Rể Quý Trời Cho

chương 1365

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

CHƯƠNG : ÂM MƯU CỦA TỪ TUYẾT NHI

Ba ngày trước, Thương Nguyên Giới.

Từ Tuyết Nhi từ sau núi đi ra, trực tiếp chạy về phía cung điện Thương Nguyên Giới.

Bên trong cung điện, Từ Bách Tranh với hai người em trai của ông đang đang thảo luận chuyện liên quan tới việc khi nào cướp đoạt linh nguyên.

“Anh, em cảm thấy, nếu chúng ta kiêng kỵ Ma Thần Tu La như thế, vậy không bằng chúng ta phái một tổ tiểu đội đến, lặng lẽ đi đến vị trí linh nguyên, sau đó lần lượt từng tốp cướp đi linh khí.” Từ Trọng Hiểu nói.

Từ Bách Tranh lắc đầu: “Trước đây Ma Thần Tu La chỉ còn lại nguyên thần, nhất định ông ta biết chuyện linh nguyên, nếu chúng ta có thể nghĩ đến, nhất định ông ta cũng có thể nghĩ đến, anh nghĩ, lúc này, ông ta cũng đang ấn nấp ở vị trí linh nguyên, đợi đến chúng ta tấn công.”

“Đây cũng không phải đúng lúc rồi sao, nói như vậy, ông ta cũng đã rời khỏi thông đạo, lúc này đúng là thời cơ tốt để chúng ta đồng loạt xâm chiếm!”

Từ Trọng Hiểu nói tiếp: “Chỉ cần ba người chúng ta dây dưa ở Ma Thần Tu La, cường giả Thần Cảnh còn lại thì tiến đến cướp đi linh khí, không bao lâu, linh khí trên thế giới kia sẽ đều là của chúng ta!”

Từ Thúc Nhân nói: “Anh hai, anh nói rất đúng, nhưng mà anh lại không để ý đến một điểm, anh phải suy nghĩ một chút, nếu như nguyên thần của Ma Thần Tu La chưa diệt, ba người chúng ta có thể kiên trì bao lâu dưới tay ông ta.”

“Em ba nói rất đúng.” Từ Bách Tranh nói tiếp: “Không chỉ có như thế, nếu như chúng ta tùy tiện phái tất cả cường giả của Thương Nguyên Giới ra, chỉ sợ Ma Thần Tu La sẽ có thể giải quyết toàn bộ chúng ta, đến lúc đó, mấy trăm năm cố gắng của chúng ta sẽ như nước chảy về biển đông!”

Nghe được anh em của mình nói như vậy, Từ Trọng Hiểu phẫn nộ bóp chặt chén ngọc trong tay: “Mẹ nó, cái này cũng không được, cái kia cũng không được, Ma Thần Tu La đáng chết này, đến cuối cùng mẹ nó ông ta đã chết hay chưa!”

“Đúng vậy đó, bọn Tiểu Nguyệt đến thế giới kia mấy ngày rồi, sao đến bây giờ vẫn còn chưa gửi tin sang chứ?” Từ Thúc Nhân hơi nghi ngờ một chút nói.

Từ Bách Tranh cũng cau mày: “Con nhóc này, còn không phải lưu luyến thế giới kia phồn hoa, có lẽ đã quên mất chuyện này rồi, đợi lần này nó trở về, anh nhất định phải dạy dỗ nó một trận.”

“Đúng vậy đó, Tiểu Nguyệt cũng thật sự là, chẳng lẽ nó quên chuyện lớn của Thương Nguyên Giới chúng ta rồi sao?” Từ Trọng Hiểu cũng nói.

Ngay vào lúc này, Từ Tuyết Nhi mỉm cười đi đến.

“Cha, chú, mọi người đang nói chuyện gì thế.”

“Tuyết Nhi à, con tới thật đúng lúc, chúng ta trò chuyện với Giới Chủ về chuyện liên quan đến nguyên thần của Ma Thần Tu La phải chăng tiêu tan hay chưa, Tiểu Nguyệt kia cũng thật sự là, mấy ngày trôi qua rồi, một chút tin tức cũng không có.” Từ Trọng Hiểu nói với Từ Tuyết Nhi.

Trong mắt Từ Tuyết Nhi cất giấu nụ cười: “Hóa ra là ba người đang phiền muộn chuyện này à, cha, chuyện này không cần thiết đâu.”

“Hả?” Từ Bách Tranh hơi nghi ngờ một chút nhìn qua Từ Tuyết Nhi đang đi về phía mình: “Làm sao, Tuyết Nhi sao con lại nói như vậy chứ.”

Từ Tuyết Nhi đi đến bên cạnh cha mình, nói khẽ: “Rất đơn giản, bởi vì theo tin tức xác thật, nguyên thần của Ma Thần Tu La đã tiêu tan.”

“Cái gì!”

Ba người đồng thời cùng nảy lên.

“Tuyết Nhi, chuyện con nói là thật sao?” Từ Trọng Hiểu vội vàng hỏi.

“Đúng vậy đó, Tuyết Nhi, chuyện này cũng không thể nói lung tung, ở đâu con biết được vậy?” Từ Thúc Nhân cũng hỏi.

Từ Bách Tranh nhìn con gái lớn của mình, lập tức nói: “Hai người các người bớt tranh cãi, chúng ta nghe Tuyết Nhi nói đã.”

Từ Tuyết Nhi mỉm cười: “Cha, con là đại công chúa của Thương Nguyên Giới, đương nhiên phải nghĩ cách tháo gỡ nỗi ưu sầu của cha rồi. Nguyên thần của Ma Thần Tu La tiêu tan, chuyện này ngàn lần chính xác.”

“Hẳn là, Tiểu Nguyệt đã thông báo cho con sao?” Từ Bách Tranh hỏi.

Từ Tuyết Nhi chu mỏ nói: “Không phải nó, có khả năng lần đầu em gái chấp hành nhiệm vụ gian khổ như thế, đến bây giờ còn không có hồi âm, sao thế, nó cũng không có thông báo với mọi người sao?”

“Con nhóc này, không biết lần này qua đó làm chi.” Từ Bách Tranh thầm mắng một tiếng, sau đó hỏi: “Vậy con biết được từ đâu?”

Từ Tuyết Nhi cười nói: “Là tình báo từ một thuộc hạ của con, lúc nãy, con vừa nhận được tình báo, liền vội vàng đến tìm các người.”

“Thuộc hạ của con?” Đôi mày của Từ Bách Tranh nhíu lại.

Giỏi về phỏng đoán lòng người như Từ Tuyết Nhi lập tức ý thức được cha cô ta đang suy nghĩ cái gì.

“Cha, cha suy nghĩ nhiều rồi, thuộc hạ này của con là cha cho con làm người hầu lúc nhỏ, nhiều năm trước con đã thông qua thông đạo đưa ông ta đến thế giới bên kia, chủ yếu chính là đến theo dõi trên thế giới kia xuất hiện cường giả nào và chuyện nguyên thần của Ma Thần Tu La.” Từ Tuyết Nhi nói.

“À, hóa ra là như thế này.” Đôi mày của Từ Bách Tranh dãn ra.

Làm Giới chủ của Thương Nguyên Giới, ông ta quyết không cho phép bất cứ kẻ nào tự mình bồi dưỡng thế lực, cho dù là Từ Tuyết Nhi cũng không được!

“Tuyết Nhi thật đúng là vô cùng thông minh mà, thời gian dài như vậy, cũng đã bắt đầu chuẩn bị, tốt hơn nhiều so với Tiểu Nguyệt lỗ mãng kia.” Từ Trọng Hiểu tán dương.

“Cảm ơn chú đã khích lệ.” Từ Tuyết Nhi nói: “Nhưng mà chú cũng không nên nói Nguyệt Nhi như vậy, dù sao nó cũng là em con, mặc dù có đôi khi tương đối ham chơi với hồ đồ, nhưng con cũng che chở nó.”

“A, ha ha, con nói đúng, dù nói thế nào, nó cũng là em của con mà, chú nói sai, được rồi.” Từ Trọng Hiểu tùy tiện cười nói.

“Được rồi, Tuyết Nhi, nếu như chuyện này ngàn lần chính xác, chúng ta thật sự cũng không còn bất kì chuyện gì để lo lắng nữa.” Từ Thúc Nhân nói: “Chỉ là, không biết người hầu già kia của con có gì để chứng minh được không?”

“Từ Thúc Nhân đáng chết này!”

Trong lòng Từ Tuyết Nhi âm thầm chửi rủa, trên mặt lại mang theo ý cười: “Chú lo lắng đúng rồi, người hầu già của con nói, lúc trước chúng ta tiến hành phá hủy thông đạo quy mô lớn, thần hồn của ông ta đối đầu với thần hồn bên này của chúng ta, từ sau lúc đó, ông ta liền thoi thóp, cuối cùng nguyên thần trực tiếp bị tiêu diệt.

Từ Bách Tranh cúi đầu suy nghĩ, lúc phá hư thông đạo kia, hoàn toàn chính xác là có một thần hồn mạnh mẽ đang đối đầu cùng cao thủ Thần Cảnh bên này của mình, hơn nữa, hôm đó, Trảm Tiên Kiếm xuất hiện ở Thương Nguyên Giới, càng tạo thành sợ hãi cho bọn họ.

Nếu quả như thật giống như Từ Tuyết Nhi nói, nguyên thần của Ma Thần Tu La khẳng định bởi vì đối đầu kia bị hao tổn, cuối cùng mới dẫn đến việc bị tiêu diệt.

Thấy Từ Bách Tranh có chút do dự, Từ Tuyết Nhi nói tiếp: “Cha, cha ngẫm lại xem, nếu như cha là Ma Thần Tu La, mấy ngày nay nhất định sẽ canh giữ ở thông đạo bên này, thế nhưng ngày hôm trước, bọn người Tiểu Nguyệt với Tống Nghĩa, Triệu Nhân mới ra khỏi từ thông đạo, lại bình an vô sự, đây không phải vừa vặn chứng minh lời nói của người hầu già kia sao?”

“Còn có, cơ hội lần này ngàn năm có một, chúng ta chỉ cần làm một chút, liền có thể xác minh ông ta nói đúng hay không ngay!” Từ Tuyết Nhi nói.

“Làm thế nào?” Từ Bách Tranh hỏi.

“Rất đơn giản, cùng hợp sức phá hư thông đạo lần nữa, nếu như vẫn có thần hồn mạnh mẽ đối đầu với chúng ta như cũ, như vậy thì chứng minh lời người hầu già nói là giả, nếu như không ai chống lại, tùy ý chúng ta phá hư, thì chúng ta liền có thể không chút kiêng kỵ tiến về thế giới kia, đoạt đi linh nguyên!” Từ Tuyết Nhi nói.

“Tuyết Nhi nói rất đúng! Anh cả, em thấy cứ làm như thế đi!” Từ Trọng Hiểu nói.

“Em ba, em cảm thấy thế nào?” Từ Bách Tranh hỏi Từ Thúc Nhân.

Từ Thúc Nhân tính toán một chút, lập tức nói: “Tuyết Nhi nói cũng không phải không có lý, chúng ta có thể thử một lần.”

“Nếu muốn thử, không thành công thì thành nhân, chúng ta nhất định phải mãnh liệt hơn so với lần trước đó, để người ở thế giới kia biết, chúng ta quyết tâm đoạt được linh nguyên, một khi không có phát sinh thần hồn mạnh mẽ đến cản trở, chúng ta liền lập tức cùng tiến công!” Từ Tuyết Nhi nghiêm mặt nói.

“Tốt, cứ dựa theo con nói mà làm!”

Lúc này Từ Bách Tranh gõ nhịp, mấy ngày nay, bởi vì chuyện của Ma Thần Tu La, ông ta ăn ngủ không yên, hiện tại, cơ hội đang ở trước mắt, chắc chắn ông ta phải thử một lần.

“Tuyết Nhi à, đáng tiếc con lại là một thân con gái, nếu như con là con trai, cha thật sự có thể xin nghỉ hưu sớm.” Từ Bách Tranh vừa cười vừa nói.

Từ Tuyết Nhi cũng cúi đầu mỉm cười.

Chỉ là, nụ cười kia thoáng qua liền mất, trong lòng lạnh lùng nghĩ, cha, cha xem thường con rồi, con muốn không chỉ là Thương Nguyên Giới, mà còn là toàn bộ tất cả thế giới!

Vừa vặn chuyện nguyên thần của Ma Thần Tu La bị phá hủy, có điều là từ Tuyết Nhi được ăn cả ngã về không, ăn nói – bịa chuyện, cô ta muốn kích động Từ Bách Tranh chung tay phát động công kích với trái đất.

Chỉ có như thế này, chính mình mới có thể có cơ hội để lợi dụng được.

Chỉ là, đến chính cô ta cũng không biết, cô ta sai khi cho rằng năm tên u linh nhất định là bị Ma Thần Tu La giết chết, và những gì cô ta nói lung tung ngày hôm nay quả thật là sự thật.

Nhưng mặc kệ như thế nào, hôm nay xem kết cục, kế hoạch bổ sung của Từ Tuyết Nhi, thành công!

“Thông báo với tất cả mọi người ở Thương Nguyên Giới, sáng sớm ngày mai, đi vào cung điện, tôi có chuyện quan trọng cần tuyên bố!” Từ Bách Tranh lạnh giọng nói.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio