Rể Quý Trời Cho

chương 807: lén lén lút lút

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Công tử, tôi tin tưởng là anh không có ác ý, mong anh thả ông ấy ra trước đi.” Thượng Sam Tinh Vũ nói với Lâm Thanh Diện một câu.

Lâm Thanh Diện buông lỏng lão già ra, mở miệng nói: “Tôi tin là các người cũng đã hiểu rõ được tình cảnh hiện tại, chỉ cần các người phối hợp thì tôi sẽ không làm gì các người đâu, nhưng nếu như các người không biết tốt xấu thì cũng đừng có trách tôi không khách khí.”

Đã không thể diễn kịch được rồi, vậy thì Lâm Thanh Diện cũng chỉ có thể cứng rắn.

Lão già biết rõ lời nói này của Lâm Thanh Diện không phải là nói chơi, cho nên sau khi đứng dậy rồi thì cũng không có hành động thiếu suy nghĩ nữa.

“Cho dù là chúng tôi đồng ý dẫn cậu đi đến Dược Thần Cốc, đến Dược Thần Cốc rồi cậu có cảm thấy là cậu có cơ hội trà trộn vào đó không? Chẳng lẽ là người của Dược Thần Cốc sẽ không nhìn ra cậu là giả mạo được à?” Lão già khinh thường nhìn về phía Lâm Thanh Diện.

Lâm Thanh Diện cười nói: “Cái này cũng không cần ông phải quan tâm đâu, chờ đến Dược Thần Cốc rồi thì tôi tự có cách đối phó.”

Lão già hừ lạnh một tiếng, không tiếp tục nói nữa.

“Đã như vậy rồi thì tôi sẽ ngầm thừa nhận là các người đồng ý đi đến Dược Thần Cốc cùng với tôi, đơn giản là bởi vì thấy hứng thú cho nên mới đi cùng với các người, chỉ là thuận tiện trà trộn vào trong đó, về phần giao dịch của các người tôi cũng sẽ không can thiệp vào đâu, chỉ hi vọng là chúng ta có thể hòa bình với nhau trên đường đi.”

“Sẵn đây tôi cũng hỏi thêm một câu nữa, giữa các người với Dược Thần Cốc là có giao dịch gì vậy? Tôi không can thiệp vào, nhưng mà hỏi một chút chắc cũng không có vấn đề gì đâu ha?”

Lúc này Thượng Sam Tinh Vũ muốn mở miệng nói chuyện, lão già thấy thế thì lập tức ngăn cản cô ta lại, mở miệng nói: “Thật ngại quá, cái này liên quan đến bí mật của gia tộc Thượng Sam, tha thứ cho tôi không thể trả lời được.”

Nghe thấy lời nói của lão già, Lâm Thanh Diện cũng chỉ cười cười. Mặc dù là bọn họ không nói, trong lòng của Lâm Thanh Diện lại càng thấy tò mò hơn, nhưng mà bây giờ anh cũng không thể nào buộc hai người bọn họ nói ra.

Dù sao thì cũng còn nhiều cơ hội, không cần phải vội vàng trong lúc nhất thời.

Cũng không kéo dài nữa, sau khi đã định rồi thì ba người liền cùng nhau lên đường đi về phương hướng của Dược Thần Cốc.

Theo như lời của người áo choàng đen đã nói, Dược Thần Cốc ở một dãy núi khá xa ở phía nam, bọn họ cần phải vượt qua cái trấn nhỏ này đến ngoại ô bên cạnh, vượt qua rất nhiều ngọn núi lớn, xuyên qua rừng cây rậm rạp mới có thể đến vị trí của Dược Thần Cốc.

Cũng may là thực lực của ba người bọn họ đều không kém, chút lộ trình đó đối với bọn họ mà nói cũng không tính là cái gì.

Thông qua cuộc trò chuyện, Lâm Thanh Diện biết được Thượng Sam Tinh Vũ đã có thực lực nội kình đại thành, dựa theo cách nói của đảo quốc là đã đạt đến trình độ nhẫn đạo đại thành.

Loại thực lực này đối với một cô gái mà nói là khá lợi hại lắm rồi, tài năng của cô ta mạnh hơn giang thu nguyệt rất nhiều.

Với lại cho dù là lời nói hay cử chỉ, động tác hay thần thái thì Thượng Sam Tinh Vũ đều tương đối dịu dàng, nhìn qua giống như là kiểu tiểu thư khuê các, hoàn toàn tương xứng với dung mạo của cô ta, không thể nhìn ra được cô ta chính là một cao thủ có thực lực nội kình đại thành.

Đương nhiên hiện tại nội kình đại thành ở trong mắt của Lâm Thanh Diện cũng không có sự khác biệt quá lớn đối với những người bình thường, cho nên anh hoàn toàn có thể xem Thượng Sam Tinh Vũ như là một cô gái yếu đuối mà đối xử.

Trên đường đi, Lâm Thanh Diện với Thượng Sam Tinh Vũ nói chuyện với nhau cũng tương đối hợp, Lâm Thanh Diện vẫn muốn thừa cơ hỏi ra được giao dịch giữa gia tộc Thượng Sam cùng với Dược Thần Cốc là cái gì từ trong miệng của Thượng Sam Tinh Vũ, nhưng mà lần nào cũng sẽ bị lão già đó đánh gãy, ông ta còn cảnh cáo Thượng Sam Tinh Vũ ít nói chuyện với Lâm Thanh Diện lại đi.

Mỗi lần đến lúc này thì Thượng Sam Tinh Vũ đều có một loại cảm giác vô cùng mất mát, cái này khiến cho Lâm Thanh Diện cảm thấy kỳ quái, giống như là Thượng Sam Tinh Vũ đang cất giấu tâm sự gì đó.

Lão già đi theo với Thượng Sam Tinh Vũ tên là Thượng Sam Hùng Tề, cũng xem như là chú của Thượng Sam Tinh Vũ, lần này đặc biệt hộ tống Thượng Sam Tinh Vũ mà đến đây.

Nhưng mà thông qua quan sát, Lâm Thanh Diện phát hiện mối quan hệ giữa Thượng Sam Tinh Vũ với Thượng Sam Hùng Tề cũng không thân thiết là bao, hình như còn rất xa cách, cứ làm như là nếu không phải bởi vì muốn đi Dược Thần Cốc thì hai người bọn họ cũng sẽ không có bất kỳ tiếp xúc gì.

Hơn nữa mỗi lần Thượng Sam Hùng Tề ngăn cản Thượng Sam Tinh Vũ cũng không phải là trưởng bối quát lớn, mà là mệnh lệnh, vừa lạnh lùng lại vừa vô tình.

Đối với mối quan hệ trong gia tộc như thế này thì Lâm Thanh Diện cũng không lạ lẫm gì, năm đó mẹ của anh cũng đối xử với anh như vậy, một người chú đối xử với con cháu như thế cũng không có chuyện gì kỳ quái.

Bôn ba cả một đường, đổi đi đổi lại phương thức đi đường, rốt cuộc ba người cũng đã đến ngọn núi nơi mà Dược Thần Cốc tọa lạc.

Bọn họ chỉ cần leo qua vài ngọn núi nữa là có thể nhìn thấy Dược Thần Cốc rồi.

Dọc theo con đường, làm Lâm Thanh Diện cảm thấy có chút kỳ lạ, cách một đoạn thời gian thì Thượng Sam Hùng Tề sẽ lấy cớ đi vệ sinh mà rời đi một hồi. Lúc đầu thì đây cũng là chuyện bình thường, nhưng mà tần suất đi vệ sinh của Thượng Sam Hùng Tề cũng quá ổn định rồi, trên cơ bản là sáu tiếng đồng hồ sẽ đi một lần.

Nhưng tiếp tục nhìn như vậy thì có vẻ ông ta hơi không bình thường.

Trước khi bắt đầu leo núi, Thượng Sam Hùng Tề lại đưa ra đề nghị mình muốn đi vệ sinh một lần nữa, sau đó đi sâu vào trong một cái rừng cây.

Lâm Thanh Diện thấy vậy thì lập tức nói ngay: “Để tôi đi với ông.”

Thượng Sam Hùng Tề không cần phải suy nghĩ gì liền từ chối ngay: “Thật ngại quá, tôi không có thói quen đi cùng với người khác.”

Lâm Thanh Diện như có điều suy nghĩ, cười cười nói: “Vậy ông đi đi, tôi đi ở chỗ khác.”

Lúc này Thượng Sam Hùng Tề mới đi khỏi, Lâm Thanh Diện cũng giả vời như là đi về phía một hướng khác.

Đi ra ngoài không bao xa, Lâm Thanh Diện liền nhanh chóng đi vòng qua Thượng Sam Tinh Vũ đi theo hướng của Thượng Sam Hùng Tề, anh đã học được kỹ xảo ẩn nấp từ chỗ của dư tùng. Dựa vào thực lực hiện tại của anh, Thượng Sam Hùng Tề căn bản sẽ không phát hiện ra Lâm Thanh Diện đang theo dõi ông ta.

Đi về phía trước một khoảng cách gần một nghìn mét, Lâm Thanh Diện nhìn thấy Thượng Sam Hùng Tề đang dừng lại phía sau một bụi cỏ cao vút, sau đó cả người liền giấu vào trong bụi cỏ.

Lâm Thanh Diện vô cùng tò mò, mỗi lần Thượng Sam Hùng Tề rời đi là đang làm cái gì, nếu như mà nói lần nào ông ta cũng thật sự đi nhà vệ sinh, vậy thì có đánh chết Lâm Thanh Diện cũng không tin đâu.

Anh lặng lẽ không tiếng động trèo lên trên một cái cây, từ ở trên cái cây này vừa vặn có thể nhìn thấy được vị trí ở đằng sau bụi cỏ.

Sau khi Lâm Thanh Diện leo lên trên đọt cây, nhìn thấy Thượng Sam Hùng Tề đang ngồi xếp bằng ở trên mặt đất, trước mặt là một dụng cụ hình tròn, ở trong dụng cụ đó chứa đầy chất lỏng màu đỏ. Dựa vào kinh nghiệm của Lâm Thanh Diện, chất lỏng màu đỏ này tám chín phần mười chính là máu.

Chỉ nhìn thấy Thượng Sam Hùng Tề đang lầm bầm cái gì đó, bởi vì khoảng cách quá xa nên Lâm Thanh Diện cũng không biết là ông ta đang niệm cái gì, trông có vẻ như là đang niệm chú.

Niệm một hồi lâu, Thượng Sam Hùng Tề mới cầm cái dụng cụ đó lên, sau đó bái một cái giữa không trung, sau đó lại uống hết chất lỏng ở trong dụng cụ vào.

Lâm Thanh Diện nhìn thấy cảnh này thì trong lòng lập tức trầm xuống, mặc dù là anh không biết Thượng Sam Hùng Tề đang làm cái gì, nhưng mà chỉ dựa vào tư thế thì cũng biết được ông ta đang thực hiện một loại tà pháp nào đó, hoặc là đang luyện một loại tà công nào đó.

Trước không nói tới cái này có phải là thật hay không, bởi vì Thượng Sam Hùng Tề có thể làm ra loại chuyện này, vậy đã chứng minh được ông ta căn bản cũng không phải là loại người tốt gì.

Nếu như mà lúc nãy thứ mà Thượng Sam Hùng Tề uống chính là máu người, vậy thì chuyện này còn ác liệt hơn.

Lâm Thanh Diện có làm như thế nào cũng không nghĩ đến người của gia tộc Thượng Sam còn có loại đam mê này.

Anh trực tiếp nhảy xuống từ trên cây, muốn đi tìm Thượng Sam Hùng Tề hỏi cho ra lẽ.

Trong nháy mắt anh nhảy xuống, Thượng Sam Hùng Tề đã nhận ra được tình hình không thích hợp, nhanh chóng đứng dậy nhìn về phía của Lâm Thanh Diện.

Lâm Thanh Diện nhìn thấy bộ dạng của Thượng Sam Hùng Tề, ở trong lòng lại lộp bộp một trận.

Chỉ nhìn thấy hai mắt của Thượng Sam Hùng Tề đã biến thành màu đen, ở xung quanh khóe mắt xuất hiện đầy mạch máu màu đen lít nha lít nhít, nhìn giống như là tẩu hỏa nhập ma, cực kỳ kinh khủng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio