Rể Quý Trời Cho

chương 1128: quấy rầy

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lưu Ly cũng kinh ngạc nhìn Lâm Thanh Diện, giống như là hoàn toàn không ngờ đến lúc mình tắm rửa có người bước vào, cứ như vậy nhìn Lâm Thanh Diện mấy giây đồng hồ.

Qua một lúc lâu, Lưu Ly mới nhớ đến bây giờ mình không mặc quần áo nằm trong bồn tắm, nơi Lâm Thanh Diện đứng chính là góc độ có thể nhìn thấy cả người của cô, cho nên ngay lập tức đưa tay ôm lấy cơ thể mình, bắt đầu hét tiếng.

Lâm Thanh Diện bị tiếng hét chói tai của Lưu Ly kéo trở lại, sau đó vội vàng xoay người, mở miệng nói: “Ngại quá, tôi không biết cô đang tắm, tôi thật sự không phải cố ý.”

Lưu Ly thừa dịp Lâm Thanh Diện xoay người, vội vàng từ trong bồn tắm mò được một cái khăn tắm quấn lên người mình.

“Vừa rồi tôi thấy cửa không khóa, nghĩ cô chưa ngủ, nên trực tiếp đẩy cửa vào.” Lâm Thanh Diện lại giải thích một câu.

Lưu Ly vội vàng hấp tấp nói: “Bởi vì tôi ở đây bình thường căn bản không có ai, cho dù tôi mời người khác đến, người khác cũng sẽ không đến, cho nên lúc tắm rửa bình thường cũng sẽ không khóa cửa.

Gương mặt Lâm Thanh Diện vẫn vô cùng xấu hổ như cũ, lúc ấy anh qua thật nghĩ tắm rửa nhất định sẽ khóa cửa, trực tiếp quên mấy tình hình của Lưu Ly.

“Thật là ngại quá, tôi quả thật hẳn là nên gõ cửa trước, là tôi không có lễ phép, tôi đây đi ra trước.” Nói xong Lâm Thanh Dương lại muốn đi ra khỏi phòng Lưu Ly.

Lưu Ly vội vàng mở miệng: “Không cần, anh Lâm Thanh Diện, tôi đã quấn khăn rồi, anh đã có thể xoay người lại.”

Lúc này Lâm Thanh Diện mới xoay người, nhìn về Lưu Ly.

Bởi vì Lưu Ly là vừa bước từ trong bồn tắm ra đã quấn khăn, căn bản không lau khô cơ thể, cho nên bây giờ tóc cô ấy ướt nhẹp, trên người cũng đọng nước, nhìn lại có một loại phong vị khác.

Lâm Thanh Diện chỉ là nhìn qua Lưu Ly một cái, lập tức dời mắt đi, mở miệng nói: “Kỳ thật tôi đến đây cũng chỉ là muốn hỏi một chút cô ở đây có cái gì khác thường không, nếu như không có, tôi cũng không quấy rầy thêm nữa.”

Lưu Ly vội vàng nói: “Không sao.”

“Anh Lâm Thanh Diện, nếu không anh ra bên ngoài trước chờ tôi một chút, tôi vào trong thay quần áo, đợi tôi thay quần áo xong lại nói với anh.”

Lâm Thanh Diện gật nhẹ đầu.

Lưu Ly vội vàng đi vào trong phòng trong.

Qua không bao lâu, đã lau khô người mình, thay một bộ quần áo mới Lưu Ly mới đi từ trong phòng ra.

Có thể là vì hôm nay Lâm Thanh Diện hóa giải con cổ trùng cho Lưu Ly, bây giờ nhìn Lưu Ly tự tin hơn trước kia nhiều, vẻ lo lắng như có như không cũng biến mất không thấy.

Điều này làm cho Lưu Ly vốn đã xinh đẹp lại thêm mấy phần rạng rỡ.

Lưu Ly đi đến trước mặt Lâm Thanh Diện, nói: “Anh Lâm Thanh Diện, đến bên này ngồi đi.”

Lâm Thanh Diện gật nhẹ đầu, đi theo Lưu Ly ngồi xuống sofa bên kia.

Bởi vì là lần đầu tiếp khách, Lưu Ly có vẻ có chút luống cuống tay chân, học theo như trong tivi, rót cho Lâm Thanh Diện một ly nước.

Lâm Thanh Diện nhìn Lưu Ly, mở miệng hỏi: “Cô ở trong phòng này, có cảm thấy có gì khác thường hay không?”

Lưu Ly nghiêm túc suy tư một lúc, mở miệng nói: “Nếu quả thật muốn nói đến cái gì khác thường, cũng không phải là không có, mỗi lần đi ngủ, đều có thể nhìn thấy ánh sao trên trời rơi xuống, trước kia tôi vẫn cho đây là hiện tượng bình thường, cho đến một lần tôi hỏi người khác, mới biết chỉ tôi mới có thể nhìn thấy.”

“Ánh sao?” Lâm Thanh Diện ngẩng đầu nhìn bầu trời, cho dù anh mở thần niệm ra, cũng không thể nhìn thấy ánh sao theo như lời Lưu Ly.

Lưu Ly gật nhẹ đầu, nói: “Như bây giờ đây, tôi có thể nhìn thấy từng chút từng chút ánh sao rơi xuống.”

“Đúng rồi, ba mẹ tôi cũng có thể nhìn thấy những ánh sao này, bọn họ nói đây là vì người một nhà chúng tôi bị nguyền rủa, cho nên mới phải nhìn thấy những ánh sao này, tôi từ nhỏ đã bị xem là quái thai, cho nên đã sớm thấy mà không trách rồi.”

“Nhưng mà hôm nay lúc anh Lâm Thanh Diện làm tôi biết được tôi căn bản sẽ không mang đến vận rủi cho người khác, kỳ thật tôi cũng là một người bình thường, những ánh sao này cũng có chút kỳ lạ, tôi cũng không biết mình vì sao lại có thể nhìn thấy những ánh sao này.

Lâm Thanh Diện nghe Lưu Ly nói xong, gương mặt cũng nghi hoặc, sau đó mở miệng hỏi: “Nếu như tôi đoán không sai, ở cách vách, là ba mẹ cô?”

Lưu Ly gật nhẹ đầu, nói: “Ba mẹ quả thật ở bên kia, bởi vì mọi người ở nhà họ Lưu sợ một nhà chúng tôi, cho nên mấy cái sân ở nhà họ Lưu bên này, đều là nhà húng ta.”

Lâm Thanh Diện như có điều suy nghĩ gật nhẹ đầu, hôm nay lúc anh dùng thần niệm quan sát, quả thật là căn này của Lưu Ly và cái kia có chút đặc biệt.

Hơn nữa dựa theo suy đoán của Lâm Thanh Diện, sở dĩ một nhà ba người bọn họ có thể nhìn thấy những ánh sao đó, hẳn là kết quả sau khi sinh hoạt ở đây thời gian dài.

Bởi vì anh cũng không phát hiện cái gì khác thường trên người Lưu Ly, có khác thường, là nơi này.

Chẳng lẽ ở đây thật sự có gì đó liên quan đến bí cảnh?

Trước Lâm Thanh Diện cũng không chắc chắn, nhưng bây giờ cảm thấy loại khả năng này vô cùng lớn.

Nhưng mà muốn xác định cuối cùng là xảy ra chuyện gì, còn cần Lâm Thanh Diện tiếp tục điều tra.

mà Lưu Thanh Sơn cùng với người gọi là cao nhân kia sở dĩ để mắt đến Lưu Ly, không chừng cũng là vì đặc thù ở đây.

Có lẽ cao nhân kia, biết rõ đây là có chuyện gì xảy ra.

Lâm Thanh Diện có thể đợi đến lúc cao nhân kia mang Lưu Ly đi, nghĩ cách lên tiếng hỏi rõ.

“Anh Lâm Thanh Diện, những ánh sao này, đến cùng là xảy ra chuyện gì, anh biết chúng nó từ đâu đến sao?” Lưu Ly mở miệng hỏi.

Lâm Thanh Diện cười cười, nói: “Tạm thời vẫn không rõ ràng lắm, bây giờ cũng phải đợi cao nhân kia đến tìm cô, hỏi hỏi ông ta, xem ông ta có biết đến cùng là xảy ra chuyện gì không.”

Sau khi Lưu Ly nghe thế gật nhẹ đầu, ngay cả Lâm Thanh Diện cũng không rõ lắm, cô đương nhiên càng không có khả năng tra ra được lai lịch của ánh sao này rồi.

“Đúng rồi, người này, là người của nhà họ Lưu cô sao?” Lâm Thanh Diện nói xong, vung tay lên, khuôn mặt Lưu Văn Hùng hiện ra giữa không trung, đúng là dáng vẻ hoảng sợ.

Lưu Ly lập tức gật đầu, nói: “Anh ta là con của bác tôi, tên là Lưu Văn Hùng, từ nhỏ anh ta đã vô cùng ghét tôi, thường xuyên đùa ác với tôi, anh ta ước gì tôi nhanh chóng rời khỏi nhà họ Lưu, cho nên anh ta có thể bởi vì tôi mà đến quấy rầy anh Lâm Thanh Diện, chẳng lẽ hôm nay anh ta đã đến tìm anh Lâm Thanh Diện sao?”

Lâm Thanh Diện cười cười, nói: “Anh ta quả thật mang mấy người đến dọa tôi, nhưng mà lại bị tôi dọa chạy mất.”

“Cũng không có chuyện gì, cô không cần phải để trong lòng.”

Lưu Ly gật nhẹ đầu, thầm nghĩ cao nhân như Lâm Thanh Diện vậy, quả thật không phải là người Lưu Văn Hùng có thể tùy tiện trêu chọc, cũng yên lòng.

“Nếu không có gì khác thường nữa, vậy thì tôi không quấy rầy nữa, bây giờ chỉ có thể đợi cao nhân kia đến, xem xem có thể biết được gì đó trên người ông ta không.” Lâm Thanh Diện mở miệng.

Lưu Ly do dự một chút, sau đó giống như là có quyết định, mở miệng nói: “Anh Lâm Thanh Diện, tôi…có một yêu cầu quá đáng, không biết anh Lâm Thanh Diện có thể giúp tôi hay không?”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio