Tuyến thời gian...... Trở lại hiện tại.
Quỷ triều đến, thêm vào đó là những hung quỷ chưa thể xác định viên đạn ứng đối cũng làm cho Diệp Tưởng và Hầu Tước không thể không vừa đánh vừa lui.
Cự ly tới khi thu thập đủ vỏ đạn, vẫn còn chưa đủ.
Bên ngoài phòng, số lượng hung quỷ tập trung đã tương đối. Mà lấy thực lực của Diệp Tưởng và Hầu Tước, quả thật có thể đánh lui không ít quỷ hồn, nhưng số lượng hung quỷ lại ùn ùn không dứt, hai người tự nhiên không thể chống đỡ được một thời gian dài.
Theo thời gian trôi qua, hung quỷ sẽ tụ tập lại ngày càng nhiều.
“Còn thiếu hai chủng loại hung quỷ nữa chưa xuất hiện.” Diệp Tưởng nhìn ngoài cửa sổ, nói:“Đạn đã không còn lại bao nhiêu, không thể dễ dàng lãng phí.”
Sau khi trải qua trận chiến đấu kia, hắn cư nhiên còn có thể cùng Hầu Tước kề vai chiến đấu, điểm này bản thân hắn cũng tự thấy có chút đáng sợ.
Cứ dựa theo tình huống này phát triển......
Hung quỷ công phá được toà nhà này là điều tất nhiên, mấu chốt chỉ là vấn đề thời gian.
Mà hy vọng sinh tồn duy nhất chính là gom đủ năm loại vỏ đạn.
Diệp Tưởng vì có súng của Long Ngạo Thiên cho nên số đạn hắn có trở nên gấp đôi. Bất quá, ngay cả như thế cũng không thể chống nổi tiêu hao.
“Chuẩn bị giết ra chứ?” Diệp Tưởng nói với Hầu Tước:“Ngươi và ta tất yếu phải liên thủ.”
Hầu Tước tự nhiên cũng hiểu điểm này.
“Đương nhiên!”
Bên ngoài tòa nhà, số lượng hung quỷ lúc tập trung thật sự kinh người!
Trong sương mù, những quỷ hồn này đều nhiễm đầy máu tươi, một đám hung ác dữ tợn, từng bước tới gần phòng ốc!
Thanh thế khủng bố bậc này thực làm người ta hoảng sợ không thôi!
Bất quá...... cái này còn kém xa số lượng quỷ triều trong [phòng học dị độ 2]
Lôi Đình chi long to lớn từ bên trong tòa nhà lao ra, nhắm ngay vài hung quỷ kia mà tới. Nhất thời vô số hung quỷ bị lôi đình đốt cho yên diệt!
Diệp Tưởng và Hầu Tước từ bên trong nhà lao ra!
Vô số hung quỷ tự nhiên sẽ không biết như thế nào là sợ hãi, hướng về phía hai người vọt tới!
Những hung quỷ này nếu một mình thì không đáng sợ chút nào, cái đáng sợ chính là số lượng của chúng. Dưới trạng thái này, Hầu Tước và Diệp Tưởng phải liên thủ mới có thể sống sót.
Ánh mắt Hầu Tước lạnh lùng nhìn chăm chú hung quỷ đang đánh về phía hắn. Hai tay đang nắm chặt lập tức mở rộng ra, vài hung quỷ kia, từng con tiếp từng con bắt đầu biến thành khô lâu, tử khí nồng đậm tràn ra khiến chúng không thể lại gần Hầu Tước!
Về phần Diệp Tưởng, chỉ cần lợi dụng Lôi Đình và nghiệp hỏa đã khiến hung quỷ không thể tới gần, thêm vào La Hầu cung tấn công xa, chẳng có hung quỷ nào có thể tới gần hắn trong vòng năm mét!
Thế nhưng loại cục diện này căn bản duy trì không được bao lâu.
Trong trường săn bắn này hung quỷ vô cùng vô tận. Hơn nữa aura nhân vật chính còn chưa được vĩnh cố, không thể giết chết quỷ hồn, bởi vậy quỷ hồn giết bao nhiêu lại có thể trở về bấy nhiêu, tổng số căn bản không giảm bớt.
Chỉ là, loại đạn nào đã xác định được hung quỷ ứng đối đều đã bắn hết, chỉ còn lại những loại đạn chưa thể xác định hung quỷ.
Nhưng tình huống lúc này lại không thể đánh cược.
Chung quy, đạn của Long Ngạo Thiên cũng có vài viên trùng màu với hắn.
Hung quỷ từng con từng con một bị tiêu diệt, bất quá số lượng lại hoàn toàn không giảm bớt.
Rốt cuộc...... chủng hung quỷ mới, xuất hiện!
Số lượng cũng không nhiều, đó là một loại có bốn tay, bò trên mặt đất giống như nhện! Mà sau khi Diệp Tưởng nhìn thấy loại hung quỷ này, liền giơ súng săn lên.
Đã xuất hiện chủng loại hung quỷ mới, hắn không ngại thử một lần!
Nhưng đúng lúc này, một viên đạn lại tới trước bắn vào đầu hung quỷ!
Diệp Tưởng nhìn về phía Hầu Tước!
Hắn không phải...... Chỉ có hai viên đạn sao?
Cứ thế liền lãng phí sao?
Hầu Tước lại lạnh lùng nhìn về phía hắn:“Tiếp tục bắn đi, ta đã giúp ngươi loại trừ được một mầu sắc.”
Lúc này, Diệp Tưởng hiểu được, đối với Hầu Tước, viên đạn này có chuẩn xác hay không không quan trọng! Hắn chỉ cần loại trừ một màu sắc là được. Đạn của Diệp Tưởng so với hắn nhiều hơn, đã như vậy không bằng để cho Diệp Tưởng kiếm được đủ số vỏ đạn. Còn hắn... đoạt lại là được rồi!
Đây chính là Hầu Tước!
Loại thủ đoạn này, người bình thường tuyệt đối không nghĩ ra!
Diệp Tưởng nhất thời nhớ lại, năm đó để cam đoan hắn có thể sống sót, không biết đã tốn bao nhiêu vé chuộc cái chết, còn khiến vật nguyền rủa của Hầu Tước rơi vào trạng thái suy yếu!
Hắn cùng với thời điểm đó hoàn toàn giống nhau, một điểm cũng không thay đổi!
Dưới tình huống loại trừ thêm được một màu sắc, xác suất bắn trúng liền tăng lên nhiều! Diệp Tưởng nhắm vào đầu hung quỷ mới kia, bóp cò súng!
Một lần này...... đã thành công!
“Viên đạn màu cam......”
Từ “Đạn” mới ra khỏi miệng, thân ảnh Hầu Tước đã di động đến bên cạnh hắn, đưa tay ra đỡ lấy vỏ đạn đang rơi xuống!
Tốc độ...... Thật nhanh!
Tính toán của Hầu Tước, thật đáng sợ!
Thế nhưng, Diệp Tưởng sao có thể để hắn cướp lấy vỏ đạn!
“Mơ tưởng!”
Hắn hung hăng đá một cước lên cánh tay đang giơ ra của Hầu Tước!
Chỉ mành treo chuông...... Hắn rốt cuộc nhanh hơn Hầu Tước không đến 0.5 giây, đem vỏ đạn thu vào tay!
“Đáng tiếc......” Hầu Tước lắc lắc tay, lạnh lùng nói:“Tạm thời gửi lại trên người ngươi vậy.”
Diệp Tưởng nhìn Hầu Tước cư nhiên đem vật trên người hắn quy thành của mình, cảm giác không phải cuồng vọng, mà là bá đạo!
Bởi vì hắn biết, Hầu Tước đích xác có thực lực này!
Bất quá, Diệp Tưởng cũng đồng dạng lạnh lùng đáp lễ.
“Muốn đến lấy...... Có thể! Dùng mệnh ngươi đến đổi đi!”
Nhất định phải giết Hầu Tước! Vô luận trả cái giá gì cũng phải giết hắn!
Chỉ cần Hầu Tước không lấy được đủ vỏ đạn liền không thể rời khỏi trường săn, trong quỷ triều ùn ùn không dứt, sớm hay muộn cũng có thể mài chết hắn!
Thủ đoạn này quả thực không được quang minh chính đại, thế nhưng, sinh tử chi chiến mà nói tới quang minh lỗi lạc, đó tuyệt đối là hành vi não tàn. Nếu đổi lại là Hầu Tước, hắn tuyệt đối không ngại dùng loại thủ đoạn này giết chết Diệp Tưởng!
Theo quỷ triều ùn ùn kéo tới không dứt, Diệp Tưởng hướng về phía sâu trong quỷ triều giết vào!
Hắn còn cần một loại hung quỷ cuối cùng!
Hơn nữa...... lần này vẫn còn cần thông qua phương pháp loại trừ để xác định màu sắc đạn.
Viên đạn màu xanh......
Hắn cần phải tìm ra loại hung quỷ cuối cùng!
Chỉ cần có được vỏ đạn này, hắn liền có thể rời khỏi trường săn, mà một khi hắn rời đi, Hầu Tước chỉ có thể chờ chết ở nơi này!
Lúc này, Diệp Tưởng phát hiện mặt hắc ám của mình đang càng thêm tiếp cận Hạ Hầu Dạ Vương.
Mà Hầu Tước cũng nhanh chóng đuổi theo!
Hắn tuyệt đối không để Diệp Tưởng thoát ra khỏi trường săn sớm hơn hắn!
Hắn hiện tại phải từ trên người Diệp Tưởng cướp đi súng săn và số vỏ đạn hắn nắm giữ.
Rốt cuộc...... Hai người tiến tới một khu vực không bị quỷ triều lan đến.
Trong sương mù, Diệp Tưởng đứng lại, nhìn Hầu Tước đang chắn trước mặt: “Súng săn, còn có vỏ đạn, giao ra đây.”
Diệp Tưởng nhìn bộ dáng muốn đối phó với mình của Hầu Tước thì cười lạnh.
“Ta cự tuyệt.”
Hầu Tước đương nhiên biết Diệp Tưởng không có khả năng giao ra. Câu nói vừa rồi bất quá chỉ là tạo áp lực trên mặt tâm lý mà thôi. Bất quá xem ra, Diệp Tưởng không bị giao động.
Vô phương...... nếu đối phương không đưa, vậy hắn liền tự lấy!
Này chính là pháp tức xử thế của Hầu Tước.
Vô số Địa Ngục trùng chui ra từ cái khe sau lưng Hầu Tước.
Mà sau lưng Diệp Tưởng, Lôi Đình chi long to lớn cũng hiện ra.
Đồng thời hắn cũng quyết định hóa thân thành Thiên Đạo, lấy tư thái càng thêm mạnh mẽ nghênh chiến Hầu Tước!
Nguyên bản...... tính toán là thủ đoạn đáy hòm lưu lại cho bộ phim cuối cùng. Bất quá, Diệp Tưởng không thể không thừa nhận, Hầu Tước mới là đối tượng tối ưu tiên loại bỏ vào lúc này!
“Lên!”
Hầu Tước đối mặt với Lôi Đình chi long, không chút dao động, Địa Ngục trùng toàn bộ nhắm về phía Diệp Tưởng đánh tới!
Địa Ngục trùng này Hầu Tước chỉ dùng để tiêu hao chiến lực của Diệp Tưởng mà thôi, căn bản không tính lấy đó giết chết hắn.
Sinh mệnh lực của song phương đều rất mạnh, nhưng một trận chiến này với Hầu Tước mà nói, cướp lấy súng và vỏ đạn, chính là thắng lợi.
Bất quá...... khác với Diệp Tưởng, hắn cần tất yếu cam đoan, Diệp Tưởng phải chết trên tay hắn. Như vậy, hắn mới có thể cướp lấy aura nhân vật chính của Diệp Tưởng, kế thừa hai đời aura nhân vật chính!
Nhân vật chính...... Chỉ có thể có một!
Bất cứ một thời đại nào, hai bá chủ đều không có khả năng cùng tồn tại!
Không quan hệ tới thiện ác, đây là quy luật sinh tồn của tự nhiên!
Từ năm đó...... Lần đầu tiên giúp Diệp Tưởng trở thành Thợ săn Ác Ma, Hầu Tước liền không ngừng lưu lại trên người Diệp Tưởng các loại chuẩn bị, là dành cho tương lai sau này có thể đem hắn giết chết! Nếu hiện tại Sa La còn sống, như vậy dựa vào nguyền rủa của nàng, Diệp Tưởng quả quyết không có khả năng sống đến ngày hôm nay!
Nhìn Hầu Tước lộ ra chân diện mục ác ma, Diệp Tưởng khu động Lôi Đình cự long phía sau!
Ngắn ngủi liên thủ...... Bọn hắn lại lần nữa quyết chiến bùng nổ![ chưa xong còn tiếp..]
ps: Này 2 thiên đô là một canh thực xin lỗi...... Thật sự là bận rộn đến mức đầu óc choáng váng a ta......