Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

quyển 2 chương 25: màn thứ 4

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Diệp Tưởng có thể sống sót đương nhiên không phải vì hắn may mắn.

Thôi hồn phù chú là vật bị nguyền rủa duy nhất mà thời gian hiệu quả kéo dài chỉ có mấy giây. Nhưng mà, cũng chính vì thời gian quá ngắn nên thôi hồn phù chú cũng có ưu điểm của nó. Các cụ có nói ở đời thứ có lợi chưa chắc cũng không có hại, vạn sự vạn vật đều cần tới cái gọi là cân bằng. Phù chú này có khuyết điểm rất rõ ràng nhưng đồng thời, cũng có một ưu điểm : đó là tuy thời gian duy trì rất ngắn,nhưng hiệu quả nguyền rủa lại mạng hơn rất nhiều so với hiệu quả nguyền rủa của 1 số vật bị nguyền rủa được sử dụng trong thời gian 10 giây ! Đương nhiên, hiệu quả này cũng chỉ diễn ra trong giây lát, không thể kéo dài được lâu .

Nhưng mà......như vậy cũng quá đủ để cho Diệp Tưởng trốn thoát.

Nhưng mà, Tô Hàn......

Ba người khi đi tới cánh cửa ra vào tầng hầm đã nhìn thấy cái xác lạnh lẽo của Tô Hàn.

Thời gian quá ngắn ngủi để có thể cứu mạng hắn !

Lúc này Diệp Tưởng đã có thể sử dụng lại giày cao gót ! Nhưng Tô Hàn đã chết rồi!

Cái xác của Tô Hàn lúc này một nửa nằm bên trong tầng hầm, 1 nửa nằm bên ngoài. Cánh tay hắn đưa về phía trước, đồng tử mở rất lớn,có vẻ như hắn vẫn chưa thể tin mình lại chết như vậy!

Trái tim của Vu Thần như bị siết lại khi hắn trông thấy cảnh này. Nói cho cùng, tham gia quay 1 bộ phim kinh dị chân thực rất tàn khốc . Một người rõ ràng còn sống sờ sờ nói chết là chết được! Trừ khi ng thêm lần nữa, chứ nếu không Tô Hàn sẽ không co khả năng sống lại. Phải nói thêm tuy rằng là phim kinh dị, nhưng mà thường sẽ không có tình tiết diễn viên sau khi chết đi sẽ hoá thành quỷ. Lần này Tô Hàn chết có thể nói là chết không nhắm mắt . Mà Diệp Tưởng đã cùng Tô Hàn trải qua bao nhiêu sinh tử hoạn nạn, nên Diệp Tưởng cũng có chút cảm tình với y. Nhìn y chết thế này khiến cho Diệp Tưởng cảm thấy vô cùng khó chịu.

-Sao......Sao lại thế này......

Vu Thần thiếu chút nữa không đứng vững được. Hắn chống tay dựa vào tường để bản thân không ngã quỵ.

Đúng lúc này, Triệu Tiểu Nhã đột nhiên từ xa bước tới rồi ngồi xổm nhìn xác của Tô Hàn rồi nói:

-Sao lại vậy......Sao anh ấy lại chết vậy? Tại sao lại có thể như vậy ?

Lúc này, quần áo của Tô Hàn đã mở banh ra, để lộ chiếc túi may bên trong. Triệu Tiểu Nhã thấy được thứ gì đó lấp ló trong túi, vì thế nàng đưa tay rút ra !

Chính là...... Bức tranh cuộn!

Tiếp đó, nàng lập tức đút bức tranh cuộn đó vào trong người!

-Triệu, Triệu tiểu thư......

Vu Thần bước tới, nhưng hắn cũng biết, nàng khẳng định đã nhanh chóng dùng 50 tấm vé chuộc cái chết để đạt được quyền sở hữu của bức tranh này. Hiện tại nói gì cũng vô dụng . Tô Hàn chết, vật bị nguyền rủa của hắn tự nhiên phải thu về. Vì « Quỷ tế III », không thể để vật bị nguyền rủa tiếp tục bị bỏ lại.

Triệu Tiểu Nhã đứng dậy, nói:

-Đây là bức tranh của tôi. Không biết vì sao lại ở trên người anh ấy...... Bỏ đi,chuyện này cũng không quan trọng.

Đương nhiên là “của cô” rồi. Vu Thần nghĩ thầm, đến vé chuộc cái chết cô cũng bỏ ra để đạt được quyền sở hữu . Nghĩ đi nghĩ lại 1 hồi, hắn thấy chuyện này cũng tốt. Ít ra Triệu Tiểu Nhã cũng khá may mắn, đạt được một vật bị người chết vật bị nguyền rủa. Như vậy , nàng cũng có nhiều cơ hội kiếm thêm được vé chuộc cái chết trong bộ phim này.

-Tôi sắp phát điên đến nơi rồi...... Vu Thần ôm đầu ngồi trên ghế sô pha rồi lần lượt nhìn Diệp Tưởng và Triệu Tiểu Nhã. Hiện tại, cũng chỉ còn ba người bọn họ là còn sống.

Sau này,khi màn 4 bắt đầu, còn ai phải chết thêm nữa không?

Vu Thần không phải không nghĩ qua hắn sẽ chết. Nhưng mà, cho dù phải chết, hắn cũng tuyệt đối không hy vọng chết trong bộ phim kinh dị có độ khó thấp thế này, vì như vậy hắn sẽ chết không nhắm mắt ! Nhưng mà......hắn thực sự đã từng chết 1 lần, hơn nữa còn chết vô cùng thê thảm......

-Chúng ta...... nên làm gì đây?

Đúng vậy......

Phải làm thế nào đây?

So sánh với Vu Thần thì Diệp Tưởng rõ ràng còn rất thiếu kinh nghiệm vì đây cũng mới là bộ phim kinh dị thứ 2 mà Diệp Tưởng tham gia, cho nên hắn càng lo lắng đề phòng hơn. Hắn chỉ là một người bình thường, không có khả năng không sợ hãi . Nhưng mà sợ hãi cũng không giải quyết được vấn đề. Hiện tại, phải làm sao sử dụng hiệu quả nhất 325 tấm vé chuộc cái chết trong tay. Phải cố sử dụng cho hiệu quả......

Chỉ là, khi đó không biết vì sao mặc dù đã liên tục sử dụng giày cao gót và bức tranh bị nguyền rủa nhưng mà hắn thiếu chút nữa giống như Tô Hàn phải bỏ mạng trong tầng hầm chứ?

Hiệu quả của vật bị nguyền rủa không có lý nào lại trở nên yêu như vậy.Trong chuyện này nhất định có nguyên nhân gì đó.

Diệp Tưởng bắt đầu lọc ra các luận điểm.

Lúc đó...... khi Hầu Thiên Bạch chết, giày cao gót vẫn ở trong túi hắn. Như vậy, có thể kết luận khi hắn chết , hắn còn không kịp lấy giày cao gót ra. Sau khi Vu Thần lấy ra ngón tay đứt, cánh cửa nhà kho bị khoá lại cũng được mở ra. Vật bị nguyền rủa rõ ràng có tác dụng. Ngay cả sau này vẫn vậy.

Nhưng mà...... cho dù có lấy ra ngón tay đứt, thậm chí ngay cả khi vật này bị rớt lại đâu đó, nhưng Vu Thần vẫn còn có một đòn sát thủ chưa lấy ra dùng – chính là chiếc chuông đó, mà hắn lại bỏ mạng. Tô Hàn cũng như vậy,trượt vào vết xe đổ của Vu Thần.

Mà địa điểm mà hai người này mất mạng cũng giống nhau, chính là dưới tầng hầm.

Ở......

Rất gần căn phòng bị khoá kín!

Hơn nữa, thứ bị nhốt trong căn phòng đó dường như rất muốn xông ra ngoài….

Vì thế, Diệp Tưởng dần dần đưa ra 1 kết luận cực kỳ đáng sợ : nếu như cánh cửa bị khoá kia « mở ra »,có lẽ,những vật bị nguyền rủa trên người bọn họ sẽ biến thành vô dụng!

Bọn họ sẽ mất đi năng lực phản kháng, trở thành 1 người bình thường!

Sau khi suy nghĩ này thoáng xuất hiện trong đầu, Diệp Tưởng đột nhiên cảm thấy khí lực toàn thân giống như bị bốc hơi hết ! Bởi vì kết luận quá đáng sợ !

Bởi vì nếu thực sự là vậy chẳng khác nào trong màn thứ 4 , họ sẽ phải đối diện với tình cảnh tuyệt đối tử vong! Trừ phi họ có thể kéo dài thời gian đến lúc hết phim!

Bầu không khí trong phòng khách lúc này trở nên rất yên tĩnh.

-Cứ đi nghỉ trước đã.

Vu Thần nói với giọng mệt mỏi:

-Nếu cứ thế này, chắc chắn chúng ta sẽ không chịu nổi đâu.

Đêm nay có ai dám ngủ? Trong phòng khách vẫn bật đèn ngủ. Nhưng cứ nghĩ đến chuyện lúc nào cũng có thể bị cúp điện, thì bật đèn với không bật cũng chẳng khác gì nhau. Đêm nay,mọi người vẫn thay nhau gác đêm.Mà người chủ động đề xuất việc gác đêm là Vu Thần.

Nhưng mà mọi người chẳng thể ngủ được, nhưng một chút mệt mỏi cũng không dám có. Biết được mạng sống của mình như ngọn nến lay lắt trước gió, lại nghĩ đến bộ dạng thê thảm khi chết của Ngô Quân, Lưu Oánh, Tô Hàn, Hầu Thiên Bạch, ai trong bọn họ còn dám thản nhiên đánh 1 giấc chứ?

Rốt cục, thời gian cũng sắp bước tới lúc màn thứ 3 kết thúc.

Tiếng chuống báo hiệu 12 giờ đêm cũng sắp ngân vang.

-A !

Triệu Tiểu Nhã bỗng nhiên thét lên 1 tiếng chói tai rồi nói ra lời thoại:

-Ở bên, bên kia......

-Sao vậy?

Diệp Tưởng vốn cũng chỉ lắm mắt lim dim cho đỡ mệt nên khi nghe được tiếng hét của Triệu Tiểu Nhã, hắn lập tức mở mắt hỏi.

-Có người......

Nàng chỉ vào 1 hành lang phía trước phòng khách rồi nói:

-Bên kia......vừa rồi tôi nhìn thấy có 1 bóng đen lướt qua!

Trong chớp mắt, đèn đóm trong phòng khách tắt ngóm ! Thậm chí ngay cả mà hình điện thoại di động của đám Diệp Tưởng cũng trở nên đen xì ! Cho dù có muốn lôi ra sạc di động để sạc điện cũng vô dụng.

Căn biệt thự này......đã bị cắt điện toàn diện!

Mà trong chớp mắt….màn thứ 3 kết thúc !

Kịch bản màn thứ tư [ cũng là màn cuối cùng ] giống như thuỷ triều tràn vào trong đầu của đám diễn viên!

Diệp Tưởng cũng không ngờ thời gian của màn thứ 4 lại ngắn như vậy ! Chỉ kéo dài 2 tiếng đồng hồ !

Hai giờ sau, bộ phim sẽ kết thúc ! Đương nhiên, cũng là thời khắc chết chóc của toàn bộ những diễn viên còn sống!

Ngoài mặt có vẻ như đây là 1 tin tức tốt, bởi vì thời gian cũng chỉ có hai giờ . Nhưng mà, Vu Thần rất rõ ràng thời điểm này mới là thời điểm nguy hiểm nhất. Bởi vì này trong hai giờ sau,khắp nơi đều là sát khí, thập diện mai phục!

Ba người bọn họ có khả năng toàn bộ bỏ mạng !

Kịch bản màn cuối cùng chỉ cấp lời thoại khi tới thời gian. Không thể biết được tình tiết sau đó thế nào, càng không thể đoán được kết phim ra sao. Nhưng chỉ có 1 điều có thể khẳng định, chính là toàn bộ nhân vật sẽ phải mất mạng. Kịch bản của « Rạp chiếu phim địa ngục » chưa bao giờ có tiền lệ cho phép dù chỉ 1 nhân vật do diễn viên sắm vai có thể may mắn sống sot! Chưa bao giờ có ! Bằng không, diễn viên này chỉ cần tuân theo kịch bản để diễn, không cần mất vé chuộc cái chết cũng có thể sống sót!

Nhưng mà Vu Thần cũng không bối rối. Hắn dựa theo lời kịch vừa xuất hiện trong đầu để nói:

-Tôi nhớ trong phòng bếp có nến. Chúng ta xuống đó tìm.

Trong bóng đêm, tuy rằng không thấy rõ hai người còn lại, nhưng mà Vu Thần biết bọn họ đều gật đầu đồng ý.

Ba người đều sờ vách tường từ từ tiến lên . Diệp Tưởng mặc dù có chiếc giày cao gót, nhưng mà trong bóng đêm mịt mờ này, hắn căn bản không thể phán đoán có phải quỷ hồn đang xuất hiện trước mắt hắn hay không. Cho nên, dù có thế nào cũng phải nhanh chóng kiếm được 1 ngọn nến. Chỉ là Xung quanh tối đen như mực nên bọn họ chẳng biết phòng bếp đang ở hướng nào.

Ở cuối màn thứ ba không hề nhắc đến chuyện cúp điện toàn diện ! Nếu có Diệp Tưởng nhất định sẽ chuẩn bị sẵn nến từ trước. Chuyện này cũng khiến cho Diệp Tưởng phải kiểm điểm bản thân vẫn chưa suy xét chu toàn. Sau này hắn tuyệt đối phải tránh để chuyện này lặp lại.

Nếu như,hy vọng còn có nếu như......

Biệt thự bây giờ đang chìm trong màn đêm mịt mờ tối tăm. Sự khủng bố bắt đầu từ trong căn phòng bị khoá kín dưới tầng ngầm lan toả khắp nơi,thấm vào trong xương cốt…..

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio