Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

quyển 13 chương 21: kim tệ, đấu giá hội cùng vòng bảo hộ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

[ Ma cốc ] là điện ảnh trò chơi, tương đối cùng loại với trò chơi khủng bố nổi tiếng [ Silent Hill ].

Bất quá, khác với [ Silent Hill ], hết thảy trên núi Rakmal không phải do nội tâm tà ác của con người sinh ra, mà là khủng bố tồn tại chân thật.

Trong “Trò chơi” này, có hai đạo cụ quan trọng.

Thứ nhất, chính là xúc xắc, xúc sắc chia ra làm 2 loại. Mầu sắc bình thường đều khác nhau, ngẫu nhiên cũng sẽ xuất hiện hai mầu sắc giống nhau. Hai loại xúc xắc, một loại là để tiến lên, một loại là mức độ nguy hiểm. Hai viên xúc xắc này, thông qua Lý Tín Lăng, đa số người có thể hiểu được.

Mà cái thứ hai, chính là kim tệ Rakmal. Loại đạo cụ thứ hai cực kỳ quan trọng. Kim tệ Rakmal ở trên ngọn núi này, tuyệt đối không thiếu nơi sử dụng. Mà muốn có được kim tệ Rakmal, tất yếu phải nhận nhiệm vụ do núi Rakmal tuyên bố.

Có thể nói...... bất luận loại thiết lập nào, đều giống một trò chơi chân chính.

Chẳng qua...... Đối với người chơi mà nói, một khi thua, là tử vong chân chính.

“Dát chi”......

Cánh cửa nhẹ nhàng đẩy ra.

Thời điểm Vũ Phàm bước vào cánh cửa này, cái đầu tiên nàng nhìn thấy, chính là ba diễn viên khác đang bên trong phòng.

“A, có người đến đây.”

Ba người kia nhìn về phía Vũ Phàm, Vũ Phàm tự nhiên cũng biết thân phận của ba người này.

“Xúc xắc của ngươi điểm số bao nhiêu?”

Ba người kia đều là nữ tính. Một người trong đó, Vũ Phàm cực kỳ quen thuộc.

Tịch Kính!

Ở chung 16 năm dài dòng, nhìn nàng lớn lên, Vũ Phàm trong một trình độ nhất định đã đem nàng đối đãi như nữ nhi của mình, lại càng không cần nói, nàng là con gái của Diệp Tưởng cùng Vũ Sóc tỷ.

Tại một vòng luân hồi khác. Tích Kính nguyên là ác linh cấp căn nguyên, thế nhưng hiện tại nàng chỉ là một người do diễn viên sinh ra mà thôi.

Đây cũng là lần đầu tiên Tịch Kính tham diễn điện ảnh, chính thức biểu diễn phim kinh dị khó giải.

Vũ Phàm đối với Tịch Kính, vẫn luôn bồi dưỡng giống như con mình. Đứa nhỏ này cũng thừa kế các loại thể chất của Diệp Tưởng cùng Vũ Sóc. Bất quá suy xét tới các loại nhân tố, Diệp Tưởng không muốn nữ nhi ỷ lại vào vật nguyền rủa, mà muốn nàng lựa chọn một lộ tuyến tu luyện. Đạo môn hoặc hắc ma pháp, hai con đường, cái nào cũng có thể chọn. Mà cuối cùng, Tịch Kính quyết định đi theo mẫu thân, học tập hắc ma pháp.

Đương nhiên...... trước mắt thực lực của nàng, cho dù dựa vào huyết thống cùng nhiều năm huấn luyện, thủy chung mới chỉ là diễn viên hạng A mà thôi. May mắn, kịch bản an bài để nàng và Tịch Kính gặp gỡ tương đối sớm.

Theo lý thuyết, lần đầu tiên biểu diễn phim kinh dị là không thể sử dụng nhắn tin bằng kịch bản. Bất quá tình huống của Tịch Kính đặc thù cho nên có tư cách sự dụng kịch bản để nhắn tin.

Tịch Kính nhanh chóng gửi tin nhắn lại đây.

“Quá tốt, Phàm di, có ngươi ở đây ta cảm thấy an tâm hơn nhiều rồi!”

Phàm di...... Tịch Kính xưa nay luôn xưng hô như vậy với Ôn Vũ Phàm.

“Không nên biểu hiện bộ dáng quen biết ta, diễn cho tốt nhân vật của mình đi.” Vũ Phàm thủy chung lo lắng kinh nghiệm biểu diễn của Tịch Kính khuyết thiếu, nàng chung quy không được thừa hưởng khả năng biểu diễn của mẫu thân.

“Nga...... đã biết, Phàm di.”

Sau đó nàng liền tiến vào trạng thái diễn trò.

“Ngươi sao lại không trả lời? Có thể đi đến nơi này, hẳn nên biết cách sinh tồn ở địa phương này đi?”

Lời kịch nói ra tuy còn cảm giác thiếu một điểm, bất quá coi như đạt tiêu chuẩn, không bị NG. Vũ Phàm nhận sự phó thác của Vũ Sóc, tự nhiên cực kỳ xem trọng an nguy của Tịch Kính. Trong đoạn thời gian diễn chung với Tịch Kính, nàng tuyệt đối sẽ không để con bé xảy ra chuyện.

“Ta...... Ta không biết,” Vũ Phàm cùng tiến vào trạng thái biểu diễn:“Nơi này, đến cùng là chuyện gì đang xảy ra?”

“Giả bộ cái gì mà giả bộ.” Tịch Kính ban đầu biểu diễn trước mặt Vũ Phàm vẫn còn chút sợ hãi, bất quá nhìn thấy Vũ Phàm thật sự nhập tâm vào nhân vật, lá gan nàng liền lớn lên, “Hay là, ngươi còn chưa ném xúc xắc?”

Mà đứng ở phía sau Tịch Kính là hai nữ tử.

Một là Lý Mĩ Gia, người còn lại, gương mặt có sáu bẩy phần tương tự Lâm Tâm Du.

Ở sau hai người đó còn có 1 tấm bảng gỗ. Bên trên tấm bảng gỗ là một đoạn văn tự.

Vũ Phàm đi tới, nhìn thấy rõ ràng nội dung trên tấm bảng.

“Nuốt ăn luôn một con huyết thiềm thừ (ếch), 25 Rakmal kim tệ

Đào rễ cây Belotti 50 Rakmal kim tệ

Đánh gãy chân một nữ nhân 75 Rakmal kim tệ

Cưỡng gian một nữ nhân [ giới hạn nam tính ]150 Rakmal kim tệ

Uống xong 3000cc máu tươi xử nữ trên đây, 240 Rakmal kim tệ

..................”

“Này...... là cái gì vậy?” Vũ Phàm nhìn nội dung trên mặt bảng.

“Phương pháp đạt được Rakmal kim tệ. Không phải lần đầu ngươi nhìn thấy đó chứ? Cũng quá khó tin rồi.” Tịch Kính chỉ vào nội dung trên tấm bảng gỗ:“Chỉ cần hoàn thành nội dung trên bảng là có thể kiếm được kim tệ tương ứng. Trên người ngươi có đủ kim tệ hay không? Nếu không đủ, có muốn cùng tiếp nhận một nhiệm vụ hay không?”

Vũ Phàm đi tới, cẩn thận nhìn chăm chú nội dung, tiếp theo nói:“Huyết thiềm thừ...... rễ cây Belotti? Là cái gì?”

“Nàng không lẽ đang giả ngu sao?” Lý Mĩ Gia nhìn Vũ Phàm, sau đó lại nhìn Tịch Kính, nói:“Ta xem nàng dường như không phải đang nói dối a, Tiểu Thiến.”

“Sao có thể... đi tới được nơi này mà nàng hoàn toàn không biết chút gì cả?” Tịch Kính tiếp tục nói lời kịch, lại nhìn thoáng qua Vũ Phàm.

“Phàm...... Phàm di, ta diễn có được hay không?”

Dù sao cũng là lần đầu tiên biểu diễn, bình thường mọi thứ Tịch Kính đều không bằng Dante, hiện tại nàng vẫn chỉ là diễn viên hạng a, mà Dante đã trở thành ảnh đế. Cho nên, đánh giá của mẫu thân Dante đối với nàng, cũng tương đối quan trọng.

“Không nên hỏi ta, ỷ lại vào đánh giá của người khác đối với kỹ năng diễn xuất không chính xác, tất cả phải dựa vào cảm thụ của chính mình.”

Vũ Phàm chung quy cũng biết, với lập trường của mình, tốt nhất không nên đi bình phán Tịch Kính, nói gì trước mắt nàng và Diệp Tưởng quan hệ tương đối vi diệu. Nàng hy vọng tận khả năng đối đãi khách quan với Tịch Kính.

“Đừng nói như vậy, Phàm di, ngươi cứ nói thử một chút đi......”

Tịch Kính từ nhỏ vì nhiều phương diện không bằng người khác, cho nên nàng rất xem trọng đánh giá của mọi người về bản thân. Trên thực tế... nàng xem trọng sự đồng tình của người khác hơn là tự cảm nhận về bản thân. Nếu một người muốn tự tin, tuyệt đối không thể vỏn vẹn ỷ lại đánh giá của người khác. Điểm này...... Vũ Phàm rất hiểu. Bởi vì nàng ngày xưa cũng như vậy. Sở dĩ nàng lần nữa có được sự tự tin chính là vì Hầu Tước bức bách ra hết tiềm lực của nàng, khiến nàng phải nhìn thẳng vào bản thân.

“Vẫn là câu nói kia, diễn tốt hay không, tự ngươi bình phán. Quan trọng là ngươi có thể thuyết phục chính bản thân ngươi, ngươi diễn rất khá, như thế đủ rồi.”

Vừa gửi đi tin nhắn, Vũ Phàm vừa mở miệng nói:“Tên của ta là Từ Vũ, kỳ thật ta đang đi tìm tỷ tỷ. Ta bởi vì thảy một viên xúc xắc mới có thể tới được nơi này.”

“Thảy một viên xúc xắc?” Tịch Kính nghe Vũ Phàm nói như vậy, cũng đành tận khả năng diễn xuất thật tốt nhân vật “Ngươi lấy được xúc sắc vào lúc nào?”

“Được rồi, không cần phải bàn tới chuyện đó!” Lúc này Lý Mĩ Gia nói chen vào:“Hiện tại quan trọng nhất là tìm được đủ kim tệ tham gia hội đấu giá. Chúng ta phải mau chóng lên! Ta nói, ngươi có muốn cùng tiếp nhận nhiệm vụ hay không? Tiểu Thiến?”

“Huyết thiềm thừ?”

“Nó có thể kiếm được bao nhiêu đây! Bất quá càng về sau, độ khó cũng càng cao.”

“Lấy lượng thủ thắng đi.” Lúc này Đạm Đài Sở Tuyền vẫn trầm mặc lên tiếng: “Huyết thiềm thừ chung quy tính nguy hiểm nhỏ hơn, được nhiên nuốt tươi một con ếch quả thực, tương đối ghê tởm.”

“Ân...... Vậy thử xem. Ngươi có theo chúng ta hay không? Từ Vũ?”

“Các ngươi vừa rồi nói...... hội đấu giá? Là có ý gì?”

“Ngươi...... Ngươi thật sự cái gì cũng không biết sao? Đương nhiên là hội đấu giá vòng bảo hộ a!”

Vòng bảo hộ!

Vũ Phàm tiếp tục truy vấn:“Vòng bảo hộ?”

“Đúng, một tác dụng quan trọng của kim tệ Rakmal chính là mua vòng bảo hộ! Bất quá, số lượng vòng bảo hộ có hạn, cho nên ai ra giá cao mới lấy được tới tay, mỗi một lần bán ra đều là hội đấu giá. Trên núi Rakmal, buổi tối mỗi ngày đều sẽ rơi vào quỷ triều khổng lồ một lần, liên tục 1 giờ đồng hồ, thời gian từ 0h đến rạng sáng 1h. Không có vòng bảo hộ là không thể sống sót!”

Vòng bảo hộ có thể miễn nhiễm quỷ triều! Hiển nhiên, nếu trong [phòng học dị độ] bọn hắn có được thứ này, sẽ cứu sống được rất nhiều diễn viên hạng 2,3.

Bất quá, cần phải có vòng bảo hộ...... Bởi vậy có thể thấy, quỷ triều ma cốc có bao nhiêu khủng bố!

Hơn nữa, càng xâm nhập vào núi Rakmal, tai nạn và vận rủi gặp phải cũng ngày càng đáng sợ![ chưa xong còn tiếp......]

ps: Vòng bảo hộ thiết lập tham khảo trong nháy mắt cười gian [ khủng bố lệnh truy nã ], ở đây biểu đạt cảm tạ!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio