Rể Quý Rể Hiền

chương 4645

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

“Trưởng giám thị, người ở khu Nam quả thật có chút quá đáng.”

Thanh niên võ giả đưa tay đỡ lấy lan can sắt, nói với trưởng giám thị khu Đông.

“Mẹ nó chứ!”

Long Tuấn Hạo đột nhiên mắng một câu, sau đó lấy thế sét đánh không kịp che tai, trực tiếp xách ghế sắt đập tới.

“Bang!”

Chân ghế sắt, hung hăng đụng vào lan can sắt, càng hung hăng đánh vào ngón tay võ giả trẻ tuổi này.

“A!”

Võ giả thanh niên hoàn toàn không nghĩ tới, Long Tuấn Hạo lúc này còn dám rat ay, cho nên căn bản không để ý, trở tay không kịp.

“Rít!”

“Rít lên! Mẹ!”

Thanh niên nắm chặt ngón tay, không ngừng hít hơi lạnh.

Mấy ngón tay bị đánh trúng đang sưng lên với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, thoạt nhìn rất đáng sợ.

“Nếu không có chỗ cho mày nói, tốt nhất là thành thật câm miệng.”

“Đợi lát nữa, sẽ có lúc để cho mày nói.”

Long Tuấn Hạo cười lạnh lùng, nhìn tên võ giả trẻ tuổi mắng.

“Trưởng giám thị, ông xem bọn họ kìa, chuyện này ông nhất định phải quản lý.”

“Đúng vậy! Người ở khu Nam thật sự rất quá đáng, đây là không coi ông ra gì a!”

“Trước mặt trưởng giám thị còn dám đánh người, xem ra các người thật sự không muốn sống nữa.”

Người ở khu Đông lúc này ỷ vào thế của trưởng giám thị khu Đông vô cùng kiêu ngạo.

Trưởng giám thị khu Đông chậm rãi quay đầu, nhìn về phía Cao Phong, sâu trong đáy mắt hiện lên một tia lạnh lẽo.

“Cậu, có muốn giải thích cho tôi cái gì không?”

Người trung niên nhìn Cao Phong, trong mắt tràn đầy lạnh lẽo.

“Ông muốn giải thích gì?”

Cao Phong lại hừ lạnh một tiếng, hỏi người trung niên.

“Người ở khu Nam các cậu, nhiều người như vậy đến khu Đông của tôi.”

“Còn nữa, cậu vừa rồi đánh ngục tốt của tôi, hiện tại lại tới đây đánh đập khu giám sát.”

“Như thế nào, Cao Phong cậu cho rằng, nhà tù tử hình này, là do cậu mở?”

Trên mặt của người trung niên mang theo nụ cười lạnh, thản nhiên hỏi Cao Phong.

“Hiện tại quả thật không phải, nhưng…”

“Nói không chừng, rất nhanh sẽ biến thành của tôi.”

Cao Phong sờ sờ mũi, thản nhiên lẩm bẩm một câu.

“Cậu đang nói cái gì vậy?”

Trưởng giám thị khu Đông khẽ nhíu mày, hỏi Cao Phong.

“Không nói gì cả.”

Cao Phong liếc mắt nhìn người trung niên một cái, trên mặt tràn đầy vẻ nghiền ngẫm.

“Tôi không muốn đi quản chuyện khác.”

“Hiện tại, nói cho tôi biết, vì sao cậu lại đến khu Đông.”

“Nếu câu trả lời của cậu không làm cho tôi hài lòng, tôi sẽ cắt đứt hai chân của cậu, và sau đó ném nó trong rừng để nuôi sói.”

Vẻ giận dữ trên mặt người trung niên càng ngày càng nhiều.

“Bởi vì, tôi muốn tới.”

“Bởi vì, tôi muốn đến đánh bọn họ, có đủ rõ ràng chưa?”

Khóe miệng của Cao Phong mang theo hương vị chơi đùa, ánh mắt nhìn thẳng người trung niên nói.

Người trung niên nghe vậy, đột nhiên ngơ ngác.

Mà vô số người ở khu Đông xung quanh, cũng như phạm nhân khu Nam, đều nhịn không được trợn to hai mắt.

Những người bị kết án tử hình này có thể bị giam giữ trong nhà tù đều không phải là một người tốt.

Họ không chỉ nhìn thấy rất nhiều người có tính cách kiêu ngạo, họ cũng rất kiêu ngạo.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio