Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

quyển 8 chương 31: người chết trong kịch bản mới

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trong khoang điều khiển.

Có ai trong số họ biết lái máy bay đâu ? Bởi vậy, tất cả mọi người đều mắt tròn mắt dẹt nhìn nhau.Ai nấy cũng đều cảm thấy phiền muộn trước tình cảnh hiện nay !

Diệp Tưởng cũng không biết mình lại rơi vào hoàn cảnh hiểm nghèo như vậy!

Hắn có còn dám an tâm bắt quỷ hồn nữa sao? Chẳng may đang đấu nhau đến hồi gay cấn với quỷ hồn mà xảy ra sai sót nào đó khiến máy bay lao thẳng xuống đất từ độ cao mấy chục cây số thì chỉ có Diệp Tưởng mới có thể sống sót ! Đám người Tiêu Mộng Kì, Phó Tử Bân, đặc biệt là Ôn Vũ Phàm chắc chắn phải chết!

- Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?

Tiêu Mộng Kì cho rằng trong tình huống như vậy thì tiếp viên hàng không chắc hẳn phải là người điên đầu nhất nên nàng cố gắng thể hiện điều này:

- Máy bay sao lại thành như vậy ?

Lúc này mọi người chỉ biết đưa mắt nhìn nhau.Rõ ràng chiếc may bay lúc này cũng giống hệt như chiếc thuyền ma khi không cần ai điều khiển mà nó vẫn tự động di chuyển. Dù có chậm hiểu đến đâu thì các diễn viên cũng biết tình hình không ổn!

Khi trở lại khoang hạng nhất, không khí có vẻ vô cùng nặng nề.

- Chị Thẩm này.

Diệp Tưởng giành trước Triệu Không Ảnh lên tiếng. Hắn muốn đề phòng tên này mượn cơ hội gây xung đột với Tiêu Mộng Kì

- Chị có biết chuyện gì đã xảy ra hay không ? Cơ trưởng và phụ lái vì sao lại biến mất?

- Tôi không biết ! Trước khi phi cơ cất cánh thì bọn họ vẫn còn bình thường mà ! Không biết vì bọn họ lại biến mất nữa?

-Thế sao máy bay vẫn còn bay vậy?

Triệu Không Ảnh lại hỏi: đọc truyện mới nhất tại tung hoanh . com

- Chẳng lẽ máy bay đang được đặt ở chế độ bay tự động?

- Không, không có chuyện này.

Sau khi màn thứ hai kết thúc, thì màn thứ ba bắt đầu.Khi mọi người vừa mở kịch bản màn thứ ba ra đọc thì họ phát hiện 1 vấn đề.

Trong những người trên chuyến bay thì Trương Hải Doãn [ Hoắc Thanh Lam ] biết sơ sơ về điều khiển máy bay. Sau một hồi xem xét, anh ta phát hiện mọi chức năng trên bảng điện tử điều khiển máy bay đều bị vô hiệu hoá , ngay cả hệ thống tự bay cũng vậy! Thành ra chuyện máy bay có thể tự bay vô cùng bất hợp lý! Bọn họ căn bản không thể nào liên lạc với bên ngoài! Trong kịch bản, thậm chí cả di động cũng không thể bật nguồn!

Hoàn toàn bị cắt đứt liên lạc với bên ngoài cũng là mô tuýp thông thường của phim kinh dị nên mọi người cũng không quá để tâm. Nhưng sau khi tiếp tục lật xem kịch bản màn thứ ba, tất cả đều biến sắc. Thời lượng của màn thứ 3 dài hơn màn thứ 2 rất nhiều, hơn nữa có tới 2 người phải chết.Theo thời gian, số người phải chết sẽ càng nhiều.

Hai người tiếp theo phải chết là Ken và Triệu Không Ảnh.

Chiếc phi cơ này được chia làm hai khoang phổ thông, cùng với 1 khoang thương vụ và một khoang khoang hạng nhất. Nếu mọi người tụ có thể tập trung nhau cùng 1 chỗ thì quá tốt.Nhưng mọi người đều rõ phim kinh dị chắc chắn không cho phép diễn viên luôn được ở cạnh nhau. Đương nhiên, bọn họ cũng có thể vi phạm kịch bản để tập trung với nhau, nhưng những diễn viên mạnh của « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 10 chắc chắn sẽ không làm vậy.Bọn họ thà chủ động tìm kiếm nguy hiểm để kiếm vé chuộc cái chết còn hơn . Cho dù là Trương Hạo Thiên hay Triệu Không Ảnh cũng đều như vậy cả.Huống chi Triệu Không Ảnh còn là người nổi bật trong các diễn viên hạng một.

Dù sao thì trong giai đoạn này, bọn họ cũng chỉ biết đóng theo những gì mà kịch bản có miêu tả. May mà trong bộ phim kinh dị này, không gian cũng không quá lớn nên việc vi phạm kịch bản cũng sẽ không khiến họ bị trả nhiều vé chuộc cái chết. Cụ thể phải làm thế nào thì cần căn cứ vào kịch bản trước mắt để từ từ suy xét.

Diệp Tưởng trước mắt không thể làm gì, bởi vì hắn lo người của «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 10 phát hiện thân phận « Thợ Săn ác ma » của mình. Triệu Không Ảnh vì tác dụng phụ của việc bị « Ác ma » nhập lên người khiến cho thể chất linh môi bị suy nhược nghiệm trọng. Trừ họ ra thì những diễn viên tương đối có năng lực là Trương Hạo Thiên, Ôn Vũ Phàm và Tiêu Mộng Kì. Những hành động kế tiếp trong phim kinh dị của ba người này sẽ có ảnh hưởng rất lớn. Nhưng không ai biết nếu bàn về thực lực tổng hợp thì không kể Diệp Tưởng và Triệu Không Ảnh thì phỏng chừng Tiêu Mộng Kì là mạnh nhất, bởi vì nàng bây giờ còn giữ đồng hồ bỏ túi của Phương Lãnh và quỷ cốt của Thành Tuyết Tùng. Người của « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 10 biết khá rõ về hai vật bị nguyền rủa đó, hay nói đúng ra là chủ nhân của chúng -- Phương Lãnh và Thành Tuyết Tùng,nhất là Thành Tuyết Tùng.

Với đám người của «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 10 thì «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 13 cũng không có ai được xem là diễn viên mạnh.Phương Lãnh có vật bị nguyền rủa hệ thời gian có quyền năng nghịch thiên khiến nhiều người thèm nhỏ dãi nhưng anh ta lại không có năng lực khắc chế quỷ hồn khi đối mặt với chúng thành ra năng lực của anh ta cũng yếu đi nhiều.

Nhưng « Tuyết Chi Nữ Vương » Thành Tuyết Tùng cũng là người mà bọn họ biết vô cùng rõ. Thành Tuyết Tùng sở dĩ nổi danh như vậy là vì An Nguyệt Hình đã từng lấy máu của nàng,để nàng thử trở thành vật chủ của 1 bức tượng « Ác ma » không đầu. Y thực sự nhìn trúng linh hồn có thiên hướng hắc ám của Thành Tuyết Tùng. Cho nên, y sai Lý Duy Tư « trồng » quỷ thai vào trong người nàng để tiện khống chế, đồng thời đem máu của Tuyết Tùng về «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 10. Nhưng đáng tiếc là sau này khi thử nhỏ máu của nàng lên 3 bức tượng đó, không có bức tượng nào nhận Thành Thuyết Tùng làm vật chủ. Sau này, pho tượng « Ác ma » kia lại lựa chọn máu của Lý Mẫn Hà. Lần đó khi Lý Duy Tư chơi xỏ Thành Tuyết Tùng,hắn đã để Tiêu Mộng Kì nhìn thấy. Phương Lãnh và Bạch Vũ Sóc tuy cũng biết việc này, nhưng bởi vì trận doanh Khu Ma có năng lực giải trừ quỷ thai, cho nên bọn họ vẫn ôm hi vọng. Đây cũng là lý do vì sao Phương Lãnh muốn tránh xung đột trực tiếp với trận doanh Đọa Tinh. Khi Thành Tuyết Tùng giao ra quỷ cốt thì Diệp Tưởng đã sử dụng năng lực của « Thợ săn ác ma » để xoá bỏ nguyền rủa mà «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 10 đã ếm lên người của Thành Tuyết Tùng. Chung quy lại thì Lý Duy Tư đã thay đổi trận doanh nên sau này Thành Tuyết Tùng có thể sẽ gặp nguy hiểm nên càng giải quyết vấn đề này càng sớm chừng nào càng tốt.

Từ đó về sau, « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 10 dần dần quên việc này.Nhưng An Nguyệt Hình vẫn dặn dò các diễn viên cấp dưới rằng nếu có cơ hội thì bọn họ hãy mang máu của Thành Tuyết Tùng để y thử nó trên hai pho tượng « Ác ma » không đầu còn lại. Căn cứ vào nội dung mệnh lệnh do Mộc Lam truyền lại thì có thể chắc chắn 1 điều rằng Thành Tuyết Tùng rất thích hợp để trở thành vật chủ của « Ác ma » địa vị cao! Vốn dĩ bọn họ hoàn toàn có thể ra giá cao để mua máu của Thành Tuyết Tùng, nhưng Thành Tuyết Tùng tuyệt đối không thể nào đồng ý.Với sự tự tôn và cao ngạo của nàng thì cho dù có trả 5000 tấm vé chuộc cái chết thì nàng cũng sẽ không bán máu của mình! Nàng tuyệt đối không bán linh hồn của mình cho « Ác ma » !

Quay trở lại chuyện chính. Hiện tại,mọi người đều đã tập trung trong khoang hạng nhất.Họ bắt đầu đọc những lời thoại của mình trong kịch bản.

-Gặp quỷ rồi! Tuyệt đối có quỷ rồi!

Người nói câu này là Phó Tử Bân.

-Đúng vậy !

‘’Em trai” của y -- Ngô Hạo Vũ cũng đồng ý:

-Đúng như lời của thư ký Trương, xác chết của tổng giám đốc Vương đã bị thi biến rồi ! Bác ấy trở thành như vậy chắc chắn là do quỷ hồn quấy phá !

-Nói linh tinh!

Triệu Không Ảnh giận tím mặt:

-Cái gì mà thi biến chứ! Trên đời làm gì có quỷ chứ!

-Tôi cũng không tin !

Diệp Tưởng nói:

-Chuyện thi biến tuyệt đối không thể có được! Tôi tin tưởng nhất định có 1 lời giải thích hợp lý cho chuyện này, vấn đề là chúng ta cần phải tìm ra nó! Chị Thẩm này,chị có thể nói cho tôi biết chiếc máy bay này rốt cuộc có bí mật gì mà sao nó lại ma quái như vậy?

Mọi người lập tức đưa mắt nhìn “tiếp viên hàng không” Tiêu Mộng Kì !

-Em nói đúng lắm !

Vũ Phàm cũng khẽ gật đầu rồi nói:

-Chị cũng cảm thấy chiếc máy bay này có vấn đề. Cơ trưởng thì biến mất, máy bay thì tự động bay, chị dâu và di thể của ba thì đột nhiên biến mất không thấy tăm hơi ! Tất cả mọi chuyện chắc chắn có vấn đề.Chị Thẩm này, chị cho chúng tôi 1 câu trả lời thuyết phục đi !

Trong lòng Tiêu Mộng Kì thầm mắng: Cái gì mà trả lời thuyết phục chứ ! Không phải là có quỷ sao ! Kịch bản nào cũng có chuyện một hoặc nhiều nhân vật không tin có quỷ, đúng là lãng phí thời gian !

Nhưng ngoài miệng nàng lại trả lời:

-Không thể nào, chiếc máy bay này là loại Boeing 747 rất thông dụng của Mĩ.Sau khi công ty chúng tôi đặt mua chiếc máy bay này, nó đã phục vụ không ít chuyến bay trong rất nhiều năm. Số hành khách mà nó chuyển tải nhiều không đếm xuể, nhưng chưa từng xảy ra chuyện thế này !

-Chẳng lẽ......

Phó Tử Bân nói:

-Chẳng lẽ công ty bọn họ biết chúng ta muốn vận chuyển thi thể của tổng giám đốc Vương?

-Không thể nào!

Diệp Tưởng lập tức phủ nhận:

-Kể cả bọn họ có biết và muốn mang thi thể phụ thân đi thì anh cho rằng họ làm được sao?

-Thứ cho tôi nói thẳng.

Lúc này, đến lượt lời thoại của Hoắc Thanh Lam.

-Có lẽ mọi người không tin nhưng lúc ấy quả thực tôi có nghe được bên trong linh cữu truyền tới âm thanh. Tiếng đó nghe như người bên trong linh cữu đang gõ lên thành linh cữu vậy. Khi đó tuy rằng tôi rất sợ hãi, nhưng nếu cẩn thận ngẫm lại thỉ chẳng lẽ tổng giám đốc còn chưa chết?

-Cha chưa chết ư?

Lần này, tất cả mọi người đều quay mặt nhìn y.

-Không thể nào?

Vũ Phàm nói với giọng “khó tin” :

-Lúc ấy chúng ta đều nhìn đến 1 đường thẳng tắp trên điện tâm đồ mà......

-Điện tâm đồ biến thành đường thẳng cũng không nhất định chứng tỏ tổng giám đốc đã chết!

Hoắc Thanh Lam nói:

-Điều đó chỉ có nghĩa tim của ngài đã ngừng đập,nhưng nếu lập tức tiến hành sốc điện thì vẫn có khả năng cứu sống được ngài ấy...... liệu có phải là tổng giám đốc đã tỉnh lại không?

-Không phải chứ?

Đương nhiên tất cả đều biết không phải như vậy, nhưng đó là lời thoại bắt buộc phải nói vì không ai muốn bị trừ thêm vé chuộc cái chết.

- Nếu vậy thì......

Diệp Tưởng đưa ra vấn đề rất hiểm hóc:

- Nếu ba không có chết, vậy thì bây giờ ba đang ở chỗ nào trong khoang máy bay này?

- Hay là còn có góc chết nào đó trên máy bay?

Trương Hải Doãn do Hoắc Thanh Lam thủ vai có vẻ như rất vững tin vào quan điểm của mình.

- Nhưng chúng ta đã tìm qua hai lần rồi ...... Phi cơ chỉ lớn có chừng đó, làm gì có nhiều nơi có thể giấu người?

Tiêu Mộng Kì nói:

- Tôi dám khẳng định không có chỗ nào chúng ta chưa tìm. Nếu tổng giám đốc Vương thật sự tỉnh lại thì đáng lý ra ông ấy phải đến tìm mọi người đầu tiên chứ.

Đột nhiên tất cả mọi người đều im bặt.

Cuối cùng, tình tiết quan trọng đã tới.

- Ken

Triệu Không Ảnh nhìn Trương Hạo Thiên rồi nói :

- Cậu với tôi cùng nhau đi tìm một lần nữa nào. Tôi vẫn cứ thấy lấn cấn thế nào ấy.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio