Chiếc cánh sau lưng Diệp Tưởng bị nhổ đi làm linh hồn hắn đau đớn kịch liệt.
Nhưng tinh thần cường đại khiến hắn có thể nhẫn nại xuống, theo sau, hai tay hung hăng ghim vào trong bùn đất, cả người đứng lên!
An Nguyệt Hình hạ xuống trên mặt đất.
“Ngươi yên tâm. Ta sẽ không giết ngươi nhanh như vậy, ta sẽ để cho ngươi nếm mùi vị sống không bằng chết, bị tra tấn dài dài sau đó mới đem linh hồn ngươi tống vào Địa Ngục.”
Diệp Tưởng cười lạnh trong lòng 1 tiếng.
Quả nhiên......
Là quang hoàn nhân vật chính có tác dụng!
Cái gọi là quang hoàn nhân vật chính là gì? Là nhân vật phản diện cho dù có thực lực đủ để thoải mái giết chết nhân vật chính cũng phải nói 1 đống những lời vô nghĩa, thậm chí thời điểm ra tay tốt nhất cũng không hạ thủ, rồi nói vài lời đại loại như “Ta nhất định phải tra tấn xong mới giết ngươi”. Mà không biết đã có bao nhiêu boss phản diện đều là chết trong tay của quang hoàn nhân vật chính!
Diệp Tưởng ý thức được, chỉ sợ sau khi địa vị nhân vật chính cuối cùng của hắn được xác định, quang hoàn nhân vật chính vốn có sẽ càng cường đại thêm vài phần.
Bất quá, cái này đối với hắn cũng chỉ giúp đỡ có hạn mà thôi, chung quy đây không phải bộ phim chính nghĩa tất chiến thắng tà ác cuối cùng mọi người đại đoàn viên, mà là 1 bộ phim kinh dị tràn ngập hắc ám! Quang hoàn nhân vật chính có thể tranh thủ cho hắn chút thời gian nhưng nếu hắn vẫn bị An Nguyệt Hình áp chế, như vậy chỉ có 1 kết cục, chính là chết!
Diệp Tưởng giãy dụa đứng dậy, mạnh mẽ áp chế đau đớn kịch liệt. Bất quá tầm mắt hắn đã dần trở nên mơ hồ, đi đường 2 chân đều run run rẩy rẩy.
Ngay khi hình dáng An Nguyệt Hình bắt đầu trở thành trăm cái bóng chồng lên nhau thì hắn đã tới bên người Diệp Tưởng!
“Ai...... Quả nhiên, ngươi vẫn luôn mang theo nó bên người.”
Trong tay An Nguyệt Hình... chính là chiếc hộp đựng trùng mẫu Địa Ngục trùng!
“Không!”
Diệp Tưởng vội vàng muốn đoạt lại! Nhưng không còn kịp rồi.
Một bàn tay khác của An Nguyệt Hình hung hăng nện mạnh lên đỉnh đầu hắn. Tiếp theo, thân hình Diệp Tưởng giống như hình nhân làm bằng đất nung, triệt để vỡ vụn thành từng khối!
“Kỳ thật ngươi làm không có sai. Đem chiếc hộp đựng Địa Ngục trùng trùng mẫu dấu đi hoặc giao cho kẻ nào khác ta đều có thể nhanh chóng tìm thấy, ngươi cũng không có khả năng đem nó ra khỏi núi St. Diois. Mà cũng chỉ có ngươi là kẻ không xuất hiện trong dự ngôn, vì thế chỉ có ngươi tới đối phó với ta mới có khả năng chấm dứt hết thảy.”
“Bất quá...... Hiện tại, đã không còn gì có thể ngăn cản ta trở thành ‘Ma Vương’.”
Theo sau, hắn liền thò tay chuẩn bị mở nắp hộp......
Nói thì chậm nhưng xảy ra lại nhanh, 1 cơn gió lạnh lẽo thổi tới, đem chiếc hộp thổi bay lên trời!
“Ai!”
Cánh tay An Nguyệt Hình nhanh chóng vỗ mạnh 1 cái lên không trung, cơn gió kia liền biến hóa.
Thân hình Vũ Sóc cứ thế hiện ra, nàng ôm chiếc hộp ngã xuống mặt đất!
“Nguyên lai là ngươi, công chúa gia tộc Northfield.” An Nguyệt Hình nhìn thấy đối phương là Vũ Sóc, căn bản không lưu tâm.
Nay Vũ Sóc dựa vào sắm vai Eerna, thực lực đã không còn tầm thường nữa, thế nhưng nàng ngay cả Mộc Lam cũng không thể đánh bại, huống chi đối thủ hiện tại là An Nguyệt Hình?
Đây là một hồi chiến tranh không có phần thắng!
Nhưng...... vậy thì tính sao?
Vũ Sóc xưa nay là ngươi cho dù biết rõ nhưng vẫn kiên trì theo đuổi, việc nên làm thì nhất định phải làm.
Đây chính là tín niệm của nàng.
“Ngươi còn nhớ không? An Nguyệt Hình?” Nàng gửi đi 1 tin nhắn cho An Nguyệt Hình:“Diễn viên rạp chiếu phim thứ 13, Tôn Dĩ Xuyên! Chính là diễn viên ngươi tự tay giết chết!”
Tuy biểu hiện không cực đoan như Tiêu Mộng Kỳ, thế nhưng cừu hận của Dĩ Xuyên, Vũ Sóc vẫn luôn khắc trong tâm khảm, chưa từng quên bao giờ.
Dĩ Xuyên từng là đồng bạn của nàng, cũng giống như nhóm người Phương Lãnh, chịu đựng qua đoạn thời gian gian khổ nhất của rạp chiếu phim!
Bọn họ chính là đồng bạn của nàng!
“Tôn Dĩ Xuyên?” An Nguyệt Hình tựa hồ như không dự đoán trước đối phương sẽ nói những lời như vậy, trả lời:“Đó là ai? Diễn viên hạng A sao? Hay chỉ là loại tôm tép? Cái loại ngay cả danh tự ta cũng không nhớ thì sao có thể biết được là ai, bất quá cũng chỉ là rác rưởi mà thôi. Điều ngươi muốn hỏi... chính là cái này sao? ”
Kế tiếp hắn lại mở miệng:“Giao ra chiếc hộp, ta sẽ để ngươi chết thoải mái 1 chút.”
Vũ Sóc đối với đáp án như thế sớm đã có đoán trước.
Đối phương căn bản không thể coi như con người được nữa.
Chỉ là nàng hi vọng hắn ít nhất có thể nhớ rõ danh tự người bị hắn giết hại.
“Vậy ngươi tới cầm đi.” Nàng mở miệng nói:“Nếu ngươi có thể lấy được đến tay.”
An Nguyệt Hình lạnh lùng nhìn chăm chú nàng.
Chỉ là 1 diễn viên ngay cả ảnh đế cũng không phải.
Cư nhiên dám nói ra những lời như vậy?
Đối với hắn mà nói, Tôn Dĩ Xuyên và những kẻ khác từng bị hắn giết hại đều là những kẻ không có giá trị phải suy nghĩ hay tồn tại.
Mặc dù có quỷ khế khiến thực lực của Vũ Sóc xưa đâu bằng nay, nhưng thực lực đối lập vẫn là quá lớn. Cho nên nàng giờ phút này, chỉ có một con đường.
Trốn!
Chạy trốn tới Hầu Tước bên kia!
Lúc này Vũ Sóc nhanh chóng hóa thành cơn gió lần nữa, nhưng cơn gió này chỉ có thể luẩn quẩn trên không trung!
“Trốn? Có thể trốn được sao?”
Vũ Sóc và Hầu Tước là huynh muội song bào thai, có cảm ứng tâm linh mãnh liệt, nàng có thể cảm nhận được vị trí của Hầu Tước!
Mà lúc này Hầu Tước......
Trên chiến trường thảm liệt.
Hắn vẫn như trước 1 tay nắm lấy linh hồn Sa La, tay bên kia cầm Hắc Mạn Đà La đã héo rũ. Máu tươi trên trán không ngừng chảy ra, trên người thương tích nhiều vô số kể.
Bởi vì...... trước mặt hắn lúc này có tới 3 vị ký chủ ác ma!
Gregory, Minos, Lý Mẫn Hà!
Vô luận Hầu Tước mạnh mẽ ra sao, lấy 1 địch 3 vẫn còn rất miễn cưỡng. Phải nói, chính vì là Hầu Tước mới có thể chống đỡ đến bây giờ, nếu đổi thành bất cứ người nào khác, chỉ sợ ngay cả Mộc Lam đổi vị trí với hắn cũng không nhất định có thể chống đỡ đến hiện tại!
“Để ta tới cho hắn 1 kích cuối cùng.” Minos vẫn luôn trầm mặc ít lời tiến lên một bước, nói:“Hắn đã thể tiếp tục nữa rồi.”
“Không, để ta.” Lý Mẫn Hà vào lúc này mở miệng: “ Để ta động thủ.”
Hầu Tước lau đi vết máu trên trán, nhìn Kim Tứ Quý ở phía sau đang bị sương khói bao phủ. Chỉ cần nàng vẫn như trước sử dụng đồng hồ bỏ túi làm đông cứng thời gian thì Địa Ngục trùng vẫn không thể nhúc nhích.
Bất quá, Hầu Tước đã dùng hết con bài chưa lật của hắn.
Hắn dù mạnh mẽ nhưng cũng có cực hạn. Nếu thật vào trạng thái lúc này còn có thể đem 3 người đối phương giết chết, hắn không cần phải trước mặt đọa tinh doanh có vẻ yếu nhược như thế.
Lý Mẫn Hà chậm rãi bước về phía Hầu Tước.
“Ngươi có di ngôn cuối cùng gì hay không?”
Mẫn Hà vẫn còn 1 tia nhân tính, lúc này ác ma và nhân loại trong người nàng đang luân phiên xuất hiện.
“Ta đã từng nói qua với chủ tử ngươi. Ta là 1 tín đồ, nếu cần có di ngôn, như vậy liền phái 1 cha xứ tới đây đi... ”
Nói đến đây, hắn nhìn về phía Gregory:“Bất quá, không phải vị bên kia. Đừng dùng miệng ngươi niệm [ Thánh Kinh ], chỉ làm bẩn nó mà thôi.”
Gregory cầm [ Thánh Kinh ] trong tay, lạnh lùng cười nói:“Nếu ngươi cần nó, ta có thể đưa cho ngươi.”
Nói xong liền ném [ Thánh Kinh ] qua hướng Hầu Tước!
Hầu Tước tiếp nhận [ Thánh Kinh ].
Tuy rằng Heine không phải một tín đồ Christ, nhưng sinh sống ở phương tây, hắn tự nhiên đã từng đọc qua [ Thánh Kinh ]. Trong tôn giáo kỳ thật cũng ẩn chứa rất nhiều triết lý và trí tuệ, chỉ là người bình thường luôn bị khoa học thô thiển che mắt, làm con người coi tôn giáo là mê tín, phân chia giữa tôn giáo với lý tính.
Nhưng trên thực tế lý tính cũng không thể cứu vớt mọi người. Cho nên có đôi khi phải cần tôn giáo.
Nhìn [ Thánh Kinh ] trên tay, Hầu Tước nhớ tới 1 bộ điện ảnh năm đó hắn từng rất thích [ Shawshank cứu thục ]. Nhân vật chính bị bỏ tù oan, dựa vào việc dấu 1 chiếc búa trong cuốn [ Thánh Kinh ], hao phí 19 năm bên trong ngục giam đào ra 1 đường hầm. Con người đối với việc theo đuổi tự do là không có lực lượng nào có thể ngăn cản.
Hắn nhìn [ Thánh Kinh ] sau đó ôm vào trong ngực.
Trong lòng hắn thề.
Nếu...... Hôm nay ta có thể sống sót, như vậy, ta Heine Shanette Ophellis, sẽ chân chính trở thành tín đồ của ngài.
Nếu ngài có thể nghe được lời cầu nguyện này, như vật cho thể chứng minh cho ta xem... sự tồn tại của ngài?
“Ai cũng được, đến đây đi.” Hầu Tước đã làm tốt chuẩn bị,“Bất quá nên sẵn sàng, ta tin tưởng cho dù chết cũng có thể mang theo 1 người trong các ngươi cùng bồi xuống địa ngục.”
Mẫn Hà nhìn Hầu Tước ôm cuốn [ Thánh Kinh ], trong nội tâm cũng có 1 tia đồng tình.
Có lẽ, để hắn chết trên tay mình có thể giảm bớt cho hắn 1 điểm thống khổ.
Đây chính là ý nghĩ của Mẫn Hà.
Nàng mở ra hắc dực, đi về phía Hầu Tước.
Hầu Tước lại lần nữa hóa thân thành ác ma, lao thẳng tới Mẫn Hà!
Hắn không có khuếch đại.
Hắn có đủ tin tưởng...... Kéo theo 1 kẻ, bồi hắn xuống hoàng tuyền![ chưa xong còn tiếp......]
PS: Bản chương đề mục trích dẫn Tim Robbins cùng Morgan Freeman diễn viên chính [ Shawshank cứu thục ]. Đây là một bộ thực kinh điển điện ảnh, thể hiện nhân tại tàn khốc thể chế trước mặt theo đuổi tự do tinh thần.