chọn gọi cho Diệp Tưởng. Theo lý thuyết thì tất cả mọi người đều đã đưa số cho nàng, nên đối tượng đầu tiên mà nàng nên gọi tới phải là «Hầu tước» mới phải. Nhưng nàng lại gọi điện cho Diệp Tưởng. Điều này khiến những người còn lại quay mặt nhìn nhau. Nghĩ tới chuyện lúc trước Ân U Liên cũng đặc biệt quan tâm tới Diệp Tưởng,trong đầu họ không khỏi xuất hiện 1 suy nghĩ hoang đường : Chẳng lẽ cô gái này đã động lòng xuân với anh chàng diễn viên của«Rạp chiếu phim đại ngục» tầng 13 rồi? Cho dù có xảy ra tình yêu sét đánh đi chăng nữa thì cũng quá nhanh thì phải!

Nhưng chỉ có Ân U Liên biết được nguyên nhân. Cảm giác gần gũi 1 cách khó hiểu với Diệp Tưởng có lẽ có quan hệ rất lớn với thể chất hắc ma thuật của nàng. Chính bởi vì thể chất này nên nàng mới thấy thân thiết với hắn đến thế. Chẳng lẽ thể chất này vốn dĩ rất gần gũi với thể chất quỷ sai hay sao ? Trên thực tế, tình huống như vậy cũng không phải là không xuất hiện.Giống như vật chủ của « Ác ma » căm ghét giá chữ thập 1 cách khó hiểu, người mang huyết thống khu ma cũng căm hận « Ác ma » từ trong xương cốt. Bởi vì thể chất và huyết thống mà diễn viên cũng xuất hiện 1 phản ứng yêu ghét bản năng với 1 thứ nào đó.

Nhưng theo lý thì thế chất hắc ma thuật phải rất gần gũi với « Ác ma » mới phải. Thế nhưng Diệp Tưởng căn bản không phải là vật chủ của « Ác ma » vì nếu không «Hầu tước» chắc chắn sẽ là người đầu tiên cảm ứng được. Vậy thì vì sao nàng lại có cảm giác thân thiết với Diệp Tưởng như thế lại trở thành chuyện có ý vị sâu xa .

Cho nên, Ân U Liên rất hy vọng có thể nghe được tiếng của Diệp Tưởng.

Sau khi bắt máy, Diệp Tưởng hỏi:

-Alô, Ân U Liên phải không?

-Là mình đây, Chu Tử Vinh ! Mình vừa tìm được 1 số tư liệu rất quan trọng cần phải gặp các cậu.

-Tư liệu quan trọng sao? Vậy cậu ở đâu ?

Diệp Tưởng đương nhiên biết cái gọi là tư liệu quan trọng là gì.

Ân U Liên đang đứng trước 1 buồng điện thoại công cộng.

-Mình hiện tại đang trên đường đến khu Tân Bắc mở rộng.Các cậu chờ mình ở đó nhé.

Sau khi nàng cúp máy thì xe bus cũng vừa lúc đi tới.

Sau khi lên xe,nàng chọn 1 vị trí trống không ai ngồi rồi ngồi xuống.Lúc này nàng nghiêng mặt nhìn ra ngoài cửa sổ. Trước mắt nàng có thêm hai vật bị người chết nguyền rủa nên theo lý thì cơ hội sống sót của nàng phải cao hơn mới phải. Nhưng có vẻ bởi vì thể chất hắc ma thuật thể chất mà Ân U Liên vừa thu được nên nàng lại cảm thấy lòng mình lạnh đi.Một linh cảm đầy tuyệt vọng tự nhiên xuất hiện.

Hắc ma thuật sư có vẻ như cũng tinh thông bói toán,dự báo cát hung. Hơn nữa họ còn được biết tới bởi sự tinh tường về thuật chiêm tinh. Trong nhà của Ân U Liên cũng có không ít dụng cụ có liên quan đến chiêm tinh thuật. Nhưng nàng còn chưa có hiểu biết gì về thuật chiêm tinh. Nói lại thì hình như thật trùng hợp khi trong phim [ Con đường vong hồn], Nam Cung Tiểu Tăng cũng thu được quyển sổ tay trong đó có chép lại thuật bói toán do Lâm Quảng Hải truyền thụ,còn Ân U Liên gần như cũng cùng 1 thời gian thu được quyển sổ tay ghi chép về thuật chiêm tinh của phương Tây. Đương nhiên,cho dù là bói hay là chiêm tinh cũng chỉ là năng lực dự đoán tương lai mà thôi.Chúng không thể có năng tuyệt đối biết trước tưng lai như quyển sổ tay của Nitemare. Hơn nữa,muốn học tập cũng cần 1 khoảng thời gian nhất định. Nhưng bản thân thể chất hắc ma thuật đã có năng lực linh cảm về cát hung ở 1 trình độ nhất định rồi.Đương nhiên nó không thể nào chính xác như thuật chiêm tinh được.

Khi xe càng đi tới khu Tân Bắc mở rộng,người trên xe càng lúc càng ít. Nên biết rằng nhiệt độ ở vùng ngoại thành lạnh hơn nội thành rất nhiều,hơn nữa các biện pháp giải quyết tránh ách tắc giao thông cũng không mấy thoả đáng nên có 1 số con đường còn bị tuyết đóng rất dày.Cho nên 1 người bình thường nếu không có chuyện gì quan trọng sẽ không tới khu Tân Bắc mở rộng vào lúc này, hơn nữa lúc này xe vừa mới đi qua đỉnh núi.

Cuối cùng, trên xe bus chỉ còn lại có 5 người, đó là tính cả Ân U Liên.Nếu cộng thêm tài xế thì là 6 người.

Bởi vì cái lạnh nên cửa số lúc này đã kết 1 lớp băng khá dày.Bác tài phải bật chế độ gạt nước để lau đi lớp băng tuyết bám trên cửa kính xe để đảm bảo cho tầm nhìn được thông suốt.

Tới trạm trước trạm khu Tân Bắc mở rộng 1 trạm,4 người còn lại trên xe đều đã xuống xe.Trên xe chỉ còn lại bác tài và Ân U Liên.

Tiếp đó, tài xế quay đầu nhìn lại. Khu Tân Bắc mở rộng vốn là trạm cuối cùng,nên y tưởng rằng tất cả mọi người đều đã xuống xe rồi.

Tiếp đó,trên xe vang lên tiếng thông báo: "Kính thưa quý khách,trạm tiếp theo và cũng là trạm cuối cùng là trạm khu Tân Bắc mở rộng,mong các vị chuẩn bị sẵn sàng."

Xe 1 lần nữa nổ máy.

Ân U Liên cũng đưa tay tựa lên đầu gối rồi chống cằm,tiếp tục chờ xe chạy tới trạm cuối.Hoàn cảnh xung quanh bị tuyết nhuộm trắng xoá,bầu trời cũng trở nên mờ mịt,ngay cả 1 chút ánh nắng le lói cũng không có.

Rốt cuộc đã tới trạm khu Tân Bắc mở rộng. Sau khi tài xế dừng xe, Ân U Liên cũng đứng dậy chuẩn bị xuống xe. Đúng lúc này, tài xế lại có vẻ ngạc nhiên nhìn Ân U Liên.

-Sao vậy chú?

Ân U Liên hỏi.

-Không......

Bác tài xế gãi đầu rồi nói:

-Vừa rồi khi tôi quay đầu nhìn lại thì phát hiện còn có cô và 1 người ngồi sau cô còn chưa xuống xe mà......Sao bây giờ chỉ còn mỗi mình cô thôi vậy?

Bác tài vừa nói xong thì Ân U Liên lập tức xông tới giữ tay của bác tài rồi nói:

-Chú vừa nói gì thế?

-Cô......Cô làm sao vậy...... Tôi nhìn thấy sau lưng cô thấp thoáng 1 bóng người.Nhưng tôi cũng không nhìn rõ lắm,chắc là tôi bị mờ mắt ấy mà.....

Ân U Liên lập tức nhìn về phía hàng ghế phía sau của nàng !

Chỗ đó trống không. Đôi đồng tử của nàng lập tức chuyển thành màu đỏ như máu!

Đôi đồng tử màu đỏ máu khiến Ân U Liên có vẻ vô cùng ma quái. Bởi vì nàng đưa lưng về phía bác tai nên y mới không phát hiện ra điều bất thường.Nếu không chắc chắn y sẽ sợ đến mức hồn phi phách tán.

Ghế ngồi sau lưng Ân U Liên vẫn không có ai cả,dù Ân U Liên đã sử dụng cặp mắt đỏ như máu.

Nàng tiếp tục biến đôi mắt trở nên đỏ hơn,giống như máu có thể chảy ra từ đôi mắt nàng bất cứ lúc nào!

Đây là tình tiết không có trong kịch bản.Xem ra tình tiết cũng đã phát sinh biến hóa. Đôi mắt của Ân U Liên lúc này đã trở nên đỏ thẫm,nên nàng có thể nhìn thấy mọi thứ rõ ràng hơn. Trước mắt,việc quan trọng nhất của bọn họ là phải tìm ra bản thể của « Tiêu bản ác ma » đang ở chỗ nào. Nó vẫn bám theo bọn họ 1 cách quỷ mị,thoắt ẩn thoắt hiện,nhưng họ lại không thể nắm được tung tích của nó.Nếu như không tìm thấy nó thì bọn họ chẳng làm được gì tiếp theo cả.

-Cô này......thật sự có người ở phía sau cô sao? Vậy người đó đâu?

Tài xế nhìn lưng của Ân U Liên rồi nói:

-Có phải người ta trốn dưới ghế ngồi không ?Cô có cần tôi giúp cô xem xét bên dưới không?

Cuối cùng, đôi mắt của Ân U Liên phóng xạ ra 2 luồng sáng màu đỏ chiếu vào phía dưới ghế xe!

Nhưng ngay sau đó, người nàng bị 1 cỗ lực lượng đẩy bay sau đó va vào cửa kính xe ! Cũng may là nàng không bị thương,nhưng hiện tại 1 con mắt của nàng đã bị mù !

Đương nhiên,con mắt đó cũng chỉ bị mù tạm thời. Chỉ cần chút thời gian thì nàng sẽ khôi phục lại thị lực vốn có.Nhưng trong nháy mắt Ân U Liên quả thực đã nhìn thấy cái gì đó,dù ở trên ghế chẳng có thứ gì. Nàng đã nhìn xuyên qua xe bus tới 1 nơi rất xa.

Chỗ đó chính là nơi mà bản thể của « Tiêu bản ác ma » đang ở đó !

Chỉ cần tìm được chỗ đó,họ sẽ có cách sống qua bộ phim kinh dị này!

Ân U Liên nở 1 nụ cười lạnh. Tuy trong 1 giây phút ngắn ngủi,nàng chỉ có thể nhìn thấy được 1 cái bóng rất mờ,nhưng thế cũng đã đủ rồi. Điều đó hoàn toàn đáng giá !

Nàng đứng dậy.Đúng lúc này có 1 bàn tay đưa ra đỡ nàng dậy.

-Nhìn thấy gì không ?

Người đó rõ ràng là «Hầu tước».Y thông qua kịch bản gửi tin cho nàng.

-Thấy được một ít cảnh tượng mờ mờ.

Khi «Hầu tước» đỡ Ân U Liên dậy,bác tài cũng có vẻ mơ mơ màng màng.Bởi vì y cũng không nhìn thấy rõ ràng cậu thanh niên vô cùng đẹp trai này xuất hiện thế nào!

Khi « Hầu tước » đỡ nàng xuống xe thì cả đám người Diệp Tưởng cũng đang chờ sẵn ở trạm xe bus.

-Ân U Liên,cậu không sao chứ?

Đám người Shirley, Diệp Tưởng đi tới hỏi thăm.

Trước mắt, rõ ràng là sự sống chết của nàng là điều mà mọi người quan tâm nhất.Phải biết rằng nàng là nhân vật quan trọng có ảnh hưởng tới những tình tiết sau này.

Tiếp đó, mọi người tập trung trong 1 nhà hàng ở gần đó.

Trong kịch bản gốc thì sau đó mọi người sẽ tới nhà của Kỷ Nhất Chu để thăm dò 1 phen. Nhưng căn cứ vào cái bóng mờ mà Ân U Liên nhìn thấy thì rõ ràng bản thể của « Tiêu bản ác ma » tuyệt đối không phải ở trong nhà của Kỷ Nhất Chu.

Theo lý mà nói thì từ những tình tiết trước mắt thì « Tiêu bản ác ma » có khả năng ở 2 nơi nhất : 1 là cái hang đá trên núi, 2 là nhà của Kỷ Nhất Chu.Nếu cả 2 nơi cũng đều không phải thì nó rốt cuộc ở chỗ nào?

Lý Tín Lăng cũng không mấy tin Ân U Liên nên hắn vẫn hy vọng có thể đến nhà của Kỷ Nhất Chu xem xét 1 hồi. Phải biết rằng hai bên dù sao cũng là 2 rạp chiếu phim khác nhau nên lòng đề phòng cũng phải có. Ai biết được trong số những người của «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 19 này có gian tế của « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 10 gài vào hay không.

Nhưng so ra thì những tin tức mà Ân U Liên mang đến còn quan trọng hơn nhiều.

-Thời Trung Cổ sao ?

Lý Tín Lăng nhìn những gì được ghi chép trong cuốn sổ tay mà nhíu mày nói:

-Chuyện xảy ra ở 1 thời đại xa xôi như vậy...... thật sự có liên quan tới chuyện mà chúng ta đang gặp sao?

-Dù chỉ là manh mối nhỏ nhất thì chúng ta cũng không được bỏ qua.

«Hầu tước» cẩn thận đọc tờ giấy chép tay.

Shirley biết thật ra ngôn ngữ mà «Hầu tước» thông hiểu nhất là tiếng Latin.Những ai muốn nghiên cứu về lịch sử của châu Âu thời Trung Cổ đều bắt buộc phải học tiếng Latin.Cho dù là bản thân « Hầu tước » hay là Adam do y thủ vai cũng đều khá thông thuộc ngôn ngữ này. Thế nhưng, Kỷ Nhất Hàng do « Hầu tước » thủ vai lần này lại không biết tiếng Latin,ngay cả tiếng Anh cũng chỉ biết đọc viết. Nếu không để « Hầu tước » phiên dịch 1 văn bản bằng tiếng Latin thì chắc chắn kết quả thu được sẽ còn tốt hơn Ân U Liên rất nhiều.

Nhưng Shirley cũng không nghĩ đến thật ra vừa rồi khi « Hầu tước » đỡ Ân U Liên dậy thì hắn đã cảm ứng được ký ức của nàng qua việc tiếp xúc thân thể với nàng.Cho nên « Hầu tước » cũng đã thấy nội dung của quyển sách mà nàng đã đọc.Tuy rằng cảnh tượng trong ký ức của Ân U Liên cũng không đầy đủ,nhưng trong khoảng thời gian « Hầu tước » đỡ Ân U Liên dậy thì y cũng đã đọc lướt qua đoạn văn bản đó !

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio