Sau khi hai người Hứa Thông và Hứa Bình Nguyên nghe thấy câu nói của Lâm Thanh Diện dều trợn to mắt, không ngờ rằng Lâm Thanh Diện vậy mà không nể tình như vậy, muốn ném hai người họ vào núi cho sói ăn.
Dư Tùng cười gian đi đến trước mặt hai người, mở miệng hỏi: “Hai người các ông ai đi trước?”
Hứa Thông quay đầu nhìn Hứa Bình Nguyên một cái, lúc đó vốn anh ta muốn cầu xin tha thứ với Lâm Thanh Diện, khẩn cầu Lâm Thanh Diện thủ hạ lưu tình với họ, kết quả Hứa Bình Nguyên vừa nhìn thấy Lâm Thanh Diện liền bắt đầu nói mấy câu đó, anh ta ngay cả cản cũng cản không kịp.
Bây giờ Lâm Thanh Diện đã bị Hứa Bình Nguyên chọc tức, muốn đánh gãy chân của họ ném vào trong núi cho sói ăn, lúc nào coi như là họ có cầu xin tha thứ như thế nào đi nữa, chắc chắn cũng không thể thay đổi cái gì cả.
“Cha cần gì phải nói mấy câu đó, không lẽ cha không biết hoàn cảnh bây giờ của chúng ta sao? Bây giờ hay rồi, người ta đã muốn đánh gãy chân của chúng ta ném vào trong núi cho sói ăn rồi, như vậy cha hài lòng chưa?!” Hứa Thông hét lớn với Hứa Bình Nguyên.
Hứa Bình Nguyên ngây người mà nhìn Hứa Thông, mở miệng nói: “Cha cho rằng anh ta không dám làm gì chúng ta”
Hứa Thông hận không thể một phát bóp chết ông già này, sao anh ta lại có người cha khuyết tật não như vậy.
“Ông già, hai người chúng ta đều không sống được rồi, nhưng mà muốn chết cũng là ông chết trước!”
Hứa Thông mắng Hứa Bình Nguyên một câu, sau đó liền đẩy ông ta tới trước mặt Dư Tùng.
“Hứa Thông, tao là cha của mày đó!” Hứa Bình Nguyên phẫn nộ, hét một tiếng.
“Mẹ nó cũng sắp chết rồi, ai còn quan tâm ông có phải là cha của tôi hay không, nếu không phải là do ông già chết tiệt nhà ông, chúng ta sẽ rơi xuống tình cảnh như bây giờ sao!” Hứa Thông cũng không tỏ ra yếu kém chút nào, lớn tiếng hét lên một câu.
Lâm Thanh Diện nhìn hai cha con họ trở mặt thành thù, trong lòng cười lạnh, loại tình huống này là sự châm biếm nhất trên đời, không đến lúc cuối cùng, vĩnh viễn cũng sẽ không có người nào biết, lòng người rốt cuộc là như thế nào.
Hoàn toàn không để ý hai cha con Hứa Thông sau đó sẽ như thế nào, Lâm Thanh Diện xoay người đi ra ngoài, Dư Tùng sẽ thu xếp ổn thỏa hậu sự của hai người này thay anh, Lâm Thanh Diện đã nói là muốn ném họ vào trong núi cho sói ăn, vậy họ chỉ có một cách chết này thôi.
Một đường đến phòng của ông Độ, sau khi Lâm Thanh Diện gõ cửa liền đi vào, thấy ông Độ đang sắp xếp tài liệu, liền cười mà ngồi lên ghế gỗ ở giữa phòng.
Ông Độ thấy Lâm Thanh Diện đi vào, cũng hiện ra một nụ cười, mở miệng nói: “Nhà họ Lâm này, quả nhiên vẫn là lúc có cậu ở đây là có sức sống, bộ xương già này của tôi, sớm đã hết hạn rồi.
Lâm Thanh Diện cười lên, nói: “Ông Độ thật là nói đùa mà, nếu không phải là ông, chuyện của nhà họ Lâm sao có thể trở nên gọn gàng ngăn nắp như vậy, ông chính là đại công thần của nhà họ Lâm.
Ông Độ cười phá lên, không tiếp tục tâng bốc lẫn nhau với Lâm Thanh Diện nữa.
Lâm Thanh Diện cũng không nói nhảm nữa, mà là hỏi: “Nhà họ Hứa ở Dương Thành đó sắp xếp như thế nào rồi?”
“Người của chúng ta đã tới đó rồi, nhà họ Hứa ở Dương Thành cũng chỉ là gia tộc tầm thường, muốn diệt nhà họ Hứa cũng chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay” ông Độ nói.
Lâm Thanh Diện gật đầu, nói: “Vậy chuyện này liền giao cho ông Độ giải quyết vậy, tuy rằng mấy người nhà họ Hứa đó tội không đáng chết, nhưng mà trừng phạt nên có thì phải có, hi vọng người nhà họ Hứa sau khi trải qua chuyện lần này, đều có thể nhớ kĩ.”
Ông Độ gật đầu, lập tức liền lấy điện thoại ra, truyền đạt mệnh lệnh cho mấy người giải quyết ở Dương Thành.
Giải quyết một nhà họ Lâm nhỏ bé, Lâm Thanh Diện thậm chí không cần phải sử dụng lực lượng của Quan Lĩnh, chỉ cần là lực lượng của nhà họ Lâm cũng đã đủ rồi.
Dặn dò xong chuyện của nhà họ Hứa ở Dương Thành, Lâm Thanh Diện liền đi tìm Lý Tam Thốn lấy video quay hôm đó, Lý Tam Thốn còn đặc biệt khoe khoang với Lâm Thanh Diện một hồi về chất lượng của video mà cậu ta quay, còn nói nếu như Lâm Thanh Diện dùng video này mấy năm, hoàn toàn có giá trị.
Lâm Thanh Diện có chút cạn lời nhìn Lý Tam Thốn nói video này không phải dùng để làm kỉ niệm mà là dùng làm bằng chứng, chỉ cần có thể quay rõ mặt người là được rồi.
Lý Tam Thốn liền có chút xấu hổ, không nghĩ rằng Lâm Thanh Diện vậy mà dùng video này làm bằng chứng, người ngây thơ như anh, lúc đó còn mở app chỉnh ảnh, chính mình làm thuyết minh một lần ở trong video.
Lâm Thanh Diện hoàn toàn không quan tâm video mà Lý Tam Thốn quay ra sao, chỉ cần có thể chứng minh Chu Thác đã chết trên tay của mình là đủ rồi.
Sau khi tìm Lý Tam Thốn lấy video, Lâm Thanh Diện liền lấy máy tính đăng nhập vào trang web chỉ dành cho Chúng Thần Điện, tải đoạn video đó lên, hơn nữa nói rõ Chu Thác đã chết ở trên tay của mình.
Khoảng chừng qua hai giờ, chuyện Lâm Thanh Diện chém giết Chu Thác đã nhận được sự thừa nhận của Chúng Thần Điện, mà Lâm Thanh Diện cũng do đó nhận được nghìn điểm cống hiến.
Mặc dù còn kém nghìn điểm cống hiến rất nhiều, nhưng mà này cũng xem như là một khởi đầu tốt, Lâm Thanh Diện vừa ra khỏi tổng bộ Chúng Thần Điện liền nhận được nghìn điểm cống hiến, tốc độ này đã có thể nói là khiến người ta nghẹn họng nhìn trân trối rồi, có thành viên của Chúng Thần Điện một năm còn không chắc chắn có thể tích góp đủ nghìn điểm cống hiến, dù sao thì cao thủ Hóa Cảnh sao có thể dễ dàng giết được.
Làm xong mấy chuyện này, Lâm Thanh Diện liền bắt đầu ở cùng Hứa Bích Hoài chơi với Nặc Nặc.
Anh định dùng thời gian mấy ngày ở cùng với hai mẹ con cô, dù sao thì muốn tích đủ nghìn điểm cống hiến, luôn ở trong nhà chắc chắn là không thể, không được bao lâu, Lâm Thanh Diện chắc chắn phải rời đi lần nữa.
Bởi vậy Lâm Thanh Diện cần phải trân trọng thời gian bây giờ.
Cùng lúc đó, ở tổng bộ Chúng Thần Điện.
Trong phòng nghị sự, đã có mười mấy cơ thể ngồi trước cái bàn tròn cực lớn, tuổi của mấy người này đều khá lớn, có hơn nửa tóc đều đã bạc, chỉ là tuổi của họ tuy rằng trông có vẻ lớn, nhưng mà khí thế trên người lại không yếu chút nào.
Ba người Thanh Long Bạch Hổ Huyền Vũ cũng ở trong đó, ba người họ ở giữa mấy người này, xem như là có tuổi khá nhỏ.
Mười mấy người này, chính là toàn bộ cao thủ Hóa Cảnh mà Chúng Thần Điện lúc này có thể tụ lại, cũng được coi là cao tầng của Chúng Thần Điện, toàn bộ quyết sách của Chúng Thần Điện đều là thông qua sự thảo luận của mà mà được phát ra.
Lúc này trước mặt của tất cả mọi người đều đặt một phần tài liệu, phần tài liệu này là khái quát về cuộc đời của Lâm Thanh Diện, thông tin ở bên trong cực kì kĩ càng tỉ mỉ, có rất nhiều chuyện bản thân Lâm Thanh Diện cũng chưa hẳn còn nhớ, đều bị Chúng Thần Điện ghi bên trong.
Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm phần tài liệu này, không biết là muốn làm gì.
Qua không lâu, Quý Trường Thanh xuất hiện ở trong phòng nghị sự, mọi người lập tức đều yên tĩnh lại.
Tuổi nhìn qua khoảng sáu bảy mươi tuổi, ông lão cả đầu tóc trắng nhìn thấy Quý Trường Thanh đi vào, liền hỏi: “Điện chủ, không biết lần này ngài tụ tập chúng tôi lại, còn kêu chúng tôi xem tư liệu của cậu nhóc tên là Lâm Thanh Diện này, là vì cái gì?”
Quý Trường Thanh đi tới chủ vị, nhìn tất cả mọi người cười nói: “Chắc hẳn các vị đều đã có hiểu biết nhất định về Lâm Thanh Diện rồi đúng không?”
“Tôi cũng không thừa nước đục thả câu nữa, hôm nay tôi gọi mọi người đến, là vì để xác nhận người được chọn làm Điện chủ Chúng Thần Điện tiếp theo.”
“Lâm Thanh Diện, chính là ứng cử viên mà tôi nhận định, sau khi tôi chết đi, Chúng Thần Điện sẽ do cậu ta tiếp nhận, nếu như các vị có dị nghị gì, bây giờ có thể nói ra.”