Lam Thanh Diện hơi ngẩng đầu, nhìn thấy người đến là một người ăn mặc lôi thôi, đầu tóc xù xạc, trên người tản ra lệ khí hung sát.
Trong mắt người này mang theo sát khí nồng đậm, người bình thường nếu như nhìn phải, đều sẽ nảy sinh cảm giác kinh sợ.
Tên mập đang dẫn người phát triển khu đất đai mới, mục tiêu của bọn họ đã không chỉ giới hạn trong việc trồng khoai tây, bọn họ có kinh nghiệm phong phú sinh tồn nơi hoang dã, tự nhiên có thể tìm nhiều giống rau dại có thể ăn, bọn họ định đem những loại rau dại tiến hành trồng với quy mô lớn.
Nghĩ không cần bao lâu, Hoài Sơn sẽ trở thành nơi có đất trồng rau duy nhất ở nhà giam thứ năm.
Sau khi nghe thấy tiếng gọi của người đó, bọn họ cũng ngoảnh đầu nhìn về nơi đó, sau đó có người trên mặt lộ ra thần sắc kinh sợ, sau đó hô lên một tiếng: “Là Lý Văn Trác đứng thứ trong Lang Nhân Bảng! Xong rồi, người này thực lực vô cùng mạnh, ở nội kình đại thành đều là những người đứng đầu, hơn nữa tính cách của anh ta cổ quái, thấy người thì giết, chúng ta vẫn mau chóng chạy đi!”
Tên mập cũng nhíu mày, không ngờ lần này tìm đến cửa lại là cao thủ trong Lang Nhân Bảng.
“Đều ngoan ngoãn thành thật đợi ở đây cho tôi, mấy người bây giờ nội kình bị phế, rời khỏi Hoài Sơn, chết sẽ càng nhanh hơn.”
Tên mập nói một câu, sau đó bèn mau chóng chạy về phía Lâm Thanh Diện, mở miệng nói: “Lão đại, người này là cao thủ đứng thứ trong Lang Nhân Bảng, thực lực không thể coi thường, thật sự không được thì chúng ta từ bỏ nơi này trước, bảo vệ tính mạng quan trọng hơn.”
Lâm Thanh Diện nhíu mày, không ngờ lần này thật sự đến kẻ mạnh, khoảng thời gian này bọn họ cũng nghe tên mập nói qua về Lang Nhân Bảng, đây là người quản lý nhà tù căn cứ theo thực lực tổng hợp của những cao thủ trong nhà tù này xếp thành một cái bảng xếp hạng, tổng cộng chỉ có mười người.
Cao thủ trong Lang Nhân Bảng, đại biểu lực chiến đấu mạnh nhất của cả ngục giam thứ năm, bọn họ không có ai ngoại lệ đều là những cao thủ đứng hàng đầu, đạt tới nội kình đại thành, ở thế ngoài bên ngoài, cũng có thể làm lão đạo một phương.
Ba cao thủ nội kình đại thành trước đó bị Lâm Thanh Diện đánh bại, trình độ đó còn không lọt vào mắt xanh của Lang Nhân Bảng, cho nên Hoài Sơn mặc dù danh tiếng lớn, nhưng vẫn bị nhiều người không để vào trong mắt.
Ở ngục giam thứ năm, chỉ có lọt vào Lang Nhân Bảng, mới có thể đủ tư cách được công nhận.
“Đến đúng lúc, chiêu thức tôi mới học cần tìm một đối thủ thích hợp để thi triển, nếu anh ta đã đưa đến cửa, vậy tôi bèn không khách khí nữa.”
Lâm Thanh Diện nhàn nhạt nói một câu, sau đó liền đi về phía Lý Văn Trác.
Tên mập kinh ngạc biến sắc, người khác nhìn thấy cao thủ trong Lang Nhân Bảng, trốn còn không kịp, Lâm Thanh Diện vậy mà muốn lấy người ta thí nghiệm chiêu thức mới của mình, điều này quả này chính là đang tìm chết.
Ở bên khu ruộng mọi người thấy Lâm Thanh Diện không những không chạy, còn đi về phía Lý Văn Trác thì đều có hơi khinh thường.
“Thực lực của Lâm Thanh Diện tuy không yếu, nhưng so với cao thủ trong Lang Nhân bảng vẫn không bằng, thanh niên trời không sợ đất không sợ, nhưng cuối cùng cũng có loại dũng khí này.”
“Quan tâm nhiều như thế làm gì, cậu ta bị Lý Văn Trác đánh chết, chúng ta có thể nhân cơ hội chạy trốn rồi, cậu ta bị đánh chết cũng đáng đời, không tự lượng sức mình, ở bên này chính là đại kỵ.”
...
Lý Văn Trác thấy Lâm Thanh Diện đi về phía mình thì liếc nhìn, lạnh giọng nói: “Cậu là Lâm Thanh Diện?”
“Không sai.” Lâm Thanh Diện trả lời.
“Cậu vừa rồi không có nghe thấy lời của tôi sao? Mau chóng giao ra khoai tây của các cậu ra cho tôi, nếu không cậu sẽ chết rất thảm.” Lý Văn Trác dùng ngữ khí ra lệnh mở miệng nói.
Lâm Thanh Diện cười cười, nói: “Muốn lấy đồ của tôi, anh cũng phải có tư cách này đã.”
“Thật là ngông cuồng, thật sự tưởng cậu thu thập được mấy tên lâu la này thì có tư cách lên giọng với tôi sao?” Sát khí trên người Lý Văn Trác trực tiếp khóa chặt Lâm Thanh Diện.
Lâm Thanh Diện đối với tư thế giao thủ mà Lý Văn Trác bày ra, nói: “Đừng nói nhảm nữa, để tôi xem thử cái gọi là cao thủ đứng thứ trong Lang Nhân Bảng này của anh rốt cuộc lợi hại cỡ nào.”
Lý Văn Trác thấy Lâm Thanh Diện trực tiếp như thế, cũng không tiếp tục nói nhảm, trực tiếp xông về phía Lâm Thanh Diện, động tác nhanh như tia điện, mang theo khí thế không ai địch lại.
Mắt của Lâm Thanh Diện hơi nheo lại, quả thật cảm nhận được áp chế của Lý Văn Trác, thực lực của tên này, về cơ bản đã nhanh đến mức gần bằng Lâm Thanh Diện dùng ngoại kình đỉnh phong tu luyện nội kình rồi.
Nếu như vào một tháng trước, Lâm Thanh Diện muốn thắng tên Lý Văn Trác này, chắc cần phải trải qua một phen khổ chiến, mà bây giờ, Lâm Thanh Diện đã học được huyền kình, có loại lực lượng huyền diệu hơn nội kình tồn tại, Lâm Thanh Diện muốn chiến thắng Lý Văn Trác thì không có khó khăn gì cả.
Hai người giao thủ, cây cối xung quanh đều run rẩy theo, từng đạo khí kình vô hình tản ra bốn phía, khiến những người xem như tên mập đều kinh sợ một phen.
Tòa nhà tù, trong phòng giám sát.
“Mọi người mau đến xem, thằng nhóc Lâm Thanh Diện đánh nhau với Lý Văn Trác!” Người đang trực bán nhìn thấy hình ảnh trong camera, lập tức hô một tiếng.
Mọi người từ từ vây lại chỗ này, nhìn chằm chằm hình ảnh trong camera.
“Xem ra những ngày tháng tốt đẹp của thằng nhóc này coi như kết thúc rồi, chính vì cậu ta, tôi đã thua lão Dương nửa tháng đồ ăn vặt, tôi sớm hy vọng cậu ta đụng phải cao thủ trong Lang Nhân Bảng rồi.”
“Thằng này thực lực tuy không yếu, nhưng chính là quá ngông cuồng ngang ngược, ở trong ngục giam thứ năm ngang nhiên chiếm núi làm vua, bị người ta thu thập là chuyện sớm muộn.”
“Khí thế của Lý Văn Trác nhìn trông mạnh hơn trước không ít, nhìn bộ dạng này chắc là thực lực đã tịnh tiến, lần này tên Lâm Thanh Diện thật sự gặp xui xẻo rồi”
...
Mọi người đều coi thường Lâm Thanh Diện ‘người mới’ mới tiến vào ngục giam thứ năm hơn tháng, tuổi tác chỉ có hơn tuổi, dần dần đưa ra đánh giá.
Tuy nhiên phút sau, trên mặt của tất cả mọi người đều lộ ra biểu cảm ngây dại.
“Tôi không phải bị hoa mắt chứ? Lý Văn Trác vậy mà bị Lâm Thanh Diện đánh cho rơi vào thế hạ phong?”
“Fuck, đây đâu phải rơi vào thế hạ phong, đây rõ ràng là bị áp chế hoàn toàn, thực lực của Lâm Thanh Diện quả thật khiến mọi người bàng hoàng rồi.”
“Không ngờ, lần này người đến chỗ này chúng ta là một tên không tầm thường, tôi cảm thấy, ngục giam thứ năm sẽ vì sự xuất hiện của Lâm Thanh Diện mà xảy ra những thay đổi khiến người ta khó lòng tưởng tượng.”
...
Trên Hoài Sơn, Lâm Thanh Diện đánh một trọng quyền về phía Lý Văn Trác, Lý Văn Trác vận chuyển nội kình cản lại, cơ thể nhanh chóng bay ra phía sau, lồng ngực phập phồng, hô hấp đã có hơi không ổn định.
“Cậu chẳng qua chỉ hơn tuổi, tại sao lại có thực lực mạnh mẽ như thế, nếu như luận tuổi tác, những tên xếp trước tôi sợ rằng đều không bằng cậu.” Lý Văn Trác mở miệng.
Lâm Thanh Diện mỉm cười, nói: “Khả năng là vì vận may tốt thôi.”
“Vận may hôm nay của cậu cũng không tồi, tôi vừa học được một tuyệt chiêu, anh may mắn trở thành người đầu tiên nhìn thấy chiêu thức này của tôi.”
Trong lòng Lý Văn Trác chửi thầm một tiếng, nếu như đây gọi là vận may tốt thì anh ta thà đập đầu chết còn hơn.
Lâm Thanh Diện không có cho Lý Văn Trác cơ hội thoải thác, lần nữa lao về phía anh ta.
Chiêu thức của anh thay đổi, huyền kình và nội kình trong cơ thể kết hợp lại, dùng một phương thức đặc biệt nào đó tập trung trên bàn tay.
Khoảnh khắc này, trên người Lâm Thanh Diện dường như xuất hiện một luồng khí có thể nhìn bằng mắt thường, vô cùng kinh người.
Sắc mặt của Lý Văn Trác lập tức thay đổi, ý thức đến bản thân không thể tiếp được chiêu này, bèn xoay người muốn chạy.
Tuy nhiên anh ta còn chưa động, Lâm Thanh Diện đã xuất hiện ở trước mặt anh ta, sau đó vỗ một chưởng vào người của anh ta.
“Thiên Tinh Chưởng!”