Chương
Cho nên, bọn họ một chút cũng không lo lắng.
Lúc vừa mới bắt đầu Cao Phong cũng nghĩ như vậy.
Nhưng ngay sau đó, Cao Phong lại lắc đầu.
Sức chiến đấu của Long Tuấn Hạo quả thật cực kỳ không tầm thường.
Nhưng, chỉ là ở trong phạm vi những người bình thường thôi.
Đối mặt với chiến binh thật sự, cuối cùng Long Tuấn Hạo vẫn không thể chịu được.
Mà bên trong nhà tù tử hình này có chiến binh!
Cao Phong ở nhà tù số hai, cũng có thể đụng chiến binh có thực lực không thấp, huống chi bên trong nhà tù lớn hơn?
Cho nên, trong lòng Cao Phong thật sự có chút lo âu.
“Anh Phong, em thấy anh giống như có chút lo lắng?”
Một tên binh sĩ Phong Hạo sửng sốt một chút, nhạy bén bắt được tia lo âu trong mắt Cao Phong.
Cao Phong khẽ khoát tay, sau đó hỏi: “Mấy ngày nay, có phải các người rất hay đụng phải chuyện có thể đánh người không?”
Câu hỏi này phát ra khiến mọi người đều sửng sốt một chút.
Về khả năng đánh đấm, hầu hết những người trong trại giam tử hình này đều hơn hẳn người thường, đánh cũng được.
Bất quá hơn hai mươi người bọn họ cùng nhau liên thủ, căn bản không đụng tới đối thủ nào.
Cho nên, trong lúc nhất thời bọn họ thật sự không nghĩ tới câu hỏi này của Cao Phong,
“Anh Phong, làm sao anh lại bỗng nhiên hỏi như vậy?”
Anh Dương trầm ngâm hai giây, sau đó nhìn Cao Phong hỏi.
“Ở đây có chiến binh.”
“Hơn nữa, tôi phỏng đoán không chỉ có một người.”
Cao Phong hơi híp mắt, ý nghĩ trong lòng càng ngày càng rõ ràng.
Châm la đã sớm nói, nhà tù tử hình này có thể có quan hệ với tây chiến binh Tây Vực.
Mà Cao Phong vừa mới tới nơi này hai ngày đã đụng phải một tên chiến binh.
Cái này, tuyệt đối không phải trùng hợp.
Rất có thể, nhà tù tử hình này và chiến binh kia, có bí mật gì đó không thể cho người khác biết.
“Chiến binh?”
Hơn hai mươi người nghe vậy đều sửng sốt một chút.
Trước đây bọn họ quả thật không biết, chiến binh là cái đồ chơi gì.
Nhưng sau khi tiếp xúc với thành viên đội Huyết Đao, bọn họ đã có một ít khái niệm với những chiến binh này.
Đó là một đám, hoặc nhiều hoặc ít có một ít võ thuật truyền thừa, sức lực mạnh hơn so với người bình thường.
Nếu như Long Tuấn Hạo thật sự đụng phải chiến binh, vậy rất có thể, muốn ăn thua thiệt!
Dẫu Long Tuấn Hạo mạnh mẽ đến thế nào đi nữa, cũng chỉ là mạnh nhất trong đám người bình thường.
Mà sự tồn tại của chiến binh này, đã vượt qua sự tồn tại của người bình thường.
Mọi người nhíu mày, trong lòng suy nghĩ cái gì đó.
“Đúng rồi, anh Dương, anh còn nhớ tên nhóc đó không?”
Bỗng nhiên, một tên thanh niên vỗ Trạch Dương một chút, đưa tay chỉ một tên thanh niên ở phòng giam khác.
“Cậu ta? Thế nào?”
Trạch Dương trong lúc nhất thời không có phản ứng kịp, có chút nghi ngờ hỏi.
“Là cậu ta vào ngày chúng ta mới vừa gia nhập nhà tù tử hình, không gì cả mà cậu ta đã ra tay với chúng ta.”
“Cậu ta không phải ông trùm bên trong phòng giam này, nhưng ông trùm kia thật giống như cũng có chút không dám chọc cậu ta.”
“Còn có tối ngày hôm qua, một người đàn ông râu tóc rậm rạp đi vào muốn cướp chỗ cậu ta nằm, đã bị cậu ta đánh một quyền mạnh đến độ não bị chấn động..”
Người thanh niên này dừng một chút, sau đó tỉ mỉ nói.
Trạch Dương vỗ đầu một cái, rốt cuộc cũng nhớ ra.
Lúc bọn họ mới vừa tiến vào, tình huống gặp gỡ giống y đúc với lúc gặp gỡ Cao Phong.
Những binh sĩ Phong Hạo tự nhiên sẽ không khuất phục, vì vậy một lời không hợp liền đánh.