CHƯƠNG : TÁI TẠO THÂN THỂ
Năm sát thủ u linh đối diện này không nói gì nhiều, trong thế giới của họ, Từ Tuyết Nhi chính là duy nhất. Đừng nói là giết tiểu công chúa Từ Nguyệt, dù kêu họ tự sát, họ cũng không chút cau mày. Mà sát thủ u linh như vậy, Từ Tuyết Nhi tổng cộng bồi dưỡng mười người, năm người hôm nay chỉ là một nửa thực lực mà thôi. Cô ta bí mật bồi dưỡng nhiều như vậy, đương nhiên là có dụng ý của mình.
Về phần tại sao muốn giết hại người Triệu Nhân và Tống Nghĩa, đó là vì trước đây, họ từng nói chuyện giúp Tiểu Nguyệt, hơn nữa là vì buổi tối hơn mười ngày trước, họ đã phá hoại chuyện Từ Tuyết Nhi muốn giết chết Tiểu Nguyệt, vì vậy, Từ Tuyết Nhi ghi hận họ trong lòng.
Mà Từ Tuyết Nhi cũng biết, nếu để ba người họ chết ở thế giới đó, thì ở Thương Nguyên Giới sẽ không có bất kỳ ai nói gì, chỉ cần làm kín đáo thần không biết quỷ không hay, đám người Từ Bách Tranh chỉ xả giận lên địa cầu, mà không có bất kỳ liên quan gì với mình.
Ba ngày sau, nửa đêm, đường nối lại được mở ra, năm người sát thủ u linh áo đen như quỷ mị tiến vào nơi mục đích. Mà phía Chúng Thần Điện, Lâm Thanh Diện đang suy nghĩ một vấn đề. Theo Tiểu Nguyệt nói, chủ nhân của kiếm Trảm Tiên sẽ không cho người của Thương Nguyên Giới biết chuyện của bản thân ông ta.
Vì vậy, Lâm Thanh Diện đoán, dựa vào uy danh của Ma Thần Tu La, vẫn có thể khiến Thương Nguyên Giới chấn động một khoảng thời gian. Khoảng thời gian này, chính là thời cơ tốt nhất để gia tăng tu vi. Lâm Thanh Diện và đám người Lý Mộ Bạch định lại bế quan.
Từ sau lần tu hành đến Huyền Kình viên mãn lần trước, Lý Mộ Bạch cũng muốn có thể nhanh chóng bắt đầu tu hành nửa phần sau của Huyền Công.
Nhưng Lâm Thanh Diện lại cự tuyệt ông ta.
“Tại sao?” Trong núi, Lý Mộ Bạch kỳ quái hỏi, ngay cả Quý Trường Thanh cũng nghi hoặc.
“Trước không vội tu hành nửa phần sau Huyền Công, lão tiền bối, bí thuật tái tạo thân thể của Thương Nguyên Giới, tôi đã làm được rồi.” Lâm Thanh Diện tự tin nói.
“Cái gì? Nói vậy, cô gái đó đã nói hết cho cậu rồi?” Lý Mộ Bạch vui vẻ nhìn Lâm Thanh Diện.
Quý Trường Thanh mỉm cười, ở phương diện đối phó phụ nữ, thiên phú của Lâm Thanh Diện cũng cao hơn người bình thường nhiều. Bí thuật tái tạo thân thể là bí mật bất truyền của Thương Nguyên Giới, mà Tiểu Nguyệt lại chịu nói với đối thủ sống còn của Thương Nguyên Giới, đây vốn không phải chuyện hợp lý, nhưng chuyện quả thực đã xảy ra rồi.
Lâm Thanh Diện gật đầu: “Tái tạo thân thể cần thời gian mười ngày, mà mấu chốt nhất lại nằm ở việc dùng linh khí nuôi dưỡng, lão tiền bối, trước đây ông đã uống hai viên đan dược do Hữu Hồn đan sư chế tạo, vì vậy, bước này có thể lược bỏ, tiếp đó, chỉ cần dùng linh khí tẩm bổ cơ thể là được.”
“Nhưng mà, nói thì rất đơn giản, thứ linh khí này vốn là có thể gặp mà không thể cầu, dù là hơn hai trăm năm trước, lúc linh khí địa cầu thịnh vượng cũng không có cách nào có thể hấp thụ lượng linh khí cực lớn để dùng cho bản thân” Lý Mộ Bạch nói.
“Chuyện này ông yên tâm, có tôi ở đây.”
Lâm Thanh Diện ngồi trên ghế đá, mỉm cười: “Lão tiền bối, không biết ông có từng nghe thuật hấp linh không?” Lý Mộ Bạch lắc đầu: “Cái này…tôi thật sự chưa từng biết.” Lâm Thanh Diện khẽ giơ tay ra, linh khí trong cơ thể dần tản ra một chút. Hai ông lão một hai trăm tuổi trước mặt lúc này lại như một đứa trẻ, mặt mày vui vẻ.
“Chuyện này…quá thần kỳ rồi, Lâm Thanh Diện, cậu làm sao học được?” Quý Thường Thanh nói, hiện tại, họ ngày càng cảm thấy trên người Lâm Thanh Diện tràn đầy những chuyện khó tin nổi. Lâm Thanh Diện không nói nhiều, nghĩ lại lúc Lý Mộ Bạch biết Ma thần Tu La, Ma thần Tu La hẳn đã là nhân vật đứng trên đỉnh thế giới rồi, mà thuật hấp linh lại là võ học ông ta sáng tạo trước khi thành thần, đoán rằng ngay cả bản thân ông ta cũng quên mất rồi, nếu không thì trong lúc truyền lại toàn bộ cho Lâm Thanh Diện đã có sự tồn tại của thuật hấp linh.
“Sau này, tôi có thể dạy ông” Lâm Thanh Diện khẽ nói: “Bây giờ, chúng ta bắt đầu đi, Lý lão tiền bối, ông thả lỏng” Lý Mộ Bạch gật đầu, nhắm mắt ngồi trên tảng đá bề mặt trơn nhẵn. Mong chờ hơn hai trăm năm, bây giờ cuối cũng đã có thể tái tạo thân thể, điều này khiến Lý Mộ Bạch cực kỳ kích động. Thật lâu sau, tâm trạng ông ta mới từ từ bình tĩnh lại.
“Lâm Thanh Diện, cậu có thể bắt đầu rồi.” Lý Mộ Bạch trầm giọng nói. Lâm Thanh Diện thấy đối phương đã chuẩn bị xong, dưới cảm nhận của thần hồn, Hồn lực trong cơ thể sớm đã hòa lẫn với linh khí chậm rãi tản ra.
Thần hồn của anh sớm đã thức tỉnh, vì vậy, có thể bao phủ lên cơ thể đối phương tốt hơn.
Lâm Thanh Diện ngồi trên ghế đá, mỉm cười: “Lão tiền bối, không biết ông có từng nghe thuật hấp linh không?” Lý Mộ Bạch lắc đầu: “Cái này…tôi thật sự chưa từng biết.” Lâm Thanh Diện khẽ giơ tay ra, linh khí trong cơ thể dần tản ra một chút. Hai ông lão một hai trăm tuổi trước mặt lúc này lại như một đứa trẻ, mặt mày vui vẻ.
“Chuyện này…quá thần kỳ rồi, Lâm Thanh Diện, cậu làm sao học được?” Quý Thường Thanh nói, hiện tại, họ ngày càng cảm thấy trên người Lâm Thanh Diện tràn đầy những chuyện khó tin nổi. Lâm Thanh Diện không nói nhiều, nghĩ lại lúc Lý Mộ Bạch biết Ma thần Tu La, Ma thần Tu La hẳn đã là nhân vật đứng trên đỉnh thế giới rồi, mà thuật hấp linh lại là võ học ông ta sáng tạo trước khi thành thần, đoán rằng ngay cả bản thân ông ta cũng quên mất rồi, nếu không thì trong lúc truyền lại toàn bộ cho Lâm Thanh Diện đã có sự tồn tại của thuật hấp linh.
“Sau này, tôi có thể dạy ông” Lâm Thanh Diện khẽ nói: “Bây giờ, chúng ta bắt đầu đi, Lý lão tiền bối, ông thả lỏng” Lý Mộ Bạch gật đầu, nhắm mắt ngồi trên tảng đá bề mặt trơn nhẵn. Mong chờ hơn hai trăm năm, bây giờ cuối cũng đã có thể tái tạo thân thể, điều này khiến Lý Mộ Bạch cực kỳ kích động. Thật lâu sau, tâm trạng ông ta mới từ từ bình tĩnh lại.
“Lâm Thanh Diện, cậu có thể bắt đầu rồi.” Lý Mộ Bạch trầm giọng nói. Lâm Thanh Diện thấy đối phương đã chuẩn bị xong, dưới cảm nhận của thần hồn, Hồn lực trong cơ thể sớm đã hòa lẫn với linh khí chậm rãi tản ra.
Thần hồn của anh sớm đã thức tỉnh, vì vậy, có thể bao phủ lên cơ thể đối phương tốt hơn.
Rất nhanh, một làn sương khói màu trắng bao trùm lấy toàn bộ cơ thể Lý Mộ Bạch.
“Lâm Thanh Diện, như vậy thì được rồi sao?” Quý Trường Thanh căng thẳng nói, vì sự kích động lúc này của ông ta cũng không hề ít hơn Lý Mộ Bạch. Làm đồ đệ của Lý Mộ Bạch, Quý Trường Thanh cũng rất mong đợi được nhìn thấy sự phụ lúc quay về thời kỳ đỉnh phong rốt cuộc là dáng vẻ thế nào! Lâm Thanh Diện nhìn Lý Mộ Bạch lúc này đã ở trong trạng thái bể khí, anh thông qua cảm nhận thần hồn có thể cảm giác được rõ ràng thân thể đối phương đang chậm rãi phát sinh biến hóa.
“Đáng tiếc linh khí trong cơ thể tôi đã có chút không đủ rồi, không cách nào duy trì đủ mười ngày chỉ trong một lần, chỉ có đợi tới năm ngày sau, lại tiến hành luân chuyển lần nữa mới được.” Lâm Thanh Diện nói, lòng thầm nghĩ, xem ra, nếu có cơ hội vẫn là nên đi rừng rậm Sương Mù một chuyến.
Linh khí mình hấp thụ trước đó bây giờ đã sắp dùng hết rồi.
“Lâm Thanh Diện, cậu thật cừ, tôi không nhìn lầm cậu.” Quý Trường Thanh cảm động nói, nhờ Lâm Thanh Diện, sư phụ có thể tái tạo cơ thể, mà mình lại có thể bước vào Thần Cảnh hằng tha thiết mơ ước.
“Quý trưởng lão, chúng ta cũng bắt đầu bế quan tu hành đi.”
“Ừ, nửa phần sau Huyền công vừa tu hành tới trung kỳ, tôi cũng nên đuổi kịp hai người”
Quý Trường Thanh hưng phấn nói, cũng chính từ lúc này, ông ta như lại tìm thấy năm tháng mình còn trẻ, tràn đầy cảm giác nhiệt tình với việc tu hành.
Lâm Thanh Diện nhắm mắt, mười ngày này, mục tiêu của anh rất đơn giản, đó chính là dựa theo nửa phần sau Huyền công nói, đả thông tất cả kinh lạc.
Trong núi lại trở nên yên tĩnh, yên tĩnh tới mức chỉ có thể nghe thấy tiếng hô hấp của bản thân. Mà thế giới bên ngoài, trong căn nhà nông có sân vườn ở phía tây, Tống Nghĩa và Triệu Nhân đang nằm trên giường. Ba ngày, dưới sự chăm sóc của Tiểu Nguyệt, vết thương trên người hai người họ đã tốt lên nhiều.
“Đa tạ tiểu công chúa, thuộc hạ có tài đức gì lại có thể để người đến chăm sóc chúng ta” Triệu Nhân cảm kích nói, Tống Nghĩa cũng vậy. Tiểu Nguyệt mỉm cười: “Thương thế trên người hai vị là do ta mới bị, nếu không phải Từ Tuyết Nhi kêu hai vị cùng ta tới đây, vốn sẽ không bị thương, vì vậy, mấy ngày nay ta chăm sóc hai vị là việc nên làm, hai vị không cần để tâm”
“Đa tạ tiểu công chúa” Triệu Nhân cảm kích nói: “Nếu đổi thành đại công chúa, cô ta tuyệt đối sẽ không làm vậy với thuộc hạ.”
Nhắc tới Từ Tuyết Nhi, ánh mắt Tiểu Nguyệt trở nên lạnh lẽo: “Các vị nói đúng, cô ta là chị ta, nhưng giữa chúng ta lại không tồn tại bất kỳ tình thân nào, ngược lại, cô ta ba lần bốn lượt muốn hại ta”
“Hai người?” Triệu Nhân, Tống Nghĩa rất lo lắng nhìn Tiểu Nguyệt hỏi.
Tiểu Nguyệt gật đầu: “Hôm đó, nếu không phải hai vị tới sớm một bước, e rằng thứ nhìn thấy chính là một cỗ thi thể rồi, nói đến, ta còn phải cảm tạ hai vị, đa tạ.”
“Chuyện này, chuyện này là tại sao, đại công chúa tại sao muốn hại người?” Tống Nghĩa không hiểu hỏi. Tiểu Nguyệt khẽ cau mày, sau đó cười khổ: “Liên quan tới những chuyện này, hai vị vẫn là đừng biết thì tốt hơn, tóm lại, đời này kiếp này, ta sẽ không quay lại Thương Nguyên Giới nữa, chú Triệu, chú Tống, thương thế trên người hai người đã khỏi rồi, nơi này có chút tiền, đủ để hai người ở thế giới này một khoảng thời gian rất dài, bây giờ, ta để lại nó cho hai người”
Nói rồi, Tiểu Nguyệt lấy một tấm thẻ ngân hàng thông dụng trên địa cầu ra, giao vào tay Triệu Nhân.
“Thế giới này có rất nhiều điều tốt đẹp, cũng có rất nhiều điều xấu xa, nói ra, so với Thương Nguyên Giới của chúng ta thì phong phú đặc sắc hơn nhiều, hai người có thể cảm nhận một chút.” Tiểu Nguyệt cười nói, biểu cảm thả lỏng.
“Đợi chút, tiểu công chúa, thuộc hạ có một chuyện, càng nghĩ càng sợ, cần giải thích với ngài.” Tống Nghĩa mặt mày ngưng trọng, nói với công chúa Nguyệt Nhi.