Mộc Lam nói như thế nào cũng là một ảnh đế, tuy hắn không có aura nhân vật chính, thế nhưng chỉ dựa vào thực lực ảnh đế, bùng nổ toàn diện, vẫn là có cơ hội tranh thủ thời gian cho Mẫn Hà chạy trốn.
Hắn cũng đã nói rất rõ ràng với Mẫn Hà, nàng cùng mình cộng lại cũng không thể đối phó với người trước mặt. Vừa rồi Mẫn Hà sử dụng vũ khí ác ma phát ra khí thế siêu tuyệt hiển nhiên đã không thể sử dụng lại nữa, tình huống của Mộc Lam cũng tương tự.
Sau khi chết đi, Mộc Lam biết bản thân sẽ rơi vào Địa Ngục. Đây là cái giá phải trả khi bán linh hồn cho Ác Ma, tuyệt đối không có khả năng thay đổi. Trừ phi hắn có thể vĩnh sinh bất tử, bằng không, tương lai của hắn đã chú định sẽ phải ở trong địa ngục, trọn đời không được siêu sinh.
Một khi đã như vậy, còn không bằng để hắn chết đi, đổi lấy cơ hội sinh tồn cho Mẫn Hà.
Nhưng ngay lúc Mộc Lam sắp xông lên, một thân ảnh đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn!
Một màn này, khiến Mộc Lam cảm giác khó có thể tin!
Xuất hiện là một thanh niên có dung mạo cực kỳ tuấn mỹ!
Thanh niên trước mắt tuy dung mạo yêu nghiệt, nhưng cảm giác của Mộc Lam về hắn chính là một loại áp chế về mặt linh hồn!
Đối phương là...... Ác Ma!
Người này, tự nhiên chính là -- Dante!
“Đại nhân!”
Ở trước mặt Dante, Mộc Lam giống như một thần dân hèn mọn nhất, đến đầu cũng không thể ngẩng lên.
Dante không thèm liếc mắt nhìn Mộc Lam một cái, chỉ gửi đi tin nhắn.
“Ngươi đã bán mình cho ‘Ác Ma’ đi?”
“Đúng vậy...... Đại nhân?”
“Như vậy, từ nay về sau ngươi sẽ trực tiếp cống hiến vì ta. Linh hồn của ngươi từ nay về sau thuộc về ta. Theo ta được biết, ác ma tiền nhiệm sở hữu linh hồn ngươi đã không còn tồn tại, nói cách khác, linh hồn của ngươi ta có quyền thu lấy.”
Dựa theo quy tắc, Nightliar là chúa tể hết thảy Ác Ma, bất quá, nghiêm khắc mà nói, sau khi bán linh hồn cho ác ma, chỉ cần là ác ma đều có thể đối đãi với Mộc Lam như nô bộc. Chỉ là ác ma địa vị càng cao càng có quyền chi phối Mộc Lam.
Mộc Lam là loại nhân vật nào, hắn sao có thể không nhìn ra, Dante cố ý đem hắn thu làm thủ hạ tâm phúc?
Dưới tình trạng này, hắn há có thể phản đối?
“Ta, Mộc Lam, nguyện ý đem mệnh này giao cho đại nhân, ngày sau tất một lòng trung thành!”,
“Rất tốt, ta đợi chính là những lời này của ngươi.”
Đối với Dante đang muốn ngày sau Đông Sơn tái khởi, tự nhiên từ giờ cần thu thập và xây dựng nên thế lực thuộc về chính mình. Mộc Lam là một lựa chọn không tồi, hắn năng lực mạnh mẽ, hơn nữa ân oán rõ ràng. Thu về dưới trướng mình, ngày sau càng có thêm nhân lực bảo vệ mẫu thân, cái này trăm lợi mà không một hại.
Tiếp theo...... Dante nhìn về phía ác linh màu trắng.
Ác linh kia vẫn đứng yên không nhúc nhích, tựa như biến thành một bức điêu khắc.
“Muốn sử dụng Địa Ngục trùng không? Đại nhân?”
Beth truyền đến câu hỏi.
“Không cần.” Dante thông qua tâm linh truyền âm trả lời nàng:“Để sau ứng đối với quỷ triều, hiện tại chưa phải cơ hội tốt nhất.”
Thực lực của Dante hiện tại không thể so sánh với thời kỳ đỉnh phong, đoạn Tru Tiên kiếm bị gãy cũng đã giao cho phụ thân.
Thế nhưng......
Như vậy thì tính sao?
Dante mặc dù yếu hơn nhưng vẫn không phải là ảnh đế phổ thông có thể so sánh!
Ác linh cấp căn nguyên sao?
Chỉ là một ác linh cấp căn nguyên loại yếu ớt trong cụm rạp nhỏ mà thôi...
Cùng Quỷ Môn quan căn bản không cùng một cấp bậc......
Dante cho dù hiện tại nhắm mắt lại, vẫn có thể nhớ tới mùi hôi thối, dơ bẩn tại sâu trong địa ngục...
Ý chí của nhân loại sinh ra tín ngưỡng. Mà tồn tại đối lập với khát vọng tốt đẹp của nhân loại, chính là ác ma.
Địa Ngục rạp chiếu phim đến tột cùng được sinh ra như thế nào, đối với Dante vẫn là câu hỏi không có câu trả lời. Nhưng sự sợ hãi của nhân loại đối với tử vong cùng sự tín ngưỡng mù quáng đều được phản ánh rõ ràng trong phim kinh dị.
Người chết sống lại, ác linh phụ thể, Ác Ma hung linh, Địa Ngục Thiên Đường......
Vì sinh tồn, chỉ có thể sắm vai một tiểu nhân vật......
Nơi sâu trong Địa ngục...
Đám Ác Ma quần cư tranh giành thịt tươi......
Người chết rên rỉ trong những ngọn lửa......
Những gì tàn nhẫn nhất mà nhân loại có khả năng tưởng tượng đều tụ họp tại nơi này...
Cho dù là Đạo Tổ cũng vô cùng kiêng kị tầng Địa Ngục thứ 18.
Nghe nói, ở trong này có bí mật liên quan tới đệ ngũ trọng Quỷ Môn quan.
Quỷ Môn quan ngũ trọng, toàn bộ đều là cụm rạp Địa Ngục Thiên Đường, mà quỷ môn quan ngũ trọng cũng được xưng là--
Cánh cửa thiên quốc.
Nghe nói, thông qua Thiên Quốc chi môn là có thể rời khỏi thế giới địa ngục, tiến vào thiên đường có thể trở thành vĩnh sinh bất tử, chân chính là tồn tại siêu phàm nhập thánh. Vô luận là trở thành Chân Tiên, hay là Thiên Sứ, hay là thần chi......
Chết đi, hết thảy đều sẽ thành không, có thể sống sót mới có khả năng thành tựu vĩnh hằng bất hủ!
Nhưng không ai biết, muốn bước vào cánh cửa Thiên Quốc, một đạo quỷ môn quan cuối cùng kia, có ý nghĩa gì.
Thánh Thiên đạo tổ là một trong vài vị tứ đại trọng môn duy nhất của cụm rạp Hoa Hạ. Đại năng Tứ trọng môn là tồn tại chí cao vô thượng tại rạp chiếu phim địa ngục, bởi vì bước vào ngũ trọng môn, chính là bước vào thiên quốc trong truyền thuyết.
Ngũ trọng môn đại năng còn có một xưng hô là, “Nhân vật chính vĩnh hằng”!
Thần hoặc Ác Ma, Thiên Tiên hoặc Đạo Tổ, làm diễn viên, vô luận sắm nhân vật nào, mục đích cuối cùng chỉ có một, đó chính là bước vào cánh cửa thiên quốc!
Dante cũng như vậy.
Mặt sau cánh cửa Thiên Quốc kia đến nay vẫn như cũ là câu đố. Nhưng, Dante nhất định phải mang theo mẫu thân cùng bước vào cánh cửa thiên quốc.
Cho nên...... Hắn tuyệt đối không thể để con đường của mình dừng lại ở chỗ này!
Dưới trạng thái gia tốc thời gian, suy nghĩ của hắn tuy dài dòng nhưng lại chỉ vỏn vẹn trong phút chốc.
Thế gian này sở dĩ có quỷ hồn và thần linh, đều là bắt nguồn từ tín ngưỡng vặn vẹo của nhân loại, mà phim kinh dị cũng bắt nguồn từ tín ngưỡng kia. Muốn bước vào cánh cửa thiên quốc, hắn phải ngạo thị thế gian, vượt qua quỷ, thần, yêu, tiên!
Trở thành thần linh chúa tể hết thảy!
Trở thành chân chính nhân vật chính vĩnh hằng!
Dante vung tay phải ra, quyền đầu trực tiếp vung về phía ác linh màu trắng!
Sát na này, Mộc Lam cùng Mẫn Hà đều xem tới trợn tròn con mắt.
Nhục...... Nhục...... nhục thân?
Dùng nhục thân trực tiếp đánh quỷ hồn?
Đừng đùa!
Bất cứ quỷ hồn nào cũng đều là linh thể, ác linh cấp căn nguyên lại càng là tồn tại siêu việt! Nhục thân tu luyện như thế nào, nhiều nhất cũng chỉ đối phó với diễn viên mà thôi. Sao có thể đối phó được với quỷ hồn?
Chẳng lẽ hắn là nhục thân thành thánh???
Đừng đùa!!!
Thế nhưng, một quyền này xuất ra, thân thể ác linh màu trắng lại sụp đổ, rõ ràng chính là bị đánh tới vặn vẹo tiêu tán!
Mộc Lam cùng Mẫn Hà miệng há thành chữ 0
Không có khả năng!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Như thế nào có thể!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Cảnh tượng lúc này Mộc Lam nhìn thấy, không khác gì một hài tử ba tuổi chạy tới khiêu chiến bộ đội đặc chủng được vũ trang tận răng, thế nhưng người sau lại bị đánh cho răng rơi đầy đất, không có nửa lực đánh trả!
Thật ngưu bức, vật nguyền rủa loại Ký sinh cũng không có khả năng làm được đến như vậy a!
Nhục thân...... Vỏn vẹn dựa vào nhục thân đánh tan ác linh kia?
Nói đến cùng, Dante tuy rằng là Ác Ma, nhưng là chỉ về mặt linh hồn, còn nhục thân, không hơn không kém nhân loại, điểm này Mộc Lam có thể xác định!
Nhục thân nhân loại sao có khả năng trực tiếp đánh tan quỷ hồn?
Cái này không khoa học...... không khoa học chút nào!
Lấy tính cách ổn trọng của Mộc Lam mà còn hoảng sợ như thế là có thể thấy, đây là hiện tượng khó tin cỡ nào. So sánh ra, vừa rồi chính mình cùng Mẫn Hà cố hết sức mới miễn cưỡng coi như chu toàn, cùng với hắn chẳng phải không khác gì tên hề nhảy nhót?
Nhưng lại không biết...... Dante đối với một quyền vừa rồi của mình, không hề có nửa điểm hài lòng!
Nhục thân thành thánh là một loại lộ tuyến tu luyện của đạo gia. Tu luyện đến mức tận cùng, chỉ cần vung ra một quyền, có thể đem quỷ hồn đánh cho hôi phi yên diệt không phải không có! Đương nhiên đó đều là những đại năng khủng bố.
Dante hiện tại đương nhiên không có khả năng diệt sát quỷ hồn, chỉ là tạm thời đuổi đi mà thôi.
Bất quá, hắn cũng biết, loại trình độ nhục thân hiện nay của mình có thể đạt tới trạng thái hiện tại đã coi như không tệ rồi. Hắn không thể nóng vội.
Tiếp theo hắn quay đầu lại nhìn Mộc Lam.
Lúc này, thái độ của Mộc Lam đối với Dante đã là vô cùng kính sợ.
“Ngươi, có muốn linh hồn mình tự do hay không? Mộc Lam?”