CHƯƠNG : GIÚP TIỂU NGUYỆT LẬP UY
Về phần tu vi cao thấp của người Thương Nguyên Giới, bằng vào linh khí dư dả, Tiểu Nguyệt biết, có thêm mấy cao thủ Thần cảnh chẳng qua là vấn đề thời gian mà thôi.
“Tham kiến Giới chủ!”
Trên cung điện, sau khi tất cả mọi người nhìn thấy Tiểu Nguyệt cùng kêu lên nói.
Tiểu Nguyệt ngồi trên ghế chủ vị, vị trí này cha và chị gái của cô ta đều đã từng ngồi qua, bây giờ đến lượt cô ta.
“Các vị, tôi vẫn là Tiểu Nguyệt trước đây, không cần vì tôi làm Giới chủ mà có bất kỳ thay đổi nào.”
Đây là câu đầu tiên Tiểu Nguyệt nói với tất cả mọi người, cũng coi như là cho bọn họ ăn một viên thuốc an thần!
“Hôm qua, những lời tôi nói trước mặt mọi người tất cả cũng đều nghe thấy rồi, từ nay về sau, chúng ta sẽ buông xuống hận thù, chung sống hòa thuận với những người tu luyện của Địa Cầu, phải biết rằng, đối với Địa Cầu mà nói thì trước kia vốn chính là chúng ta không đúng.” Tiểu Nguyệt trầm giọng nói.
Đám người gật đầu, đa phần những người này chính là người bình thường ở Thương Nguyên Giới, đối với bọn họ mà nói thì quyền lực và thực lực cũng không quan trọng như vậy, từ đáy lòng mà nói thì chuyện lúc đầu bọn họ cướp đoạt linh nguyên trên Địa Cầu cũng là không đúng.
“Đúng rồi, Giới chủ, bây giờ tôi có một vấn đề muốn xin chỉ thị của ngài.”
Một thuộc hạ của Thương Nguyên Giới nói với Tiểu Nguyệt.
“Nói đi, có chuyện gì?” Tiểu Nguyệt hỏi.
Người kia tiến lên một bước, nhìn Tiểu Nguyệt nói: “Lúc Từ Tuyết Nhi còn đang tại vị đã mở cửa cấm địa, không biết bây giờ Giới chủ có suy nghĩ như thế nào về chuyện cấm địa.”
Tiểu Nguyệt cau lông mày lại, Từ Tuyết Nhi biến thành như thế có liên quan đến bí thuật được cất giấu ở bên trong cấm địa.
Mà tuyệt đại đa số thuộc hạ của mình cũng đang tu hành những bí thuật kia, nếu Lâm Thanh Diện không phong ấn hồn lực của bọn họ lại thì, một lúc nữa chắc chắn bọn họ sẽ bị bí thuật phản phệ.
“Nói đến thì những bí thuật kia đều vô cùng thần kỳ, nhưng đối với chúng ta mà nói lại là thứ hại người, tôi quyết định sẽ đóng cửa cấm địa lại một lần nữa, bất kỳ người nào cũng không được đi vào, về phần bí thuật bên trong đó tôi nghĩ sẽ chế tạo một không gian nghiêm mật, đem tất cả những bí thuật này bỏ hết vào trong đó để mọi người không được tìm đọc nữa, mọi người thấy thế nào!” Tiểu Nguyệt nói.
“Giới Chủ anh minh!” Mọi người đồng thanh nói.
Nhất là những người tu hành bí thuật của Thương Nguyên Giới, hôm qua, chính mắt bọn họ đã nhìn thấy Từ Tuyết Nhi bị thông linh phản phệ.
Bộ dạng kinh khủng đó đến bây giờ nhớ lại vẫn còn khiến bọn họ sợ hãi, bây giờ bọn họ đã sinh lòng e sợ đối với bí thuật, bọn họ biết rằng nếu như mình còn tiếp tục luyện thì kết quả cũng không khác gì Từ Tuyết Nhi!
“Chờ đến ngày nào đó, nếu ai có thể phá bí thuật huyền bí khiến phản phệ của nó giảm bớt đi, đến lúc đó, những bí thuật này lại có thể nhìn thấy ánh mặt trời, lấy ra để cho tất cả mọi người cùng tu hành.”
Tiểu Nguyệt nói.
Đám người khẽ gật đầu, nếu như có thể loại trừ việc bí thuật phản phệ, vậy những bí thuật này của Thương Nguyên Giới chính là một thứ đồ vật thần kỳ, đối với tất cả người tu hành mà nói cũng là báu vật vô giá!
“Có thể giải quyết được vấn đề phản phệ, tôi sợ rằng cũng chỉ có Lâm điện chủ mà thôi.” Một người dưới đài nói.
“Đúng, cũng chỉ có Lâm điện chủ.”
“Ngài ấy suy nghĩ kín đáo, hơn nữa còn rất có thiên phú, nhất định sẽ có một ngày như vậy!”
…
Thấy đám người khen ngợi Lâm Thanh Diện như thế, không biết vì sao trên mặt Tiểu Nguyệt cũng lộ ra nụ cười.
“Tôi nghĩ có cả mấy chục loại bí thuật trong cấm địa của Thương Nguyên Giới, dường như những bí thuật này là ông trời ban cho chúng ta vậy, nếu quả thật có thể sử dụng hợp lý thì đối với Thương Nguyên Giới chúng ta mà nói thì chuyện khôi phục thực lực là chuyện trong tầm tay.”
Thuộc hạ dưới đài nói.
Tiểu Nguyệt chậm rãi đứng lên: “Anh nói rất đúng, nhưng vẫn chưa đủ nghiêm cẩn, nếu thật sự đến lúc kia thì không phải chỉ Thương Nguyên Giới chúng ta mà là toàn bộ những người có tu vi đều được nâng cao sức mạnh.”
Đám người nhìn vào Tiểu Nguyệt, bọn họ cũng biết, nếu Thương Nguyên Giới đã gia nhập giới tu hành nước C vậy thì linh khí phía bên mình cũng tốt, bí thuật cũng được, tất cả sẽ phải chia sẻ cho cả giới tu hành nước C.
“Chỉ cần Lâm điện chủ phá bí thuật huyền bí.”
Trong lòng mọi người Thương Nguyên Giới đều nghĩ như vậy.
“Được rồi, hôm nay bàn tới đây thôi, lát nữa các người theo tôi tới cấm địa, tôi sẽ phong ấn lại cấm địa ngay trước mặt mọi người một lần nữa, mặt khác, chú Tống, chú Triệu, không gian tinh vi dùng để đảm bảo bí thuật giao cho hai người.” Tiểu Nguyệt nói.
Triệu Nhân và Tống Nghĩa đứng bên cạnh hơi gật đầu.
Là những người từng trải qua sống chết với Tiểu Nguyệt, bây giờ bọn họ đã trở thành hai vị trưởng lão của Thương Nguyên Giới.
Tiểu Nguyệt mang theo mấy tên tùy tùng định chuẩn bị đi đến cấm địa, ngay vào lúc này, một người xuất hiện trong cung điện.
“Đi tới cấm địa à, cho tôi đi cùng với!”
Lâm Thanh Diện dáng người thẳng tắp, khóe miệng mang theo nụ cười mỉm thản nhiên.
Tất cả mọi người sau khi nhìn thấy Lâm Thanh Diện đầu tiên là khẩn trương, sau đó lại trở nên kinh ngạc.
Chuyện Lâm Thanh Diện trở lại Thương Nguyên Giới tất cả bọn họ đều đã biết, chỉ không ngờ là anh lại khôi phục nhanh như vậy, chỉ cần “Ngủ”
một giấc là đã không có gì khác biệt so với lúc trước!
Chỉ có điều những người này không thể nào biết được nguyên cớ bên trong.
“Tham kiến Lâm điện chủ!”
Mọi người đồng thanh nói.
Lâm Thanh Diện khoát tay, Tiểu Nguyệt cũng đứng dậy nói: “Lâm Thanh Diện, anh không cần phải khách sáo, cho dù là ở nước C hay là ở Thương Nguyên Giới, chúng tôi đều tôn trọng anh!”
Lâm Thanh Diện nhìn Tiểu Nguyệt, anh biết, câu nói này Tiểu Nguyệt phát ra từ đáy lòng.
“Nếu đã như vậy thì tôi cũng không khách sáo nữa.”
Lâm Thanh Diện đứng ở trước mặt tất cả mọi người nói: “Hôm nay tôi trở lại Thương Nguyên Giới chính là để tới cấm địa của Thương Nguyên Giới một chuyến, sau khi việc này xong xuôi tôi xin phép cáo từ, vừa rồi những lời Tiểu Nguyệt nói tôi đều đã nghe thấy được, sau này các người phải nghe lời cô ấy, nếu có người hai lòng thì sẽ giống như thanh kiếm này!”
Nói xong, Lâm Thanh Diện đưa một tay ra, thanh kiếm nặng mà thị vệ bên cạnh đang cầm trong tay lại bị Lâm Thanh Diện hút lấy.
Tiếp theo, Lâm Thanh Diện chỉ hơi chút dùng sức, thanh kiếm nặng nề đen sì kia đã trở thành bột mịn!
Nhìn ánh mắt sắc bén của Lâm Thanh Diện và khí thế siêu cường phát ra từ trên người anh, những người này đều cúi đầu nói: “Cẩn tuân Lâm điện chủ phân phó!”
Tiểu Nguyệt ở bên cạnh nhìn Lâm Thanh Diện, cô ta biết, mình vừa mới lên làm Giới chủ nên bây giờ có không ít thuộc hạ là thân tín và người ủng hộ của Từ Bách Tranh hay là Từ Tuyết Nhi không phục, đồng thời, sau mấy trận đấu liên tiếp, thực lực của Thương Nguyên Giới đã không còn giống như trước kia nữa, trong đó có không ít người nhất định sẽ đổ tội lên người Lâm Thanh Diện hoặc là cô ta.
Mà hôm nay Lâm Thanh Diện tới đây, nói là lập uy nhưng trên thực tế thì đang giúp đỡ mình nói cho tất cả mọi người rằng từ nay về sau, Thương Nguyên Giới là do Tiểu Nguyệt định đoạt, mà toàn bộ giới tu hành này chỉ có Lâm Thanh Diện là người đứng đầu!
“Giới chủ Tiểu Nguyệt, có thể đưa tôi tới cấm địa xem một chút được không.”
Lâm Thanh Diện mỉm cười nói với Tiểu Nguyệt.
Tiểu Nguyệt oán trách nhìn Lâm Thanh Diện một chút: “Tất cả Thương Nguyên Giới đều là giới tu luyện, anh là Điện chủ của Chúng Thần Điện nên đương nhiên có thể đến.”
“Vậy thì đi thôi, cô dẫn đường đi.”
Lâm Thanh Diện làm ra một cái dấu tay xin mời, Tiểu Nguyệt cũng không khách sáo vội cất bước rời khỏi cung điện.
Linh khí trên mặt đất như là mây mù bốc lên, nhưng Lâm Thanh Diện không hề quan tâm đến linh khí tràn đầy này mà trong lòng đang nghĩ, nhất định sẽ có một ngày, tôi sẽ đem tất cả những linh khí này về Địa Cầu, để Địa Cầu một lần nữa trở thành thiên đường của người tu hành.
Về phần những người này của Thương Nguyên Giới, Lâm Thanh Diện cũng đang cân nhắc, nếu thật sự có ngày đó không bằng đón cả bọn họ trở về Địa Cầu, dù sao thì bọn họ cũng vốn ở Địa Cầu chạy trốn tới Thương Nguyên Giới, trở lại Địa Cầu cũng tương đương với về nhà mà.
Nhưng tất cả những chuyện này để sau rồi nói.