Mây đen bao trùm khắp trung học Quảng Nguyệt.
Phía bên trái giáp hào lâu, giờ phút này có một thân ảnh đang chậm rãi đi đến phía những đống cát.
Bộ pháp người này rất cẩn thận.
Cuối cùng, hắn bước tới phía trước đống rác.
Một hồi mưa to, đã rửa trôi không biết bao nhiêu rác rưởi hôi thối. Bất quá trong 3 ngày qua, đống rác này vẫn không được người nào dọn dẹp. Diệp Tưởng không thể không bội phục công tác bảo vệ môi trường của ngôi trường này.
Lúc này hắn phát hiện, trên mặt đất vẫn còn khúc gỗ có đinh lồi ra kia. Diệp Tưởng bước lại cầm khúc gỗ lên, vọt tới núi rác phía trước quát:“Đi ra! ngươi đi ra cho ta! Ngươi là người hay là quỷ? Nói cho ta biết, ngươi nói ta trốn không thoát là sao? Ta như thế nào bỏ chạy cũng không xong? Ta tuyệt đối không muốn ở lại trường học này, ta nhất định phải rời đi, ta muốn rời đi!”
Đây chỉ là kịch bản Diệp Tưởng tự mình biểu diễn. Kim Thư Đông chỉ là một người bình thường, không có lý do gì tiếp tục ở lại một nơi quỷ quái như thế này để học tập!
Đây thật là nơi để học tập sao? Ở đây sớm hay muộn cũng có ngày mất đi cái mạng nhỏ này!
“Đi ra! ngươi ra đây cho ta!”
Diệp Tưởng vung khúc cây liều mạng đánh vào núi rác trước mắt.
Nhưng không hề có tác dụng.
Hiện tại, kịch tình đã tiến vào thời kỳ trống tương đối dài. Khoảng thời gian ước chừng hai tuần. Nói cách khác, trong hai tuần này, không có kịch bản để diễn theo. Đương nhiên, cũng là khoảng thời gian tốt để các diễn viên tiến hành sưu tập tình báo. Ngôi trường này...... Đến tột cùng vì cái gì mà biến thành quỷ dị như thế này, phòng học kia, tại sao lại sinh ra nguyền rủa như vậy?
Bí ẩn, có quá nhiều.
Trong phòng ngủ, các diễn viên của hai đại trận doanh đều dùng các loại lý do tập chung tại đây, mở hội nghị. May mắn tin tức kịch bản gửi đi hoàn toàn miễn phí, hơn nữa nơi này cũng không có diễn viên mới, cho nên không cần giải thích nhiều. Mà tình huống hiện biến hóa rất khó lường, làm tất cả mọi người ý thức được phần quỷ dị trong ngôi trường này.
Mọi người ai nấy đều nhất trí, không hề nhớ trong trường có vị nào là Lưu lão sư, trừ Diệp Tưởng! Mà Diệp Tưởng có thể nhớ, rất hiển nhiên vì hắn là nhân vật chính!
Thân phận nam nhân vật chính tất nhiên phải có đặc quyền. Nhưng, ngay cả An Nguyệt Hình, Hầu Tước cũng không ngoại lệ, đồng dạng đều bị xóa bỏ ký ức, điều này thật không bình thường! Thân là người đứng đầu hai đại trận doanh mà còn như thế, không khỏi khiến những diễn viên hạng 2,3 cơ hồ tuyệt vọng! Vốn bọn họ suy nghĩ, giao dịch các loại vật nguyền rủa liền có thể rung đùi chờ đợi sự che trở từ các nhân vật cao tầng, thế nhưng xem ra, muốn sinh tồn quả thực quá gian nan. Buổi tối ngay hôm nay lại có 2 diễn viên NG, đều là diễn viên hạng 2,3, họ thừa nhận bởi vì không giữ vững được tâm lý, kỹ xảo biểu diễn xuất hiện sơ hở tương đối lớn, may mà chỉ là những nhân vật phụ, cho nên bị khấu trừ không nhiều.
Lúc này, cao tầng 2 bên cũng thực sự bỏ vốn lớn. Đương nhiên, người bên Đọa Tinh kia thực lực tương đối mạnh, khẳng định phải xuất nhiều lực hơn một chút. Bên khu ma doanh hi vọng, đọa tinh doanh sử dụng 9 đại vật nguyền rủa của Ni Đặc Lai Nhĩ, có hứa hẹn một khi đối phương đáp ứng điều kiện này, thì người bên khu ma cũng vận dụng những con bài chưa lật khác, mọi người nên vứt bỏ mọi chướng ngại, cùng nhau hợp tác.
Nay đã không còn quy tắc hạn chế, hai phương trận doanh cũng vì thế tương thân tương ái bắt tay thỏa hiệp. Bọn họ đều minh bạch, hợp tác là lối thoát duy nhất, nội chiến chính là con đường chết. Vì thế, hội nghị song phương tiến hành không hề cò kè mặc cả, lấy lợi ích song phương làm đích đến. Vì có cùng chung lợi ích cộng đồng, cho nên tâm tình song phương cũng thả lỏng đôi chút, như đại chiến Xích Bích do Tôn Lưu kết minh, chỉ kém mỗi Tôn Thượng Hương không gả cho Lưu Bị.
Một đêm này, là phân chia công việc nhằm vào thời kỳ an toàn đang diễn ra, chủ yếu chia làm hai điểm. Điểm thứ nhất, tích cực tiến hành sưu tập tình báo, công việc này trước mắt vẫn không có tiến triển nhiều, do các diễn viên chung quy không có lý do gì đi lại. Chỉ riêng chuyện huyết thủ ấn, bọn họ cũng không có khả năng điều tra, sự tình Lưu lão sư mọi người đều quên sạch sẽ. Kể từ đó, nhiệm vụ gian khổ này chỉ có thể giao lại cho Diệp Tưởng. Việc thứ 2 tiến hành tra xét phòng học dị độ, mà chuyện này đồng dạng cũng chỉ có mình Diệp Tưởng có thể làm, lý do giống như trên.
Vì vậy...... mọi người bất đắc dĩ kết luận: tất cả mọi chuyện chỉ có thể để một mình Diệp Tưởng đi làm, bọn họ phụ trách hậu cần, bởi vì Diệp Tưởng không thể nào dùng vật nguyền rủa! Cho nên, nhiều nhất cũng chỉ giúp đỡ hắn bằng vé chuộc cái chết. Giai đoạn hiện tại các diễn viên cũng không có lý do duy trì các thủ đoạn tra xét không gian nguyền rủa, nếu cứ trường kỳ duy trì, nguyên tắc nguyền rủa giảm dần thực sự bọn hắn ăn không tiêu. Diễn viên tuyến đầu chẳng có ai là tên ngốc, một chút này bọn hắn cũng phải tính toán.
Hơn nữa, Diệp Tưởng sắm vai Kim Thư Đông, đừng nói là người thuộc lớp 6 năm nhất, phạm vi toàn trường học cũng không có bất cứ ai giúp hắn. Nếu hắn nói lớp học có quỷ, như vậy mọi người ngược lại sẽ càng chán ghét hắn. Cho nên suy xét đến các lý do tránh dính phải NG, Diệp Tưởng chỉ có thể một mình một người tác chiến.
Tóm lại...... Thời gian cứ như vậy nhanh chóng trôi qua......
Thứ sáu, đã đến.
Đây chính là ngày sung sướng nhất đối với tất cả các mọi người chứ không chỉ mình học sinh trung học.
Lớp bổ túc, đã xác định sẽ bắt đầu từ cuối tuần, mà ngày họp phụ huynh cũng tổ chức trong ít ngày nữa. Chủ nhiệm lớp An Nguyệt Hình còn tuyên bố, vì củng cố tri thức, cuối tuần sẽ bắt đầu tiến hành kiểm tra học trình ba môn. Mục đích không khó suy đoán, đương nhiên là muốn cấp một chút thành quả cho buổi họp phụ huynh, hơn nữa học sinh có thành tích tốt, có thể quan tâm bồi dưỡng lên.
Tiết cuối cùng trong buổi chiều thứ sáu là tiếng anh của Grandier.
Chương trình học trên cơ bản toàn bộ đều nói bằng tiếng Anh, thi thoảng bởi một vài lý do mới nói quốc ngữ.
Hoàn thành tiết dậy, hắn giao cho mọi người chút bài tập. Tiếng Anh là môn học chính, xưa nay đều phi thường coi trọng, mà tiếng Anh coi trọng nhất chính là từ mới, kế đến mới là ngữ pháp. Nhưng đối với Diệp Tưởng, tiếng Anh chính là yếu điểm của hắn, trước kia khi hắn còn là học sinh đã không có hứng thú lắm với môn ngoại ngữ này, thời điểm thi đại học, chính bởi vì điểm tiếng Anh rất kém, cuối cùng phải vào khoa kế toán học viện kinh tế. Mà nhân vật hắn diễn còn phải đồng thời ứng phó với kỳ thi.
Theo tình huống hắn bị khi dễ ở trường, hắn không có khả năng tiếp tục học ở đây nữa. Thế nhưng, khi hắn gọi điện thoại cho cha mẹ, 2 người họ bảo không có khả năng lại giúp hắn đổi trường học, kiến thức nền tảng mấu chốt nhất thuộc về năm thứ nhất, bọn họ đã tiêu không ít tiền mới chuyển hắn được đến trường này. Hơn nữa nếu thành tích học tập của hắn vẫn mãi không tiến lên, thì tất cả truyện tranh của hắn toàn bộ đều thiêu hủy!
Thành tích học tập của Kim Thư Đông vốn rất kém, cha mẹ hắn lại hạ nghiêm lệnh, hắn không có cách nào khác. Có nói tất cả những chuyện khủng bố hắn gặp phải, cha mẹ hắn cũng tuyệt đối không tin tưởng. Cuối cùng hắn cũng chỉ còn cách tiếp tục lưu lại trường học này. Hắn cũng không có khả năng bỏ trốn, hắn không có tiền. Hơn nữa, nếu dễ dàng rời khỏi nơi này, như vậy còn bộ phim thì sao?
Thời điểm mọi người rời trường, ai cũng đi tốp 5 tốp 3, riêng chỉ có Diệp Tưởng một thân một mình.
Cuối cùng, khi hắn đi ra khỏi cổng trường thì thấy không xa là Hầu Tước cùng Vũ Sóc. Hai huynh muội đó, tất nhiên tan học đi cùng nhau là điều bình thường. Diệp Tưởng đi cùng bọn hắn tới nhà ga. Lúc trước Vũ Sóc cùng Diệp Tưởng đều cùng đi chung một chuyến xe bus đến trường, có thể thấy lộ tuyến của hai người cũng thuận vài đoạn đường.
Lên xe, Diệp Tưởng theo bản năng quẹt thẻ, nhưng mới sực nhớ ra ở đây phải trả tiền mua vé, vì thế đi đến trước mặt người bán vé mua phiếu.
“Ngươi cũng ngồi xe buýt này về?”
Ở phía sau, Hầu Tước nhìn về phía Diệp Tưởng hỏi.
“Ân, đúng vậy, lớp trưởng.”
Diệp Tưởng, Hầu Tước cùng Vũ Sóc đều ngồi ở phía sau, vừa vặn hàng cuối cùng có dư ba chỗ trống.
“Đúng rồi, lớp bổ túc...... Ta có thể không tham gia được không?” Diệp Tưởng đột nhiên hỏi:“Tiền có thể trả lại hay không?”
“Vì cái gì không tham gia lớp bổ túc? lực học của ngươi cùng các đồng học khác sẽ ngày càng chênh lệch nhiều hơn.” Vũ Sóc hỏi trước một bước.
“Ta...... Ta không muốn ở lại muộn như vậy.”
“Này chỉ sợ không được.” Hầu Tước lắc đầu:“Tiền đã nộp, hiện tại không có khả năng trả lại.”
“Học tập vẫn nên chăm chỉ một chút,” Vũ Sóc khuyên giải Diệp Tưởng nói:“ năm nhất chính là thời điểm đặt nền móng, từ giờ trở đi lúc nào cũng phải chuẩn bị tốt cho kỳ thi đại học.”
Học sinh loại ưu chính là học sinh loại ưu, học tập thủy chung chính là vấn đề quan tâm đầu tiên.
“ Lão sư lên lớp bổ túc là ai?”
“Hẳn là mấy chủ nhiệm ở các lớp, tỷ như lớp 5, lớp 4, cũng có khả năng đến giảng bài.”
Lớp bổ túc này là nhằm vào cả tất cả các lớp, nói cách khác có thể mọi người trong khối sẽ cùng học chung trong một phòng học lớn.
Vũ Sóc cũng gật đầu nói:“Như vậy thực không sai, ngươi nhất định phải nghe giảng nhiều một chút, chủ nhiệm lớp 4 dậy toán học, nghe nói ở nhà còn dậy thêm cả năm 2 và năm 3 nữa, rất có danh tiếng.”
Diệp Tưởng không thể không bội phục Vũ Sóc, những lời này không phải kịch bản, hoàn toàn là thông tin dựa vào mối quan hệ của nàng cùng với những đồng học khác biết được, nói không chừng nàng đến cả những lớp khối trên cũng có quen biết! Luận về khả năng giao tiếp, đừng nói là Kim Thư Đông, bản thân Diệp Tưởng cũng tự thẹn khi đứng trước nàng.
“Hảo...... Được rồi, ta đi học là được.”
Trạm sau là bến xuống của bọn Hầu Tước, Vũ Sóc cùng Hầu Tước đứng lên, nàng hướng Diệp Tưởng hơi gật đầu, nói:“Như vậy cuối tuần gặp lại, Kim Thư Đông.”
Nhìn Hầu Tước cùng Vũ Sóc xuống xe, Diệp Tưởng thở dài. Xe buýt tiếp tục chạy đi.
Phải trở về rồi......
Trong hai ngày này, hắn muốn sưu tập tình báo, thế nhưng hắn chẳng có một bằng hữu nào, tìm hiểu như thế nào đây? Chẳng lẽ đi hỏi lão sư trường học này thật sự đã từng có quỷ xuất hiện hay không sao?
Giai đoạn hiện tại, hoàn toàn không thu hoạch được tin tức gì. Những diễn viên hạng A cũng không có cách nào giúp hắn, các diễn viên hạng 2, 3 bởi vì tuyệt vọng càng khi dễ hắn nghiêm trọng hơn.