Chương :
Lâm Thanh Diện và Dao Trì hai người đưa mắt nhìn nhau, lập tức nhảy lên, quả nhiên khi nhảy ra ngoài thì bên dưới có một con Thôn Thiên Mãng trồi ra.
Thôn Thiên Mãng há to miệng trông rất dọa người, hai người kinh hãi trong lòng, nếu như không phải bây giờ chạy nhanh, đoán chắc lúc đó đã chết rồi.
Ôi trời ạ, không ngờ bên dưới vậy có một con Thôn Thiên Mãng, chẳng trách đất bên dưới cứ luôn động đậy, chúng ta vậy mà không hay biết gì.”
Thôn Thiên Mãng là một loại thần thú tương đối nguy hiểm, bình thường sóng ở đây. Hoặc là ở trong đất, hoặc chính là ở nơi khác, khiến người ta căn bản không biết phải làm sao.
“Cũng không có vần đề gì quá lớn, tôi cảm thấy cô nghĩ hơi nhiều rồi, chúng ta mau chóng nghĩ cách. Xem xem làm sao giết con Thôn Thiên Mãng này.”
Lập tức hai con mãng xà cực lớn chui ra, khiến người ta có chút kinh ngạc trong lòng.
Lâm Thanh Diện ngảng đầu nhìn bên cạnh, trong ánh mắt vụt qua vài phần ngạc nhiên, tuy từng thấy không ít chuyện, nhưng chuyện giống như hiện nay, vẫn là lần đầu gặp phải.
Tuy biết tình hình có hơi không đúng lắm, nhưng chuyện mãi mãi không có đơn giản như vậy.
Lâm Thanh Diện lúc mới đầu đã ý thức được vấn đề rất phiền phức, bây giờ xem ra sợ rằng sẽ càng tỏi tệ hơn.
“Loài người, ngươi sao vẫn không chét tâm? Ngươi năm lần bảy lượt đến lãnh địa của chúng ta, ngươi thật sự tưởng chúng ta đều không hay biết gì sao? Bây giờ ngươi còn không biết ngại mà xuất hiện ở trước chúng ta, ta tháy ngươi là không muốn sống rồi!”
Một con mãng xà trong đó lao tới, ánh mắt rất lạnh lẽo, khiến Lâm Thanh Diện ở bên cạnh nhìn mà trợn mắt há hốc mồm. Tuy biết tình hình có hơi không đúng lắm, nhưng theo lý mà nói Thôn Thiên Mãng này không thể đột nhiên xuất hiện vào khoảng thời gian này được, nhưng bây giờ đột nhiên xuất hiện dường như có hơi không đúng lắm.
Lâm Thanh Diện ngảng đầu nhìn, bật cười một tiếng.
“Thôn Thiên Mãng, chúng ta chỉ là đi ngang qua mà thôi, các ngươi không cần thiết phải đại khai sát giới đối với chúng ta, chúng ta đều là người bình thường, nếu các ngươi đại khai sát giới, điều này có hơi quá.”
Dù sao anh không phải là đánh không lại bọn chúng, chỉ là không muốn tốn sức mà thôi, thấy kiều thành nhóm như bọn họ, có lẽ anh có thể nghĩ cách khác.
Lâm Thanh Diện ngắng đầu nhìn, Thôn Thiên Mãng thân hình cực lớn, nhưng không đại biểu anh không đánh lại được bọn chúng. Ngược lại, năng lực của những Thôn Thiên Mãng này không tầm thường, ngược lại khiến trong lòng Lâm Thanh Diện cảm thấy có chút kinh ngạc.
Thôn Thiên Mãng ngóc đầu nhìn Lâm Thanh Diện lạnh lùng cười một tiếng, ánh mắt dường như mang theo vài phần cười nhạo.
“Những âm mưu quỷ kế này của các ngươi đối với ta không có tác dụng, chuyện ở Thiên Sơn kia ta sớm đã biết rồi, ta thấy.
ngươi là rượu mời không uống muốn uống rượu phạt, phải không? Ngươi nếu như thật sự muốn chết, ta chỉ có thể thành toàn cho ngươi!”
Những phế vật ở Thiên Sơn đó không thẻ bảo vệ địa bàn của mình, còn bị con người moi sạch sẽ gốc gác bên trong, khiến chúng nghĩ mà cảm tháy rất mát mặt.
Hiện nay những người này bắt nạt đến tận đầu nó rồi, nếu như nó ngay cả địa bàn của mình cũng không bảo vệ được, vậy còn xem là Thôn Thiên Mãng gì chứ!
Lâm Thanh Diện tháy ý tứ như này của Thôn Thiên Mãng thì biết chuyện này sợ rằng không phải dễ giải quyết như vậy.
“Vậy thì như nào? Ngươi nếu như cứ muốn đánh nhau với ta, vậy ta cũng hét cách, ta chỉ có thể đích thân ra tay giết các ngươi, để các ngươi biết sự lợi hại của taI”
Lặng lẽ không một tiếng động đi tới, trong tay huyễn hóa ra một chiếc móc cực lớn.
Chiếc móc này có hình dạng của chiếc liềm, khiến Dao Trì ở bên cạnh nhìn mà có hơi ngạc nhiên.
“Lâm Thanh Diện ngươi đây là làm cái gì? Ngươi lấy ra một cái liềm như này, ngươi đây là mát mặt quá rồi sao?”
Đều nói đánh rắn đánh bảy tắc, lời này là không sai, nhưng đối với mãng xà bình thường, bây giờ những mãng xà này đều đã có hình thể cực lớn, cuối cùng cho dù muốn đánh bảy tắc của bọn chúng, nhưng có thể tìm đến bảy tắc của nó sao!
“Ta thấy ngươi là thật sự không biết sống chết, ngươi bây giờ cứ làm như vậy, còn muốn vọng tưởng đánh rắn đánh bảy tắc, ngươi ngược lại có mạng đánh!”
Thôn Thiên Mãng ngắng đầu nhìn Lâm Thanh Diện, lạnh lùng cười một tiếng, nếu như đối với con rắn bình thường, mãng xà bình thường chắc chắn sẽ bị khống ché chặt.
Điều này đối với các loài rắn khác gần như chính là sự tổn hại trí mạng, nhưng nó không giống, nó đã tu luyện đến trình độ này, nếu như dễ dàng bị bọn họ khống chế như vậy, vậy thì nó còn sống sao được, nó chính là phế vật thuần túy rồi!
Tu luyện thời gian dài như vậy, không phải chính là vì đột phá bản lĩnh của mình hay sao?
“Nếu các ngươi đã như vậy, vậy thì đừng trách ta ra tay không khách khí, ta thấy các ngươi cũng là hiếp người quá đáng.”
Lâm Thanh Diện nói rồi thì đi tới đánh nhau với bọn chúng, Dao Trì ở một bên tuy là phụ nữ, nhưng sức chiến đấu của cô ta cũng rất mạnh.
Lâm Thanh Diện và bọn chúng đánh được một lúc, rất nhanh hiểu rõ điểm yếu của chúng rồi.
Con người chính là con người, động vật mãi mãi chính là động vật, chỉ cần con người đều sẽ biết điểm yếu, động vật cũng không ngoại lệ.
Những mãng xà như bọn chúng tuy thân thể tương đối linh hoạt nhạy cảm, nhưng có một khuyết điểm rất lớn, cơ thể của bọn họ quá dài rồi, rất dễ quán bản thân lại.
Lâm Thanh Diện ở trong bọn chúng đảo qua đảo lại, rất nhanh thì đi đến bên cạnh bọn chúng, không ngừng công kích vào cơ thể của bọn chúng, từ từ đánh chết bọn chúng.
“Ha, ngươi vẫn là dừng tay trước đi, ngươi không bằng nhìn xem ngươi bây giờ như thế nào trước đi, đều đã nhếch nhác như vậy rồi, ngươi chắc chắn ngươi còn muốn ra tay đánh nhau với ta sao? Ngươi không bằng cởi cơ thể của mình ra trước đi.”
Lâm Thanh Diện khựng lại, bật cười một tiếng với người bên cạnh, có lúc bản thân không phải không biết, nhưng bọn chúng khó tránh có chút không biết tốt xấu.
Thôn Thiên Mãng sau khi hoàn hồn mới phát hiện cơ: thể của mình vậy mà đã bị bản thân quấn lại vô thanh vô tức, nhưng bản thân lại không biết.
Loài người bỉ ổi còn vô sỉ như bọn họ tóm lại có thể nghĩ ra nhiều thủ đoạn âm hiểm giảo hoạt như vậy, thật sự là đáng hận.
“Ngươi nếu như có bản lĩnh thì ngươi đích thân đánh với ta, không cần ở trước mặt ta lãng phí nhiều thời gian như vậy có được không hả, ta thật sự chịu thua rồi, nhưng ngươi cho. rằng làm như vậy thì ta có thể sợ ngươi sao!”
Chẳng trách cảm thấy hành động của mình càng lúc càng bị hạn ché, thì ra là vì nguyên nhân như vậy.
Khi bản thân đánh nhau trước giờ đều sẽ không nghĩ nhiều như vậy, không ngờ lần này vẫn bị người ta chơi một vó, khiến người càng nghĩ càng cảm thấy có hơi uất ức.
Lâm Thanh Diện mắt tháy lực chú ý của bọn chúng đã bị mình phân tán, lẳng lặng đi về phía trước, Kiếm Trảm Tiên trong tay lóe sáng, hồn lực mạnh mẽ hoàn toàn áp chế hai con mãng xà này, sau đó, trực tiếp tung ra một kích trí mạng, hoàn toàn giết chết bọn chúng.
“Thôn Thiên Mãng bị cậu giết như vậy sao? Cậu ra tay cũng quá ác rồi, cậu không cảm thấy quá đáng quá sao?” Dao Trì nhìn một màn máu tanh trước mặt, có hơi ngắn người.