Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
CHƯƠNG : QUÁ XẤU XA
Vừa định dốc bầu rượu vào trong bụng, Điền Uyên đã đưa tay ra ngăn ông ta lại “Này, Điền lão đầu, ông làm gì vậy!” Triệu Ất cau mày, vô cùng bất mãn với hành động này của Điền Uyên.
“Uống, uống, ngoại trừ uống rượu ra thì ông còn biết làm cái gì nữa không?
Điền Uyên tức giận nói: ‘Lâm Thanh Diện là con của ông trời, cậu ta đã chịu hạ mình để ông dạy thuật luyện đan thì đó là vinh hạnh của ông, ông thì tốt rồi, thế mà còn không muốn!”
“Con của ông trời thì sao, Điên lão đầu, tôi thấy ông sống nhiều năm như vậy có phải lấm cẩm rồi không, thuật luyện đan và tập võ là hai việc hoàn toàn khác nhau”
Triệu Ất nói tiếp, thuận thế nhìn về phía Lâm Thanh Diện: ‘Tôi cũng không tin, Lâm Thanh Diện có thiên phú xuất chúng về võ học, chẳng lẽ còn là kỳ tài luyện đan à? Chuyện này sao có thể!”
Nghe được câu này, trong mat Điền Uyên lóe lên ý cười giảo hoạt.
“Nếu như… Cậu ta thật sự là kỳ tài luyện đan thì ông sẽ như thế nào?”
“Không có khả năng!
Triệu Ất khoát tay nói: “Điền lão đầu, nếu như cậu ta là kỳ tài luyện đan vậy thì cá đời này tôi sẽ không uống rượu nữa!”
“Được! Đây chính là ông nói đấy nhé!”
Điền Uyên cười to: ‘Nhưng lão già ông thích rượu như mạng, ông bảo cả đời không uống rượu, ông tin chứ tôi thì không tin!”
Nghĩ nghĩ, Điền Uyên đảo tròng mắt nói: “Nếu vậy tôi cũng không làm khó ông, trong lúc ông dạy Lâm Thanh Diện thuật luyện đan phải bảo đảm là không được uống rượu, ông thấy có được không?”
“Được chứ, đương nhiên là được. Nhưng vụ cá cược này tôi chưa chäc đã thua đâu”
Triệu Ất cười khế nhìn Lâm Thanh Diện: “Phải biết là muốn học tập luyện đan, yêu cầu đối với thần hồn rất cao, cậu có được không?”
Lâm Thanh Diện và Điền Uyên liếc nhau, mang theo mỉm cười ẽ bữa rượu tiếp.
“Uống thêm một chút đi, có theo của ông còn phải rất lâu nữa mới có đấy” Lâm Thanh Diện bình tĩnh nói.
Vẻ mặt Triệu Ất đây không tin: “Thôi đi, khoác lác ít thôi, tôi cũng không tin…”
Lời còn chưa nói hết, lão già lôi thôi lếch thếch này cũng giõng như Điền Uyên trước đó, đứng im tại chõ, trong tay vần còn cảm một bầu rượu, bộ dạng trông rất là buôn cười.
Điền Uyên ở bên cạnh mỉm cười đáp lại, Triệu Ất này, thật đúng rất muốn nhìn đáng vẻ ngoác mồm kinh ngạc lát nữa của ông ta quá!
Mười mấy giây qua đi, Lâm Thanh Diện thu hồi thần hồn Triệu Ất cũng khôi phục lại bình thường, Cầm bầu rượu trong tay lên uống một hơi cạn sạch, Triệu Ất lớn tiếng nói ra: “Trời ạ, trên đời này thế mà vẫn còn có người giống như cậu ta! Đúng là quá thân kỳ rồi!’ “Lần này, ông tin rồi chứ” Điền Uyên cười nói: “Giao ước trước đó của chúng ta…
“Được läm Điền lão đầu, ông cố ý gài bảy tôi có phải không!”
Triệu Ất mät trảng dã nhìn Điền Uyên, nhưng cũng không so đo quá nhiều.
“Được, tôi quyết định sẽ dạy Lâm Thanh Diện thuật luyện đan!”
Nói xong, ông ta cầm lấy một bầu rượu trên bệ đá Mấy giây sau, một giọng nói lớn quát ầm lên.
“Đáng chết, một giọt ông ta cũng không để lại!”
“Ông sống ở đây à “
Lâm Thanh Diện hỏi Triệu Ất dản anh đi tới là một hang đá bên trong Dược Thần Cốc.
Trong hang đá có vẻ hơi âm u, nhưng khá là thông thoáng chứ không phải quá ẩm ướt Trên mặt đất tràn đầy bầu rượu, nói không khoa trương cũng phải có đến cả trăm bầu rượu Người này, thật đúng là một lão già nghiện rượu!
Lâm Thanh Diện nghĩ thâm, lão già nghiện rượu cũng không sao nhưng nhất định phải có bản lĩnh thật sự, nếu không, thực sự là lãng phí thời gian của mình.
Dường như nhìn thấu suy nghĩ của Lâm Thanh Diện, Triệu Ất cười nói: ‘Lâm Thanh Diện, có phải cậu cảm thấy tôi giống như một lão già nghiện rượu, không biết có thể dạy cậu luyện đan được không?”
“Nếu Lâm cốc chủ đã tin tưởng ông thì đương nhiên tôi cũng tin tưởng ông” Làm Thanh Diện nói “Biết vì sao tôi lại ở chỗ này không?” Triệu Ất híp mät nói Lâm Thanh Diện lắc đầu, nói thật, mình còn chưa từng nghĩ tới có một ngày lại vào ở trong hang đá “Đi theo tôi!”
Hai người một trước một sau đi sâu vào trong hang.
Càng đi càng hẹp, dáng người cao lớn như Triệu Ất có vẻ hơi phí sức nhưng văn nghiêng người đi qua “Cậu xem đi!”
Triệu Ất chỉ vào phía trước, Lâm Thanh Diện rất giật mình Phía trước rộng mở trong sáng, trước mät Lâm Thanh Diện hiện ra một cái hố rộng So với hang động tự nhiên cũ nát bên ngoài, bên trong hang đá này, cho dù là diện tích hay là trang trí đều tốt hơn rất nhiều so với bên ngoài Ở chô này, từng dãy giá sách được sắp xếp ngăn nấp, phía trên chất đây sách “Đây là?’ Lâm Thanh Diện nhìn Triệu Ất.
Triệu Ất cười nói: “Tâm huyết mấy trăm năm của Dược Thân Cốc chúng tôi gần như tất cá ớ cho này!”
“Chö này có đan dược, có cổ tịch, có những kiến thức tâm đắc về thuật luyện đan, càng quan trọng hơn là chỗ này còn có những nguyên vật liệu trân quý nhất!”
“Nguyên vật liệu trân quý nhất?’ Lâm Thanh Diện hơi không hiểu: ‘Dược Thân Cốc linh khí tràn đây, khäp nơi đều có thể nhìn thấy dược liệu trân quý, chăng lẽ đô ở đây còn quý hơn so với những thứ ở bên ngoài kia sao?”
“Đương nhiên”
Triệu Ất nói: ‘Cùng là dược liệu trân quý nhưng phẩm cấp cũng không giống nhau, Nếu như cùng chế tác một viên đan dược giống nhau, dược liệu có phẩm cấp càng cao thì độ tinh thuần của đan dược cũng càng cao, Nhìn thấy mấy dãy hộp nhỏ bên kia không?”
Lâm Thanh Diện nhìn theo, không giống như.
những cái kệ khác, trên chiếc kệ kia được xếp ngay ngăn hơn năm mươi cái hộp nhỏ, tất cả đêu được khóa lại “Sau hàng trăm năm tìm kiếm chúng tôi mới tìm được năm mươi sáu loại dược liệu quý hiếm, đây chính thứ quý giá nhất trong Dược Thân Cốc chúng tôi!’ Triệu Ất nói Lâm Thanh Diện nhìn về phía Triệu Ất, trong lòng cũng không còn nghỉ ngờ.
Có thể giao cho Triệu Ất một nhiệm vụ quan trọng như vậy, có thế thấy được, bản thân Triệu Ất cũng có địa vị khá cao trong Dược Thân Cốc “Hội Công hội Luyện kim có biết chuyện này không?”
Lâm Thanh Diện đột nhiên hỏi “Biết, đều làm nghề này, sao có thể không biết chứ-‘ Triệu Ất chẳng hề để ý nói ra: ‘Đây cũng là nguyên nhân vì sao chúng tôi đem những vật này để ở đây, bọn họ cũng đã tìm mấy thập niên rôi nhưng vân không phát hiện ra, nói đến, thật đúng là một lũ ngu xuẩn mà”
Lâm Thanh Diện khẽ gật đầu, không thể không nói, một chiêu này của Dược Thân Cốc đúng là cao minh.
Nhìn bên ngoài cái hang đá này vô cùng tôi tàn, còn có thêm con sâu rượu Triệu Ất này ở trong hang, cho dù người ngoài có nhìn thấy thì cũng đều tránh không kịp, còn ai nghĩ sẽ đi vào tìm tòi hư thực?
Mà kể cả có người đi vào, chỉ sợ không có Triệu Ất dan đường thì cũng hoàn toàn không biết ở trong đó có giấu càn khôn “Lão già họm hẹm này, quá xấu xa rồi!”
Lâm Thanh Diện không khỏi cười thâm.