Chương 555 Tiền Hân Đồng lạnh mặt, nói: “Thì ra là tên háo sắc! Anh phải biết rằng, đã từng có bao nhiêu người có ý định với tôi, họ đều có kết cục thế nào?” Tên đầu trọc bước ngang một bước, chặn trước người Tiền Hân Đồng, đứng đối diện Lý Dục Thần, đột nhiên cánh tay giấu trong tay áo khẽ động. Hàn quang lóe lên. Trong mắt trên đầu trọc lộ ra vẻ tham lam, khóe miệng nhếch nụ cười tà mị, dường như quỷ hút máu đang đợi máu tươi phun ra từ con mồi. Tiền Hân Đồng không hề khoa trương. Hồ Tu Nhất từng nghe nói tin đồn lưu truyền trên giang hồ, đặc biệt là trong giới thanh niên. Là viên minh châu trên tay của nhà họ Tiền, đại tộc đệ nhất Giang Nam, Tiền Hân Đồng cũng tính là sinh ra đã ngậm thìa vàng. Mà ông trời còn cho cô ta một khuôn mặt xinh đẹp khiến những phụ nữ khác ghen ghét đố kỵ. Đây là một cô gái có thể khiến đàn ông điên cuồng, tươi như hoa đào, nhưng chưa từng để người đàn ông nào gặp cô ta đi qua vận đào hoa. Những người đã từng có ý định với cô ta không phải biến mất khỏi thế giới này thì là luôn giữ im lặng không muốn nhắc đến chuyện quá khứ qua lại với cô ta. Nếu chỉ là đàn ông thích cô ta điên cuồng còn tốt, vấn đề là cô gái này vốn cũng rất điên cuồng. Cô ta từng làm một chiếc gỗ nhỏ có hai mái chèo đẩy ra sông Tiền Đường, và nói, vào lúc thủy triều lên vào ngày 18 tháng 8, ai dám chèo thuyền nhỏ này chở cô ta ra nghịch nước giữa thủy triều, thì cô ta gả cho người đó. Một đám cậu ấm công tử bột cả nước ngưỡng mộ đến đứng ở bên sông, nhìn con thuyền có thể bị con sóng đập nát, không người nào dám lên. Kết quả sau khi Tiền Hân Đồng nói một câu “không có ai là đàn ông”, một mình lên thuyền ngược dòng đối chọi sóng cao vút trời, khiến đám đàn ông bên sông nhìn mà trố mắt há hốc miệng. Từ đó về sau, các cậu ấm thế gia không còn ai dám lại gần cô gái điên cuồng này. Ngoại trừ một tên đầu trọc. Không ai biết anh ta tên là gì, chỉ biết ngoại hiệu của anh ta – Hoa hòa thượng. Tiền Hân Đồng gọi anh ta là “A Hoa”, cứ như đang gọi tên một nữ tỳ. Người trong giới đều biết nhà họ Tiền ở Tiền Đường có hai hòa thượng, một người là Chân hòa thượng, một người là Hoa hòa thượng. Chân hòa thượng tên là Trí Nhẫn, từ nhỏ xuất gia ở chùa Thiên Trúc, dày công tôi luyện thiền tu và võ công nội gia. Rất nhiều người đều nói, nếu Trí Nhẫn muốn tham gia đại hội võ lâm, Nam Giang sẽ có ba tông sư. Người nhà họ Tiền thường đến chùa Thiên Trúc dâng hương, Tiền Nhược Vọng và Tiền Khôn đều có giao tình sâu với Trí Nhẫn. Có lời đồn, nhà tục của Trí Nhẫn họ Tiền. Hoa hòa thượng không rõ họ tên, từng là một kẻ chuyên hái hoa nổi tiếng cả Tiền Đường, còn chuyên chọn những cô gái nhà giàu hộ lớn. Sau này phạm quá nhiều án, chọc cho trời giận người oán, phía cảnh sát giăng thiên la địa võng, nhưng lại để anh ta chạy thoát.