Kiều Duyệt Nhiên rất bực tức, nhưng so với những bực tức trong cuộc sống hàng ngày của Miêu Doanh Đông, luôn làm cho trái tim cô xoay vòng lên 7 rồi xuống 8.
Kiều Duyệt Nhiên càng thích loại tác phong " quân phiệt" của anh, khiến Kiều Duyệt Nhiên tìm thấy cảm giác tồn tại.
Ít nhất anh nói như thế, khiến Kiều Duyệt Nhiên cũng cảm thấy yên tâm hơn.
Đầu Kiều Duyệt Nhiên dựa vào phía sau, ôm lấy cổ anh.
Hôm nay Tiểu Kiều ở lại nhà Miêu Doanh Đông, cô đã nói với Từ Thiến.
Tống Dương cũng nói tình hình ngày hôm nay với Minh Nguyên.
Minh Nguyên trù ẻo một câu bà lão già " Tự mình không được, còn nhất định đứng...
Tôi bây giờ viết một số điều quy định về phương diện quản lý, ngày mai tôi giao cho bà lão già, nói là cậu viết, bà lão già trước nay thích cậu, chắc sẽ thông qua, trước đây t cũng có để ý công ty ở bên Mỹ, có điều trước đây Duyệt Nhi không ở đó tớ không để trong lòng mà thôi.”
Sau đó Nguyên Minh vẫn luôn ngồi bên cạnh máy tính, thật hiếm có lần này ngồi bên cạnh máy tính không phải để chơi trò chơi mà là để đánh chữ.
Chỉ nghe thấy âm thanh " pa la pa la" gõ chữ.
Ngày hôm sau Tống Đương giao cho Mình Quyên nội dung Nguyên Mình viết.
Minh Quyên xem tỉ mỉ có chế huấn luyện, hoạt động thực tập sinh một giúp một, thực tập sinh làm sai tìm thầy giáo hỏi trách nhiệm.
Minh Quyên xem một chút " Không tồi, vì Kiểu Duyệt Nhiên, công sức cả một đêm viết ra các điều lệ, việc tối hôm qua của Kiều Duyêth Nhiên tôi nên tìm ai chịu trách nhiệm đây ".
" Tôi!".
"Cậu, cậu là thầy giáo của cô ấy, cậu lại không thường xuyên đến công ty" ".
Sau này chỉ cần cô ấy ở công ty tôi liền đến, có vấn đề tìm tôi" Tống Dương nói Minh Quyên đã từng nói qua muốn giúp Tống Dương đạt được Tiểu Kiều, có điều sự việc tối hôm qua đã kiểm chứng rồi, Tiểu Kiều đích xác là người của Tống Dương, cho nên giúp hay không giúp cũng không sao nữa rồi, cô vốn dĩ vô tư làm nguyệt lão, nếu bản thân anh ta đã chủ động bỏ ra như vậy thì cô cũng không có gì.
Cho nên Minh Quyên đồng ý.
Hai ngày sau Minh Quyên và Cố Vi Hằng đến Mỹ Tại biệt thự nhà mình Từ Thiến nhìn thấy Cố Vi Hằng trong lời đồn Quả nhiên đẹp trai, rất có nhuệ khí, cực kỳ có phong độ.
Tiểu Cửu cũng ở đây dù sao Cố Vi Hằng đã nói với cô trước, đến thảo luận việc hôn sự.
Tiêu Cửu lập thức biến thành cô gái nhỏ xấu hổ.
Thái độ của Cố Mình Thành tương đối cụ thể chính xác, bên nữ có yêu cầu gì, cứ đề đạt, ông sẽ hết sức làm hài lòng.
Bởi vì lòng ông tương đối hiểu, Từ Thiến không thể nào đưa ra những yêu cầu quá đáng, đi đính hôn Miêu gia tất cả đều đi, còn về Trung Quốc hiện tại tất cả các phóng viên đang xem hướng gió mà động, dù sao cũng là loại liên hôn, cũng là tương đối long trọng.
Cố Vi Hằng dù sao cũng không có việc gì ngẩng đầu nhìn về hướng Tiêu Cửu bên kia, ánh mắt tiểu Cửu vẫn luôn trốn tránh, nhìn hướng về chỗ khác.
Ánh mắt của Cố Vi Hằng có hoa, cực kỳ sáng, ý nói lập tưc trở thành hai vợ chồng rồi không cần phải xấu hổ.
" Việc này tôi vẫn là đợi Miêu Doanh Đông trở về quyết định, dù sao cũng là anh cả" Từ Thiến nói.
Từ Thiến bình thường trên thương trường như một cánh chim cô độc, còn trong việc gia đình cô tương đối dân chủ.
Đây là lần đầu tiên Miêu Chính Đào gặp Cố Minh Thành, hận là gặp nhau quá muộn.
Đã từng là hai người đứng trên đỉnh kim tự tháp chỉ nghe thấy danh tiếng, chưa có cơ hội gặp mặt.
Gặp nhau rồi có rất nhiều điều đáng tiếc Miêu Chính Đào gặp được Cố Minh Thành liền nói: " Tôi rất muốn trở về tổ quốc!".
Điều này không dễ dàng sao? Để con rể ông ở Trung Quốc giúp ông mua một căn nhà là được rồi mà?" Cố Minh Thành đùa vui.
" không phải phòng ở, không phải vấn đề phòng ở, rời xa quê hương nhiều năm nhiều năm như thế, là trái tìm này" Miêu Chính Đào nhìn thấy có người từ cố quốc tới, giống như người bạn già đã nhiều năm không gặp, nhịn không được khoé mắt rưng rưng.
Đến Từ Thiến và Miêu Doanh Cửu nhìn thấy đều có chút không kìm được.
Miêu Chính Đào mặc dù bình thường không quản mọi việc, việc trong nhà cũng rất ít phát ngôn, nhưng có một loại tình cảm yêu nước nồng nàn.
Loại tình cảm này, Cố Mình Thành có thể hiểu được.
Miêu Doanh Đông tiến vào.
Miêu Doanh Đông nhìn thấy Cố Mình Thành ở đây, nhìn nhiều hơn một chút, không nói gì.
“ Anh.”
Cố Vi Hằng đã từ sofa đứng dậy rồi, nhìn thấy Miêu Doanh Đồng dường như nhìn thấy người thân chia tay đã lâu.
Dáng vẻ tươi cười lan tràn.
Dường như Miêu Doanh Đông như anh trai ruột của anh.
Loại cảm giác anh cả này cùng với Cố Hành Cương không giống nhau.
“ Cố Nhị tới rồi?”
Vừa nãy thảo luận chuyện gì?”
Miêu Doanh Đông ngồi xuống, nói với Từ Thiến một câu “ Con nói chuyện với Duyệt Nhi rồi, hôm nay trong nhà thảo luận việc hôn sự, cô ấy ở nhà con!”
Lời nói này nói ra Mang hai tầng ý nghĩa: Một là, Kiều Duyệt Nhi đã đạt được sự đồng ý cho phép của Từ Thiến rồ, thứ hai, Kiều Duyệt Nhi đã cùng chung sống với Miêu Doanh Đông rồi.
Cố Minh Thành nghe rồi, chính là có chút không hiểu, thân thế Kiều Duyệt Nhiên, sao có thể đạt được sự cho phép đồng ý của Từ Thiến? Cố Minh Thành thực không biết việc này Miêu Doanh Đông đã biết rồi.
Đối với Miêu Doanh Đông mà nói, chẳng qua chỉ là lòng đã hiểu lòng không cần nói ra.
Miêu Doanh Đông đưa cho Từ Thiến danh sách khách quý đi Trung Quốc, mười người đến, quy mô rất nhỏ.
Từ Thiến đưa cho Cố Minh Thành xem những người này, Tam Nhi và Nam Lịch Viễn Miêu Doanh Đông cũng cho vào danh sách khách quý nước Mỹ.
“ Anh, Anh hay là tạm thời thay thế aak? Tiểu Cửu thành tâm nói với Miêu Doanh Đông.
Ngoài sự mong đợi, anh mà lại “ừm”
một tiếng, đồng ý rồi.
Bây giờ aak là trách nhiệm của anh! Cố Minh Thành trong lòng suy nghĩ, nếu dễ dàng như thế, lúc đầu hà tất phải nghĩ kế mỹ nhân? Sau khi chốt xong, người bên Mỹ này, ba ngày sau đi Trung Quốc.
Cố Minh Thành và Cố Vi Hằng đẫ về nước chuẩn bị rồi.
Mặc dù người ít, xếp hàng lại không ít, đây là ý của Cố Minh Thành.
“ Nhìn xem nàng dâu này của anh đến rồi, anh xem Đỗ Nhược nghĩ thế nào?”
Khương Thục Đồng hỏi Cố Minh Thành.
Dù sao nghi thức của hai nàng dâu cũng không phải là một ngôi nửa điểm.
“ Thuận theo tình thế! Hôn lễ của lão đại làm cũng không kém.”
Cố Minh Thành nói.
“ Có một vấn đề, em vẫn luôn không hiểu, nhiều năm như thế rồi, em cũng không ngại hỏi, anh vì sao chiều thằng hai nhiều như thế? Trừ việc anh và thằng bé giống nhau nhất, thằng cả không phải cũng rất tốt sao?”
Khương Thục Đồng lại hỏi.
Cố Minh Thành chỉ là cười cười thâm sâu bí hiểm, “ Tôi vốn cũng chiều thằng cả, chỉ là sau khi có thằng hai”
Những lời nói còn lại, anh không nói, để lại cho Khương Thục Đồng liên tưởng mơ hồ.
Câu hỏi này, Khương Thục Đồng nghĩ rất nhiều năm, vẫn không hiểu.
Sau khi Miêu Doanh Đông đến Trung Quốc, chỉ còn lại một mình tiểu Kiều ở Mỹ.
Mỗi ngày đi làm đi hoc, trái tim dường như giống như bị người ta đào trỗng vậy, điên cuồng nhớ nhung Miêu Doanh Đông.
Trước kia lúc cùng với Hứa Thế An ở bên nhau, cô cảm thất bản thân giống một vạt trời, nhưng sau khi ở bên Miêu Doanh Đông, cô mới hiểu được, bản thân chỉ là một cô gái nhỏ.
Có chuyện gì, anh cũng che gió chắn mưa cho cô.
Anh dạy cô rất nhiều rất nhiều.
Buổi tối cô nằm trên giường của Miêu Doanh Đông, ôm gối của Miêu Doanh Đông., đêm đến không ngủ được.
Không ngủ được, cô gửi tin nhắn we chat cho Miêu Doanh Đông nói “ em nhớ anh rồi, em nhớ anh rồi!”
Trước đây mặc dù không thường xuyên nhìn thấy nhưng chí ít Miêu Doanh Đồng vẫn ở trên nước Mỹ, lúc muốn gặp anh có thể gặp.
Bây giờ, anh xa tận Trung Quốc, hơn nữa thời gian khá dài, tận 1o ngày.
Kiều Duyệt Nhiên thường thường ở dưới nhà một mình nhảy bước, ngắt lá cây, nhìn xem nhảy đến cuối cùng, ngắt đến lá cuối cùng xem Miêu Doanh Đông có nhớ cô không? Có lúc dừng lại ở nhớ, cô liền vui đến nỗi giống như một cô gái nhỏ.
Nếu không nhớ.
Không nhớ có thể như thế nào? Không nhớ chính là không nhớ.
Loại trò chơi này, chỉ có cô cô gái lớn như vậy mới có thể nghĩ ra, cũng chỉ có cô cô gái không tự tin như thế nghĩ ra.
Miêu Doanh Đông, Chắc sẽ không làm những loại trò chơi vô vị như vậy.
Cô rất nhớ anh, nhớ đến tan vào xương cốt rồi, đau đến bộ phận phổi rồi, có chút cơm trà cũng không buồn ăn uống.
Miêu Doanh Đông ở Trung Quốc rất bận, phải đi cùng Tiểu Cửu đi thăm thân thích nhà Cố Minh Thành, dù sao anh cũng là con trưởng, cho nên điện thoại thường xuyên không nghe thấy.
Hơn nữa, Trung Quốc bên đó náo nhiệt như vậy, Cố Vi Hành thường xuyên khiêu khích anh, anh cũng không cảm thấy buồn phiền.
Truyền thông lại càng nhiệt liệt, đều đang tuyên bố hôn sự của Cố nhị và Tiểu Cửu, sự việc thì ra ethan chính là Miêu Doanh Đông.
Cũng không biết người phụ nòa mới xứng được.
Miêu Doanh Đồng thỉnh thoảng nhìn thấy tin nhắn, trả lời một câu, “ Đang bận”
Là thật sự bận.
Ở Trung Quốc bận, có thể qua hai ngày nữa đến Mỹ cũng bận, dù sao tạm thời thay thế aak mà.
Vốn dĩ chính là kiêu ngạo.
Ngày Cố Nhị và Tiểu Cửu đính hôn là một ngày đẹp trời.
Trung Mỹ liên hôn, cường mạnh liên hôn, tự nhiên quên mất nhiều sự quan tâm chú ý.
Vui vẻ nhất đại khái chính là Cố Nhị, cả con người đều đang cười.
Không giống với Cố Vi Hằng lạnh lùng cao ngạo những ngày trước ở trong công ty.
Tiểu Cửu mặc một bộ trang phục rất xinh đẹp, là Cố Vi Hằng đặc biệt đặt may ở Mỹ.
Hai người bê rượu đến trước mặt cha mẹ kính rượu.
Tiểu Cửu dưng dưng gọi Cố Minh Thành Là “ Cha”
, gọi Khương Thục Đồng là “ Mẹ”
Khương Thục Đồng đối với Miêu Doanh Cửu đó là tương đối hài lòng, sau này Cố Nhị và Tiểu Cửu sống bên cạnh bà và Cố Minh Thành, không nói cũng biết vui thế nào! Bởi vì Miêu Doanh Cửu có tính cách hào phóng, bao dung, khiến Cố Nhị cảm thấy như tìm được y phục mặc cả đời nên anh rất vui vẻ.
Đính hôn ngày hôm đó, Cố Minh Thành liền tuyên bố danh phận ceo (giám đốc điều hành) của Miêu Doanh Cửu.
Ở Trung Quốc là ban ngày không khí tràn ngập niềm vui, ở Mỹ lại là ban đêm đen tối.
Kiều Duyệt Nhiên cảm thấy bản thân toàn thân phát nóng, thịt cũng đang suy nhược, trong miệng vừa khô vừa nóng.
Nếu như không đoán sai, cô lại phát sốt rồi, lúc nhỏ cũng thường thường phát sốt, đối với tình trạng phát sốt sớm đã biết rồi.
Nhưng mà bên ngoài trời đang mưa.
Cô ở trong nhà Miêu Doanh Đông lật tìm rất lâu cũng không có lục tìm được thuốc hạ sốt.
Cô không nói với Miêu Doanh Đông, bởi vì hôm nay là ngày đính hôn của Tiểu Cửu.
Không thể khiến anh mất hứng.
Cô nghĩ rằng nằm một chút liền tốt, nhưng đến sáng ngày hôm sau, vẫn là không tốt.
Cô muốn đi bệnh viện khám, nếu đi bệnh viện cũng không thể quẹt thẻ của anh, anh nhất định sẽ nhìn ra, sẽ có tin nhắn thông báo cho anh.
Kiều Duyệt Nhiên đi bệnh viện trường học mình, trong trường học khám bệnh rẻ hơn.
Vừa nằm trên giường bệnh, nước mắt liền chảy ra.
Trước đây cũng là một người, ốm rồi trước nay chưa từng cảm thấy bản thân đáng thương, hiện tại sao cảm thấy bản thân đáng thương thành thế này.
Cô một bên truyền nước một bên nhắn tin cho Miêu Doanh Đông: Lá cây dần dần xanh rồi, mùa hè rồi, nước Mỹ mưa rồi, thời tiết rất đẹp, em rất tốt, cũng rất nhớ anh, anh thì sao? Miêu Doanh Đông đang bận ở Trung Quốc yến tiệc linh đình, rất nhiều người đều đang kính rượu anh.
Trường hợp riêng tư này, lúc có thể nhìn thấy Miêu Doanh Đông rất ít rất ít, anh chịu khách sáo uống rượu cũng chính chỉ có hôn lễ của Miêu Doanh Cửu.
Nhân lúc anh uống đến chếnh chuáng, còn có người đến hỏi anh, có bạn gái chưa?