Ánh mắt mọi người nhà họ Kim đều ngu ngơ, lẳng lặng nhìn Cao Phong, mãi đến khi bóng lưng anh biến mất ở lối vào sân thượng, bọn họ mới hơi hoàn hồn lại.
"Người vừa rồi.. Thật sự là Cao Phong sao?” Có người nhỏ giọng nói.
"Hình như... Là thật, đúng không?”
Bọn họ cảm thấy đó chính là Cao Phong.
Nhưng mà Cao Phong vừa rồi, cùng với Cao Phong ở trong ấn tượng của bọn họ, quả thực là khác biệt quá lớn.
Cao Phong trước đây đều mặc quần áo vỉa hè, tóc cũng rối bời giống như đã lâu không gội, đừng nói là khí chất trên người, hoàn toàn không có một chút gì.
Mà Cao Phong vừa rồi ấy à, chỉ riêng bộ quần áo trên người đã hơn triệu.
Tóc được chải chuốt gọn gàng, vừa nhìn là thấy giống con nhà giàu có nhất, hai người này tuyệt đối là một trời một vực.
Quan trọng hơn là, một người là tên rác rưởi, còn một người là anh Cao trong truyền thuyết, sao hai người này có thể có mối liên hệ được?
Trong khoảng thời gian ngắn, mọi
Cao Phong chỉ là một tên rác rưởi thối tha, anh chỉ có thể xứng mặc đồ vỉa hè, cả đời này anh đều khó có khả năng có được mấy thứ này.
Chỉ có một người ngoại lệ! Đó chính là Kim Tuyết Mai.
Chỉ có Kim Tuyết Mai biết, người vừa rồi, trăm phần trăm là Cao Phong!
Cùng sống với nhau ba năm, thần thái, một biểu cảm rất nhỏ của Cao Phong, thậm chí là tư thế đi đường, Kim Tuyết Mai đều vô cùng quen thuộc.
Cô nhận sai người nào, đều sẽ không nhận sai chồng của mình!
Hơn nữa cô có thể cảm nhận được, vừa rồi lúc Cao Phong nhìn mình, trong đôi mắt anh xuất hiện chút dịu dàng.
Anh vốn định tiến lại gần, nhưng có lẽ không muốn tiếp xúc quá nhiều với người nhà họ Kim, cho nên anh rời đi trước.
“Đó chính là Cao Phong!” Kim Tuyết Mai nói một cách chắc chắn.
"Ngây thơ! Tuyệt đối không phải, đó là anh Cao của tôi, không phải Cao Phong!” Lúc này Kim Ngọc Dung giống như bị tẩu hỏa nhập ma, cố chấp cho rằng, đó tuyệt đối không phải là Cao Phong, mà là anh Cao mình luôn nhớ thương.
"Không có khả năng! Tên rác rưởi Cao Phong kia... Sao có thể là cậu Cao được! Tuyệt đối không phải!” Kim Hồng Vũ cũng đứng một bên lẩm bẩm, vẻ mặt giống như chịu đả kích.
"Cho dù anh ta thật sự là Cao Phong, anh ta cũng tuyệt đối không phải anh Cao, có lẽ, có lẽ anh ta lấy đâu ra được chút tiền, mới làm ra bữa tiệc giống như vậy...”
Kim Ngọc Dung nghĩ như thế, Kim Hồng Vũ cũng nghĩ như vậy.
Cho dù người kia thật sự là Cao Phong, vậy Cao Phong cũng tuyệt đối không có một chút quan hệ với nhà họ Cao.
Nhà họ Cao ở thành phố Hồ Chí Minh là gia tộc giống như đế vương, con cháu của gia tộc bọn họ, sẽ chịu sự trào phúng ba năm của nhà họ Kim mà không có bất cứ phản ứng gì sao?
Nếu nói chuyện này ra, chỉ sợ không có bất cứ người nào sẽ tin tưởng.
"Anh ấy là Cao Phong, là Cao Phong của tôi!” Lúc này Kim Tuyết Mai giống như biến thành một người khác, vẻ mặt và giọng điệu vô cùng kiên định.
Cuối cùng cô cũng hiểu rõ, Cao Phong không lừa gạt cô, Cao Phong nói sẽ cho cô một ngạc nhiên vui mừng, anh thật sự cho cô rồi.
Chẳng trách lúc trước mình nói muốn ra ngoài đi dạo vào hôm nay, Cao Phong từ chối cô.
Không phải là Cao Phong không muốn ra ngoài đi dạo cùng với mình, mà là muốn chuẩn bị mọi thứ cho hôm nay.
Mọi thứ hôm nay, mọi thứ xảy ra ở khách sạn quốc tế New Island.
Bao tất cả khách sạn quốc tế New Island, bao gồm mở tiệc chiêu đãi mọi người, cùng với được mời tới phòng VIP trên tầng cao nhất, tất cả đều là kinh ngạc vui mừng Cao Phong dành cho cô!
Vì cô, Cao Phong lặng lẽ làm nhiều như vậy.
Hóa ra, Cao Phong đã chuẩn bị từ rất lâu trước đây rồi!
Kim Tuyết Mai không để ý tới thân phận thật sự của Cao Phong, cô không để ý tới chuyện Cao Phong có phải là anh Cao ở thành phố Hồ Chí Minh hay không, cô chỉ biết rằng, Cao Phong vì ngày kỷ niệm ba năm này, đã làm rất nhiều chuyện.
"Chị đi chết đi Kim Tuyết Mai! Nếu đó là Cao Phong, vì sao anh ta không đưa chị đi cùng? Anh ấy nhìn chị một cái sao? Tự mình đa tình!" Kim Ngọc Dung cười mỉa nói.
Những người khác nghe thấy vậy cũng gật đầu, nếu người vừa rồi thật sự là Cao Phong, vì sao anh không dẫn Kim Tuyết Mai đi cùng?
"Tôi nói cho chị biết, đó chính là anh Cao của tôi, lát nữa anh Cao sẽ tự mình mời tôi đến sân thượng, tiến hành thổ lộ với tôi!” Kim Ngọc Dung đỏ mắt, giống như bị tẩu hỏa nhập ma nói.
"Đúng vậy, anh Cao sẽ tới mời chúng tôi.”
"Chúng tôi đợi anh Cao, đợi anh Cao!”
Đám phụ nữ nhà họ Kim cùng kêu lên, thật sự không biết bọn họ lấy đâu ra tự tin.
"Cạch." Khi nói chuyện, cửa lên sân thượng mở ra rồi.
Hai vệ sĩ mặc đồ đen đi ra, vốn là cung kính cúi đầu với mọi người ở bên này.
Sau đó cùng kêu lên: “Cô Kim, anh Cao nhà chúng tôi mời cô đi lên! Anh ấy phía trên đợi cô."
Vừa dứt lời, Kim Tuyết Mai, cùng với đám Kim Ngọc Dung đều cùng đi tới.
Nếu là trước đây, Kim Tuyết Mai chắc chắn sẽ không tranh chuyện này với bọn họ.
Nhưng lúc này khác rồi, cô vô cùng chắc chắn người ở trên sân thượng, chính là Cao Phong, vì sao cô không đi qua?
Chẳng lẽ cô còn muốn tặng người đàn ông của mình, cho đám Kim Ngọc Dung hay sao?
Cho dù Kim Tuyết Mai thiện lương tới mấy, cũng tuyệt đối không làm chuyện như vậy.
Một đám cô chủ nhà họ Kim, ai cũng không nhường ai, giống như đợi tiến cung được hoàng thượng lựa chọn làm phi tử, vội vàng chạy về phía trước.
Mỗi người đều cảm thấy, anh Cao đang đợi mình.
Nhưng dẫu cho có ngàn lựa chọn, Cao Phong chỉ chọn một người.
Đừng nói là phụ nữ như Kim Ngọc Dung, cho dù là cô gái xinh đẹp hơn Kim Tuyết Mai gấp chục lần, Cao Phong đều không thèm nhìn một cái.
"Anh đang bảo tôi đúng không? Tôi chính là cô Kim, anh nhanh dẫn tôi đi lên đó!” Tốc độ của Kim Ngọc Dung nhanh nhất, cô ta đi thẳng tới bên cạnh vệ sĩ.
Nhưng hai vệ sĩ không nói một lời, thậm chí còn không thèm nhìn Kim Ngọc Dung một cái, vẫn đang lẳng lặng đợi gì đó.
Mãi đến khi Kim Tuyết Mai tới đây, vẻ mặt hai người mới cung kính nói: “Cô Kim, anh Cao đã chuẩn bị xong, đang đợi cô lên đó.”
Bây giờ, người nhà họ Kim mới chân chính há to miệng toàn bộ!
Người kia là Cao Phong, anh đang mời Kim Tuyết Mai lên đó!
Nếu không phải là Cao Phong, sao nhiều cô gái như vậy, anh lại cứ mời Kim Tuyết Mai?
Mọi người không muốn tin tưởng, nhưng không thể không tiếp nhận sự thực này.
Kiều Thu Vân ở phía sau nhìn vô cùng cảm động, không nhịn được chảy nước mắt.
"Tôi biết mà, tôi biết thân phận của Cao Phong không đơn giản mà, cậu ấy mới là rể hiền của chúng ta!” Kiều Thu Vân lau nước mắt nói.
"Rõ ràng là lúc trước tôi bảo bà nên đối xử tốt với Cao Phong một chút, bằng không bà đã sớm đuổi Cao Phong ra ngoài rồi." Kim Ngọc Hải ở bên cạnh nhỏ giọng nói.
Kiều Thu Vân vốn sửng sốt, sau đó đánh mạnh Kim Ngọc Hải một cái.
"Các anh có lầm hay không, nhất định là anh Cao mời tôi, Kim Tuyết Mai đã kết hôn, chị ta là phụ nữ đã có chồng rồi, sao anh Cao có thể nhìn trúng chị ta được?” Kim Ngọc Dung la lớn.
"Ngại quá cô gái này, cậu chủ Phong nhà chúng tôi, mời đúng là cô Kim Tuyết Mai”
"Đúng rồi, không phải là cô mới hỏi tôi, tên cậu chủ nhà tôi sao?”
"Bây giờ tôi có thể nói cho cô biết, anh ấy tên là Cao Phong!”