Chương 616 “Đánh, tiếp tục đánh cho tôi, mẹ nó chứ, ông đây muốn giết chết anh ta. Mấy người cứ tiếp tục nghĩ, nghĩ hết tất cả những biện pháp có thể tra tấn người ra, ai có ý hay, tôi sẽ có thưởng lớn!” … Cửa phòng bị đạp ra rầm một tiếng. Hoa hòa thượng đá anh Long vào. Tống Tử Kiều đang dang tay dang chân ngồi trên ghế sô pha chính giữa, thấy anh Long thất tha thất thiểu tiến vào thì mắng: “Mẹ nó ông vào đây làm gì, vội đi đầu thai à?” Sau đó hắn ta chợt nghe thấy một giọng nói lạnh lẽo: “Đúng vậy, chính là đến để đầu thai đấy”. Một cái đầu bóng loáng xuất hiện ở cửa. Tống Tử Kiều cảm thấy rất quen mắt, suy nghĩ nửa ngày bỗng nhiên nhớ ra hắn ta đã từng nhìn thấy cái đầu bóng loáng này trong một buổi tụ họp của đám cậu ấm. “Hoa, anh Hoa…”, Tống Tử Kiều cảm thấy mình không nói được lên lời. Căn phòng Tống Tử Kiều đang ngồi rất lớn, ngoại trừ đại sảnh xa hoa ra thì còn có những căn phòng nhỏ hơn. Ở trong căn phòng nhỏ đó, Lý Dục Thần phát hiện Trương Diễm Diễm quần áo không chỉnh tề. Bên cạnh còn có hai tên đàn ông cũng ăn mặc không chỉnh tề, đang làm chuyện khó coi. Lý Dục Thần vung tay lên, hai tên đàn ông liền bay ra ngoài, đập vào trên tường, biến thành hai đống thịt nát. Thấy hành động đó của Lý Dục Thần, trong mắt Trương Diễm Diễm hiện lên một luồng ánh sáng, nhưng rất nhanh đã khôi phục tuyệt vọng mà dại ra. Lý Dục Thần tạo ra một cơn gió giúp cô ta phủ thêm quần áo, sau đó nhẹ nhàng điểm mấy huyệt vị trên người cô ta. Cơ thể của Trương Diễm Diễm không có gì đáng lo, chỉ có vài vết bầm tím và trầy xước rất nhỏ, nhưng tâm hồn cô ta đã bị tổn thương rất nhiều. Lý Dục Thần có thể chữa trị cơ thể cho cô ta, nhưng không có cách nào chữa trị tâm hồn, chỉ có thể để cô ta ngủ trước. Sau đó Lý Dục Thần tìm được Mã Sơn thương tích đầy mình trong một căn phòng nhỏ khác. Mã Sơn bị buộc chặt ở trên một cái ghế, hai chân đặt trên một cái ghế khác, dưới gót chân đặt vài quyển sách. Bọn họ đang áp dụng hình thức tra tấn ghế cọp với Mã Sơn. Trên cái bàn bên cạnh bày đầy những công cụ như kéo, kim, tua vít, dao gọt hoa quả, mỗi một cái đều dính đầy vết máu. Còn có một lọ tương ớt đã dùng một nửa. Khuôn mặt Mã Sơn sưng vù không nhìn thấy ngũ quan nữa, giống như bị ong vò vẽ đốt vậy, khóe miệng dính đầy màu đỏ cũng không biết là máu hay là tương ớt, hoặc là máu trộn lẫn tương ớt. Ánh mắt anh ta lệch đi, đã không mở ra được. Cái tai bên trái đã bị cắt vứt xuống đất. Anh ta còn bị bẻ gãy bảy, tám cái xương sườn, từ khuỷu tay đến ngón tay, tất cả các đốt ngón tay gần như đều đã bị bẻ thành dị dạng, nhìn qua vô cùng đáng sợ.